Huyền Thiên

Chương 511: Gặp lại

Ô Sơn

17/03/2013

- Tiên sinh, tiểu thư, cần ở trọ sao?

Dương Thiên Lôi và Trần Thiến đi vào quầy phục vụ ở đại sảnh, một gã phục vụ viên mặt mỉm cười, cung kính hỏi.

- Ân, một gian phong!

Dương Thiên Lôi nói thẳng, trên mặt mìm cười đắc chí.

- Hai gian!

Trần Thiến phản đối không chút do dự.

- Ách! Vậy thì hai gian!

Dương Thiên Lôi nói ra.

Sau khi thuê xong phòng trọ, hai người cũng không vào phòng, mà rời khỏi khách sạn Băng Tinh, đi tới Băng Tinh thương hôi.

Băng Tinh thương hội là thương hội duy nhất trong Băng Tinh thành, vô cùng to lớn, vô số chi nhánh. Bao trùm cả Băng Tinh thành, mà tất cả đan dược, trang bị, lều vải an toàn, chỉ có thể mua được ở Băng Tinh thương hội, mà thương hội này cũng cho thuê một ít người hầu.

Lịch lãm trong Mộng Huyễn Tinh, hoàn toàn khác với thế giới thật, bởi vì có rất nhiều người tu luyện lựa chọn con đường Sát Trạc Chi Đạo, cho nên, trừ người quen, mọingười đều không lộ ra tính dang và thân phận. Hơn nữa, tất cả khách sạn trong Mộng Huyễn Tinh, kiếm được rất nhiều tiền, nhưng sẽ không để lộ ra bất cứ tin tức của kẻ nào, cho nên, muốn tìm người lịch lãm rèn luyện trong này, phi thường khó khăn. Trừ chính ngươi nghe ngóng, tìm kiếm ra, còn lại không thể tra cứu ở bất cứ nơi nào.

Nhưng mà, may mắn là có thể thuê người hầu.

Cho nên, muốn tìm bọn người Trương Tử Hàm cũng không quá khó khăn.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bọn Trương Tử Hàm nguyện ý bị tìm được. Nếu không, trừ phi Dương Thiên Lôi tự mình gặp được các nàng.

Thuê tám người, mỗi người một ngày giá ngàn vạn Thuần Dương đan, một người giơ một nhãn hiệu, giống như lúc trước Trần Thiến tìm được Dương Thiên Lôi, canh giữ ở các cửa thành của Băng Tinh thành.

Trên mỗi bảng hiệu có một câu:

- Các lão bà, bốn năm không thấy, ca rất nhớ các ngươi, chứng kiến nhanh chóng liên hệ MP thần điêu đại hiệp, Dương.

- Thần điêu đại hiệp là có ý gì? Tên hiệu của ngươi?

Trần Thiến nhìn Dương Thiên Lôi tự tay viết xuống mấy chữ, nghi hoặc nên hỏi.

- Các nàng đều hiểu, chỉ cần nhìn thấy, có lẽ sẽ liên hệ với ta! Hắc hắc! Cái tên hiệu này cũng là một câu chuyện, chờ ngươi và các nàng gặp mặt, các nàng sẽ giải thích cho ngươi nghe.

Dương Thiên Lôi nói ra.

Trần Thiến liếc Dương Thiên Lôi, trong lòng âm trầm bất định. Gặp mặt nhiều tỷ muội như vậy, làm cho nàng có cảm giác bất lực và âm trầm bất định, mấy người các nàng làđã thân như tỷ muội, giống như một thể, mà mình là người mới tới, không biết có bị áp chết, khi dễ không?

Thần là đệ tử gia tộc, đương nhiên nàng tinh tường các tình huống này, nếu như những tỷ muội này giống như lời của Dương Thiên Lôi nói thì tốt, sẽ không có vấn đề lớn.

Nhưng mà, vạn nhất các nàng không tiếp thu nàng, nàng bị xa lánh thì sao?

- Tiểu Thiến xinh đẹp, thế nào?

Dương Thiên Lôi phát giác Trần Thiến khác thường, hỏi.

- Ta chưa chuẩn bị tốt để gặp các nàng, tử công công. Ngươi có nghĩ kỹ khi gặp các nàng thì sẽ thế nào không? Nếu các nàng cùng nhau khi phụ ta thì làm sao bây giờ?

- Yên tâm đi, đến lúc đó, ta sẽ đem kinh nghiệm bốn năm nay, kể tử đầu đến cuối với các nàng, nói cho các nàng biết, người và sư tỷ của ta Linh Nhi, cũng sẽ nói cho các nàng biết.

Tối hôm đó, một đạo thân ảnh, lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước người của tên được Dương Thiên Lôi thêu, sau khi liếc nhìn chữ trên bảng hiệu, khóe miệng lộ ra nụ cười, tự nhủ:

- Thuận theo tự nhiên thôi, gặp lại, cũng không phải chuyện xấu, mấy nha đầu kia cũng là Tiên Thiên Tam Tứ cấp, hơn nữa các nàng ở cùng một chỗ, quá gây chú ý.

Trong Mộng Huyễn Tinh, nguy hiểm kích thích vượt xa ngoại giới rất nhiều, tu luyện giới không thể so sánh. Bởi vì tu luyện giả ở trong này có đảm lượng hơn bình thường vô số lần, dù là cảm xúc chính diện, hay cảm xúc mặt trái, đều có thể phóng thích, hơn nữa, bởi vì tu luyện giả tiến vào đây thường là Thần Đạo Cửu cấp, cũng có một ít Thần Đạo trẻ tuổi tiến vào đây, nhiều thiên tài tụ tập như thế, cho nên, ruồi ở đây nhiều hơn ở ngoài rất nhiều.

Tuy bọn người Trương Tử Hàm là do nàng an bài, lúc này đã đeo mặt nạ, nhưng nhiều thân ảnh uyển chuyển tụ tập cùng một chỗ như thế, vẫn làm nhiều người chú ý, nhất lànhững người muốn lịch lãm rèn luyện tình kiếp, càng có lực hấp dẫn.

Cho nên, trong khoảng thời gian này, tám nữ nhân bước vào Băng Tinh thành vài năm, chưa từng có thời gian thanh tĩnh. Luôn luôn có một ít con ruồi quấy nhiễu.

Khá tốt, trong Mộng Huyễn Tinh này, không cho phép bất cứ tu luyện giả nào cưỡng ép nữ nhân quan hệ sinh dục. Nếu không có quy định này, thật không biết sẽ phát sinh chuyện gì.

Giống như lúc trước Kim Chính Thái đã nói, tám lão bà như tiên như hoa ở cùng một chỗ, làm sao có thể yên tâm được?

...

Dương Thiên Lôi và Trần Thiến phát tin tức cho bọn Trương Tử Hàm, cho nên tạm thời ở lại khách sạn tu luyện, nhưng trong ba ngày liên tiếp không có tin tức gì.

- Ba ngày rồi, ngàn vạn lần đừng phải lúc chúng ta mới tới, các nàng cũng vừa vặn ra ngoài lịch lãm rèn luyện!

Dương Thiên Lôi bắt đầu ở trong phòng của mình tu luyện Huyền Thiên Chân Kinh, từ từ mở to mắt, thầm nghĩ:



- Vậy thì đợi một tháng...

...

Tờ mờ sáng ngày thứ tư.

Tám người mang theo mặt nạ bảo hộ đi tới khách sạn Băng Vân, nhưng vẫn không che dấu được tám thân ảnh uyển chuyển, có không ít tu luyện giả nhìn theo, đi ra khỏi đại sảnh, trực tiếp đi vào truyền tống trận đến Băng Tinh thương hội, sau khi mua sắm các nhu yếu phẩm, tám người cùng truyền tống đến cửa đông nam của Băng Tinh thành.

Tám đạo thân ảnh uyển chuyển này, chính là các lão bà của Dương Thiên Lôi bốn năm nay không gặp.

- Ồ? Thần điêu đại hiệp, Dương?

Thời điểm tám người đi tới cầu hộ thành, bọn người Trương Tử Hàm nhìn thấy bảng hiệu, chính là một trung niên nhân đứng gần truyền tống trận.

- Thiên Lôi! Là Thiên Lôi!

Trương Tử Hàm và chúng nữ lập tức kích động, tuy Dương Thiên Lôi không kể câu chuyện thần điêu đại hiệp cho tất cả nữ nhân nghe, nhưng đối với câu chuyện này, giữa chúng nữ cũng không phải là bí mật gì. Tất cả mọi người đều xác định, đây tuyệt đối là tên đại sắc lang bốn năm nay không gặp lưu lại.

Dương Thiên Lệ nhìn một chút, sau đó vọt tới bên người trung niên nhân, nói:

- Chúng ta là người mà ngươi tìm! Hắn ở nơi nào?

- Tiểu thư, xin hỏi các ngươi họ gì?

Trung niên nhân nhìn tám nữ nhân đeo mặt nạ, hỏi.

- Dương, Trương, Sở, Lục, Mộc, Vu, Bách Lý, Lâm!

Dương Thiên Lệ nói gọn gàng:

- Ta là nhị tỷ của hắn!

- Chính là các ngươi, không nghĩ tới nhanh như vậy đã tìm đến. Đi theo ta!

Trung niên nhân mỉm cười nói ra.

Chương 511: Gặp lại. (Hạ)

- Cốc cốc cốc...

Dương Thiên Lôi đang ngồi xếp bằng tu luyện trong phòng, chợt nghe có tiếng đập cửa, lập tức mở to mắt, thân hình xuất hiện bên cạnh cửa phòng.

Không tới bốn ngày, Dương Thiên Lôi không nghĩ tới bọn Trương Tử Hàm đã tới, còn tưởng rằng là Trần Thiến, cho nên, khi mở cửa phòng ra, trong nội tâm không có bất cứsự chuẩn bị nào.

- Thiên Lôi?

- Đệ đệ?

Khi Dương Thiên Lôi nhìn thấy tám cái mặt mạ, giống như đang nhìn thấy tám gương mặt xinh đẹp, lập tức mở to mắt, thiếu chút nữa hưng phấn kêu to.

Thời điểm bọn người Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lệ, nhìn thấy Dương Thiên Lôi, cũng có chút không dám xác định, bởi vì lúc này Dương Thiên Lôi đã cao hơn bốn năm trước, lại thêm gương mặt rất đẹp trai, lúc này lại toát ra một cổ hương vị thành thục của nam nhân.

Dương Thiên Lôi hưng phấn xoa xoa tay, ánh mắt quét qua chúng nữ, tuy rất muốn ngay lập tức ôm chúng nữ vào trong lòng, nhưng thật bi kịch, hắn chỉ có hai cánh tay. Hơn nữa, đang có người ngoài ở bên cạnh, không thể không cưỡng ép nhịn xuống.

- Dương tiên sinh, nhiệm vụ củ ta đã hoàn thành, cáo từ.

Đúng lúc này, trung niên nhân đứng bên cạnh ôm quyền nói với Dương Thiên Lôi. Thời điểm Dương Thiên Lôi nhìn thấy chúng nữ, trung niên nhân không cần hỏi nhiều, liền biết rõ nhiệm vụ của mình đã hoàn thành, nói xong, liền trực tiếp quay người rời đi.

- Các lão bà thân ái.

Dương Thiên Lôi nói xong, liền đến gần Trương Tử Hàm, nắm cái bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương kia, Dương Thiên Lôi cảm giác huyết dịch của mình sôi trào, hắn córất nhiều lời muốn nói, nhưng chưa từng tưởng tượng ra tràng diện lại như thế này, thời điểm chân chính nhìn thấy chúng nữ trước mắt, bỗng nhiên Dương Thiên Lôi có cảm giác xoắn xuýt.

Hơn bốn năm, thời gian hơn bốn nắm, lại thêm thời không pháp tắc, đây là thời gian dài cỡ nào? Tuy đa số thời gian Dương Thiên Lôi đều đầu nhập vào trong tu luyện, nhưng nếu nói không nhớ bọn ngươi Trương Tử Hàm là chuyện không thể nào. Lúc này, khi nhìn thấy những gương mặt quen thuộc xinh đẹp tuyệt mỹ, trong nội tâm kích động, không cách nào hình dung được, nhất là khi cầm chặt bàn tay nhỏ bé của Trương Tử Hàm, cảm giác này chính là tiễn biệt thắng tân hôn, làm cho Dương Thiên Lôi hận đến mức không thể ngay lập tức tiến lên ôm toàn bộ chúng nữ vào lòng.

Tâm tình của chúng nữ cũng kích động, trong ánh mắt kích động còn phát ra hào quang óng ánh, dù không nói bất cứ lời nào, nhưng tất cả đều ngơ ngác nhìn khuôn mặt quen thuộc và xa lạ của Dương Thiên Lôi.

- Nhanh, vào phòng đi!

Dương Thiên Lôi kéo Trương Tử Hàm tiến vào phòng, sau đó lần lượt kéo từng người, dồn chúng nữ vào một phòng.

...

- Đệ đệ, nói đi!

Dương Thiên Lôi nhìn ánh mắt dò xét nhìn phòng Trần Thiến gian bên cạnh, lúc này mới đóng cửa lại, lùi vào gian phòng.

- Ách... Các ngươi muốn làm gì?



Khi Dương Thiên Lôi quay người lại nhìn thấy chúng nữ đang phân ra mấy hướng, trên giường, phòng tu luyện, phòng tắm, tháo chạy ra khắp nơi, như đang tìm kiếm cái đónên hỏi.

- Khanh khách... Đệ đệ, lần này là một người?

Đúng lúc này, Dương Thiên Lệ đi đến bên cạnh Dương Thiên Lôi, theo thói quen ôm cánh tay của Dương Thiên Lôi, ngẩn khuôn mặt nhỏ nhắt đỏ bừng lên nói ra. Lần này thân thể của Dương Thiên Lôi đã cao bằng nàng, lúc này, nàng sắp phải ngẩn đầu nhìn Dương Thiên Lôi rồi.

- Ách... Thật ra có rất nhiều người.

Dương Thiên Lôi xấu hổ nhìn Dương Thiên Lệ, nói ra.

Một người? Hắn dám nói một người sao? Bởi vì trong một giây lát, hắn sẽ mang Trần Thiến đến gặp mặt chúng nữ. Thời điểm này, nói đơn giản cho chúng nữ biết một chút, làm cho trong lòng của chúng nữ có chút chuẩn bị, cũng không làm Trần Thiến xuất hiện sẽ xấu hổ.

Chúng nữ tìm kiếm một lần, nhưng không phát hiện điều gì, sau đó ngồi nghiêm chỉnh lên giường. Không có biện pháp, gian phòng của Dương Thiên Lôi, là gian phòng bình thường, cũng không còn xa hoa như phòng đế vương lúc trước, cho nên, chúng nữ đánh phải ngồi trên giường, không có ngoại lệ, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng vào Dương Thiên Lôi, nhìn biểu lộ này, trong ánh mắt bắt đầu có hương vị thẩm vấn.

Kỳ thật, một màn này, chúng nữ vốn đã thương lượng tốt với nhau, lần đầu tiên gặp lại Dương Thiên Lôi phải dọn dẹp hắn một chút, nhưng bởi vì vừa rồi tâm tình kích động, cho nên sanh non.

- Thật nhiều người?

Dương Thiên Lệ buông Dương Thiên Lôi ra, hỏi.

- Hai mươi mấy người...

Dương Thiên Lôi nói rất quyết đoán.

- Hai mươi mấy?

Dương Thiên Lệ lập tức kinh ngạc mở to mắt, thần sắc chúng nữ nhìn về phía Dương Thiên Lôi, cũng lập tức biến đổi, bộ dáng sắp nổi bão.

- Khục khục... Các ngươi đừng hiểu lầm, không phải ca nói nữ nhân. Dù mấy năm nay ca có chút chuyện, nhưng vẫn “Thủ thân như ngọc”! Không cho ai đụng một lần...

Dương Thiên Lôi trả lời rất gấp gáp.

- Một chút chuyện là cái gì? Nói chi tiết đi! Ân, chắc là chuyện phong lưu chứ gì, nói kỹ càng một chút! Không được bỏ sót!

Dương Thiên Lệ nói ra, vừa nói vừa ngồi xuống giường.

- Khục khục. . . Tốt, ca sẽ nói!

Dương Thiên Lôi cũng không muốn giấu diếm, cho nên, rất dứt khoát nói ra, vừa nói vừa mang một cái ghế ngồi trước chúng nữ, nói:

- Nói về thời gian bốn năm ba tháng trước...

- Không được cải biên câu chuyện!

Nhìn thấy bộ dáng của Dương Thiên Lôi, chúng nữ trăm miệng một lời. Bốn năm nay, chúng nữ vẫn ở cùng một chỗ, cho nên, những nữ nhân có quan hệ bí mật với Dương Thiên Lôi, đều bị bị vạch trần, trong nội tâm chúng nữ, thằng này vốn đã không còn bí mật gì đáng nói.

- Tuyệt đối không!

Dương Thiên Lôi trả lời rất khẳng định.

Thời điểm Dương Thiên Lôi rất muốn giải thích...

- Cốc cốc cốc...

Có tiếng đập cửa truyền đến.

Trong nội tâm Dương Thiên Lôi nhảy lên một cái, ánh mắt của những nữ nhân này đều nhìn về phía hắn, lại nhìn về phía cửa phòng.

Dương Thiên Lôi vội vàng đứng lên, nói:

- Các lão bà thân ái, các ngươi chờ một lát!

Vừa nói, Dương Thiên Lôi đi tới cử, dùng thân thể ngăn trở ánh mắt chúng nữ, mở ra một khe hỡ nhỏ, không phải Trần Thiến thì là ai?

- Lén lút làm gì?

Trần Thiến nhìn thấy bộ dạng của Dương Thiên Lôi giống như đang lén lút làm gì đó, có chút ngoài ý muốn, lập tức nói ra, sau đó xuất một cước, đá văng cửa phòng.

- A...

Trần Thiến cũng không ngờ, cửa mở ra, lại nhìn thấy một đám nữ nhân, hơn nữa nữ nhân phi thường xinh đẹp, nàng đã từng ngẫu nhiên gặp được hai người, lập tức có chút kinh ngạc há hốc mồm, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức biến thành đỏ bừng, đi cũng không được, tiến vào cũng không xong, đứng ở chỗ này cũng không phải.

Đồng dạng, ánh mắt của Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lệ và các nữ nhân, cũng kinh ngạc nhìn về phía Trần Thiến.

- Là ngươi? Ngươi là...?

Nữ nhân xinh đẹp nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp, trên cơ bản đều lưu ý vài lần. Trần Thiến đã nhìn thấy chúng nữ, cho nên có ấn tượng sâu sắc với chúng nữ, đồng dạng, chúng nữ cũng có ấn tượng sâu sắc với Trần Thiến. Dù sao, mọi người đều ở cùng khách sạn một thời gian ngắn, dù không quen biết, nhưng cũng quen mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook