Huyền Thiên

Chương 408: Một hòn đá ném hai con chim

Ô Sơn

17/03/2013

- Ưm, ngươi cố quan sát cho kỹ, sư tỷ sẽ cố dốc sức đánh một trận, dù không chắc chắn có thể chiến thắng được hay không, nhưng ít ra cũng có thể lôi ra được một số thứ mà hắn còn che giấu! Hy vọng có chút tác dụng đối với ngươi… Phong Linh Nhi khẽ gật đầu, nhẹ giọng truyền âm lại. Nói xong, quanh thân bốc lên chiến ý mạnh mẽ, thân hình thoáng cái đã bay về phía trung ương của lôi đài!

Đồng thời, Thương Huyền Bách cũng mặt không đổi sắc mà lăng không bay lên!

- Thương Huyền Bác! - Đồ cặn bã!

- Đồ cặn bã! - Thương Huyền Bác…

Trong nháy mắt Thương Huyền Bác ra sân, dường như Phong Mã Ngưu và Vu Tiểu Ức đã sớm ước định từ trước vậy, hai gia hỏa này dưới quang huy của Dương Thiên Lôi cũng trở nên càng lúc càng hèn mọn, thế mà lại chia ra dẫn đầu hai nhóm đệ tử Trảm Không kiếm phái và đệ tử của Vu Gia bảo, một bên vừa hô lên, bên kia đã hô nối theo ngay tắp lự.

Chẳng mấy chốc, nhất thời cả trăm vạn Tu Luyện Giả thế mà cũng gia nhập hàng ngũ hò reo, thoáng cái cả diễn võ trường đã vang lên những tiếng rung trời, đều đặn, một bên hô, một bên ứng: Thương Huyền Bác, đồ cặn bã! Đồ cặn bã, Thương Huyền Bác…!!!

Thương Huyền Bác một thời từng là “bát diện linh lung”, thủy chung trên mặt luôn mang theo một tia mỉm cười lạnh nhạt, hấp dẫn sự sùng bái của vô số muội muội, thậm chí còn làm bạch mã hoàng tử, vô luận có thế nào cũng không hề nghĩ tới có một ngày hắn sẽ trở nên như thế, lại trở thành đối tượng bị trăm vạn đại biểu của cả giới Tu Luyện khinh bỉ!

Tiếng reo hò này ít nhiều cũng khiến cho hắn khí huyết quay cuồng, giống như từng mũi dao sắc nhọn đâm vào trong tim hắn! Khiến cho từ trong nội tâm của hắn sinh ra lửa giận cùng với phẫn hận vô hạn vô biên! Nếu như thực lực của hắn đủ cường đại mà nói, không nghi ngờ chút nào, hắn sẽ giết hết tất cả! Giết sạch mọi người!

Nhưng hắn không có thực lực như vậy, thứ duy nhất hắn có thể là đem tất cả lửa giận dồn hết lên nguyên họa của hết thảy mọi tội lỗi, cũng chính là trên người Dương Thiên Lôi!

Nhẫn, trước khi cùng đấu một trận sinh tử với Dương Thiên Lôi, hắn phải nhịn!

- Hai vị tuyển thủ, có thể bắt đầu được chưa? Khi vị trọng tài trầm giọng hỏi, Phong Linh Nhi cùng Thương Huyền Bác trong nháy mắt đồng thời tập trung, hai cổ khí tức bàng bạc khủng bố liền từ trên người Phong Linh Nhi và Thương Huyền Bác đang cách xa nhau phải hơn trăm trượng mà tràn ra!

Khí tức bàng bạc mà kinh khủng đến như vậy nhất thời khiến cho cả diễn võ trường yên tĩnh trở lại, mỗi người đều trợn to mắt mà nhìn hai người Phong Linh Nhi và Thương Huyền Bác đang lặng yên đứng đó không nhúc nhích!

Đến giờ phút này, Long Tĩnh, Bách Lý Tình Không và đám đệ tử mới hiểu rõ Phong Linh Nhi và Thương Huyền Bác mạnh mẽ đến nhường nào, đã là tồn tại mà bọn hắn căn bản không cách nào kháng cự được!

Suốt hơn nửa phút, khí thế hai người tựa hồ tăng lên tới đỉnh, một tiếng chuông thanh thúy bỗng nhiên vang lên vang dội khắp cả diễn võ trường, Phong Linh Nhi và Thương Huyền Bác đồng thời xuất thủ!

- Oanh long oanh long… Trong phút chốc, từng tiếng nổ mạnh kinh khủng liền vang dội trên diễn võ trường, tiếng chuông thanh thúy cùng với một tiếng kêu khẽ của Phong Linh Nhi xuyên thấu bên trong đó, biểu hiện cường hãn của nàng vượt xa sự tưởng tượng của Bộ Kinh Thiên, Thương Huyền Bác và ngay cả Dương Thiên Lôi!

Mặc dù chỉ vừa mới bắt đầu, nhưng Bộ Kinh Thiên lại rõ ràng, Phong Linh Nhi thế mà lại có thực lực sàn sàn như hắn!

Nhưng mà, thân ảnh Thương Huyền Bác không hề cao lớn, thế mà lại ngưng trọng như núi, từng đạo thần thông pháp thuật mang theo năng lượng như sơn như hải, đem hết thảy công kích bưu hãn mà cuồng bạo của Phong Linh Nhi ngăn chặn hết, thực lực mà hắn thể hiện ra hiển nhiên có thừa!

Thời khắc này, ngay cả các lão giả trên đài chủ tịch cũng phải lộ ra một tia kinh sợ!

Bọn họ cũng đã nghĩ tới Thương Huyền Bác rất mạnh, nhưng lại không nghĩ rằng lại mạnh đến không ngờ!

Ánh mắt Bộ Kinh Thiên dần dần co rút lại, nhưng vẫn nhìn không ra bất kỳ đầu mối nào. Bởi vì thực lực Thương Huyền Bác bày ra lúc này còn chưa đủ để nói lên cái gì cả. Mà cảnh giới của hắn ta vẫn ẩn nặc hệt như trước, khiến cho không người nào có thể nhìn thấu được!

Giờ này phút này, cả diễn võ trường ngoại trừ tiếng nổ rầm rầm mạnh mẽ ra, tất cả Tu Luyện Giả cũng đã không còn hô lên một tiếng khinh bỉ Thương Huyền Bác nào nữa, hết thảy đều đã bị thực lực cường hãn của hắn và Phong Linh Nhi làm cho chấn kinh!

Phong Linh Nhi đã tấn thăng tới Thần đạo cấp ba. Hơn nữa, truyền thừa đạo khí của nàng cùng với thực lực của nàng, cho dù là Thần đạo cấp bốn đỉnh phong, thậm chí là Thần đạo cấp năm không có truyền thừa đạo khí cường đạo thì nàng cũng có thể đánh một trận… nhưng Thương Huyền Bác… Phong Vô Kỵ nhìn Thương Huyền Bác vẫn ung dung trấn định, không hề rối loạn chút nào. Trong lòng âm thầm khiếp sợ.



Khí tức trên người Thương Huyền Bác mờ mịt bất minh. Hiển nhiên là đã dùng bí pháp để che giấu cảnh giới của mình.

Hơn nữa, trên người của Thương Huyền Bác cũng sở hữu truyền thừa đạo khí cường đại của Thương Huyền Phủ! Cho nên, Phong Vô Kỵ có thể khẳng định, Thương Huyền Bác ít nhất cũng có tu Thần đạo cấp ba đỉnh phong, thậm chí là Thần đạo cấp bốn, mới có thể thi triển ra thực lực cỡ ấy!

- Trú Kiếm, ngưng kiếm, bách kiếm.

Thanh âm thanh thúy như tiếng chuông ngân của Phong Linh Nhi vang vọng khắp trường diễn võ, trong nháy mắt, thân thể mềm mại mạn diệu của nàng bỗng nhiên một phân thành hai, thân ảnh vừa phân ra trong nháy mắt liền thi triển ra ba tầng đầu của Trảm Không kiếm quyết, không hề dừng lại!

- Hóa kiếm, ngự kiếm, thiên sát!

Ngay sau đó, thanh âm của Phong Linh Nhi lại vang lên, bản thể của nàng lại phân ra thêm một đạo thân ảnh nữa, nhanh như chớp liền thi triển ra tầng thứ tư, năm, sáu của Trảm Không kiếm quyết. Đồng dạng không nhề ngừng lại!

- Khai sơn, liệt địa, phá thiên!

Lúc đạo thanh âm thứ ba của Phong Linh Nhi vang lên, lại thêm một đạo thân ảnh nữa thi triển ra tầng thứ bảy, tám, chín của Trảm Không kiếm quyết.

- Tụ Linh, Khai trí, trúc hình…

Đạo thanh âm thứ tư, đạo thân ảnh thứ tư. Trảm Không kiếm quyết tầng mười, mười một, mười hai! Chỉ có cao thủ Thần đạo cấp bốn mới có thể thi triển ra tầng thứ mười hai của Trảm không kiếm quyết!

Thế nhưng Phong Linh Nhi chỉ có Thần đạo cấp ba, quanh thân lại phát ra khí tức vô cùng kinh khủng, cư nhiên không cần tốn nhiều sức liền có thể thi triển ra được. Lại có thể đồng thời khống chế được mười hai tầng, không dừng lại!

Chỉ cần khí tức và uy áp kinh khủng lúc này, liền trực tiếp khiến cho mọi người kinh sợ, ngay cả ánh mắt của Thương Huyền Bác cũng bắt đầu hiện lên một tia khiếp sợ!

Sự cường đại của Phong Linh Nhi thật sự hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn, cũng vượt xa trưởng tượng của Phong Vô Kỵ và mọi người!

Lúc này đây, Thương Huyền Bác biết rõ, tiếp theo sẽ là một kích cường đại nhất của Dương Thiên Lôi, cho nên, hắn không hề do dự, lúc thanh âm của Phong Linh Nhi còn chưa dứt thì đột nhiên quát nhẹ một tiếng. khí tức toàn thân, trong nháy mắt liền bắt đầu tiêu thăng với tốc độ kinh khủng, thân ảnh của hắn cư nhiên chỉ trong chốc lát liền bành trướng ra lớn gấp hai, gấp ba lần. Toàn thân trên dưới đều phát ra kim quang nồng đậm, giống như từng tấc da thịt đều được mạ vàng vậy, trong nháy mắt, mỗi một khối cơ thịt đều giãn ra, trong nháy mắt liền tràn ngập lực lượng có tính chất phát nổ!

- Trảm Không kiếm quyết tầng thứ mười ba, nhất quy nhất!

Lúc lực lượng của Trảm Không kiếm quyết tầng thứ mười hai ngưng tụ tới cực điểm thì Phong Linh Nhi đột nhiên kêu khẽ một tiếng. trong nháy mắt, tiếng chuông thanh thúy liền vang lên, bốn đạo phân thân và bản thể nhất thời hợp lại làm một. đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang huy hoàng cực lớn, phát ra khí tức hủy thiên diệt địa, tấn công về phía Thương Huyền Bác!

Lúc này đây, trên đỉnh đầu của Phong Linh Nhi giống như hiện ra nhiều đạo hư ảnh, là hư ảnh ẩn chứa thiên địa pháp tắc vô biên và khí tức cường hãn! Thần niệm dày đặc kinh khủng cư nhiên hoàn toàn dung hợp lại làm một với thần niệm của nàng!

Khí linh cường đại không gì sánh được trong cư thể của Phong Linh Nhi hiển nhiên đã hoàn toàn bị nàng thôi động, mới có thể xuất ra Trảm Không kiếm quyết tầng mười ba Quy nhất mà chỉ có cao thủ Thần đạo cấp năm mới có thể thi triển ra!

- Thương Huyền chiến thần quyết, Bất diệt kim thân!

Cùng lúc đó, Thương Huyền Bác cũng hét lớn một tiếng, kim thân lớn gấp mấy lần Phong Linh Nhi của hắn đột nhiên xuất ra một quyền!

Trong nháy mắt khi xuất quyền ra thì thân thể hắn giống như hóa thành thái dương chói chang. Phát ra kim quang sáng chói không gì sánh được, chiếu sáng bầu trời âm u!

- Rầm rầm rầm



Lúc hai cỗ năng lượng cường hãn không gì sánh được va vào nhau thì toàn bộ trường diễn võ, thậm chí toàn bộ Linh Thứu Phong đều sinh ra chấn động kịch liệt, giống như núi đổ vậy!

Uy năng vô thượng như vậy, trực tiếp khiến cho cả trăm vạn tu luyện giả vô cùng khiếp sợ, há hốc miệng ra nhìn. Vô cùng hoảng sợ!

Dưới Thần đạo cấp bả, ngay cả thân ảnh của Phong Linh Nhi và Thương Huyền Bác đều không thể nhìn thấy!

- Phá!

Đúng lúc này, trong cỗ năng lượng kinh khủng kia, một tiếng quát nhẹ lạnh lùng của Thương Huyền Bác vang lên, sau đó là một chuỗi tiếng chuông ngân vang dội, thân ảnh mạn diệu của Phong Linh Nhi đột nhiên thét lên một tiếng thống khổ. Cư nhiên từ giữa nơi năng lượng phát nổ, bay vụt ra ngoài, trực tiếp bị đánh mạnh lên kết giới, khiến kết giới rung lên một hồi mới bốp rầm một tiếng. rơi xuống bên dưới lôi đài!

Quang mang chậm rãi tản đi, tiếng nổ mạng dần dần chấm dứt, mọi người kinh ngạc nhìn thấy, Thương Huyền Bác đã khôi phục lại bình thường ngạo nghễ đứng đó, giống như một thanh bảo kiếm đã ra khỏi vỏ, không ai bì nổi!

Còn khóe miệng của Phong Linh Nhi thì rỉ ra một đạo tiên huyết, gương mặt tuyệt mỹ tái nhợt, hiển nhiên là đã mất đi khả năng chiến đấu!

- Thương Huyền Bác của Thương Huyền Phủ thắng! Lúc trọng tài tuyên bố thắng lợi của Thương Huyền Bác, kết giới cũng mở ta, Thần đạo cao thủ phụ trách mấy tuyển thủ bị thương còn chưa kịp động thì Dương Thiên Lôi đã kéo Trương Tử Hàm. Thân ảnh quỷ dị biến mất ngay tại chỗ, trong nháy mắt liền xuất hiện ở bên cạnh Phong Linh Nhi.

Trương Tử Hàm trực tiếp ôm lấy Phong Linh Nhi, trực tiếp nhét hơn mười viên đan dược chữa thương của Vu gia bảo vào trong miệng của Phong Linh Nhi.

- Sư tỷ, ngươi không sao chứ? Dương Thiên Lôi nhìn Phong Linh Nhi, hỏi.

- Không có việc gì, chờ ngươi đấu xong, chúng ta trở về rồi hãy nói! Tử Hàm, đưa ta về ghế tuyển thủ đi! Phong Linh Nhi thôi động dược lực, nhẹ giọng nói, thần sắc lúc đó còn ẩn chứa một tia ngưng trọng.

Lúc Thương Huyền Bác ngạo nghễ trở lại ghế tuyển thủ thì Bộ Kinh Thiên vẫn chăm chú nhìn hắn đột nhiên đứng lên. Vẻ mặt của Bộ Kinh Thiên tràn ngập khinh thường, trong ánh mắt ẩn chứa oán hận cường liệt, thế nhưng, ngay lúc hắn muốn nói gì đó thì một đạo thanh âm bỗng nhiên lại truyền vào trong tai của hắn, trực tiếp bịt kín miệng của hắn!

Ánh mắt của Bộ Kinh Thiên nhịn không được liền nhìn về phía Cổ Đức Nhân, ánh mắt của Cổ Đức Nhân cũng nhìn vào hắn, trong ánh mắt dần hiện ra một cỗ uy nghiêm không cho phép cự tuyệt. nhìn nhau thêm một lúc nữa, Bộ Kinh Thiên mới hung hăng siết chặt nắm tay, trong nháy mắt, cư nhiên liền bay lên trời!

- Kinh Thiên, ngươi muốn làm gì? Sắp tới trận đấu của ngươi rồi! Cổ Đức Nhân cư nhiên không nghĩ tới Bộ Kinh Thiên lại cố chấp như vậy, đột nhiên truyền âm cản hắn. Thế nhưng, Bộ Kinh Thiên lại không để ý tới hắn mà là đột nhiên dừng lại, thân thể vĩ ngạn kia mới xoay qua nhìn về phía lôi đài, lớn tiếng nói: - Trận đấu kết thúc. Bộ Kinh Thiên ta tự nhận không phải là đối thủ của Dương huynh đệ. Ta chịu thua!

Bộ Kinh Thiên nói xong thì trực tiếp phất tay áo bỏ đi, trong nháy mắt liền biến mất giữa không trung!

Cùng lúc đó, Cổ Đức Nhân không biết chính là thanh âm của Bộ Kinh Thiên lại vang vọng trong tai Dương Thiên Lôi lần nữa: - Dương huynh dệ, Thanh Nhã đã chọn ngươi rồi! Hy vọng trận chiến ngày mai, ngươi có thể sống sót! Cẩn thận Thương Huyền Bác! Ngày khác, Bộ Kinh Thiên ta sẽ đường đường chính chính đấu với ngươi một trận! Hiện tại, ngươi cứ giữ sức để đối phó với Thương Huyền Bác đi! Cáo từ!

Cổ Đức Nhân bị Bộ Kinh Thiên làm cho tức giận tới mức khóe miệng cứ run run, hơn trăm vạn đệ tử tu luyện giới, nhất là đệ tử của Tạo Hóa Môn lại càng không hiểu bị, bị hành động bất ngờ của Bộ Kinh Thiên khiến cho chấn kinh!

Không ai biết, tại sao Bộ Kinh Thiên ngay lúc này lại không đánh mà hàng!

Cũng không ai biết, Bộ Kinh Thiên không chỉ rời khỏi trường diễn võ, cho dù là Cổ Đức Nhân cũng sẽ không ngờ tới, Bộ Kinh Thiên sau khi rời khỏi Linh Thứu Phong thì trực tiếp xé rách hư không!

Trong lòng hắn tràn ngập nỗi thất vọng vô cùng!

Người có cá tính quang minh lỗi lạc như hắn, thầm nghĩ bằng vào thực lực thật sự của mình để chiến thắng tất cả đối thủ!

Sư phụ vẫn luôn khiến hắn sùng bái và tôn kính, lại vào lúc cuối cùng làm ra một chuyện khiến hắn vô cùng thất vọng, một khắc kia, trong lòng hắn có một loại cảm giác thần tượng sụp đổ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook