Chương 470: Đơn thân xâm nhập
Ô Sơn
17/03/2013
Phạm Quang Nhật nghĩ hết biện pháp, đạt được kỳ hạn và tự do trong mười năm. Đó chính là, trong vòng mười năm, cha mẹ thân sinh của Phạm Linh Nhi chuyện gì cũng không thể làm, nhiệm vụ duy nhất chính là sinh con, nhưng lại phải sinh ra một nữ hài thuần quang thuộc tính mới có thể khiến Nhật Thần Giáo miễn việc diệt môn, cũng có thể tha thứ cho tử tội của Phạm Linh, nhưng lại phải thú nhận là ai làm!
...
- Linh nhi, ngươi làm sao vậy?
Lăng Hi đã phi thường quen thuộc với Phong Linh Nhi, hơn nữa cũng có chút thích cô gái ngốc này, trông thấy Phong Linh Nhi bỗng nhiên ngốc trệ rơi lệ đầy mặt, vội vàng hỏi.
- Lăng Hi tỷ... Sư đệ... Ngươi gọi sư đệ giúp ta ... Chỉ có hắn mới có thể giúp ta thôi...
Phong Linh Nhi lo lắng nói. Thần niệm lại trấn an Phạm Linh Nhi đang cách ngoài trăm dặm.
- Sao vậy?
Lăng Hi có chút kinh ngạc hỏi thăm.
- Đợi lát nữa nhìn thấy sư đệ, ta sẽ nói cho các ngươi biết, ta cái gì cũng sẽ nói cho các ngươi...
Phong Linh Nhi khóc nói ra.
...
- Đợi một chút!
Ngay khi Vũ Văn Tinh Diệu muốn dẫn Dương Thiên Lôi và Trần Thiến bay về phía Nhật Thần Giáo, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nói. Sau khi dứt lời, hắn liền nhắm mắt lại. Một đạo thần niệm lập tức chui vào trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình.
Sau nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi vẻ mặt ngây ngốc mở mắt, thì thào nói ra một câu khiến Trần Thiến và Vũ Văn Tinh Diệu cũng không hiểu thấu:
- Trong thiên hạ... Còn có công pháp thần kì như thế sao?
- Công pháp thần kì gì cơ?
Trần Thiến hỏi.
Nhưng Dương Thiên Lôi phảng phất như không nghe thấy lời của Trần Thiến... đột nhiên hỏi Vũ Văn Tinh Diệu:
- Tu vị của chưởng giáo chí tôn Thương Viêm Phái là gì? Môn phái bọn hắn có thực lực thế nào?
- Chưởng giáo chí tôn Diêm Trung Thiên của Thương Viêm Phái chính là cao thủ Thần Đạo thất cấp đỉnh phong chi cảnh, nếu như có sự phối hợp của thánh nữ thì có thể phát huy ra thực lực Thần Đạo bát cấp, là đệ nhất nhất ở Thương Viêm Tinh. Trong môn phái của hắn có‘ Thánh Quang chấp pháp đoàn ’ là một cổ lực lượng cường đại nhất, có mười tên Thần Đạo lục cấp tọa trấn, trăm tên Thần Đạo ngũ cấp. Kỳ thật thực lực hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất thế lực của Thương Viêm Tinh. Trên thực tế, toàn bộ các môn phái ở Thương Viêm Tinh đều nằm dưới sự khống chế của hắn, kể cả toàn bộ thương hội ở Thương Viêm Tinh cũng chịu hắn thống nhất quản hạ, hằng năm đều phải giao nộp ra phí tổn rất lớn, Tinh Diệu Thương Hội chúng ta cũng không ngoại lệ.
Vũ Văn Tinh Diệu tuy rằng không biết vì sao Dương Thiên Lôi lại đột nhiên hỏi Thương Viêm Phái, nhưng vẫn giải thích xong, mới hỏi:
- Dương huynh đệ, sao lại đột nhiên hỏi chuyện này?
- Không có gì. Chuyện tình thạch đầu, chúng ta tạm thời không vội. Tiểu Thiên, trước tiên ngươi cứ đi theo Vũ Văn huynh dạo chơi Thương Viêm Tinh vài ngày. Ta phải giúp sư tỷ xử lý một ít chuyện. Đại khái khoảng mấy ngày. Sau khi xử lý xong, ta sẽ tìm ngươi.
- Ta đi cùng với người không được sao.
- Không được, chuyện này chỉ có thể để ta và sư tỷ giải quyết.
Dương Thiên Lôi dừng ở Trần Thiến nói.
- Được rồi, ngươi cũng đừng có mà vụng trộm chạy đi, sổ sách của chúng ta còn chưa tính toán rõ ràng đâu!
- Yên tâm đi.
Vũ Văn Tinh Diệu nhíu nhíu mày, có chút lo lắng nhìn Dương Thiên Lôi, trong mơ hồ, hắn đã suy đoán được chuyện mà Dương Thiên Lôi và Phong Linh Nhi muốn làm tất nhiên có quan hệ với Thương Viêm Phái, nếu không vừa rồi sẽ không tự dưng hỏi chuyện của Thương Viêm Phái. Bất quá, nhìn biểu lộ rất nghiêm túc của Dương Thiên Lôi, Vũ Văn Tinh Diệu cũng không nói thêm gì, liền dẫn theo Trần Thiến cùng quay về Liệt Hỏa Thành.
. . .
Sau khi Trần Thiến và Vũ Văn Tinh Diệu rời đi, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái liền bay lên trời, trực tiếp bay đến cung điện cách đó hơn trăm dặm.
- Tiền bối, xin dừng bước!
Sau khi Dương Thiên Lôi phóng ra khí tức của mình, chỉ chốc lát liền có mấy người ngự kiếm phi hành bay đến trước mặt Dương Thiên Lôi, sau khi chứng kiến bộ dạng của Dương Thiên Lôi, hơi kinh ngạc, bất quá cũng không có xưng hô thất lễ, nhưng thanh âm lại không có chút ý cung kính, trầm giọng nói.
- Trong khoảng thời gian này Nhật Thần Giáo có chuyện trọng đại, không tiếp khách.
Một gã đệ tử đi đầu, trầm giọng nói.
- Các ngươi là tân tấn đệ tử? Ngay cả bản tôn cũng không nhận ra sao?
Thần sắc Dương Thiên Lôi hơi đổi, có chút ngạo nghễ nói.
- Xin hỏi tiền bối là. . ?
- Đệ tử Nhật Thần Giáo, tiền bối của các người, bản tôn nhận được triệu hoán lệnh của môn phái, mới gấp gáp trở về!
Dương Thiên Lôi có chút bất mãn nói.
- A? Thỉnh tiền bối xuất ra lệnh bài! Chúng ta đều là tân tấn đệ tử, không nhận biết tiền bối, xin thứ lỗi!
Nghe thấy Dương Thiên Lôi nói thế, mấy tên cao thủ Tiên thiên, thần sắc hơi đổi, trong mắt hiện lên một tia hung ác không thể phát giác, tuy rằng xưng hô vẫn là tôn xưng, nhưng thanh âm đã trở nên tương đối lãnh đạm. Không thể không nói, mọi người đã xem Dương Thiên Lôi như một tên quỷ chịu chết không may.
Giáo chủ Phạm Quang Nhật của Nhật Thần Giáo, mấy ngày trước dưới sự bức bách của chưởng giáo chí tôn Thương Viêm Phái - Diêm Trung Thiên, đã phát ra Triệu Tập Lệnh của môn phái, mấy ngày ngay đã có rất nhiều cao thủ Thần Đạo lục đục chạy về, không thể nghi ngờ, Diêm Trung Thiên muốn chính là trảm thảo trừ căn Nhật Thần Giáo. Nghe nói người lục đục trở về đều là quỷ chịu chết không mau, đệ tử không để ý đến Triệu Tập Lệnh của môn phái, ngược lại có thể tạm thời tránh thoát một kiếp.
Dương Thiên Lôi xuất ra một mặt lệnh bài có được từ chỗ Phong Linh Nhi, quơ quơ trước mắt mọi người, liền thu vào. Lệnh bài kia chính là do Phạm Linh Nhi đưa cho Phong Linh Nhi lúc trước. Bất quá, cũng không phải là lệnh bài của đệ tử Nhật Thần Giáo, mà là khách quý bài.
Bộ dạng lệnh bài, khí tức, đích thật là đệ tử của Nhật Thần Giáo, những người này kỳ thật cũng chỉ qua loa thôi, thậm chí ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn. Dù sao cũng là đi tìm đường chết, chẳng lẻ còn sợ giả dối sao?
- Mời đi theo ta!
Một gã đệ tử lập tức nói, dẫn đầu bay nhanh về phía cung điện.
Dương Thiên Lôi theo sát phía sau, thần niệm lại cảm ứng khí tức trong phương viên trăm dăm. Từ chỗ Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi đã biết rõ tình huống cụ thể, Nhật Thần Giáo đã bị Thương Viêm Phái hoàn toàn khống chế, kể cả giáo chủ Phạm Quang Nhật, tất cả mọi người đều bị giam lỏng, mà Phạm Linh Nhi "tình nhân" của Phong Linh Nhi thì bị trói trên trụ đá, chuẩn bị nghiêm hình bức cung mấy ngày cuối cùng.
Bí mất có quan hệ đến chuyện Phạm Linh Nhi mất đi nguyên âm chi thân ở Nhật Thần Giáo và Thương Viêm Phái, chỉ có một số ít cao tầng biết rõ. Bời vì tin tức này một khi bị truyền bá ra ngoài thì... ảnh hưởng đối với Thương Viêm Phái thật sự quá lớn.
Phải biết rằng, Thánh nữ chính là tín ngưỡng của Thương Viêm Phái, càng quan trọng hơn là, tuyệt học của Thương Viêm Phái chỉ dưới "Thánh Quang Phổ Chiếu" của Thánh nữ mới có thể tu luyện đến đại thành. Mà Phạm Linh Nhi lại là tâm huyết phải hoa phí hết mấy chục năm của Thương Viêm Phái hoa, hơn nữa cũng đã sáp nhập Thánh nữ truyền thừa ấn ký vào trong cơ thể nàng, nhưng bây giờ, phạm Linh Nhi lại mất đi nguyên âm chi thân. . .
Một khi tu luyện giới biết rõ bí mật này, Thương Viêm Phái chỉ sợ sẽ gặp phải bạo động của toàn bộ tu luyện giới. Bởi vì Thương Viêm Phái không có thánh nữ, nhất định sẽ xuống dốc.
Vốn là ước định mười năm, sở dĩ bỗng nhiên hủy bỏ, chính là vì bí mật cha mẹ Phạm Linh Nhi sớm đã đoạn tuyệt công năng sinh dục bị bạo lộ, mấy năm này, mỗi năm một hài nhi tư chất tuyệt hảo nhưng lại không thể trở thành thánh nữ, không ngờ đều là do Phạm Quang Nhật đổi trắng thay đen mà có được.
L: úc Diêm Trung Thiên biết được tin tức này, sự tức giận trong lòng có thể nghĩ, cái này có nghĩa là một chút hy vọng cuối cùng cũng đã biến mất. Giờ chỉ có thể toàn lực tìm người thừa kế thánh nữ mới, lặng yên không một tiếng động mà diệt trọn Nhật Thần Giáo, hơn nữa lấy người của Thương Viêm Phái vụng trộm thay vào, tạm thời giấu diếm tin tức này. Nhưng khiến cho Diêm Trung Thiên lo lắng nhất chính là nam nhân đã trộm đi nguyên âm của Phạm Linh Nhi, chỉ cần nam nhân kia còn sống trên đời một ngày, vậy thì bí mật này, tùy thời đều có thể bị bạo lộ. Lúc đó, nếu như đã tìm được người thừa kế thánh nữ mới thì cũng may còn nếu như tìm không được thì Thương Viêm Phái toi rồi.
Cho nên, hắn phải từ trong miệng Phạm Linh Nhi biết được chuyện này!
. . .
- Thỉnh qua đây, giáo chủ và chúng tiền bối đã ở bên trong rồi.
Tên đệ tử kia nói, chỉ chỉ đại môn của cung điện.
Dương Thiên Lôi dĩ nhiên cảm ứng được trọn vẹn mười đạo khí tức cường đại nấp ở cửa vào cung điện. Bất quá vẫn bất động âm thanh sắc, bước một bước đi vào!
"Ầm ầm. . . "
Ngay khi Dương Thiên Lôi bước vào, đại môn cung điện đột nhiên đóng lại. Một kết giới cường hãn bàng bạc lập tức hình thành, cao thủ Thần Đạo thất cấp trở xuống nếu muốn đi ra thì dĩ nhiên không có khả năng. Bất quá, Dương Thiên Lôi tựa hồ như đã sớm dự liêu được một màn này, cũng không có bất kỳ sự kinh ngạc nào.
- Ngoan ngoãn chờ chết đi! Ồ, Thần Đạo Tam cấp, còn trẻ như vậy. . . Nhật Thần Giáo từ lúc nào có đệ tử thiên tài như vậy?
Đúng lúc này, một đạo thanh âm cuồng ngạo bỗng nhiên nói ra. Mười tên cao thủ Thần Đạo lục cấp lập tức xuất hiện bên người Dương Thiên Lôi bên người, dừng ở Dương Thiên Lôi nói.
- Các ngươi là ai? Muốn làm gì?
Dương Thiên Lôi bề ngoài giống như đã sợ đến sắc mặt tái nhợt, thanh âm có chút run rẩy nói.
- Sắp chết đến nơi rồi, hỏi cái gì hay hơn được không? Đi vào gặp giáo chủ các ngươi tự nhiên sẽ hiểu!
Một lão giả lạnh giọng nói. Đồng thời lúc nói chuyện liền phát ra một đạo thần niệm cường hãn, đột nhiên đẩy Dương Thiên Lôi vào trong kết giới động khẩu lóng lánh bạch quang.
- Ah --!
Dương Thiên Lôi phát ra một tiếng kêu sợ hãi, bề ngoài giống như căn bản không thể chống cự, liền bị đẩy vào trong đó.
Ngay khi Dương Thiên Lôi tiến vào mảnh không gian kia thì vô số đạo ánh mắt lập tức nhìn về phía hắn, chỉ là khi tất cả mọi người nhìn thấy bộ dạng của Dương Thiên Lôi, lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Đừng kinh ngạc, ta tới đây để cứu các ngươi!
Đúng lúc này, thanh âm của Dương Thiên Lôi lập tức tiến nhập vào trong đầu của hơn trăm người ở đây
Trên trăm người này vậy mà đều là cường giả Thần Đạo của Nhật Thần Giáo.
- Các ngươi ai phối hợp với ta?
Dương Thiên Lôi hỏi. Vẻ mặt của tất cả mọi người có chút mờ mịt, hiển nhiên không biết Dương Thiên Lôi muốn phối hợp cái gì.
- Thần niệm của bọn hắn đang nhìn ta và các ngươi.
Dương Thiên Lôi truyền âm nói, thanh âm rất trấn định, cũng không có chút kinh hoảng, nhưng thần sắc trên mặt lại tràn đầy sợ hãi và kinh ngạc, ánh mắt chậm rãi nhìn khuôn mặt xa lạ của nguyên một đám người, nhưng lại vờ như rất quen thuộc rất kinh ngạc, khóe miệng run rẩy nói:
- Ngươi. . . Các ngươi. . . Đây rốt cục là xảy ra chuyện gì? Bọn hắn là người nào?
- Nghiệp chướng. . . Sao ngươi cũng trở về hả? Ngươi thế nhưng chính là. . . Đã xong, đã xong. . . Chúng ta đều đã xong rồi. . .
Đúng lúc này, một lão nhân thần sắc kích động đứng lên, vô cùng bi thương mà nhìn Dương Thiên Lôi nói.
Sau khi cảm ứng được thần niệm của đối phương rời đi, Dương Thiên Lôi mới khôi phục lại bình thường, mắt nhìn lão nhân trong mắt mang theo một tia cơ trí, khẽ gật đầu, nói:
- Các ngươi không được biểu hiện ra điều gì dị thương, ta trước tiên cứu Linh Nhi ra đã!
- Người trẻ tuổi, ngươi là ai?
Đúng lúc này, ánh mắt của lão nhân dừng ở Dương Thiên Lôi hỏi.
- Ngươi là. . Phạm Quang Nhật, Phạm giáo chủ, Phạm gia gia?
Dương Thiên Lôi thần sắc hơi đổi nói.
- Không sai, ngươi là ai? Ngươi và Linh Nhi là quan hệ gì? Lấy tu vi của ngươi, có thể cứu được chúng ta sao?
Lão nhân nghe được lời của Dương Thiên Lôi..., ánh mắt càng thêm lóe sáng.
- Ta chính là người phá nguyên âm chi thân của Linh Nhi!
Khiến tất cả mọi người, kể cả Phong Linh Nhi đang ở trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của Dương Thiên Lôi đều thất kinh chính là, Dương Thiên Lôi vậy mà lại nói ra một câu long trời lở đất như vậy.
- Ngươi. . . Là ngươi?
Thần sắc Phạm Quang Nhật lập tức kích động chỉ vào Dương Thiên Lôi, thanh âm run rẩy nói. Bất quá, Dương Thiên Lôi lại có thể cảm ứng ra, ánh mắt của lão nhân này tuy rằng kích động nhưng lại nhiều hơn là một tia bất đắc dĩ và cô đơn. Nhưng ánh mắt của đa số người trong đại sảnh nhìn về phía Dương Thiên Lôi lại tràn đầy phẫn nộ.
- Là ta! Các ngươi đừng nhìn ta như vậy, hậu quả ta tạo thành, ta phụ trách! Mỗi một người các ngươi, ta cam đoan các ngươi có thể còn sống đi ra ngoài, cũng cam đoan Nhật Thần Giáo các ngươi, không những không bị diệt môn, còn có thể trở thành đệ nhất đại phái ở Thương Viêm Tinh! Nếu tin ta thì ngoan ngoãn ngồi xuống, còn không tin thì giờ cứ kêu lên đi, ta cam đoan các ngươi sẽ chết nhanh hơn nữa!
Ánh mắt của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên trở nên dị thường lạnh lùng mà quét qua tất cả mọi người, khí tức quanh thân cũng lập tức phát ra hoàn toàn. Hắn vốn thoạt nhìn chỉ là Thần Đạo tam cấp, nhưng giờ khắc này, khí tức tản mát ra lại khiến ngay cả Phạm Quang Nhật đã là Thần Đạo thất cấp cũng khiếp sợ mà mở to mắt nhìn. Tất cả mọi người đang phẫn nộ, cừu thị mà nhìn chăm chú lên Dương Thiên Lôi lập tức ngồi bịch xuống đất.
...
- Linh nhi, ngươi làm sao vậy?
Lăng Hi đã phi thường quen thuộc với Phong Linh Nhi, hơn nữa cũng có chút thích cô gái ngốc này, trông thấy Phong Linh Nhi bỗng nhiên ngốc trệ rơi lệ đầy mặt, vội vàng hỏi.
- Lăng Hi tỷ... Sư đệ... Ngươi gọi sư đệ giúp ta ... Chỉ có hắn mới có thể giúp ta thôi...
Phong Linh Nhi lo lắng nói. Thần niệm lại trấn an Phạm Linh Nhi đang cách ngoài trăm dặm.
- Sao vậy?
Lăng Hi có chút kinh ngạc hỏi thăm.
- Đợi lát nữa nhìn thấy sư đệ, ta sẽ nói cho các ngươi biết, ta cái gì cũng sẽ nói cho các ngươi...
Phong Linh Nhi khóc nói ra.
...
- Đợi một chút!
Ngay khi Vũ Văn Tinh Diệu muốn dẫn Dương Thiên Lôi và Trần Thiến bay về phía Nhật Thần Giáo, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nói. Sau khi dứt lời, hắn liền nhắm mắt lại. Một đạo thần niệm lập tức chui vào trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình.
Sau nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi vẻ mặt ngây ngốc mở mắt, thì thào nói ra một câu khiến Trần Thiến và Vũ Văn Tinh Diệu cũng không hiểu thấu:
- Trong thiên hạ... Còn có công pháp thần kì như thế sao?
- Công pháp thần kì gì cơ?
Trần Thiến hỏi.
Nhưng Dương Thiên Lôi phảng phất như không nghe thấy lời của Trần Thiến... đột nhiên hỏi Vũ Văn Tinh Diệu:
- Tu vị của chưởng giáo chí tôn Thương Viêm Phái là gì? Môn phái bọn hắn có thực lực thế nào?
- Chưởng giáo chí tôn Diêm Trung Thiên của Thương Viêm Phái chính là cao thủ Thần Đạo thất cấp đỉnh phong chi cảnh, nếu như có sự phối hợp của thánh nữ thì có thể phát huy ra thực lực Thần Đạo bát cấp, là đệ nhất nhất ở Thương Viêm Tinh. Trong môn phái của hắn có‘ Thánh Quang chấp pháp đoàn ’ là một cổ lực lượng cường đại nhất, có mười tên Thần Đạo lục cấp tọa trấn, trăm tên Thần Đạo ngũ cấp. Kỳ thật thực lực hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất thế lực của Thương Viêm Tinh. Trên thực tế, toàn bộ các môn phái ở Thương Viêm Tinh đều nằm dưới sự khống chế của hắn, kể cả toàn bộ thương hội ở Thương Viêm Tinh cũng chịu hắn thống nhất quản hạ, hằng năm đều phải giao nộp ra phí tổn rất lớn, Tinh Diệu Thương Hội chúng ta cũng không ngoại lệ.
Vũ Văn Tinh Diệu tuy rằng không biết vì sao Dương Thiên Lôi lại đột nhiên hỏi Thương Viêm Phái, nhưng vẫn giải thích xong, mới hỏi:
- Dương huynh đệ, sao lại đột nhiên hỏi chuyện này?
- Không có gì. Chuyện tình thạch đầu, chúng ta tạm thời không vội. Tiểu Thiên, trước tiên ngươi cứ đi theo Vũ Văn huynh dạo chơi Thương Viêm Tinh vài ngày. Ta phải giúp sư tỷ xử lý một ít chuyện. Đại khái khoảng mấy ngày. Sau khi xử lý xong, ta sẽ tìm ngươi.
- Ta đi cùng với người không được sao.
- Không được, chuyện này chỉ có thể để ta và sư tỷ giải quyết.
Dương Thiên Lôi dừng ở Trần Thiến nói.
- Được rồi, ngươi cũng đừng có mà vụng trộm chạy đi, sổ sách của chúng ta còn chưa tính toán rõ ràng đâu!
- Yên tâm đi.
Vũ Văn Tinh Diệu nhíu nhíu mày, có chút lo lắng nhìn Dương Thiên Lôi, trong mơ hồ, hắn đã suy đoán được chuyện mà Dương Thiên Lôi và Phong Linh Nhi muốn làm tất nhiên có quan hệ với Thương Viêm Phái, nếu không vừa rồi sẽ không tự dưng hỏi chuyện của Thương Viêm Phái. Bất quá, nhìn biểu lộ rất nghiêm túc của Dương Thiên Lôi, Vũ Văn Tinh Diệu cũng không nói thêm gì, liền dẫn theo Trần Thiến cùng quay về Liệt Hỏa Thành.
. . .
Sau khi Trần Thiến và Vũ Văn Tinh Diệu rời đi, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái liền bay lên trời, trực tiếp bay đến cung điện cách đó hơn trăm dặm.
- Tiền bối, xin dừng bước!
Sau khi Dương Thiên Lôi phóng ra khí tức của mình, chỉ chốc lát liền có mấy người ngự kiếm phi hành bay đến trước mặt Dương Thiên Lôi, sau khi chứng kiến bộ dạng của Dương Thiên Lôi, hơi kinh ngạc, bất quá cũng không có xưng hô thất lễ, nhưng thanh âm lại không có chút ý cung kính, trầm giọng nói.
- Trong khoảng thời gian này Nhật Thần Giáo có chuyện trọng đại, không tiếp khách.
Một gã đệ tử đi đầu, trầm giọng nói.
- Các ngươi là tân tấn đệ tử? Ngay cả bản tôn cũng không nhận ra sao?
Thần sắc Dương Thiên Lôi hơi đổi, có chút ngạo nghễ nói.
- Xin hỏi tiền bối là. . ?
- Đệ tử Nhật Thần Giáo, tiền bối của các người, bản tôn nhận được triệu hoán lệnh của môn phái, mới gấp gáp trở về!
Dương Thiên Lôi có chút bất mãn nói.
- A? Thỉnh tiền bối xuất ra lệnh bài! Chúng ta đều là tân tấn đệ tử, không nhận biết tiền bối, xin thứ lỗi!
Nghe thấy Dương Thiên Lôi nói thế, mấy tên cao thủ Tiên thiên, thần sắc hơi đổi, trong mắt hiện lên một tia hung ác không thể phát giác, tuy rằng xưng hô vẫn là tôn xưng, nhưng thanh âm đã trở nên tương đối lãnh đạm. Không thể không nói, mọi người đã xem Dương Thiên Lôi như một tên quỷ chịu chết không may.
Giáo chủ Phạm Quang Nhật của Nhật Thần Giáo, mấy ngày trước dưới sự bức bách của chưởng giáo chí tôn Thương Viêm Phái - Diêm Trung Thiên, đã phát ra Triệu Tập Lệnh của môn phái, mấy ngày ngay đã có rất nhiều cao thủ Thần Đạo lục đục chạy về, không thể nghi ngờ, Diêm Trung Thiên muốn chính là trảm thảo trừ căn Nhật Thần Giáo. Nghe nói người lục đục trở về đều là quỷ chịu chết không mau, đệ tử không để ý đến Triệu Tập Lệnh của môn phái, ngược lại có thể tạm thời tránh thoát một kiếp.
Dương Thiên Lôi xuất ra một mặt lệnh bài có được từ chỗ Phong Linh Nhi, quơ quơ trước mắt mọi người, liền thu vào. Lệnh bài kia chính là do Phạm Linh Nhi đưa cho Phong Linh Nhi lúc trước. Bất quá, cũng không phải là lệnh bài của đệ tử Nhật Thần Giáo, mà là khách quý bài.
Bộ dạng lệnh bài, khí tức, đích thật là đệ tử của Nhật Thần Giáo, những người này kỳ thật cũng chỉ qua loa thôi, thậm chí ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn. Dù sao cũng là đi tìm đường chết, chẳng lẻ còn sợ giả dối sao?
- Mời đi theo ta!
Một gã đệ tử lập tức nói, dẫn đầu bay nhanh về phía cung điện.
Dương Thiên Lôi theo sát phía sau, thần niệm lại cảm ứng khí tức trong phương viên trăm dăm. Từ chỗ Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi đã biết rõ tình huống cụ thể, Nhật Thần Giáo đã bị Thương Viêm Phái hoàn toàn khống chế, kể cả giáo chủ Phạm Quang Nhật, tất cả mọi người đều bị giam lỏng, mà Phạm Linh Nhi "tình nhân" của Phong Linh Nhi thì bị trói trên trụ đá, chuẩn bị nghiêm hình bức cung mấy ngày cuối cùng.
Bí mất có quan hệ đến chuyện Phạm Linh Nhi mất đi nguyên âm chi thân ở Nhật Thần Giáo và Thương Viêm Phái, chỉ có một số ít cao tầng biết rõ. Bời vì tin tức này một khi bị truyền bá ra ngoài thì... ảnh hưởng đối với Thương Viêm Phái thật sự quá lớn.
Phải biết rằng, Thánh nữ chính là tín ngưỡng của Thương Viêm Phái, càng quan trọng hơn là, tuyệt học của Thương Viêm Phái chỉ dưới "Thánh Quang Phổ Chiếu" của Thánh nữ mới có thể tu luyện đến đại thành. Mà Phạm Linh Nhi lại là tâm huyết phải hoa phí hết mấy chục năm của Thương Viêm Phái hoa, hơn nữa cũng đã sáp nhập Thánh nữ truyền thừa ấn ký vào trong cơ thể nàng, nhưng bây giờ, phạm Linh Nhi lại mất đi nguyên âm chi thân. . .
Một khi tu luyện giới biết rõ bí mật này, Thương Viêm Phái chỉ sợ sẽ gặp phải bạo động của toàn bộ tu luyện giới. Bởi vì Thương Viêm Phái không có thánh nữ, nhất định sẽ xuống dốc.
Vốn là ước định mười năm, sở dĩ bỗng nhiên hủy bỏ, chính là vì bí mật cha mẹ Phạm Linh Nhi sớm đã đoạn tuyệt công năng sinh dục bị bạo lộ, mấy năm này, mỗi năm một hài nhi tư chất tuyệt hảo nhưng lại không thể trở thành thánh nữ, không ngờ đều là do Phạm Quang Nhật đổi trắng thay đen mà có được.
L: úc Diêm Trung Thiên biết được tin tức này, sự tức giận trong lòng có thể nghĩ, cái này có nghĩa là một chút hy vọng cuối cùng cũng đã biến mất. Giờ chỉ có thể toàn lực tìm người thừa kế thánh nữ mới, lặng yên không một tiếng động mà diệt trọn Nhật Thần Giáo, hơn nữa lấy người của Thương Viêm Phái vụng trộm thay vào, tạm thời giấu diếm tin tức này. Nhưng khiến cho Diêm Trung Thiên lo lắng nhất chính là nam nhân đã trộm đi nguyên âm của Phạm Linh Nhi, chỉ cần nam nhân kia còn sống trên đời một ngày, vậy thì bí mật này, tùy thời đều có thể bị bạo lộ. Lúc đó, nếu như đã tìm được người thừa kế thánh nữ mới thì cũng may còn nếu như tìm không được thì Thương Viêm Phái toi rồi.
Cho nên, hắn phải từ trong miệng Phạm Linh Nhi biết được chuyện này!
. . .
- Thỉnh qua đây, giáo chủ và chúng tiền bối đã ở bên trong rồi.
Tên đệ tử kia nói, chỉ chỉ đại môn của cung điện.
Dương Thiên Lôi dĩ nhiên cảm ứng được trọn vẹn mười đạo khí tức cường đại nấp ở cửa vào cung điện. Bất quá vẫn bất động âm thanh sắc, bước một bước đi vào!
"Ầm ầm. . . "
Ngay khi Dương Thiên Lôi bước vào, đại môn cung điện đột nhiên đóng lại. Một kết giới cường hãn bàng bạc lập tức hình thành, cao thủ Thần Đạo thất cấp trở xuống nếu muốn đi ra thì dĩ nhiên không có khả năng. Bất quá, Dương Thiên Lôi tựa hồ như đã sớm dự liêu được một màn này, cũng không có bất kỳ sự kinh ngạc nào.
- Ngoan ngoãn chờ chết đi! Ồ, Thần Đạo Tam cấp, còn trẻ như vậy. . . Nhật Thần Giáo từ lúc nào có đệ tử thiên tài như vậy?
Đúng lúc này, một đạo thanh âm cuồng ngạo bỗng nhiên nói ra. Mười tên cao thủ Thần Đạo lục cấp lập tức xuất hiện bên người Dương Thiên Lôi bên người, dừng ở Dương Thiên Lôi nói.
- Các ngươi là ai? Muốn làm gì?
Dương Thiên Lôi bề ngoài giống như đã sợ đến sắc mặt tái nhợt, thanh âm có chút run rẩy nói.
- Sắp chết đến nơi rồi, hỏi cái gì hay hơn được không? Đi vào gặp giáo chủ các ngươi tự nhiên sẽ hiểu!
Một lão giả lạnh giọng nói. Đồng thời lúc nói chuyện liền phát ra một đạo thần niệm cường hãn, đột nhiên đẩy Dương Thiên Lôi vào trong kết giới động khẩu lóng lánh bạch quang.
- Ah --!
Dương Thiên Lôi phát ra một tiếng kêu sợ hãi, bề ngoài giống như căn bản không thể chống cự, liền bị đẩy vào trong đó.
Ngay khi Dương Thiên Lôi tiến vào mảnh không gian kia thì vô số đạo ánh mắt lập tức nhìn về phía hắn, chỉ là khi tất cả mọi người nhìn thấy bộ dạng của Dương Thiên Lôi, lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Đừng kinh ngạc, ta tới đây để cứu các ngươi!
Đúng lúc này, thanh âm của Dương Thiên Lôi lập tức tiến nhập vào trong đầu của hơn trăm người ở đây
Trên trăm người này vậy mà đều là cường giả Thần Đạo của Nhật Thần Giáo.
- Các ngươi ai phối hợp với ta?
Dương Thiên Lôi hỏi. Vẻ mặt của tất cả mọi người có chút mờ mịt, hiển nhiên không biết Dương Thiên Lôi muốn phối hợp cái gì.
- Thần niệm của bọn hắn đang nhìn ta và các ngươi.
Dương Thiên Lôi truyền âm nói, thanh âm rất trấn định, cũng không có chút kinh hoảng, nhưng thần sắc trên mặt lại tràn đầy sợ hãi và kinh ngạc, ánh mắt chậm rãi nhìn khuôn mặt xa lạ của nguyên một đám người, nhưng lại vờ như rất quen thuộc rất kinh ngạc, khóe miệng run rẩy nói:
- Ngươi. . . Các ngươi. . . Đây rốt cục là xảy ra chuyện gì? Bọn hắn là người nào?
- Nghiệp chướng. . . Sao ngươi cũng trở về hả? Ngươi thế nhưng chính là. . . Đã xong, đã xong. . . Chúng ta đều đã xong rồi. . .
Đúng lúc này, một lão nhân thần sắc kích động đứng lên, vô cùng bi thương mà nhìn Dương Thiên Lôi nói.
Sau khi cảm ứng được thần niệm của đối phương rời đi, Dương Thiên Lôi mới khôi phục lại bình thường, mắt nhìn lão nhân trong mắt mang theo một tia cơ trí, khẽ gật đầu, nói:
- Các ngươi không được biểu hiện ra điều gì dị thương, ta trước tiên cứu Linh Nhi ra đã!
- Người trẻ tuổi, ngươi là ai?
Đúng lúc này, ánh mắt của lão nhân dừng ở Dương Thiên Lôi hỏi.
- Ngươi là. . Phạm Quang Nhật, Phạm giáo chủ, Phạm gia gia?
Dương Thiên Lôi thần sắc hơi đổi nói.
- Không sai, ngươi là ai? Ngươi và Linh Nhi là quan hệ gì? Lấy tu vi của ngươi, có thể cứu được chúng ta sao?
Lão nhân nghe được lời của Dương Thiên Lôi..., ánh mắt càng thêm lóe sáng.
- Ta chính là người phá nguyên âm chi thân của Linh Nhi!
Khiến tất cả mọi người, kể cả Phong Linh Nhi đang ở trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của Dương Thiên Lôi đều thất kinh chính là, Dương Thiên Lôi vậy mà lại nói ra một câu long trời lở đất như vậy.
- Ngươi. . . Là ngươi?
Thần sắc Phạm Quang Nhật lập tức kích động chỉ vào Dương Thiên Lôi, thanh âm run rẩy nói. Bất quá, Dương Thiên Lôi lại có thể cảm ứng ra, ánh mắt của lão nhân này tuy rằng kích động nhưng lại nhiều hơn là một tia bất đắc dĩ và cô đơn. Nhưng ánh mắt của đa số người trong đại sảnh nhìn về phía Dương Thiên Lôi lại tràn đầy phẫn nộ.
- Là ta! Các ngươi đừng nhìn ta như vậy, hậu quả ta tạo thành, ta phụ trách! Mỗi một người các ngươi, ta cam đoan các ngươi có thể còn sống đi ra ngoài, cũng cam đoan Nhật Thần Giáo các ngươi, không những không bị diệt môn, còn có thể trở thành đệ nhất đại phái ở Thương Viêm Tinh! Nếu tin ta thì ngoan ngoãn ngồi xuống, còn không tin thì giờ cứ kêu lên đi, ta cam đoan các ngươi sẽ chết nhanh hơn nữa!
Ánh mắt của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên trở nên dị thường lạnh lùng mà quét qua tất cả mọi người, khí tức quanh thân cũng lập tức phát ra hoàn toàn. Hắn vốn thoạt nhìn chỉ là Thần Đạo tam cấp, nhưng giờ khắc này, khí tức tản mát ra lại khiến ngay cả Phạm Quang Nhật đã là Thần Đạo thất cấp cũng khiếp sợ mà mở to mắt nhìn. Tất cả mọi người đang phẫn nộ, cừu thị mà nhìn chăm chú lên Dương Thiên Lôi lập tức ngồi bịch xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.