Huyền Thiên

Chương 512: Con ruồi, Long Cao Thiên!

Ô Sơn

17/03/2013

Ta...

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Thiến, chưa tự giới thiệu mình là ai, cả khuôn mặt đã đỏ bừng, vô cùng bối rối nhìn Dương Thiên Lôi. Bởi vì, bởi vì người vừa hỏi là người đãbắt gặp Dương Thiên Lôi đẩy ngã nàng lên giường, Mộc Tử Vi.

- Nàng là Trần Thiến, đệ tử Trần gia ở Vô Cực tinh vực, sau này sẽ là tỷ muội của các ngươi. Trần Thiến, theo ta!

Dương Thiên Lôi nói xong liền giữ chặt tay Trần Thiến, đi về hướng chúng nữ. Lúc này, Dương Thiên Lôi muốn che dấu cũng không được, cho nên đành phải nói ra. Hơn nữa dẫn dắt Trần Thiến gọn gàng linh hoạt, làm cho tâm thần của Trần Thiến đang bất an cũng từ từ bình tĩnh trở lại.

Cuối cùng Trần Thiến cũng gặp mọi người, hơn nữa trong lòng đã sớm có chuẩn bị, tưởng tượng ra vô số hoàn cảnh khi gặp chúng nữ. Cho nên, lúc Dương Thiên Lôi cầm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, đã làm cho nàng bình tĩnh trở lại, tuy vẫn thẹn thùng như trước, nhưng cũng gật đầu chào thân mật với chúng nữ.

- Trần Thiến?

Sau khi chúng nữ nghe được tên của nàng, thần sắc cũng có chút buông lỏng.

Dương Thiên Lôi giới thiệu từng người một cho Trần Thiến làm quen. Lúc này Trần Thiến mới yên lòng, chúng nữ cũng không có biểu hiện địch ý với nàng, hơn nữa, Dương Thiên Lôi giới thiệu đến ai, người đó sẽ mỉm cười với Trần Thiến, biểu hiện phi thường thân mật.

Dương Thiên Lôi vốn cũng lo lắng là chúng nữ sẽ nổi bão, lúc này cũng yên lòng. Còn âm thầm đắc chí mình dạy dỗ có phương pháp, nhưng thật ra không biết, sở dĩ chúng nữcó biểu hiện thân mật như thế, hoàn toàn là vì các nàng đã sớm biết sự tồn tại của Trần Thiến.

Hơn bốn năm thời gian, dù bọn họ không gặp mặt Dương Thiên Lôi, cũng không có bất cứ liên hệ nào, nhưng những tin tức có liên quan tới Dương Thiên Lôi, Kỷ Nhạ Yêu sẽ tiết lộ cho các nàng.

- Tốt rồi, đệ đệ, hiện tại bắt đầu đi, Tiểu Thiến, đến ngồi với nhị tỷ! Nếu hắn dám lừa dối, ngươi không được lưu tình!

Dương Thiên Lệ nói xong liền kéo Trần Thiến đến bên người, nói ra.



Nói từ trời sáng đến lúc chạng vạng tối, Dương Thiên Lôi mới đem chuyện xảy ra trong bốn năm nói hết, nói từ đầu đến cuối.

Lần này cũng không có giấu diếm gì, cũng không khuyếch đại. Hơn nữa, dưới sự truy vấn của mọi người, bất đắc dĩ, Trần Thiến cũng phải nói ra, Trần Thiến cũng rất xấu hổ, nhưng Dương Thiên Lôi cũng cho nàng mặt mũi, cũng không nói ra lần đầu gặp mặt liền “Trảo Nãi Long Trảo Thủ” với nàng.

Sau khi Dương Thiên Lôi nói xong, trong nội tâm cũng có nghi vấn, tại sao chúng nữ lại chắc chắn như vậy, Nguyễn Hi Vũ và mẫu thân không có ở đây, hơn nữa Dương Thiên Lôi nhìn biểu lộ của chúng nữ, cũng không nhìn ra chuyện gì khác thường, giống như không có gì giấu diếm.

Điều này làm cho Dương Thiên Lôi không thể xác định người bịt mặt và người chém giết mình là ai.

Tuy Dương Thiên Lôi còn nhiều lời muốn hỏi, nhưng có Trần Thiến ở đây, hắn không thể nói ra, nhất là chuyện của mẫu thân, càng không thể tiết lộ.

Dù sao, thời điểm mẫu thân không cho phép hắn làm bại lộ thân phận, hắn sẽ không nói mình có quan hệ gì với Kỷ gia.

Khi bọn họ đi đến khách sạn Phi Tuyết thì trời đã tối, Dương Thiên Lôi và Trần Thiến đi theo bọn Trương Tử Hàm trở về khách sạn.

Lúc này, bọn người Trương Tử Hàm vì có Dương Thiên Lôi xuất hiện, cho nên đã cởi mặt nạ ra, lộ ra gương mặt tuyệt mỹ. Thời điểm bọn họ đi vào đại sảnh khách sạn, lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

- Ồ?

Trong đại sảnh truyền ra vài tiếng kêu nhẹ, ánh mắt của rất nhiều người đều mang theo một tia nghi hoặc và khiếp sợ, chúng nữ ở khách sạn Phi Tuyết nhiều năm như vậy, tuynhiên không kết bạn với ai, nhưng những tu luyện giả ở nơi này đã sớm quen thuộc thân hình của các nàng, bọn hắn nghi hoặc chính là, buổi sáng chúng nữ vừa ra ngoài, tại sao lại trở về? Khiếp sợ là, chúng nữ đã bỏ mặt nạ xuống.

- Bà mẹ nó... Tại sao lại thế? Ta đã nói nhất định là mỹ nữ mà.

Một tu luyện giả nói với bằng hữu cùng bàn của hắn.

- Như thế nào lại thành chín? Tiểu tử kia là ai?



Tiếng nghị luận truyền vào trong tai của Dương Thiên Lôi và chúng nữ. Chúng nữ thì làm như không nghe thấy, không để ý chút nào. Dương Thiên Lôi cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, ngược lại có vẻ đắc ý. Dù sao, ở loại địa phương này, người muốn lịch lãm rèn luyện tình kiếp rất nhiều, không nói đến ai khác, chính là Kim Chính Thái, Chu Giác Thuần, Lý Kiếm Phong, những tên này đều là người mắt cao hơn trán, thời điểm nhìn thấy chúng nữ, đều động xuân tâm, huống chi những người khác? Nếu không cómặt dày mày dạn dây dưa, Dương Thiên Lôi cũng không quan tâm.

Mọi người lấy cho Dương Thiên Lôi và Trần Thiến hai phòng, thời điểm vừa muốn trở về phòng, một thiếu niên có vẻ mặt hưng phấn đi tới.

Trương Tử Hàm khẽ nhíu mày, thần sắc lạnh lẽo. Loại tình huống này các nàng gặp rất nhiều, nhưng mỗi lần như thế, dù đối phương nói gì, đều không để ý, trực tiếp trở vềphòng. Nhưng vãn có người dây dưa không dứt, lúc ở Ngải Tuyết thành đã thế, ở Băng Tinh thành cũng thế.

Nhưng mà, chủ yếu bị dây dưa chính là Lục Thanh Âm và Dương Thiên Lệ, bởi vì bọn họ vẫn còn thuần âm.

Nhưng mà, bọn người Trương Tử Hàm cũng không thoát khỏi. Dù sao có một ít người mang tâm tư đùa giỡn, trước kia có thể không để ý tới, nhưng các nàng biết rõ tính cách của Dương Thiên Lôi, xử lý không tốt, hắn sẽ nổi giận xung thiên.

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày, tuy sớm biết rõ sẽ có ruồi, nhưng không nghĩ tới ruồi đến nhanh như vậy. Nhưng mà, Dương Thiên Lôi cũng không có phát hiện, thời điểm Trần Thiền nhìn thấy đối phương, cũng khẽ nhíu mày. Thiếu niên này, Trần Thiến có biết! Ba mươi năm trước, thời điểm nàng là tiểu hài tử, đã gặp qua. Ba mươi năm đã qua, bộ dáng của đối phương không chút biến hóa, mà Trần Thiến đã biến thành một thiếu nữ duyên dáng, cho nên đối phương không biết Trần Thiến.

Chẳng lẽ đúng là không phải oan gia không đụng đầu?

Trần Thiến thầm nghĩ trong lòng, vốn định nhắc nhở Dương Thiên Lôi, nhưng lại nhịn xuống. Bởi vì Trần Thiến muốn biết, Dương Thiên Lôi có thể tiếp tục bảo trì vô địch, dẫm nát đối phương dưới chân hay không! Hơn nữa, dù thất bại, trong nơi lịch lãm rèn luyện này, cũng có thể xem là một lần ma luyện không tệ cho Dương Thiên Lôi.

- Này, đúng như ta nghĩ, ngươi quả nhiên là người trong mộng của ta, nghĩ sao? Tại sao ta lại quen thuộc như vậy?

Bộ dáng người tới rất quen thuộc, ánh mắt cực nóng nhìn Dương Thiên Lệ, nói ra. Còn sự tồn tại của bọn Trương Tử Hàm, bị hắn bỏ qua.

- Bà mẹ nó... Tại sao lại có người không biết xẩu hổ như vậy?

Dương Thiên Lệ còn chưa lên tiếng, Dương Thiên Lôi liền kinh ngạc nói ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook