Chương 409: Ám lưu dũng động
Ô Sơn
17/03/2013
Vất vả lắm, lúc Dương Thiên Lôi đốn ngộ, thần tượng hầu như đã sụp đổ kia mới có thể đứng sững lên lần nữa, thế nhưng hiện tại, cư nhiên lại sập thêm lần nữa!
Bởi vì, thần tượng của hắn lại ngăn cản hắn! Ngăn cản hắn vạch trần chuyện làm khiến nhân thần cộng phẫn của Thương Huyền Bác và Thương Huyền Không!
Cho dù sư phụ đã nói lý do ra, nhưng hắn vẫn không cam lòng!
Sư mệnh khó cãi, là thứ nhất!
Không có chứng cứ, là thứ hai!
Thời cơ không thích hợp, là thứ ba!
Lợi ích của Tạo Hóa Môn, là thứ tư!
Vô luận là thế nào đi nữa, hắn đều không thể chấp nhận được, Cổ Đức Nhân vừa mới có được sự tôn trọng của hơn trăm vạn tu luyện giả, đồng thời một lần nữa khôi phục lại địa vị trong lòng hắn, tất cả những gì Cổ Đức Nhân đã làm, cư nhiên đều là vì Tạo Hóa Môn! Vì Tạo Hóa Môn cơ bản không có gì đáng trách, thế nhưng loại thủ đoạn này lại khiến cho Bộ Kinh Thiên khinh thường từ tận sâu trong lòng!
Tất cả những vì Cổ Đức Nhân đã làm đều đầy rẫy âm mưu và máu lạnh!
Trảm Không kiếm phái quật khởi đã là điều hiển nhiên, vô luận là Dương Thiên Lôi có chết hay không, Trảm Không kiếm phái đều đã là một trong bát đại môn phái, hơn nữa thứ hạng và uy vọng đều bay lên một tầm cao mới trong bát đại môn phái! Đây vốn là chuyện đã rồi, Cổ Đức Nhân không thể thay đổi được!
Nguyên bản hắn cho rằng sau đại hội lần này. Cũng chỉ có một môn phái thuộc về Tạo Hóa Môn có thể thau thế được vị trí của Thiên Âm môn đã diệt môn, trở thành một trong bát đại môn phái. Nhưng hành vi ngu xuẩn của Thương Huyền Không cùng với trận quyết đấu sinh tử với Phong Vô Kỵ lại khiến cho hắn có dự định mới!
Thương Huyền Phủ trở thành đối tượng để hắn bỏ đá xuống giếng!
Tình trạng của Thương Huyền Bác, Bộ Kinh Thiên cũng có thể phát hiện, Cổ Đức Nhân há lại có thể không biết? Thế nhưng, hắn lại ngăn cản Bộ Kinh Thiên nói ra. Thứ nhất là hiện tại căn bản không có chứng cứ. Cho dù có chứng cứ đi nữa thì hắn cũng sẽ không để Bộ Kinh Thiên nói ra. Hắn chính là muốn một hòn đá ném hai con chim! Hiện tại mà nói ra thì há có thể thôn qua tay của Thương Huyền Bác để giết chết Dương Thiên Lôi sau này nhất định có thể ảnh hưởng tới cả tu luyện giới được? Giết được Dương Thiên Lôi thì Trảm Không kiếm phái kia sẽ không còn gì nữa, đây là một chim. Chờ sau khi Thương Huyền Bác giết chết Dương Thiên Lôi xong thì Cổ Đức Nhân tin là hắn cũng đã có thể thu thập đủ chứng cứ xác thực, tới lúc đó sẽ công bố hành vi đê tiện của hai ông cháu Thương Huyền Không, đây sẽ là hiệu quả cỡ nào? Hơn nữa, trận chiến sinh tử của Phong Vô Kỵ và Thương Huyền Không lại là hiệu quả gì?
Cổ Đức Nhân tin là chỉ cần âm thầm hỗ trợ một chút, Thương Huyền Phủ từ nay về sau sẽ hoàn toàn biến mất tại tu luyện giới…
Đây đúng là một con chim béo bở!
Đáng tiếc, Bộ Kinh Thiên lại chịu thua, khiến cho kế hoạch hoàn mỹ của hắn xuất hiện một vết nứt. Bất quá, hắn cũng biết rõ tính cách quật cường của Bộ Kinh Thiên, cũng chỉ có thể mặc kệ hắn. Chỉ cần không phá hỏng kế hoạch của hắn thì tất cả cũng chỉ là chuyện nhỏ!
Một ngày thi đấu phức tạp, kinh tâm động phách rốt cuộc cũng đã kết thúc.
Bầu trời giống như cũng càng trở nên âm u hơn nữa, mây đen giăng kín, còn chưa tới chạng vạng mà bóng tối đã sớm bao phủ toàn bộ Tạo Hóa Môn, hơn trăm vạn tu luyện giả giống như đã bị khí trời ảnh hưởng, tâm tình chẳng hiểu tại sao đột nhiên trở nên vô cùng nặng nề…
Sau khi trọng tài trực tiếp tuyên bố Dương Thiên Lôi thắng cuộc thì mọi người cũng nhanh chóng trở về.
Trương Tử Hàm đỡ tay của Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi thoáng cau mày, cùng mọi người trở về tiểu viện của Trảm Không kiếm phái…
Bộ Kinh Thiên hai lần nhắc nhở, hơn nữa trước trận chiến của mình và hắn lại trực tiếp chịu thua, phất áo bỏ đi, khiến Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm thấy hơi bất an. Dương Thiên Lôi tin chắc là Bộ Kinh Thiên cũng sẽ không sợ gì thực lực của mình, cũng tin tưởng những gì Bộ Kinh Thiên nói, hắn muốn đánh một trận đường đường chính chính với mình. Cho nên, Bộ Kinh Thiên chịu thua lần này tất nhiên giống như lời hắn nói, hắn muốn mình giữ toàn lực ứng phó với Thương Huyền Bác!
Thế nhưng, tại sao Bộ Kinh Thiên lại làm vậy?
Dương Thiên Lôi không biết, nhưng chắc chắn là có liên quan tới Thương Huyền Bác.
- Sư muội, ngươi bị thương thế nào? Lúc mọi người trở lại tiểu viện thì hai người Triệu Sang và Lý Tiêu liền nhìn Phong Linh Nhi đang bị trọng thương, trong ánh mắt đều tràn ngập quan tâm mà hỏi.
- Dùng đan dược chữa thương của Vu tiền bối rồi nên cũng đỡ. Tối nay khởi động thời không pháp tắc thì chắc… chắc là có thể khôi phục! Phong Linh Nhi giống như có điểm kinh ngạc với thái độ của hai người, nhưng vẫn khách khí nói.
- Vậy là tốt rồi, cần sư huynh hỗ trợ thì cứ nói! Sư muội, ngươi đừng lấy làm lạ, ta và Triệu Sang sư huynh đã nghĩ thông suốt rồi, chức đại chưởng giáo này, chúng ta quyết định từ bỏ, chỉ có sư muội và Thiên Lôi mới là thích hợp nhất, có các ngươi làm đại chưởng giáo, ta tin là chờ chúng ta du lịch về lần nữa, Trảm Không kiếm phái chúng ta nhất định sẽ có cảnh tượng khác! Chờ đại hội lần này kết thúc, ta và Triệu sư huynh sẽ trực tiếp rời khỏi! Lý Tiêu đương nhiên nhìn ra vẻ kinh ngạc của Phong Linh Nhi, nên nói ngay.
- Lý sư huynh, Triệu sư huynh…
- Được rồi, ngươi nhanh chữa thương đi! Đừng nói nhiều! Triệu Sang nói xong liền cùng Lý Tiêu nhanh chóng bước ra ngoài. Ngày hôm nay, tâm tình của hai người thật sự có chuyển biến rất lớn. Đốn ngộ của Dương Thiên Lôi, cơn giận của Phong Vô Kỵ cùng với thực lực cường hãn mà Phong Linh Nhi thể hiện ra, tất cả, đều đã khiến hai người thanh tỉnh nhận ra, để hai người Phong Linh Nhi và Dương Thiên Lôi làm đại chưởng giáo mới là thứ mà mọi người mong muốn. Hơn nữa, người không khéo như Lý Tiêu, lúc này đây, thấy biểu hiện của Dương Thiên Lôi và Phong Linh Nhi, lại liên tưởng tới một loạt tiêu chuẩn và yêu cầu của Phong Vô Kỵ, đã nhìn ra người mà Phong Vô Kỵ muốn là ai. Cho dù bọn họ có cạnh tranh tiếp nữa thì cũng không có nghĩa gì. Hơn nữa bọn họ quả thực cũng không bằng hai người đó.
- Sư tỷ, ý của ngươi chính là khởi động thời không pháp tắc rồi thì ngày mai cũng khó mà khôi phục hoàn toàn đúng không? Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi đứng bên cạnh Phong Linh Nhi mới nhẹ giọng hỏi.
- Chúng ta vào rồi hẵng nói! Phong Linh Nhi nhìn Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng nói.
- Ân! Dương Thiên Lôi lên tiếng.
Đúng lúc này, ba người Phong Vô Kỵ, Vu Nhân Kiệt và Lâm Vô Kỵ cũng đồng thời xuất hiện bên cạnh Phong Linh Nhi, Phong Vô Kỵ chỉ nhìn thoáng qua một cái liền nói: - Tử Hàm, để Thiên Lôi đỡ Linh Nhi! Ta và Vu huynh, Lâm huynh có chuyện cần nói với hai người bọn họ! Các ngươi hãy lui ra đi! Sắc mặt của ba lão gia hỏa này đều mang theo một tia ngưng trọng.
Bởi vì, thần tượng của hắn lại ngăn cản hắn! Ngăn cản hắn vạch trần chuyện làm khiến nhân thần cộng phẫn của Thương Huyền Bác và Thương Huyền Không!
Cho dù sư phụ đã nói lý do ra, nhưng hắn vẫn không cam lòng!
Sư mệnh khó cãi, là thứ nhất!
Không có chứng cứ, là thứ hai!
Thời cơ không thích hợp, là thứ ba!
Lợi ích của Tạo Hóa Môn, là thứ tư!
Vô luận là thế nào đi nữa, hắn đều không thể chấp nhận được, Cổ Đức Nhân vừa mới có được sự tôn trọng của hơn trăm vạn tu luyện giả, đồng thời một lần nữa khôi phục lại địa vị trong lòng hắn, tất cả những gì Cổ Đức Nhân đã làm, cư nhiên đều là vì Tạo Hóa Môn! Vì Tạo Hóa Môn cơ bản không có gì đáng trách, thế nhưng loại thủ đoạn này lại khiến cho Bộ Kinh Thiên khinh thường từ tận sâu trong lòng!
Tất cả những vì Cổ Đức Nhân đã làm đều đầy rẫy âm mưu và máu lạnh!
Trảm Không kiếm phái quật khởi đã là điều hiển nhiên, vô luận là Dương Thiên Lôi có chết hay không, Trảm Không kiếm phái đều đã là một trong bát đại môn phái, hơn nữa thứ hạng và uy vọng đều bay lên một tầm cao mới trong bát đại môn phái! Đây vốn là chuyện đã rồi, Cổ Đức Nhân không thể thay đổi được!
Nguyên bản hắn cho rằng sau đại hội lần này. Cũng chỉ có một môn phái thuộc về Tạo Hóa Môn có thể thau thế được vị trí của Thiên Âm môn đã diệt môn, trở thành một trong bát đại môn phái. Nhưng hành vi ngu xuẩn của Thương Huyền Không cùng với trận quyết đấu sinh tử với Phong Vô Kỵ lại khiến cho hắn có dự định mới!
Thương Huyền Phủ trở thành đối tượng để hắn bỏ đá xuống giếng!
Tình trạng của Thương Huyền Bác, Bộ Kinh Thiên cũng có thể phát hiện, Cổ Đức Nhân há lại có thể không biết? Thế nhưng, hắn lại ngăn cản Bộ Kinh Thiên nói ra. Thứ nhất là hiện tại căn bản không có chứng cứ. Cho dù có chứng cứ đi nữa thì hắn cũng sẽ không để Bộ Kinh Thiên nói ra. Hắn chính là muốn một hòn đá ném hai con chim! Hiện tại mà nói ra thì há có thể thôn qua tay của Thương Huyền Bác để giết chết Dương Thiên Lôi sau này nhất định có thể ảnh hưởng tới cả tu luyện giới được? Giết được Dương Thiên Lôi thì Trảm Không kiếm phái kia sẽ không còn gì nữa, đây là một chim. Chờ sau khi Thương Huyền Bác giết chết Dương Thiên Lôi xong thì Cổ Đức Nhân tin là hắn cũng đã có thể thu thập đủ chứng cứ xác thực, tới lúc đó sẽ công bố hành vi đê tiện của hai ông cháu Thương Huyền Không, đây sẽ là hiệu quả cỡ nào? Hơn nữa, trận chiến sinh tử của Phong Vô Kỵ và Thương Huyền Không lại là hiệu quả gì?
Cổ Đức Nhân tin là chỉ cần âm thầm hỗ trợ một chút, Thương Huyền Phủ từ nay về sau sẽ hoàn toàn biến mất tại tu luyện giới…
Đây đúng là một con chim béo bở!
Đáng tiếc, Bộ Kinh Thiên lại chịu thua, khiến cho kế hoạch hoàn mỹ của hắn xuất hiện một vết nứt. Bất quá, hắn cũng biết rõ tính cách quật cường của Bộ Kinh Thiên, cũng chỉ có thể mặc kệ hắn. Chỉ cần không phá hỏng kế hoạch của hắn thì tất cả cũng chỉ là chuyện nhỏ!
Một ngày thi đấu phức tạp, kinh tâm động phách rốt cuộc cũng đã kết thúc.
Bầu trời giống như cũng càng trở nên âm u hơn nữa, mây đen giăng kín, còn chưa tới chạng vạng mà bóng tối đã sớm bao phủ toàn bộ Tạo Hóa Môn, hơn trăm vạn tu luyện giả giống như đã bị khí trời ảnh hưởng, tâm tình chẳng hiểu tại sao đột nhiên trở nên vô cùng nặng nề…
Sau khi trọng tài trực tiếp tuyên bố Dương Thiên Lôi thắng cuộc thì mọi người cũng nhanh chóng trở về.
Trương Tử Hàm đỡ tay của Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi thoáng cau mày, cùng mọi người trở về tiểu viện của Trảm Không kiếm phái…
Bộ Kinh Thiên hai lần nhắc nhở, hơn nữa trước trận chiến của mình và hắn lại trực tiếp chịu thua, phất áo bỏ đi, khiến Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm thấy hơi bất an. Dương Thiên Lôi tin chắc là Bộ Kinh Thiên cũng sẽ không sợ gì thực lực của mình, cũng tin tưởng những gì Bộ Kinh Thiên nói, hắn muốn đánh một trận đường đường chính chính với mình. Cho nên, Bộ Kinh Thiên chịu thua lần này tất nhiên giống như lời hắn nói, hắn muốn mình giữ toàn lực ứng phó với Thương Huyền Bác!
Thế nhưng, tại sao Bộ Kinh Thiên lại làm vậy?
Dương Thiên Lôi không biết, nhưng chắc chắn là có liên quan tới Thương Huyền Bác.
- Sư muội, ngươi bị thương thế nào? Lúc mọi người trở lại tiểu viện thì hai người Triệu Sang và Lý Tiêu liền nhìn Phong Linh Nhi đang bị trọng thương, trong ánh mắt đều tràn ngập quan tâm mà hỏi.
- Dùng đan dược chữa thương của Vu tiền bối rồi nên cũng đỡ. Tối nay khởi động thời không pháp tắc thì chắc… chắc là có thể khôi phục! Phong Linh Nhi giống như có điểm kinh ngạc với thái độ của hai người, nhưng vẫn khách khí nói.
- Vậy là tốt rồi, cần sư huynh hỗ trợ thì cứ nói! Sư muội, ngươi đừng lấy làm lạ, ta và Triệu Sang sư huynh đã nghĩ thông suốt rồi, chức đại chưởng giáo này, chúng ta quyết định từ bỏ, chỉ có sư muội và Thiên Lôi mới là thích hợp nhất, có các ngươi làm đại chưởng giáo, ta tin là chờ chúng ta du lịch về lần nữa, Trảm Không kiếm phái chúng ta nhất định sẽ có cảnh tượng khác! Chờ đại hội lần này kết thúc, ta và Triệu sư huynh sẽ trực tiếp rời khỏi! Lý Tiêu đương nhiên nhìn ra vẻ kinh ngạc của Phong Linh Nhi, nên nói ngay.
- Lý sư huynh, Triệu sư huynh…
- Được rồi, ngươi nhanh chữa thương đi! Đừng nói nhiều! Triệu Sang nói xong liền cùng Lý Tiêu nhanh chóng bước ra ngoài. Ngày hôm nay, tâm tình của hai người thật sự có chuyển biến rất lớn. Đốn ngộ của Dương Thiên Lôi, cơn giận của Phong Vô Kỵ cùng với thực lực cường hãn mà Phong Linh Nhi thể hiện ra, tất cả, đều đã khiến hai người thanh tỉnh nhận ra, để hai người Phong Linh Nhi và Dương Thiên Lôi làm đại chưởng giáo mới là thứ mà mọi người mong muốn. Hơn nữa, người không khéo như Lý Tiêu, lúc này đây, thấy biểu hiện của Dương Thiên Lôi và Phong Linh Nhi, lại liên tưởng tới một loạt tiêu chuẩn và yêu cầu của Phong Vô Kỵ, đã nhìn ra người mà Phong Vô Kỵ muốn là ai. Cho dù bọn họ có cạnh tranh tiếp nữa thì cũng không có nghĩa gì. Hơn nữa bọn họ quả thực cũng không bằng hai người đó.
- Sư tỷ, ý của ngươi chính là khởi động thời không pháp tắc rồi thì ngày mai cũng khó mà khôi phục hoàn toàn đúng không? Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi đứng bên cạnh Phong Linh Nhi mới nhẹ giọng hỏi.
- Chúng ta vào rồi hẵng nói! Phong Linh Nhi nhìn Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng nói.
- Ân! Dương Thiên Lôi lên tiếng.
Đúng lúc này, ba người Phong Vô Kỵ, Vu Nhân Kiệt và Lâm Vô Kỵ cũng đồng thời xuất hiện bên cạnh Phong Linh Nhi, Phong Vô Kỵ chỉ nhìn thoáng qua một cái liền nói: - Tử Hàm, để Thiên Lôi đỡ Linh Nhi! Ta và Vu huynh, Lâm huynh có chuyện cần nói với hai người bọn họ! Các ngươi hãy lui ra đi! Sắc mặt của ba lão gia hỏa này đều mang theo một tia ngưng trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.