Huyền Thiên

Chương 819: Đại gia họ Dương, tên Thiên Lôi (thượng,hạ)!

Ô Sơn

11/09/2013

Cao thủ chân chính, cao thủ chân chính ẩn nấp ở chung quanh, giờ khắc này, cả đám khó kiềm chế được dục vọng chiến đấu trong lòng, nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi.

Rầm rầm rầm...

- A a a...

Tiếng kêu thảm thiết, âm thanh năng lượng oanh kích, làm cho Thần Hoàng tông lúc nào cũng bảo trì hơn mười người vây công, biến thành từng khối từng khối thi thể.

Không ai có thể ngăn cản cước bộ của Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai, hai người thế như chẻ tre tiến bước, đi qua nơi nào, ngay cả tiếng rên rỉ cũng không có phát ra, bởi vì không ai sau khi gặp phải công kích còn có khí lực rên rỉ, bởi vì bọn hắn đã biến thành xác chết. Toàn bộ đều bị giết trong nháy mắt.

Năm phút đồng hồ!

Chỉ dùng năm phút đồng hồ, Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai liền giẫm lên thi thể đệ tử Thần Hoàng tông, giết thẳng vào bên trong Thần Mã Điểu Xã.

- Lão bà, em hơi chút ôn nhu rồi đó, để cho bọn cầm thú đáng yêu này giãy dụa hai cái a... Bọn chúng thống khoái đi tìm lão diêm vương trình diện như vậy, tiểu lão bà sẽ không hài lòng...

Dương Thiên Lôi không ngờ ở trong loạn đao lấy tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Lý Hàn Mai ở bên cạnh, khóe miệng lộ ra nụ cười tà mị, ôn nhu nói.

Nhưng mà giờ khắc này thanh âm ôn nhu kia lại làm cho mọi người sợ.

- Ba dát!

Đúng lúc này, Đằng Tỉnh Nhất Lang đã đứng dậy, bỗng nhiên hét lớn một tiếng, từ khoảng cách mười trượng đến Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai, hai tay cầm đao mạnh mẽ bổ ra.

Ầm ầm ầm...

Trong phút chốc, một cỗ đao khí kinh khủng đến cực điểm, giống như xé rách hư không, "ầm ầm ầm" trực tiếp bổ vỡ mặt đất cứng rắn, mang theo khí thế vô cùng cường đại, tốc độ kinh người chém về phía hai người Dương Thiên Lôi.

- A? Lão bà, phế vật này tựa hồ cũng có chút bản lãnh, có chút tốn sức rồi, để lão công ta tới đi!

Sau khi Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai như tia chớp tránh thoát một kích khủng bố này, hai tròng mắt sáng như sao của Dương Thiên Lôi nhìn về phía Đằng Tỉnh Nhất Lang, thân hình nhoáng lên một cái, tức thì như tia chớp áp sát Đằng Tỉnh Nhất Lang.

- Chịu chết đi!

Đúng lúc này Tiền Điền Trực Thụ cũng phát ra một tiếng hét lớn, vung đao nhằm phía Lý Hàn Mai, cùng lúc đó, làm ra một cái thủ thế, trong phút chốc, trăm tên cao thủ bên trong Thần Mã Điểu Xã không ngờ giống như gió lốc, bao vây Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai lại, từng đạo đao quang vô cùng cường hãn không ngừng phát ra từ các góc hiểm, trong khoảng thời gian ngắn, rốt cục ngăn cản bước tiến giết người như thái rau của Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai.

- A? Đây là Thần Mã Điểu trận sao? Lão bà, định lực của em vẫn là không đủ thâm hậu a... Nhìn lão công ta phá này!

Làm cho mọi người khiếp sợ chính là, Dương Thiên Lôi nói phá liền phá, hắn rõ ràng đang giao thủ với Đằng Tỉnh Nhất Lang, không ngờ không bị ảnh hưởng gì liền trực tiếp xuất hiện bên cạnh Lý Hàn Mai đang vất vả ứng phó, tựa vào trên lưng Lý Hàn Mai, có vẻ như có chút kinh ngạc hỏi.

Lý Hàn Mai đeo mặt nạ, nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, sắc mặt lập tức trở nên đỏ bừng, nhưng không có lên tiếng, trên thực tế, nháy mắt ban đầu đối phương ngưng tụ thành trận hình, trong đầu nàng đích xác không chịu khống chế xuất hiện đủ loại hình ảnh kiều diễm, nam diễn viên chính trong đó rõ ràng là Dương Thiên Lôi.

May mắn, không ai có thể nhìn thấy kiều nhan đỏ bừng của nàng.

- Thần Hoàng Mê Huyễn đại trận.

Cao thủ vây xem, rất nhiều người thầm kêu trong lòng tên của trận pháp này. Một trong những trận pháp cường đại của Thần Hoàng tông, làm cho địch nhân trong nháy mắt lọt vào trận pháp, đột ngột sinh ra ảo giác, hoàn toàn kích phát ra những thứ tồn tại trong tiềm thức. Bất quá đối với những người có ý chí kiên định, định lực cực kỳ thâm hậu thì không có tác dụng gì. Đương nhiên chính là ảo cảnh không có tác dụng nhưng lực sát thương tổ hợp lại vẫn tồn tại. Cho nên, trận pháp này cũng coi như là rất bá đạo.

- Hắc hắc... Cho em kiến thức lực lượng chân chính của lão công ta.

Ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lý Hàn Mai, di động giữa đao quang kiếm ảnh, Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói.

- Tát đậu thành binh! Tế!

Bất thình lình, thanh âm của Dương Thiên Lôi trở nên vô cùng véo von, chốc lát sau, các đao quang kia đột nhiên chuyển hướng chém lên người đồng bọn, biến thành trận chém giết của người một nhà.

- Chút tài mọn cũng dám khoe khoang trước mặt đại gia? Lão bà, em làm thịt lão đầu kia, còn gia hỏa kia có vẻ như địa vị rất cao, lão công ta sẽ lưu hắn một hơi, tiện thông tri cho tông chủ bọn hắn, hắc hắc... Người Hoa Hạ là dễ dàng khi dễ như vậy sao? Quan trọng nhất là, con mẹ nó còn dám động thủ với tiểu lão bà của đại gia, chán sống rồi phải không?

Trên khuôn mặt anh tuấn của Dương Thiên Lôi càng thêm cuồng ngạo dị thường, thân hình nhoáng lên một cái nhằm phía Đằng Tỉnh Nhất Lang.

Khi những người khác nghe Dương Thiên Lôi nói như thế, nhất là những người chuẩn bị mượn gió bẻ măng với Hoa Hạ, cả đám đều cảm thấy lạnh cả người, âm thầm hô may mắn còn chưa có xuất thủ, cũng âm thầm may mắn vì đã đến "xem cuộc vui" lần này.

Thiếu niên đẹp trai cả người tản ra khí tức tà mị này, đến tột cùng là loại yêu nghiệt gì?



Hoa Hạ... Thật sự là che giấu quá sâu!

Đây là ý nghĩ trong lòng của tuyệt đại đa số người ở đây!

Bất quá, khi Thanh Long nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi lại hơi nhíu mày, chẳng lẽ mình suy đoán sai lầm? Nếu Hiên Viên Cửu Dương muốn dụng Thần Hoàng tông đối phó hắn và Ngưu lão, tại sao lại nói như thế? Lời nói của Dương Thiên Lôi, rõ ràng không chỉ nói cho người của Thần Hoàng tông nghe, mà là nói cho mọi người nghe. Nhiều người ẩn nấp xung quanh như vậy, lấy thực lực của Dương Thiên Lôi há có thể không phát hiện ra chứ?

Thanh Long có chút nghĩ không ra!

Ầm ầm ầm...

Ba người Thanh Long, Ngưu lão cùng với Hắc Long ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Dương Thiên Lôi. Đây là người người tu đạo, hơn nữa là người tu đạo cực kỳ cường hãn, vừa bắt đầu bọn họ đã khẳng định, nhưng mà lúc này, năng lực Dương Thiên Lôi thể hiện ra lại làm cho ba người cảm thấy có chút khó hiểu. Bởi vì, không ngờ Dương Thiên Lôi lựa chọn cận chiến với Đằng Tỉnh Nhất Lang, từng đạo phù văn pháp tắc đều tế vào quyền cước, thân thể của mình, tiện tay cầm lấy một thành bảo đao chiến với Đằng Tỉnh đến quên cả trời đất.

Mà Lý Hàn Mai không chịu ảnh hưởng của trận pháp, lại trở nên cuồng bạo đến cực điểm, bức Tiền Điền Trực Thụ chật vật không chịu nổi.

Thần Hoàng tông gần ngàn người, lại bị hai người làm cho long trời lỡ đất, máu chảy thành sông.

Hơn nữa, kết quả đã rất rõ ràng...

Chương 819: Đại gia họ Dương, tên Thiên Lôi (hạ)!

Oanh long!

Theo một quyền nhanh như thiểm điện của Lý Hàn Mai nện vào đầu Tiền Điền Trực Thụ bộc phát ra một tiếng nổ kinh thiên, đầu của Tiền Điền Trực Thụ, không ngờ như quả bom nổ mạnh, máu tươi não tương văng tứ tung, năng lượng khủng bố đến nỗi ngay cả Lý Hàn Mai cũng trực tiếp bị chấn bay.

- Hảo đao!

Trong cùng thời gian, bảo đao của Đằng Tỉnh Nhất Lang không ngờ đã đổi chủ, cùng lúc đó thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng lên một cái, trực tiếp lăng không ôm lấy Lý Hàn Mai bị chấn bay, rất hiển nhiên, Dương Thiên Lôi luôn phân tâm thần ra chú ý Lý Hàn Mai chiến đấu.

- Lão bà, không sao chứ?

- Không có việc gì!

Lý Hàn Mai thấp giọng nói.

- Vậy em đã hoàn thành xong giai đoạn một rồi, giai đoạn kế tiếp giao cho lão công đi.

Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng đặt Lý Hàn Mai xuống, tay phải nắm lấy bảo đao của Đằng Tỉnh Nhất Lang, tay trái nhẹ nhàng vuốt trên lưỡi đao,

Lúc này, sắc mặt của Đằng Tỉnh Nhất Lang đã trở nên dị thường lúng túng, toàn thân run rẩy, có kinh hãi cũng có phẫn nộ lẫn không cam lòng, nhưng mà hai chân run rẩy, không thể làm cho hắn có bất kỳ dũng khí nào tiến về phía Dương Thiên Lôi nửa bước.

Hắn, lần này gặp phải cao thủ chân chính, cao thủ có thực lực tương đương tông chủ.

Hắn, ở trước mặt của đối phương, căn bản không chịu nổi một kích.

Hắn biết rõ, nếu như đối phương muốn lấy mạng hắn, phỏng chừng chỉ cần một chiêu.

- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?

Đằng Tỉnh Nhất Lang thanh âm run rẩy dùng "điểu ngữ" hỏi.

- Nói chuyện với đại gia phải dùng tiếng người, hiểu không?

Dương Thiên Lôi nheo ánh mắt lại, nhìn chằm chằm thanh đao, cũng không thèm nhìn tới Đằng Tỉnh Nhất Lang, thản nhiên nói.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Tuy rằng Đằng Tỉnh Nhất Lang phẫn nộ dị thường, nhưng càng nhiều hơn là hoảng sợ, chỉ có thể cố nén trong lòng dùng Hoa Hạ ngữ không được lưu loát cho lắm, nói.

- Ừ, không sai... So với vẹt giỏi hơn không ít. Đại gia không ngại nói cho ngươi biết, bản nhân họ Dương, tên Thiên Lôi! Ghi nhớ đi... Ngàn vạn lần không nên quên, bằng không, khi ngươi chết theo chân bọn họ, diêm vương gia hỏi ngươi chết thế nào, ngươi ngay cả người giết ngươi cũng không biết, chẳng phải là quá vô dụng sao?

- Dương Thiên Lôi... Ngươi thuộc tổ chức gì của Hoa Hạ?



- Tổ chức gì? Ở Hoa Hạ, đại gia ta chẳng qua chỉ là một người dân bình thường mà thôi, không đáng nhắc tới. Ngươi có phải rất muốn biết vì sao đại gia phải diệt Thần Hoàng tông các ngươi hay không?

Dương Thiên Lôi mỉm cười, có vẻ như rất nhã nhặn nói:

- Rất đơn giản, bởi vì các ngươi động đến tiểu lão bà của lão tử. Đại lão Hoa Hạ có thể khoan dung đám tôm tép các ngươi nhảy nhót giương oai, nhưng nữ nhân của đại gia các ngươi cũng dám động, mặt mũi của đại gia biết để vào đâu đây? Cho nên...

Dương Thiên Lôi nói đến chỗ này, khí tức tà mị quanh thân bỗng nhiên biến đổi thành lãnh liệt đến cực hạn, trong phút chốc, không khí trong chu vi hơn mười trượng như đông lại, lạnh giọng nói:

- Chạy trở về nói cho tông chủ của các ngươi biết, ba ngày sau, vẫn là không giờ rạng sáng, lão tử ở chỗ này tính sổ với các ngươi.

Phập phập...

Dương Thiên Lôi trong lúc nói chuyện, nhẹ nhàng vung đao về phía Đằng Tỉnh Nhất Lang cách đó hơn mấy trượng, ngay cả không khí cũng không hề xao động, nhưng hai cánh tay của Đằng Tỉnh Nhất Lang đã chia lìa thân thể, rơi xuống mặt đất.

- Lão bà, chúng ta đi thôi.

Dương Thiên Lôi nhìn cũng không nhìn Đằng Tỉnh Nhất Lang một cái, mặc kệ đám người đang tự giết nhau kia, trực tiếp kéo bàn tay dính đầy máu của Lý Hàn Mai, khẽ cười nói.

Nói xong, hai người chậm rãi đi ra ngoài Thần Mã Điểu Xã, sau vài lần lóe lên, liền vô ảnh vô tung biến mất, ngay cả một chút ít khí tức cũng không có để lại.

Trong nháy mắt Dương Thiên Lôi vừa mới rời đi, đệ tử Thần Hoàng tông đang lâm vào ma chướng hỗn chiến với nhau không ngờ một đám vung đào bổ về phía cổ của mình, "phanh phanh phanh..." từng đầu người như là quả dưa hấu nối đuôi nhau rơi xuống mặt đất, trong phút chốc, Thần Hoàng tông ngoại trừ Đằng Tỉnh Nhất Lang bị cắt bỏ hai cánh tay ra, không còn có một nhân chứng sống.

Tu la địa ngục!

Chỉ có bốn chữ này mới có thể hình dung Thần Mã Điểu Xã giờ phút này.

Ngốc trệ!

Tất cả mọi người vây xem đều lâm vào ngốc trệ!

Khiếp sợ cực độ, giống như là mộng ảo nhưng chân thật xuất hiện ở trước mặt bọn họ, tuyệt đại đa số người đều không thể tin được, cái người Hoa Hạ gọi là Dương Thiên Lôi không ngờ cường đại đến như thế.

Đó là thực lực kinh người thế nào?

Không dám tưởng tượng!

Ở đây có ít nhất chín mươi phần trăm số người đều ghi nhớ ba chữ "Dương Thiên Lôi", bất kể như thế nào, đây là nhân vật bọn hắn không thể đắc tội, mạnh mẽ như Thần Hoàng tông hắn còn dám khiêu khích như thế, còn có ai có thể là đối thủ của hắn đây?

Nhưng mà cũng có cực ít người lâm vào trầm tư. Trong đó tự nhiên có ba người Thanh Long, Ngưu lão cùng với Hắc Long.

Lực lượng thể hiện ra đích xác rất mạnh, nhưng đối với ba người cùng với số ít cao thủ mà nói vẫn còn chưa đủ. Ít nhất lực lượng trước mắt thể hiện ra bọn họ cũng có thể làm được. Nhưng mà, bọn họ mơ hồ cảm thấy được, Dương Thiên Lôi tuyệt không chỉ có chút thực lực kia.

Nếu năng lực của Dương Thiên Lôi chỉ như thế này, vậy chỉ có thể dùng nghé con không sợ cọp để hình dung. Lấy thực lực hai người hắn và Lý Hàn Mai tiêu diệt Thần Hoàng tông, có thể sao?

Nhưng hắn vẫn vô cùng khẳng định nói cho mọi người biết hắn muốn tiêu diệt Thần Hoàng tông.

Nếu không phải nghé con không sợ cọp, đó chính là Dương Thiên Lôi ẩn tàng lực lượng càng cường đại hơn!

Kết quả như thế nào, ba ngày sau gặp lại sẽ rõ!

- Hắn rất mạnh!

Sau khi ba người Ngưu lão, Thanh Long cùng với Hắc Long rời đi, làm cho Ngưu lão và Thanh Long vô cùng kinh ngạc chính là, Hắc Long chưa từng nói chuyện bỗng nhiên mở miệng nói.

Không, hoặc là nói căn bản không phải mở miệng, bởi vì thanh âm cũng không phải từ trong miệng phát ra, mà là trực tiếp truyền âm đến trong tai hai người, thanh âm rất lạnh, giống như khí tức băng lãnh trên người hắn vậy.

Thế nhưng, chân chính làm cho Ngưu lão và Thanh Long khiếp sợ chính là,không ngờ thanh âm này không phải là của nam nhân, mà là nữ nhân, hoặc là nói... Nam nhân ẻo lả?

- Hắn không phải là Hiên Viên Cửu Dương.

Ngay khi Ngưu lão và Thanh Long còn đang khiếp sợ, Hắc Long vô cùng khẳng định nói tiếp.

- Hắc Long, làm sao ngươi biết?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook