Chương 820: Là ai (thượng,hạ)?
Ô Sơn
11/09/2013
Thanh Long nhịn không được hỏi. Đây đúng là điều ông ta đang rối rắm,
nguyên bản lúc đầu khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi, ông ta đã nhận định
Dương Thiên Lôi bị Hiên Viên Cửu Dương đoạt xá, chỉ có điều sau đó nhìn
thấy lực lượng cường đại Dương Thiên Lôi thể hiện ra, lại làm cho Thanh
Long sinh ra nghi hoặc, mà ngay sau đó Dương Thiên Lôi nhìn như vô tâm
lại biểu lộ ra lòng yêu nước với Hoa Hạ, đây tuyệt không phải là những
điều Hiên Viên Cửu Dương có thể làm. Cho nên, Thanh Long nghĩ mãi mà
không thông.
- Trực giác!
Câu trả lời này của Hắc Long làm cho Thanh Long và Ngưu lão ngạc nhiên, hơn nữa nhìn bộ dáng của Hắc Long, tựa hồ hiển nhiên không muốn dây dưa trên vấn đề này.
- Chúng ta làm sao bây giờ? Chờ ba ngày sau xem tiếp hay hiện tại bắt đầu hành động?
Ngưu lão hỏi.
- Án binh bất động! Ba ngày sau tiếp tục quan sát!
Thanh Long hơi hơi trầm ngâm rồi nhẹ giọng nói.
- Ba ngày sau gặp lại.
Nghe thấy lời nói của Thanh Long, Hắc Long truyền âm nói, nói xong thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất ở trong đêm đen.
- Vô lại! Lưu manh!
Sau khi Dương Thiên Lôi dẫn theo Lý Hàn Mai lặng yên không một tiếng động trở lại khách sạn, Lý Hàn Mai đẩy tay Dương Thiên Lôi ra, trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi nói.
- Sao lại nói tôi như vậy?
Dương Thiên Lôi khó hiểu hỏi.
- Ai bảo cậu kêu tôi là lão bà chứ hả? Kêu lão bà thì thôi... Cậu còn cho tôi làm tiểu lão bà là sao?
Lý Hàn Mai lấy mặt nạ xuống, rõ ràng rất tức giận nói.
- Khụ khụ... Đây không phải vì cô sao? Hơn nữa, chân thân cô trở thành đại lão bà, tên của cô trở thành tiểu lão bà, một lớn một nhỏ, không phải huề nhau sao?
Dương Thiên Lôi nói:
- Được rồi! Mai tỷ, cô nghỉ ngơi đi, tôi ra ngoài chơi một lát...
- Chơi một lát? Cậu muốn làm gì?
Lý Hàn Mai có chút kinh ngạc hỏi.
- Tùy tiện đi dạo ấy mà...
Dương Thiên Lôi nói.
- Khôn phải cậu muốn ra ngoài chơi bời đó chứ?
Lý Hàn Mai nhìn thấy biểu tình của Dương Thiên Lôi, trực giác mách bảo Dương Thiên Lôi khẳng định muốn gạt mình đi làm gì đó, lập tức lông mày nhướn lên, lanhh lùng nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
- Ách... Mai tỷ, sao cô lại có thể suy nghĩ như thế? Có đại mỹ nữ là cô ở đây, chẳng lẽ tôi còn phải đi ăn chơi sao? Tôi cũng không gạt cô, tôi muốn đi gặp một người, có thể có quan hệ với Hiểu Phân. Cô yên tâm đi, ca tuyệt đối không làm gì bậy bạ đâu. Ngoan ngoãn chờ tôi trở lại, lão bà đại nhân...
Dương Thiên Lôi nói xong, thân hình trực tiếp xuyên qua cửa sổ, trong chớp mắt liền biến mất trong bầu trời đêm.
- Có quan hệ với Hiểu Phân? Tại sao nơi này lại có người có quan hệ với Hiểu Phân nhỉ?
Nắm tay Lý Hàn Mai vung tới một nửa, buồn bực thu trở về, hơi hơi nhíu mày, chỉ có thể chờ Dương Thiên Lôi trở về hỏi lại.
Đi vào phòng tắm, sau khi cởi nhuyễn giáp màu đen nhuộm đầy máu xuống khỏi người thả trên mặt đất, dùng vòi sen tưới lên, máu liền bay sạch. Loại nhuyễn giáp này là một loại đồ phòng hộ cường đại làm bằng chất liệu đặc thù mà nhân viên sở nghiên sứu siêu tự nhiên quen dùng, Lý Hàn Mai mặc nó chẳng qua là làm bộ mà thôi. Cường độ thân thể hiện tại của nàng đã đến một trình độ khủng bố, theo như Dương Thiên Lôi nói, cho dù là đạn đạo trực tiếp bắn vào trên người nàng, ngay cả một cọng lông tơ cũng không suy suyễn. So với nhục thể của Dương Thiên Lôi còn cường đại hơn.
Đây cũng là chuyện tình không có cách nào, thân thể Dương Thiên Lôi chẳng qua chỉ tôi luyện một chút mà thôi, vì cứu mạng Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi không thể không hao phí rất nhiều năng lượng bổn nguyên, hoàn toàn rèn luyện thân thể đã hoại tử, không cường đại mới là kỳ quái.
Về phần năng lượng băng hàn trong cơ thể, bởi vì muốn che giấu chân thân, Dương Thiên Lôi không khôi phục cho Lý Hàn Mai, tuy nhiên Lý Hàn Mai lại tin tưởng, có loại thân thể này, một khi nàng muốn khôi phục năng lượng băng hàn, chỉ sợ cũng không cần dùng đến phòng tu luyện được đặc biệt chế ra lúc đầu. Hơn nữa với khoa học kỹ thuật hiện nay, chỉ sợ cũng không có đạt đến được nhiệt độ thấp nào mà nàng không có khả năng thừa nhận.
Rửa nhuyễn giáp sạch sẽ xong, Lý Hàn Mai thừa dịp gia hỏa đáng khinh Dương Thiên Lôi đi vắng, lần đầu tiên cởi sạch quần áo tắm dưới vòi sen. Sau khi tẩy sạch huyết tinh trên người thì nằm thẳng cẳng trong bể tắm.
- Đại mỹ nữ... Hừ, cậu có thể xem không thể ăn, chẳng phải là càng dễ ra ngoài chơi bời sao? Lại còn coi tôi là "tiểu lão bà"...
...
- Ngươi là ai?
- Không cần phải biết ta là ai!
Giữa đồng không mông quạnh ngoại ô thủ đô R quốc, hai đạo thân ảnh đứng đối diện với nhau, ở dưới bầu trời đêm cũng không có ảnh hưởng đến thị lực của hai người, đều thấy nhau rất rõ ràng.
Nam nhân, chính là Dương Thiên Lôi.
Mà người còn lại thì quanh thân tản ra khí tức cực độ băng hàn, cũng chỉ có đôi mắt lộ ra bên ngoài.
Hai người đều cảm ứng được sự hấp dẫn mãnh liệt lẫn nhau. Loại hấp dẫn này, so với Tống Hiểu Phân gây cho Dương Thiên Lôi còn mãnh liệt hơn.
Cửu âm tuyệt mạch!
Khi Dương Thiên Lôi rời khỏi Thần Mã Điểu Xã mới đột nhiên cảm ứng được. Rất hiển nhiên là do đối phương cố ý phóng thích ra cho hắn cảm ứng.
- Vậy ngươi tới tìm ta làm gì?
- Làm cái chuyện chúng ta đều muốn làm!
Làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, không ngờ đối phương vô cùng thản nhiên nói, nguyên bản hai tròng mắt cũng không có gì đặc biệt, bỗng nhiên trở nên vô cùng sáng rực, bàn tay giơ lên trực tiếp kéo chiếc mặt nạ xuống, trong phút chốc, một đầu tóc đen, giống như thác nước bềnh bồng, hé ra dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn, xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi.
Cho dù là Dương Thiên Lôi cũng cảm nhận được một loại mỹ lệ kinh tâm động phách.
Cặp mắt lóng lánh của nữ nhân này giống như làn thu thủy, ví như trăng rằm, thẳng tắp ngưng mắt nhìn Dương Thiên Lôi.
- Người Hoa Hạ?
Dương Thiên Lôi mở lớn hai con mắt, lắc lắc đầu, hỏi.
- Ừ!
- Nhận biết tôi?
- Hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy!
- Nếu cô có thể xuất hiện ở đây, tự nhiên biết Hiên Viên Kiếm Tông, tự nhiên biết tông chủ cùng với thiếu chủ của Hiên Viên Kiếm Tông đều là cửu dương tuyệt mạch, vì sao lựa chọn tôi?
- Bọn họ là bại hoại của Hoa Hạ, còn ngươi là người.
Nữ nhân thản nhiên nói.
- Lý do này không đủ, tôi không phải là nam nhân tùy tiện...
Dương Thiên Lôi nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt mỹ kia, đè nén sự rung động bởi sự cường đại do cửu âm tuyệt mạch của đối phương mang đến, ra vẻ trấn định nói.
- Ta cũng không phải là nữ nhân tùy tiện.
- Nhưng chúng ta không có quan hệ, cũng không quen biết.
- Coi như gió thoảng mây trôi, chẳng phải rất tốt sao?
- Cô xác định?
Nữ nhân không trả lời Dương Thiên Lôi mà nhẹ nhàng cởi áo...
Chương 820: Cô… Là ai (hạ)?
Một thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ trần trụi xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi, hơn nữa vẻ mặt hồng hào, nhưng vẫn kiên định đi đến trước mặt Dương Thiên Lôi, khi trực tiếp cởi quần áo Dương Thiên Lôi ra, Dương Thiên Lôi rốt cục cũng nhịn không được nữa.
Trạng thái hóa phàm, cộng với Dương Thiên Lôi hoàn toàn phóng thích khí tức cửu dương tuyệt mạch ra, lần đầu tiên rõ ràng, giữa cửu âm tuyệt mạch và cửu dương tuyệt mạch có lực hấp dẫn kinh người cỡ nào. Nhưng đó cũng không phải trọng yếu nhất, chân chính làm cho Dương Thiên Lôi không thể cự tuyệt chính là, sâu trong hai tròng mắt lóng lánh của nữ nhân có sự giãy dụa, thống khổ, dày vò cùng e lệ rụt rè.
Trời làm chăn, đất làm giường.
Không biết bắt đầu như thế nào, cũng không biết chấm dứt như thế nào, Dương Thiên Lôi cảm thấy như trong mơ, nhưng thân thể mềm mại uyển chuyển nghênh hợp, cùng với thân ảnh nhẹ lướt đi lại có thể thấy được rõ ràng.
- Ai...
Một tiếng thở dài rất nhỏ, bỗng nhiên xuất hiện trong tai Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi vẫn đang trần truồng, đột nhiên cả kinh:
- Ai?
- Vốn ngươi có thể thắng...
Làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc vô cùng chính là, không ngờ trước mắt xuất hiện một thân ảnh tương tự với nữ nhân vừa mới cùng triền miên với hắn. Ngay cả giọng nói, vóc dáng cũng hoàn toàn tương tự.
- Cô... Là ai?
Dương Thiên Lôi nhíu mày.
Trong lúc nói chuyện, Dương Thiên Lôi đã mặc xong quần áo với tốc độ cực nhanh.
- Ai... Cậu bị lừa rồi!
Nữ nhân chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi, cũng không trả lời câu hỏi của Dương Thiên Lôi, mà là giống như rất bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói khẽ. Đồng thời nhẹ nhàng tháo mặt nạ xuống, cùng lúc đó, khí tức cửu âm tuyệt mạch trên người nàng cũng hoàn toàn phóng thích ra, động tác xuất hiện hoàn toàn giống như nữ nhân vừa rồi, một đầu tóc đen bềnh bồng, đồng dạng lộ ra dung nhan chim sa cá lặn, cùng với nữ nhân kia giống y như đúc. Nếu không phải Dương Thiên Lôi có thể dễ dàng cảm ứng được nàng vẫn còn nguyên âm xử nữ, chỉ sợ thật sự sẽ coi cô gái này là nữ tử vừa rồi.
- Mắc mưu? Tại sao lại nói thế?
Sau khi Dương Thiên Lôi sửng sốt một hồi liền hỏi.
- Cô ta là tông chủ Thần Hoàng tông.
- Cái gì?
Nghe thấy lời nói của nữ tử, Dương Thiên Lôi lập tức chấn động.
- Vốn ngươi có thể thắng, nhưng hiện tại, ngươi thua chắc rồi.
- …?
- Bởi vì, cô ta đã chiếm được năng lượng tinh nguyên từ cửu dương tuyệt mạch của ngươi.
- Vậy thì sao? Tôi cũng chiếm được nguyên âm xử nữ của cửu âm tuyệt mạch. Tu vi của tôi và cô ta đều đề thăng, hơn nữa tuyệt sẽ không kém hơn cô ta.
Vẻ mặt Dương Thiên Lôi ngạo nghễ nói, hiển nhiên cũng không để lời nói của nữ tử ở trong lòng, ngược lại càng quan tâm hơn đến quan hệ giữa cô gái này cùng nữ nhân vừa rồi kia, nói:
- Cô rốt cuộc là ai? Có quan hệ gì với nữ nhân kia? Các cô hẳn là...
- Cô ta từng là tỷ tỷ của tôi, nhưng hiện tại với tôi không có bất cứ quan hệ nào nữa, mà là địch nhân của tôi, địch nhân của Hoa Hạ. Tuy rằng cậu chiếm được nguyên âm của cửu âm tuyệt mạch, nhưng cô ta lại bởi vì ngươi mà có thể nắm trong tay đệ nhất thần khí của R quốc, yêu đao Diệu Pháp Thôn Chính. Có nó... Trong thiên hạ không còn ai có thể là đối thủ của cô ta. Đáp ứng tôi một chuyện, được không?
Hai tròng mắt nữ tử nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng không ngờ mang theo một tia khẩn cầu.
Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày. Tuy rằng biết rõ cô gái trước mắt không phải là nữ tử vừa rồi, chỉ có điều biểu cảm sâu trong ánh mắt của hai người, tương tự đến không ngờ, tương tự đến nỗi làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy hốt hoảng.
Nữ nhân kia là tông chủ Thần Hoàng tông, vậy nữ nhân này là ai?
- Mục đích đến đây tìm tôi của cô giống như của cô ta đúng không?
Dương Thiên Lôi hỏi.
- Nguyên bản tôi... Chỉ là muốn ngăn cản cô ta. Thế nhưng... Tôi đã tới chậm, cho nên... Ta nghĩ... Cậu phải giúp tôi.
Sắc mặt nữ nhân trở nên đỏ bừng dị thường, hai con mắt đã không dám nhìn thẳng Dương Thiên Lôi, nói nhỏ như muỗi kêu. So với nữ nhân "lớn mật trực tiếp" kia, rõ ràng rụt rè hơn rất nhiều.
Thấy Dương Thiên Lôi không nói lời nào, nữ nhân nói tiếp:
- Cậu yên tâm, tôi sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với cậu, chỉ là cậu giúp tôi lần này, đối với cậu... Cũng có một chút chỗ tốt, ít nhất trước khi chiến đấu với cô ta, có thể tăng thêm một chút thực lực. Được không?
Nữ nhân nói xong, cũng bắt đầu cởi áo...
Dương Thiên Lôi có chút há hốc mồm. Khi ngươi đói bụng, chuyện tình bánh nướng từ trên trời rơi xuống vốn là chỉ có thể ngộ không thể cầu, nhưng rớt một lần còn không tính, không ngờ rớt xuống lần thứ hai, nhất là Dương Thiên Lôi vừa mới đắm chìm trong "chiếc bánh nướng" tuyệt vời kia.
Đây cũng là chuyện tình không có biện pháp, Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm, cộng với thân thể cửu dương tuyệt mạch cường đại, trước mắt mà nói, đối với nữ nhân không thể cự tuyệt. Đương nhiên, đó cũng là do Hiên Viên Kiếm Tông cam tâm tình nguyện hiến dâng nữ nhân cho hắn, huống chi là thân có cửu âm tuyệt mạch, vả lại còn là nữ nhân không có bất kỳ vướng bận về sau? Với lại mấy ngày nay chỉ có thể nhìn không thể ăn Lý Hàn Mai, quả thật làm cho "dục hỏa" của gia hỏa này bốc cao, hơn nữa đây là chuyện tình có lợi cho đôi bên, còn là chuyện "cứu người" nữa chứ...
Vào nháy mắt Dương Thiên Lôi ngây người, nữ tử đã giống như nữ nhân vừa rồi hoàn toàn phơi bày thân thể mềm mại uyển chuyển của bản thân trước mặt Dương Thiên Lôi, cũng nhắm mắt lại, nhẹ nhàng áp vào trong lồng ngực Dương Thiên Lôi.
Tới mức độ này, Dương Thiên Lôi đã không còn định lực cự tuyệt nữa, lắc lắc đầu, kết quả là...
Sau nửa canh giờ, nữ nhân lại nhẹ nhàng mà đi, làm cho Dương Thiên Lôi hơi hơi kỳ quái chính là, lúc cô gái này rời đi, không ngờ quay đầu liếc nhìn Dương Thiên Lôi một cái, hé ra một nụ cười thản nhiên, nhẹ nhàng nói:
- Cậu thật tốt, tôi có chút yêu cậu rồi...
- Chúng ta chỉ là trao đổi, không phải sao?
Kiều diễm vừa rồi, Dương Thiên Lôi đã phát hiện, cô gái này, so với cửu âm tuyệt mạch của nữ nhân kia còn cường đại hơn một bậc.
- Đúng a, chỉ là trao đổi, có những lời này của cậu là được rồi, tôi cũng không luyếc tiếc... Tái kiến!
Nữ tử cười thản nhiên xoay người, trong phút chốc liền biến mất vô ảnh vô tung.
Dương Thiên Lôi lắc lắc đầu, sau khi mặc lại quần áo, trực tiếp lăng không mà đi. Đạt được nguyên âm của cửu âm tuyệt mạch, làm cho Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm giờ phút này rõ ràng cảm giác được, tu vi của bản thân có sự đề thăng kinh người.
- Trực giác!
Câu trả lời này của Hắc Long làm cho Thanh Long và Ngưu lão ngạc nhiên, hơn nữa nhìn bộ dáng của Hắc Long, tựa hồ hiển nhiên không muốn dây dưa trên vấn đề này.
- Chúng ta làm sao bây giờ? Chờ ba ngày sau xem tiếp hay hiện tại bắt đầu hành động?
Ngưu lão hỏi.
- Án binh bất động! Ba ngày sau tiếp tục quan sát!
Thanh Long hơi hơi trầm ngâm rồi nhẹ giọng nói.
- Ba ngày sau gặp lại.
Nghe thấy lời nói của Thanh Long, Hắc Long truyền âm nói, nói xong thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất ở trong đêm đen.
- Vô lại! Lưu manh!
Sau khi Dương Thiên Lôi dẫn theo Lý Hàn Mai lặng yên không một tiếng động trở lại khách sạn, Lý Hàn Mai đẩy tay Dương Thiên Lôi ra, trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi nói.
- Sao lại nói tôi như vậy?
Dương Thiên Lôi khó hiểu hỏi.
- Ai bảo cậu kêu tôi là lão bà chứ hả? Kêu lão bà thì thôi... Cậu còn cho tôi làm tiểu lão bà là sao?
Lý Hàn Mai lấy mặt nạ xuống, rõ ràng rất tức giận nói.
- Khụ khụ... Đây không phải vì cô sao? Hơn nữa, chân thân cô trở thành đại lão bà, tên của cô trở thành tiểu lão bà, một lớn một nhỏ, không phải huề nhau sao?
Dương Thiên Lôi nói:
- Được rồi! Mai tỷ, cô nghỉ ngơi đi, tôi ra ngoài chơi một lát...
- Chơi một lát? Cậu muốn làm gì?
Lý Hàn Mai có chút kinh ngạc hỏi.
- Tùy tiện đi dạo ấy mà...
Dương Thiên Lôi nói.
- Khôn phải cậu muốn ra ngoài chơi bời đó chứ?
Lý Hàn Mai nhìn thấy biểu tình của Dương Thiên Lôi, trực giác mách bảo Dương Thiên Lôi khẳng định muốn gạt mình đi làm gì đó, lập tức lông mày nhướn lên, lanhh lùng nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
- Ách... Mai tỷ, sao cô lại có thể suy nghĩ như thế? Có đại mỹ nữ là cô ở đây, chẳng lẽ tôi còn phải đi ăn chơi sao? Tôi cũng không gạt cô, tôi muốn đi gặp một người, có thể có quan hệ với Hiểu Phân. Cô yên tâm đi, ca tuyệt đối không làm gì bậy bạ đâu. Ngoan ngoãn chờ tôi trở lại, lão bà đại nhân...
Dương Thiên Lôi nói xong, thân hình trực tiếp xuyên qua cửa sổ, trong chớp mắt liền biến mất trong bầu trời đêm.
- Có quan hệ với Hiểu Phân? Tại sao nơi này lại có người có quan hệ với Hiểu Phân nhỉ?
Nắm tay Lý Hàn Mai vung tới một nửa, buồn bực thu trở về, hơi hơi nhíu mày, chỉ có thể chờ Dương Thiên Lôi trở về hỏi lại.
Đi vào phòng tắm, sau khi cởi nhuyễn giáp màu đen nhuộm đầy máu xuống khỏi người thả trên mặt đất, dùng vòi sen tưới lên, máu liền bay sạch. Loại nhuyễn giáp này là một loại đồ phòng hộ cường đại làm bằng chất liệu đặc thù mà nhân viên sở nghiên sứu siêu tự nhiên quen dùng, Lý Hàn Mai mặc nó chẳng qua là làm bộ mà thôi. Cường độ thân thể hiện tại của nàng đã đến một trình độ khủng bố, theo như Dương Thiên Lôi nói, cho dù là đạn đạo trực tiếp bắn vào trên người nàng, ngay cả một cọng lông tơ cũng không suy suyễn. So với nhục thể của Dương Thiên Lôi còn cường đại hơn.
Đây cũng là chuyện tình không có cách nào, thân thể Dương Thiên Lôi chẳng qua chỉ tôi luyện một chút mà thôi, vì cứu mạng Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi không thể không hao phí rất nhiều năng lượng bổn nguyên, hoàn toàn rèn luyện thân thể đã hoại tử, không cường đại mới là kỳ quái.
Về phần năng lượng băng hàn trong cơ thể, bởi vì muốn che giấu chân thân, Dương Thiên Lôi không khôi phục cho Lý Hàn Mai, tuy nhiên Lý Hàn Mai lại tin tưởng, có loại thân thể này, một khi nàng muốn khôi phục năng lượng băng hàn, chỉ sợ cũng không cần dùng đến phòng tu luyện được đặc biệt chế ra lúc đầu. Hơn nữa với khoa học kỹ thuật hiện nay, chỉ sợ cũng không có đạt đến được nhiệt độ thấp nào mà nàng không có khả năng thừa nhận.
Rửa nhuyễn giáp sạch sẽ xong, Lý Hàn Mai thừa dịp gia hỏa đáng khinh Dương Thiên Lôi đi vắng, lần đầu tiên cởi sạch quần áo tắm dưới vòi sen. Sau khi tẩy sạch huyết tinh trên người thì nằm thẳng cẳng trong bể tắm.
- Đại mỹ nữ... Hừ, cậu có thể xem không thể ăn, chẳng phải là càng dễ ra ngoài chơi bời sao? Lại còn coi tôi là "tiểu lão bà"...
...
- Ngươi là ai?
- Không cần phải biết ta là ai!
Giữa đồng không mông quạnh ngoại ô thủ đô R quốc, hai đạo thân ảnh đứng đối diện với nhau, ở dưới bầu trời đêm cũng không có ảnh hưởng đến thị lực của hai người, đều thấy nhau rất rõ ràng.
Nam nhân, chính là Dương Thiên Lôi.
Mà người còn lại thì quanh thân tản ra khí tức cực độ băng hàn, cũng chỉ có đôi mắt lộ ra bên ngoài.
Hai người đều cảm ứng được sự hấp dẫn mãnh liệt lẫn nhau. Loại hấp dẫn này, so với Tống Hiểu Phân gây cho Dương Thiên Lôi còn mãnh liệt hơn.
Cửu âm tuyệt mạch!
Khi Dương Thiên Lôi rời khỏi Thần Mã Điểu Xã mới đột nhiên cảm ứng được. Rất hiển nhiên là do đối phương cố ý phóng thích ra cho hắn cảm ứng.
- Vậy ngươi tới tìm ta làm gì?
- Làm cái chuyện chúng ta đều muốn làm!
Làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, không ngờ đối phương vô cùng thản nhiên nói, nguyên bản hai tròng mắt cũng không có gì đặc biệt, bỗng nhiên trở nên vô cùng sáng rực, bàn tay giơ lên trực tiếp kéo chiếc mặt nạ xuống, trong phút chốc, một đầu tóc đen, giống như thác nước bềnh bồng, hé ra dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn, xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi.
Cho dù là Dương Thiên Lôi cũng cảm nhận được một loại mỹ lệ kinh tâm động phách.
Cặp mắt lóng lánh của nữ nhân này giống như làn thu thủy, ví như trăng rằm, thẳng tắp ngưng mắt nhìn Dương Thiên Lôi.
- Người Hoa Hạ?
Dương Thiên Lôi mở lớn hai con mắt, lắc lắc đầu, hỏi.
- Ừ!
- Nhận biết tôi?
- Hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy!
- Nếu cô có thể xuất hiện ở đây, tự nhiên biết Hiên Viên Kiếm Tông, tự nhiên biết tông chủ cùng với thiếu chủ của Hiên Viên Kiếm Tông đều là cửu dương tuyệt mạch, vì sao lựa chọn tôi?
- Bọn họ là bại hoại của Hoa Hạ, còn ngươi là người.
Nữ nhân thản nhiên nói.
- Lý do này không đủ, tôi không phải là nam nhân tùy tiện...
Dương Thiên Lôi nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt mỹ kia, đè nén sự rung động bởi sự cường đại do cửu âm tuyệt mạch của đối phương mang đến, ra vẻ trấn định nói.
- Ta cũng không phải là nữ nhân tùy tiện.
- Nhưng chúng ta không có quan hệ, cũng không quen biết.
- Coi như gió thoảng mây trôi, chẳng phải rất tốt sao?
- Cô xác định?
Nữ nhân không trả lời Dương Thiên Lôi mà nhẹ nhàng cởi áo...
Chương 820: Cô… Là ai (hạ)?
Một thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ trần trụi xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi, hơn nữa vẻ mặt hồng hào, nhưng vẫn kiên định đi đến trước mặt Dương Thiên Lôi, khi trực tiếp cởi quần áo Dương Thiên Lôi ra, Dương Thiên Lôi rốt cục cũng nhịn không được nữa.
Trạng thái hóa phàm, cộng với Dương Thiên Lôi hoàn toàn phóng thích khí tức cửu dương tuyệt mạch ra, lần đầu tiên rõ ràng, giữa cửu âm tuyệt mạch và cửu dương tuyệt mạch có lực hấp dẫn kinh người cỡ nào. Nhưng đó cũng không phải trọng yếu nhất, chân chính làm cho Dương Thiên Lôi không thể cự tuyệt chính là, sâu trong hai tròng mắt lóng lánh của nữ nhân có sự giãy dụa, thống khổ, dày vò cùng e lệ rụt rè.
Trời làm chăn, đất làm giường.
Không biết bắt đầu như thế nào, cũng không biết chấm dứt như thế nào, Dương Thiên Lôi cảm thấy như trong mơ, nhưng thân thể mềm mại uyển chuyển nghênh hợp, cùng với thân ảnh nhẹ lướt đi lại có thể thấy được rõ ràng.
- Ai...
Một tiếng thở dài rất nhỏ, bỗng nhiên xuất hiện trong tai Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi vẫn đang trần truồng, đột nhiên cả kinh:
- Ai?
- Vốn ngươi có thể thắng...
Làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc vô cùng chính là, không ngờ trước mắt xuất hiện một thân ảnh tương tự với nữ nhân vừa mới cùng triền miên với hắn. Ngay cả giọng nói, vóc dáng cũng hoàn toàn tương tự.
- Cô... Là ai?
Dương Thiên Lôi nhíu mày.
Trong lúc nói chuyện, Dương Thiên Lôi đã mặc xong quần áo với tốc độ cực nhanh.
- Ai... Cậu bị lừa rồi!
Nữ nhân chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi, cũng không trả lời câu hỏi của Dương Thiên Lôi, mà là giống như rất bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói khẽ. Đồng thời nhẹ nhàng tháo mặt nạ xuống, cùng lúc đó, khí tức cửu âm tuyệt mạch trên người nàng cũng hoàn toàn phóng thích ra, động tác xuất hiện hoàn toàn giống như nữ nhân vừa rồi, một đầu tóc đen bềnh bồng, đồng dạng lộ ra dung nhan chim sa cá lặn, cùng với nữ nhân kia giống y như đúc. Nếu không phải Dương Thiên Lôi có thể dễ dàng cảm ứng được nàng vẫn còn nguyên âm xử nữ, chỉ sợ thật sự sẽ coi cô gái này là nữ tử vừa rồi.
- Mắc mưu? Tại sao lại nói thế?
Sau khi Dương Thiên Lôi sửng sốt một hồi liền hỏi.
- Cô ta là tông chủ Thần Hoàng tông.
- Cái gì?
Nghe thấy lời nói của nữ tử, Dương Thiên Lôi lập tức chấn động.
- Vốn ngươi có thể thắng, nhưng hiện tại, ngươi thua chắc rồi.
- …?
- Bởi vì, cô ta đã chiếm được năng lượng tinh nguyên từ cửu dương tuyệt mạch của ngươi.
- Vậy thì sao? Tôi cũng chiếm được nguyên âm xử nữ của cửu âm tuyệt mạch. Tu vi của tôi và cô ta đều đề thăng, hơn nữa tuyệt sẽ không kém hơn cô ta.
Vẻ mặt Dương Thiên Lôi ngạo nghễ nói, hiển nhiên cũng không để lời nói của nữ tử ở trong lòng, ngược lại càng quan tâm hơn đến quan hệ giữa cô gái này cùng nữ nhân vừa rồi kia, nói:
- Cô rốt cuộc là ai? Có quan hệ gì với nữ nhân kia? Các cô hẳn là...
- Cô ta từng là tỷ tỷ của tôi, nhưng hiện tại với tôi không có bất cứ quan hệ nào nữa, mà là địch nhân của tôi, địch nhân của Hoa Hạ. Tuy rằng cậu chiếm được nguyên âm của cửu âm tuyệt mạch, nhưng cô ta lại bởi vì ngươi mà có thể nắm trong tay đệ nhất thần khí của R quốc, yêu đao Diệu Pháp Thôn Chính. Có nó... Trong thiên hạ không còn ai có thể là đối thủ của cô ta. Đáp ứng tôi một chuyện, được không?
Hai tròng mắt nữ tử nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng không ngờ mang theo một tia khẩn cầu.
Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày. Tuy rằng biết rõ cô gái trước mắt không phải là nữ tử vừa rồi, chỉ có điều biểu cảm sâu trong ánh mắt của hai người, tương tự đến không ngờ, tương tự đến nỗi làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy hốt hoảng.
Nữ nhân kia là tông chủ Thần Hoàng tông, vậy nữ nhân này là ai?
- Mục đích đến đây tìm tôi của cô giống như của cô ta đúng không?
Dương Thiên Lôi hỏi.
- Nguyên bản tôi... Chỉ là muốn ngăn cản cô ta. Thế nhưng... Tôi đã tới chậm, cho nên... Ta nghĩ... Cậu phải giúp tôi.
Sắc mặt nữ nhân trở nên đỏ bừng dị thường, hai con mắt đã không dám nhìn thẳng Dương Thiên Lôi, nói nhỏ như muỗi kêu. So với nữ nhân "lớn mật trực tiếp" kia, rõ ràng rụt rè hơn rất nhiều.
Thấy Dương Thiên Lôi không nói lời nào, nữ nhân nói tiếp:
- Cậu yên tâm, tôi sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với cậu, chỉ là cậu giúp tôi lần này, đối với cậu... Cũng có một chút chỗ tốt, ít nhất trước khi chiến đấu với cô ta, có thể tăng thêm một chút thực lực. Được không?
Nữ nhân nói xong, cũng bắt đầu cởi áo...
Dương Thiên Lôi có chút há hốc mồm. Khi ngươi đói bụng, chuyện tình bánh nướng từ trên trời rơi xuống vốn là chỉ có thể ngộ không thể cầu, nhưng rớt một lần còn không tính, không ngờ rớt xuống lần thứ hai, nhất là Dương Thiên Lôi vừa mới đắm chìm trong "chiếc bánh nướng" tuyệt vời kia.
Đây cũng là chuyện tình không có biện pháp, Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm, cộng với thân thể cửu dương tuyệt mạch cường đại, trước mắt mà nói, đối với nữ nhân không thể cự tuyệt. Đương nhiên, đó cũng là do Hiên Viên Kiếm Tông cam tâm tình nguyện hiến dâng nữ nhân cho hắn, huống chi là thân có cửu âm tuyệt mạch, vả lại còn là nữ nhân không có bất kỳ vướng bận về sau? Với lại mấy ngày nay chỉ có thể nhìn không thể ăn Lý Hàn Mai, quả thật làm cho "dục hỏa" của gia hỏa này bốc cao, hơn nữa đây là chuyện tình có lợi cho đôi bên, còn là chuyện "cứu người" nữa chứ...
Vào nháy mắt Dương Thiên Lôi ngây người, nữ tử đã giống như nữ nhân vừa rồi hoàn toàn phơi bày thân thể mềm mại uyển chuyển của bản thân trước mặt Dương Thiên Lôi, cũng nhắm mắt lại, nhẹ nhàng áp vào trong lồng ngực Dương Thiên Lôi.
Tới mức độ này, Dương Thiên Lôi đã không còn định lực cự tuyệt nữa, lắc lắc đầu, kết quả là...
Sau nửa canh giờ, nữ nhân lại nhẹ nhàng mà đi, làm cho Dương Thiên Lôi hơi hơi kỳ quái chính là, lúc cô gái này rời đi, không ngờ quay đầu liếc nhìn Dương Thiên Lôi một cái, hé ra một nụ cười thản nhiên, nhẹ nhàng nói:
- Cậu thật tốt, tôi có chút yêu cậu rồi...
- Chúng ta chỉ là trao đổi, không phải sao?
Kiều diễm vừa rồi, Dương Thiên Lôi đã phát hiện, cô gái này, so với cửu âm tuyệt mạch của nữ nhân kia còn cường đại hơn một bậc.
- Đúng a, chỉ là trao đổi, có những lời này của cậu là được rồi, tôi cũng không luyếc tiếc... Tái kiến!
Nữ tử cười thản nhiên xoay người, trong phút chốc liền biến mất vô ảnh vô tung.
Dương Thiên Lôi lắc lắc đầu, sau khi mặc lại quần áo, trực tiếp lăng không mà đi. Đạt được nguyên âm của cửu âm tuyệt mạch, làm cho Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm giờ phút này rõ ràng cảm giác được, tu vi của bản thân có sự đề thăng kinh người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.