Huyền Thiên

Chương 472: Lực hiệu triệu cường đại

Ô Sơn

17/03/2013

- Nha...

Phong Linh Nhi lên tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Bất quá cũng không có chút phản cảm nào, dù sao Dương Thiên Lôi có bao nhiêu nữ nhân, Phong Linh Nhi đại khái cũng rõ. Hơn nữa Trần Thiến một mình đuổi theo Dương Thiên Lôi đến đây, tuy rằng ngoài mặt là nói muốn báo thủ, nhưng ai cũng nhìn ra được, Trần Thiến có hảo cảm với Dương Thiên Lôi, nếu không sao có thể cùng tới đây được?

Hơn nữa, cuộc đối thoại vừa rồi của Trần Thiến và gia gia của nàng, tâm tình đang căng thẳng của Phong Linh Nhi cũng được htar lỏng, cao thủ của Trần gia Vô Cực Tinh Vực muốn dọn dẹp Thương Viêm Phái của Thương Viêm Tinh còn không phải dễ dàng sao?

- Lăng Hi tỷ, ngươi nói vì sao sư đệ lại không cho ta tu luyện môn công pháp kia?

Phong Linh Nhi cũng thu hồi thần niệm của mình, nói với Lăng Hi.

- Việc này còn không đơn giản sao? Ngươi ngẫm lại đi, tên đại sắc lang như hắn có ý tốt với ngươi sao? Đã sớm muốn ăn ngươi rồi. Về phần Phạm Linh Nhi kia, bởi vì có quan hệ với ngươi, nên hắn tự nhiên muốn thuận tiện thu luôn. Công pháp kia của ngươi... Hắn không cho ngươi tu luyện, khẳng định là không muốn các ngươi làm những chuyện kia. Bằng không thì các ngươi làm rồi thì hắn còn làm được gì nữa?

Lăng Hi nói:

- Bất quá... Linh nhi, ngươi có nhớ rõ không?

- Đương nhiên nhớ rõ, chỉ là không đến Thần Đạo lục cấp thì không thể tu luyện thôi.

- Vậy là tốt rồi. Chờ khi ngươi tấn thăng đến Thần Đạo lục cấp, chúng ta nhìn thấy Tử Hàm các nàng, mọi người chúng ta đều học! Ân... Linh nhi, trước tiên ngươi truyền cho ta đi!

Lăng Hi thánh khiết, khóe miệng lại lộ ra một tia cười xấu xa, nói ra.

- Ân.

- Hỗn đãn, ngươi ở trên giường của ta làm gì?

Sau khi Trần Thiến mặc quần áo tử tế, che phủ cực kỳ chặt chẽ đi ra thì trông thấy Dương Thiên Lôi, vậy mà lại nằm trên giường nàng, còn quấn nệm quanh người thì lập tức giận dữ hét.

- Nghỉ ngơi a, nơi ca vừa vụng trộm rời khỏi, không có gian phòng, chỉ có thể nghỉ ngơi ở chỗ của ngươi, mệt mỏi a... A, ngươi muốn ngủ sao? Một nửa này tặng cho ngươi này...

- Phi! Ngươi chớ ép bổn tiểu thư, coi chừng phá thần công của ngươi!



- Ách, thôi được, ca sợ nhất là nữ lưu mạnh, Tiểu Thiến, ca đi đây! Lúc bọn hắn đến, ngươi mang theo bọn hắn đến phụ cận Nhật Thần Giáo chờ tin tức của ta là được rồi. Còn có, tu luyện giả của Thủy Nguyên Tinh cũng sẽ chạy đến, đến lúc đó đừng phát sinh xung đột với bọn họ!

- Đợi một chút, cầm cái này đi!

Thấy Dương Thiên Lôi phải đi, Trần Thiến lập tức lấy ra một vật hình tròn cùng loại với Thông Linh Kính đưa cho Dương Thiên Lôi, nói:

- Sau khi thối luyện, trong vòng ngàn dặm liền có thể dùng thần niêm liên hệ với ta.

- Thứ tốt...

Dương Thiên Lôi vội vàng nhận lấy, vừa cười vừa nói:

- Vẫn là tiểu Thiến xinh đẹp chu đáo.

- Đừng khiến bổn tiểu thư buồn nôn! Đến cùng là xảy ra chuyện gì, ngươi cũng nên nói cho bổn tiểu thư biết đi chứ?

Trần Thiến có chút oán hận nói. Muốn mình hỗ trợ, mình đã giúp, nhưng đến giờ ngay cả chuyện gì cũng không biết, mà Dương Thiên Lôi hiển nhiên cũng không có ý tứ muốn nói, sao lại khiến nàng không phiền muộn cho được?

- Việc này...

Nghe thấy Trần Thiến nói thế, Dương Thiên Lôi ngược lại là có chút xoắn xuýt. Bản thân mình trong lòng nàng chính là công công "Không thể làm tình" a, nên nói thế nào đây? Hơn nữa Dương Thiên Lôi đương nhiên biết rõ Trần Thiến đối với mình có ý tứ:

- Tiểu Thiến, đợi đến khi mọi chuyện xong xuôi, ta nói cho ngươi, được không?

- Vì sao giờ không nói luôn?

- Nếu giờ mà nói, ta chỉ có thể nói lời lừa dối ngươi, nhưng ta lại không muốn thế. Nếu sau này nói thì ta có thế nói cho ngươi hai bí mất. Sao hả?

Dương Thiên Lôi nghĩ nghĩ nói ra.

- Lại lừa gạt ta? Ngươi có phải đã lừa gạt ta hay không?

- Ách... Lừa gạt thiện ý, gặp lại!



Dương Thiên Lôi trông thấy Trần Thiến muốn nổi đóa, lập tức chạy ra ngoài nhanh như chớp, thoáng cái đã biến mất khỏi phòng khách.

Không lâu sau, Dương Thiên Lôi liền lần nữa về lại Nhật Thần Giáo, hơn nữa dựa vào năng lực ẩn nấp cường hãn, hắn vô thanh vô tức tiềm ẩn đến phụ cận của cung điện, chờ đợi cơ hội lẻn vào tiếp theo

Trọn vẹn đợi cả buổi, rốt cục cũng có một tên quỷ không may chạy về, bị dẫn vào trong cung điện, mà Dương Thiên Lôi lại lần nữa vô thanh vô tức đi theo. Vô thanh vô tức về đến bên ảo ảnh do hắn năng lượng cấm chế của hắn ngưng tụ thành.

Chậm rãi mở mắt.

Khi tên tu luyện giả mới về đến kia còn sợ hãi đến mặt mũi trắng bệch không rõ đã xảy ra chuyện gì, ánh mắt của Phạm Quang Nhật nhìn thật sâu về phía Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên truyền âm nói:

- Sao ngươi lại trở về hả?

- Ồ, Phạm gia gia, sao ngươi biết ta rời đi?

- Đoán được.

- Đoán được?

Ngươi thấy có người nào đang chờ chết mà lại ngồi tu luyện hơn nửa ngày không? Bất quá, ngươi không nên trở về. Nếu có thể ly khai thì cứ ly khai đi, cơ hội đã không còn nhiều nữa rồi...

- Yên tâm. Lời mà ta đã nói... tất nhiên sẽ làm được Phạm gia gia, ngươi nói cho ta một chút chi tiết cụ thể tỉ mĩ, cần cần phải lựa chọn thời cơ thích hợp để ra tay.

- Ngươi đi mời người giúp đỡ sao?

Phạm Quang Nhật nghe thanh âm của Dương Thiên Lôi tự tin như thế, hai con ngươi sáng ngời, nói:

- Ngươi còn chưa nói cho ta biết tên và gia thế của ngươi.

Giờ khắc này Phạm Quang Nhật đã chính thức nhìn thấy được hy vọng. Nguyên lai sở dĩ không hỏi Dương Thiên Lôi, là vì lúc trước hắn căn bản không nghĩ đến lực lượng sau lưng Dương Thiên Lôi. Dù sao, nếu như bối cảnh của Dương Thiên Lôi mà cường đại thì... đã tới cứu Phạm Linh Nhi từ sớm rồi, tuyệt sẽ không để nàng chịu khổ lâu như vậy, đúng lúc này mới chạy đến. Cho nên, suy nghĩ của hắn lúc ấy chính là, Dương Thiên Lôi chỉ là một thiêu niên yêu cháu gái mình. Cho nên, trong khi mọi người mang theo ánh mắt phẫn nộ mà nhìn Dương Thiên Lôi, trong mắt hắn cũng không có sự thù hận, ngược lại còn bảo Dương Thiên Lôi dùng năng lực lớn nhất của mình đào tẩu đi. Mà thực lực của Dương Thiên Lôi quả thật cũng khiến hắn khiếp sợ. Nếu như không phải dựa vào kinh nghiệm mà suy đoán ra Dương Thiên Lôi đã ly khai, thì ngay cả hắn cũng không nghìn ra ảo ánh do năng lượng cấm chế ngưng tụ thành của Dương Thiên Lôi là giả dối. Bởi vì, thân ảnh kia tuy rằng thu liễm tất cả khí tức, nhưng lại tràn ngập tánh mạng tinh nguyên bàng bạc lưu động.

Mà bây giờ, khi Dương Thiên Lôi đi mà quay lại, hơn nữa còn tự tin nói hắn sẽ thực hiện lời nói của mình Phạm Quang Nhật liền minh bạch, bối cảnh của Dương Thiên Lôi cũng không phải đơn giản như vậy, bất quá, trong lòng Phạm Quang Nhật vẫn mãi không rõ, Dương Thiên Lôi vì sao lại đúng lúc này mới tới cứu Phạm Linh Nhi..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook