Huyền Thiên

Chương 220: Bát đại môn phái

Ô Sơn

17/03/2013

Vu Gia bảo, đệ nhất thế gia ở đại lục Thiên Huyền, có vô số đan dược, pháp bảo cực phẩm, đều là xuất phát từ Vu Gia bảo, tài phú và thực lực thâm sâu không lường. Ngoài việc bản thân có thể tồn tại ngang tài ngang sức với Tạo Hóa Môn. Nhưng muốn so sánh thì Vu Gia bảo có lực ảnh hưởng kinh khủng hơn nhiều so với Tạo Hóa Môn. Không nói xa xôi, trong tám tỷ tỷ của Vu Tiểu Ức, ngoại trừ Vu Thanh Nhã, có người nào không được gả tới nhà các đại thế gia?

Mà Vu Tiểu Ức, cũng là con trai đích tôn duy nhất của chi trường trong Vu Gia bảo này. Toàn bộ Vu Gia bảo đều coi hắn như bảo bối nâng ở lòng bàn tay, nhất là gia gia hắn, hiện tại cũng chính là bảo chủ, hắn thực sự là được sủng nịch tới mức coi trời bằng vung rồi.

Những này điều Thương Huyền Bác đều biết rõ.

Cố nén lửa giận trong lòng, vẻ mặt Thương Huyền Bác vẫn không chút biến hóa, trầm giọng nói:

- Tiểu Ức, nếu Dương Thiên Lôi là đại ca ngươi, Thương Huyền Phủ chúng ta sẽ giải quyết cho ổn thoả. Nhưng ba ngày sau, đến Trảm Không Kiếm Phái đòi ngươi là kết cục đã định. Thị phi công đạo người đều thấu tình đạt lý. Thương Huyền Phủ Ta tuân theo chính nghĩa, tuyệt không dối gạt người khác. Bảo chủ sẽ đích thân tới, cũng sẽ tuân theo đạo nghĩa trong giang hồ!

- Thanh Nhã, ngày khác gặp lại, tạm biệt!

Thương Huyền Bác không kiêu ngạo không siểm nịnh, nói xong, liền quay sang nhìn Vu Thanh Nhã, hơi ôm quyền, rồi xoay người rời đi.

- Thực là con mẹ nó ngụy quân tử! Tỷ, ta dám khẳng định, nếu ta không phải là Tiểu Ức, khẳng định hắn sẽ giết ta. Nếu tỷ ko phải Vu Thanh Nhã, nếu không, tỷ đã sớm bị hắn... A... Tỷ, tỷ đừng kéo lỗ tai a...

...

Cho dù vậy, Vu Tiểu Ức đương nhiên sẽ không chỉ nói xuông, đêm hôm đó lôi kéo Vu Thanh Nhã đến trước mặt bảo chủ Vu Nhân Kiệt Vu Gia bảo, cũng chính là gia gia của hắn, hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói hết chuyện tình có liên quan tới Dương Thiên Lôi.

Mà sau khi Thương Huyền Bác trở lại Thiên Châu Thành, lập tức đưa ra mấy mệnh lệnh, nhất là sau khi xuất hiện kiếm quang vọt thẳng lên trời kia là dấu hiệu rõ nhất chứng tỏ chưởng giáo chí tôn Phong Vô Kỵ của Trảm Không Kiếm Phái trở về. Hắn mang theo Thương Vô Song trực tiếp phản hồi lại Thương Huyền Phủ, tiến hành thương nghị đại kế thêm một lần nữa.

Trong lòng Thương Huyền Bác cũng vô cùng phiền muộn, một Vu Tiểu Ức, đã khiến hắn đau đầu, nhất là Vu Tiểu Ức đã nói, lúc đó hắn cùng Dương Thiên Lôi ở trong Ma Vực. Mà hiện tại, Phong Vô Kỵ lại trở về. Hiển nhiên kế hoạch ban đầu đã hoàn toàn không thích hợp nữa.

Nhưng hiện tại cũng tên đã trên dây, phải bắn. Bằng không, mặt mũi của Thương Huyền Phủ biết phải để vào đâu, không nghi ngờ gì, sẽ trở thành trò cười trong giới tu luyện...

Mà mười thành viên Ám Dạ tiêu hồn đã ẩn núp ở gần Trảm Không Kiếm Phái từ lâu, sau khi biết được Phong Vô Kỵ trở về, liền phóng lệnh truyền tin. Sau đó, thu được mệnh lệnh rút lui của Vũ Văn Tinh Diệu.

Từ khi xuất hiện đến khi biến mất, không có chút động tĩnh nào, nhẹ nhàng mà đến, lén lút đi.

...

Ba ngày sau, tại Trảm Không Kiếm Phái.

Tám ngọn núi cao nhất lóng lánh kim quang, Thiên Tịch Phong, kiếm khí thông thiên, luyện thành một mảnh, tản ra bàng bạc, khí tức rộng lớn.

Phong Vô Kỵ ra mệnh lệnh, vô số cao thủ trẻ tuổi do Nhan Uyên bồi dưỡng, dùng Ngự Kiếm phi hành, trấn giữ tại khoảng không giáp ranh của Trảm Không Kiếm Phái.

Hôm nay là ngày mà Thương Huyền Phủ đã thông báo qua truy sát lệnh, giao hẹn tới bắt người. Dựa theo quy củ của giới tu luyện, Thương Huyền Phủ tự nhiên sẽ mời người có địa vị nhất định trong môn phái chính đạo đến đây làm người quan sát.



Dương Thiên Lôi sớm bị gọi vào Ngự Kiếm Tiên Cung, hắn vốn chỉ tùy tiện mặc đạo bào, vẻ mặt hắn không thuận theo, lại bị Đan Thanh Dương điên cuồng mắng suốt một hồi, không thể làm gì khác hơn là vũ trang hạng nặng, mặc vào nhuyễn giáp sáng ngời, không khác gì một con cún ngồi ngay cạnh Tiêu Như Mộng, vừa nói vừa cười. Hiển nhiên không có quan tâm tới việc sắp bị người tới hỏi tội.

Nhan Uyên và mấy người Thái thượng trưởng lão khác cũng sớm đã ngồi ở trong võ trường lộ thiên thật lớn của Ngự Kiếm Tiên Cung này. Mọi người đều để ý tới thái độ của Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng. Trong lòng ai đều cảm thấy rất quái lạ dị. Bọn họ đều hiểu rõ, mỹ nữ Tiêu Như Mộng đúng là mỹ nữ, nhưng đối với bất cứ nam nhân nào đều là có chừng có mực, chưa bao giờ xuất hiện việc nàng cùng bất cứ ai trong bọn họ tâm sự hay nói chuyện phiếm, bao gồm cả đệ tử môn hạ của nàng vốn cũng là như vậy.

Nhưng hiện tại khi nàng ngồi cùng Dương Thiên Lôi, lại luôn cười ra tiếng, nụ cười tuyệt mỹ đó chí ít đã khiến vài người trong Tám vị Thái thượng trưởng lão phải động tâm, nhìn nàng toả sáng giống như mùa xuân lại một lần nữa trở về, nở rộ như một thiếu nữ!

- Báo ——Thái thượng trưởng lão Long Hành Vân của Long Tượng Cốc đến!

Đúng lúc này, từ phía xa xa trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến tiếng một đệ tử dùng pháp lực đan điền hô lớn.

- Cho mời!

Âu Dương Minh Phụ trách tiếp đón, vội vàng hô lớn một tiếng, sau đó đi ra trước cửa Ngự Kiếm Tiên Cung nghênh đón. Các Thái thượng trưởng lão khác cũng vội vàng đuổi theo. Tiêu Như Mộng cũng đứng dậy, vô cùng thân thiết kéo tay Dương Thiên Lôi, đi theo sau.

Mặt Nhan Uyên dường như không chút thay đổi, vẫn khoanh chân mà ngồi không nhúc nhích, lúc này mới nhìn theo bóng dáng của Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng, trong miệng lầm bầm nói:

- Đúng là ngựa kéo trong sa mạc, nhân duyên của tiểu đệ với nữ nhân cũng thực sự quá tốt rồi, quả thực sát thương quá lớn à... Sớm muộn gì cũng bị nữ nhân bên người làm hại. Bên người cũng có tới vài tiểu nha đầu như vậy... đúng, xem ra vi huynh phải nhắc nhở hắn mới được, phải như vi huynh vậy, vô tình mới có thể dũng mãnh tiến lên...

...

Sau nửa canh giờ, trong tám đại môn phái đã có bốn môn phái đến, gồm Long Tượng Cốc, Xạ Thương Tông, Thiên Vũ Môn, Dược Vương Cốc. Mỗi môn phái sẽ có một Thái thượng trưởng lão và hai đệ tử đi kèm.

Long Tượng Cốc đứng hàng thứ hai trong tám đại môn phái có danh tiếng gần với Tạo Hóa Môn. Lần này, Thái thượng trưởng lão Long Hành Vân thay mặt Long Tượng Cốc mà tới. Người này hiển nhiên đã đạt tới tu vi Tiên Thiên cấp chín. Ngoài ra, tuyệt học của môn phái là Long Tượng Thiên Ma đại pháp còn tu luyện đến tầng thứ chín.

“Long Tượng Thiên Ma đại pháp, "Long tượng thần uy phá cửu tiêu, thiên ma đàn vũ hám hoàn vũ." Đây chính là lời miêu tả sự khủng khiếp của môn tuyệt học này, ngoài công pháp đại thành, quyền xuất ra như rồng như tượng, như thiên ma loạn vũ, uy lực tuyệt luân. Là công pháp chí cương chí dương trong thiên hạ. Cũng tương đương với Trảm Không Kiếm Quyết, tổng cộng mười tám tầng.

Xạ Thương Tông đứng hàng thứ tư. “Tiễn tùy tâm chí tái phi long, thôn thiên phệ địa phá thương khung”, được nhất đại tiễn thần Túy Tinh Mâu sáng tạo, tiễn phá trời mây, uy danh chấn động bát hoang. Tuyệt học Hậu Nghệ Tâm Quyết là xạ thuật đệ nhất thiên hạ! Tu luyện thành, có thể phát động được thần khí " Hậu Nghệ Thần Cung và Phá Diệt Thần Tiễn trấn phái, một khi tên đã bắn ra, phá trời diệt đất! Bất quá ngoại trừ người sáng lập là Túy Tinh Mâu ra, tông chủ hiện nay cũng chỉ có thể phát huy ba phần uy lực của thần khí mà thôi.

Người mà Xạ Thương Tông phái đến là đứng đầu Thái thượng trưởng lão Lê Thiên, cũng có tu vi Tiên Thiên cấp chín. Đôi mắt phát ra ánh sáng lấp lánh, ẩn chứa khả năng xuyên núi vượt sông.

Thiên Vũ Môn, đứng hàng thứ năm. Ngoài tuyệt học môn phái Vũ Hóa Phi Thăng Kinh là tuyệt học cổ xưa chưa từng có, từ Tinh Giả Hậu Thiên đến Thần Đạo phi thăng, bao quát mọi thứ, không chỗ nào không có. Chỉ cần có tuyệt học hạng nhất này, liền có thể tu luyện đến trên cảnh giới Thần Đạo, sớm ngày thăng thiên!

Người mà Thiên Vũ Môn phái tới cũng đứng đầu Thái thượng trưởng lão Vũ Hà, đạt tu vi Tiên Thiên cấp chín.

Dược Vương Cốc, đứng hàng thứ bẩy. "Sinh tử nhân, nhục bạch cốt." Do nhất đại dược vương Đỗ Thanh Sơn sáng tạo, có thể nói y đạo tuyệt thế, khám phá tạo hóa thiên đạo. Bất quá Dược Vương Cốc lại thi hành "Lấy vật đổi mạng" , chỉ cần ngươi lấy ra vật gì đó có thể khiến họ cảm thấy hứng thú, bất luận là thiên tài địa bảo, tuyệt thế đan thuật, hay công pháp đỉnh cấp hoặc là mạng người mà hắn cần, đều có thể đổi lấy trị liệu của hắn. Chỉ cần còn có một hơi thở, có lẽ không sống quá một ngày đêm, Dược Vương Cốc đều có thể khiến cho người đó sống lại.

Cho dù là tiểu JJ củaLôi Hoành đi nữa, nếu muốn vẫn có thể giúp hắn khôi phục lại!



Người mà Dược Vương Cốc phái tới là người thu hút được sự chú ý nhất trong bốn người. Cũng là Thái thượng trưởng lão, nhưng đây cũng là lần đầu tiên đám người Âu Dương Minh nhìn thấy. Ngược lại tu vi cũng không cao thâm là mấy, tu vi dường như mới gần đạt tới Tiên Thiên cấp năm, mà hai tùy tùng của nàng ta đều đạt được tu vi Tiên Thiên cấp bảy. Đây là một tiểu cô nương, xem ra chỉ có trên dưới hai mươi tuổi. Khuôn mặt điềm đạm, thân hình bạc nhược, thoạt nhìn có vẻ yếu đuối, còn có vài phần như đang bị bệnh!

Tên của nàng dường như cũng giống người, Liễu Như Yên. Như liễu xinh đẹp, như yên mờ ảo.

Dược Vương Cốc là một môn phái tương đối đặc biệt trong tám đại môn phái, địa vị của môn phái, cũng không đơn thuần chỉ bàn về tu vi, chủ yếu là căn cứ vào thuật Đan y. Đan y, tức là đan đạo và y đạo. Hiển nhiên, ở hai phương diện trên, thiếu nữ này hẳn là có thành tựu tuyệt đối kinh người, bằng không sẽ không có khả năng trở thành Thái thượng trưởng lão của Dược Vương Cốc.

...

- Thương Huyền Phủ, chủ phủ Thương Huyền Không, thiếu chủ Thương Huyền Bác, Thái thượng trưởng lão Thương Vô Song mang theo trăm đệ tử trong môn hạ đến!

Tiếng chưa đến, một áp lực mạnh mẽ kinh khủng liền từ trên chín tầng mây truyền đến. Dương Thiên Lôi đang len lén quan sát Liễu Như Yên, âm thầm tán thưởng, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, một thân ảnh với một đạo quang toả ra quanh thân xuất hiện ở ngoài Ngự Kiếm Tiên Cung. Không gian xung quanh đều bị chấn động, hai bên của thân ảnh vừa xuất hiện chỉ có một người thiếu niên phong thần tuấn lãng, vẻ mặt điềm đạm, cơ trí, anh khí bừng bừng, và một lão giả vẻ mặt đầy phẫn nộ và cừu hận!

Vô cùng dễ nhận thấy, người đứng ở giữa hiển nhiên là chủ phủ Thương Huyền Phủ, cường giả Thần Đạo Thương Huyền Không!

Vậy đương nhiên, người thiếu niên là Bát Diện Linh Lung Tiểu Bạch long, Thương Huyền Bác!

Mà lão già tràn ngập vẻ cừu hận và phẫn nộ, chính là sư phụ của Thương Kế Tùng, kẻ đã bị Dương Thiên Lôi giết chết, Thương Vô Song!

- Thương huynh hạ cố đến chơi, không thể tiếp đón từ xa, thực sự là vẻ vang cho Trảm Không ta! Trăm năm không thấy, không nghĩ Thương huynh đã đột phá Âm Dương cảnh, đạt tới Càn Khôn cảnh đại thành. Thật đáng mừng...

Đúng lúc này, giọng nói của Phong Vô Kỵ lúc ẩn lúc hiện, dường như từ bốn phương tám hướng phiêu đãng mà đến, nhập trong tai mọi người.

Những người đang có mặt ở đây, ngoại trừ vẻ mặt của Cường giả Thần Đạo Nhan Uyên hơi thay đổi, vẻ mặt của Thái thượng trưởng lão đều vô cùng ngạc nhiên. Bọn họ cũng không rõ Âm

Dương cảnh và Càn Khôn cảnh theo như lời Phong Vô Kỵ nói, đến tột cùng là cảnh giới ra sao. Cảnh giới Thần Đạo, đối với người chưa bước vào Thần Đạo mà nói, giống như một lớp sương mù dày đặc, căn bản người đứng ngoài sẽ không đề cập tới.

Bất quá, trong ánh mắt Dương Thiên Lôi lại liên tục thay đổi.

Ba ngày, thời gian ba ngày này, Dương Thiên Lôi từ Lăng Hi đã hiểu được rất nhiều điều. Mặc dù giờ phút này, Lăng Hi đã ẩn trốn ở sâu trong đầu hắn sợ là đã bị Cường giả Thần Đạo phát giác từ lâu, nhưng Dương Thiên Lôi lại hiểu rõ, ý nghĩa của Âm Dương cảnh và Càn Khôn cảnh là gì.

Âm Dương cảnh, Thần Đạo cấp năm, lại xưng Vạn Thọ cảnh, bởi vì Cường giả Thần Đạo đạt được Âm Dương cảnh, thọ nguyên sẽ đột nhiên tăng mạnh, một lần đạt được một vạn tám trăm năm!

Một vạn tám trăm năm tức là “một hồi”. Từ khi Âm Dương cảnh bắt đầu, mỗi lần tấn cấp lên một tầng, thọ nguyên sẽ kéo dài thêm “một hồi”, đến Thần Đạo cấp chín là lúc đạt được Hỗn Độn cảnh, thọ nguyên sẽ đạt được năm vạn bốn trăm năm, sở hữu “năm hồi” thọ nguyên. Một mai khi đột phá Thần Đạo, thọ nguyên sẽ đột nhiên tăng mạnh lần thứ hai, chân chính sở hữu một nguyên thọ nguyên, mười hai vạn chín nghìn sáu trăm năm!

Mà Thương Huyền Không này đã tấn cấp tới Thần Đạo cấp sáu Càn Khôn Cảnh rồi! Sở hữu hai vạn một nghìn sáu trăm năm tuổi thọ!

Cường đại, chỉ có thể dùng cường đại để hình dung cảnh giới của Thương Huyền Không! Ngay cả Lăng Hi năm đó cũng thua xa Thương Huyền Không! Năm đó, Lăng Hi bất quá mới chỉ đạt được Thần Đạo cấp bốn Hóa Thân cảnh, mãi đến khi thọ nguyên hết cũng không thể đột phá đến Âm Dương cảnh. Mà Thương Huyền Không lại vượt qua được Âm Dương cảnh, đạt được Càn Khôn cảnh trở thành cao thủ Thần Đạo! Người như thế muốn giết mình thì hoàn toàn đơn giản, khác nào bóp chết một con kiến! Một ý niệm, thiếu chút nữa thành họa sát thân! May mà chưởng giáo chí tôn trở về, bằng không, ngay cả Nhan Uyên cũng không thể bảo vệ được! Trời đất rộng lớn, lẽ nào ta còn có thể tránh được sự truy sát của Cường giả Thần Đạo sao? Lật ngược phải trái trắng đen, thì đã làm sao? Nắm đấm lớn, chính là đạo lý! Thần Đạo. Ta nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất tấn cấp Thần Đạo!

Dương Thiên Lôi nhìn thân ảnh kia, trong mắt lấp lánh tinh quang, không chút che giấu ham muốn mãnh liệt trong lòng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook