Huyền Thiên

Chương 234: Ngốc bức gặp yêu nghiệt

Ô Sơn

17/03/2013

Dương Thiên Lôi cầm mấy bình ngọc từ trong Càn Khôn giới ra xem, cũng lấy ra một viên đá trắng. Tỉ mỉ kiểm tra một hồi, trong đầu cũng không có chút thông tin gì về viên đá trắng. Hiển nhiên, hắn xem qua trong thư tịch cũng không có ghi chép gì về viên đá này.

- Chẳng lẽ trong bình ngọc này là đan dược?

Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, nhẹ nhàng mở một bình ngọc ra. Quả nhiên, trong bình ngọc rơi ra chính là đan dược, nhưng là một loại đan dược mà Dương Thiên Lôi chưa từng thấy qua, đan dược đỏ như máu tản ra đạo tinh quang, trong đó phảng phất ẩn chứa khí tức bàng bạc của sinh mệnh!

Không hề nghi ngờ, đan dược này chính là Ngưng Huyết Đan

Đáng tiếc, Dương Thiên Lôi căn bản không nhận ra.

Nhưng khí tức từ trong đan dược tản mát ra, lại khiến Dương Thiên Lôi phán đoán được, đan dược này tuyệt đối quý hơn Thuần Dương đan gấp trăm nghìn lần.

Một viên đan dược như vậy đã đủ trân quý rồi, nhưng trong một bình ngọc này có chừng mười lăm viên.

- Ta phát tài rồi.

Dương Thiên Lôi hưng phấn nói.

Ngay sau đó liền bắt đầu mở hơn mười một bình ngọc khác.

- Ta có mười vạn viên Thuần Dương đan.

- Không ngờ có tới mười vạn viên...

Lại liên tục mở mấy bình ngọc, trong từng bình ngọc đều có mười vạn viên Thuần Dương đan.

Sau khi Dương Thiên Lôi mở các bình ngọc đều ra, khiến hắn bất ngờ chính là, trong một bình ngọc lại chứa ba viên đan dược có thuộc tính giống như viên đan dược màu đỏ như máu, nhưng lớn hơn nhiều so với mười lăm viên vừa rồi, rõ ràng là có cấp cao hơn.

- Hơn một vạn viên Thuần Dương đan, mười lăm viên hồng đan nhỏ, năm viên đan dược màu đỏ thẫm. Giàu to rồi, giàu to rồi. Mẹ ơi, kiếm được một khoản lớn rồi... Chỉ có điều, thiếu nữ xinh đẹp kia rốt cuộc là vật gì vậy?

Hưng phấn qua đi, Dương Thiên Lôi lại cảm thấy nghi hoặc, nhất là nghĩ đến tiếng kêu kinh khủng vừa loáng thoáng truyền từ trong đầu ra hoàn toàn không giống với tiếng kêu của loài người, càng khiến Dương Thiên Lôi thêm ngạc nhiên.

Tuy rằng Dương Thiên Lôi không hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng hắn lại biết, thần quang năm màu vừa từ mi tâm của tản mát ra chính là bình ngọc lưu ly luôn yên tĩnh ở trong đầu hắn phát ra, còn cả tiếng Phạm Âm kia, cũng là do bình ngọc phát ra.

Không hề nghi ngờ, thiếu nữ kia cũng không phải là do mình giết, mà là bị bình ngọc lưu ly thanh tĩnh trong đầu hắn nuốt lấy.

Nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi vội vàng cầm lại chiến lợi phẩm Càn Khôn giới trong tay, tâm niệm khẽ động, liền ném vào trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh trong đầu. Hơn ba trăm năm rèn luyện trong Huyền Hoàng Kỳ, lúc này mối liên hệ giữa hắn và bình ngọc lưu ly thanh tĩnh càng phát ra rõ ràng, vận dụng cũng tương đối thuần thục, căn bản không cần hoàn toàn triệu hồi ra, liền có thể dễ dàng bỏ thứ đó vào.

Cùng lúc đó, tâm thần Dương Thiên Lôi cũng mở ra, bắt đầu nhìn vào trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh.

Không nhìn không biết, vừa nhìn đã bị doạ.

Trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, ngoại trừ Lăng Hi vẫn ngồi khoanh chân, giống như Quan Âm ngồi trên đài sen, khí tức tản ra thánh khiết, vẫn không nhúc nhích. Ngoài tiểu linh thú với tu luyện ra, lại còn có thêm một quái vật toàn thân đầy máu, giống như được tạo thành bởi một đám mây máu vậy, đang thống khổ giãy dụa, thần quang năm màu bàng bạc, bao vây quanh nó, thu nạp nó từng chút một.

- Đây là thiếu nữ vừa rồi sao? Là yêu nghiệt gì vậy?

Từ khí tức đầy ác tâm tản mát ra từ trên người quái vật kia, khiến Dương Thiên Lôi hầu như trong nháy mắt liền khẳng định, quái vật này chính là thiếu nữ vừa rồi.

Dương Thiên Lôi yên lặng nhìn thần quang năm màu đang thu nạp, thân hình quái vật càng lúc càng hồng, càng ngày càng nhỏ.

...

Ngay lúc này, khi Dương Thiên Lôi đang kiểm tra tình hình trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, từ trên cao, trong phạm vi mười ngoài trăm dặm, mười đạo kiếm quang che giấu khí tức từ nhiều hướng, vô thanh vô tức, dường như hoàn toàn hòa hợp làm một thể với Ma Vực, cho dù là cao thủ Tiên Thiên cấp tám, cấp chín cũng không thể phát hiện ra, đang chăm chú nhìn hắn.



Mười đạo kiếm quang này chính là mười thành viên ám dạ do Chung Khuê phái tới.

Từ lúc đến, bọn họ đã tập trung quan sát Dương Thiên Lôi, nhưng vẫn duy trì trong cự ly trăm dặm. Nếu như không có cao thủ Tiên Thiên cấp năm cố ý tiếp cận Dương Thiên Lôi, bọn họ sẽ không có bất kỳ hành động gì, giống như u linh, vẫn duy trì một cự ly không đổi với Dương Thiên Lôi, theo sự di động của Dương Thiên Lôi mà di động.

Bọn họ không chú ý tới người tu luyện Tiên Thiên cấp bốn, bởi vì bọn họ rất rõ, bọn họ phải bảo vệ một người khác thường đến thế nào.

Cho nên, bọn họ chỉ cần đề phòng cao thủ siêu việt Tiên Thiên cấp năm.

Hơn nữa, trong thời gian một ngày đêm, Dương Thiên Lôi căn bản cũng không có phát ra bất kỳ cuộc chiến đấu nào, dù gặp phải bất luận là Địa Ma hay người tu luyện, đều trách xa.

Điều này cũng khiến cho bọn họ bớt lo lắng không ít.

Vừa rồi, thiếu nữ bỗng nhiên xuất hiện, bọn họ liền phát hiện trước tiên, nhưng do chỉ có tu vi Tiên Thiên cấp bốn, nên mười người căn bản là không lưu ý.

Nhưng lại không ngờ sẽ bỗng nhiên phát ra cuộc chiến đấu. Ngoài trăm dặm, bọn họ cũng chỉ thấy hồng quang lóe ra vài cái, liền không thấy bóng dáng thiếu nữ kia nữa. Hầu như là trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền giết đối phương ngay cả mẩu vụn cũng không thừa lại.

Điều này cũng khiến mười người càng thêm yên tâm về Dương Thiên Lôi.

Cao thủ Tiên Thiên cấp bốn kinh khủng như vậy, thực sự có tư cách trở thành đối tượng trọng điểm mà môn chủ bảo hộ.

Thế nhưng, mười người cũng tuyệt đối không ngờ, nếu như bọn họ tiếp cận gần một chút nữa, có thể thấy rõ hồng quang cùng với thủ đoạn phía sau của thiếu nữ kia, tất nhiên sẽ càng thất kinh.

Dương Thiên Lôi không phải là người có chút từng trải trên giang hồ, không biết Thiên Ma là thế nào cũng rất bình thường, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng.

Cho nên, ngay lúc thiếu nữ kia thấy Dương Thiên Lôi đơn giản hóa giải được Ma Ngưng Huyết của nàng ta, rồi đột nhiên phát ra đợt tấn công cường đại nhất, trực tiếp giải thể, phát ra sức mạnh của toàn thân, muốn một chiêu lấy mạng của Dương Thiên Lôi, đó là lúc Dương Thiên Lôi lo lắng kêu to lên một tiếng.

Một người Cao thủ Tiên Thiên cấp bốn kêu to, đủ để truyền đi mấy trăm dặm, khi đó, thân phận Thiên Ma của nàng sẽ lộ ra ngoài ánh sáng.

Nhưng nàng lại không ngờ rằng, Dương Thiên Lôi căn bản không biết nàng ta là Thiên Ma gì cả.

Nếu như nàng ta chạy thẳng, khẳng định đánh cũng không có, vẫn có thể tiếp tục tìm kiếm con mồi, tiêu diêu tự tại, rất có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ mà Thiên Ma vương giao cho nàng ta.

Đã quay lưng lại dù chỉ một chút cũng không thể oán trách, chính là đạo lý này. Gặp phải Dương Thiên Lôi khác thường như vậy, nàng ta đã định trước chỉ có thể chết chắc. Hơn nữa trước lúc chết cũng không có cơ hội thông báo cho Thiên Ma vương biết, căn bản không kịp lo lắng, liền trực tiếp bị bình ngọc lưu ly thanh tĩnh nuốt vào.

...

Hơn mười phút sau, quái vật dưới sự thu nạp của thần quang năm màu liền biến thành một khối đá toả ra một màu hồng chói mắt tinh nhọn, trong suốt, giống như như ru-bi, hơn nữa khiến Dương Thiên Lôi kinh ngạc hơn chính là, trong viên ru-bi này loáng thoáng có một hình thù quái vật kỳ lại mà Dương Thiên Lôi chưa từng nhìn thấy.

- Hắn đây sao, rốt cuộc là cái gì vậy?

Đáng tiếc, Lăng Hi vẫn không hề tỉnh lại. Nếu như nàng tỉnh lại, có lẽ sẽ biết. Về phần tiểu linh thú, Dương Thiên Lôi căn bản không cần cân nhắc tới. Tiểu gia hỏa này tên cũng như nó, chân chính là Tiểu Bạch, ký ức trong đầu ngoại trừ thế giới băng tuyết, không tồn tại bất kỳ cái gì có giá trị.

- Chỉ có trở về hỏi Đan lão đầu, hoặc có lẽ là mỹ nữ sư phụ . Thi thể trong giới chiếc nhẫn, hiển nhiên thân xác của yêu quái này.

Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, lại nhìn chằm chằm vào Lăng Hi. Sau khi thưởng thức thêm vài lần, Dương Thiên Lôi đặt một lọ đan dược có mười vạn Thuần Dương đan đến trước mặt tiểu linh thú, rồi trở về bản thể.

Tâm thần khẽ động, toàn thân nhất thời hóa thành một đám sương mù, lại bắt đầu sự nghiệp to lớn tìm kiếm Trương Tử Hàm của hắn.

...

Một lúc lâu sau, Dương Thiên Lôi lại vượt qua hai ngọn núi, dùng kính viễn vọng độc nhất vô nhị kia của hắn, thưởng thức mấy người mỹ nữ phong tao vô hạn. Mỹ nữ từ lớn tới nhỏ, thậm chí cả mỹ nữ lớn tuổi, nhưng đáng tiếc chính là, vẫn không có phát hiện bóng dáng của Tử Hàm muội muội.



Lúc này, hắn lại đứng trên đỉnh một ngọn núi cao.

Trước sau như một, mở kính viễn vọng, chậm rãi dò xét người trong phạm vi trăm dặm, trong miệng càng không ngừng lẩm bẩm, tấm tắc khen thành tiếng.

- Cái mông thật lớn, ngọn núi nhỏ rất đáng yêu à... Hả, đó không phải là mấy tên ngốc kia của Thương Huyền Phủ sao?

Sau khi Dương Thiên Lôi dùng kính viễn vọng nhìn thấy một cái mông lớn, bỗng nhiên phát hiện, trong mấy người đó, bất ngờ có ba tên mà Dương Thiên Lôi rất quen mặt. Dương Thiên Lôi có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được, liếc mắt liền nhìn ra, ba người đó là ba tên ngốc đã bao vây mình trong Ma Vực lúc đó.

Không hề nghi ngờ, Thương Huyền Phủ có thể tìm tới cửa, tất nhiên là do ba tên ngốc này đến Trảm Không Kiếm Phái đã nhận ra mình.

- Ngựa kéo sa mạc, tốc độ tấn cấp trái lại rất nhanh, cái mông lớn cũng đến Tiên Thiên cấp bốn, rõ ràng bọn hắn là cùng một đội, có muốn diệt bọn hắn hay không đây? Hả?

Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi liền cả kinh, trong kính viễn vọng bỗng nhiên lại xuất hiện một đạo ảnh, Dương Thiên Lôi cũng cảm thấy đạo ảnh này quen thuộc la thường , nhưng có thể khẳng định, hắn chưa từng gặp qua. Quen thuộc chỉ là dáng vẻ xinh đẹp như cơn gió mát êm dịu của nàng.

Dĩ nhiên vô cùng tương tự với yêu nghiệt mà hắn vừa mới gặp phải, cũng gợi cảm xinh đẹp, cũng lẻ loi một mình.

- Tên này... Lẽ nào cũng là yêu nghiệt?

Trong mắt Dương Thiên Lôi nhất thời hiện lên một luồng ánh sáng đầy hưng phấn, trong nháy mắt, đưa kính viễn vọng hoàn toàn tập trung về phía này. Hơn thế nữa, cũng khởi động hoàn toàn khả năng thính giác siêu cấp của mình, toàn bộ tâm thần đều tập trung về phía đó.

Thiếu nữ xinh đẹp tiếp cận đám người Thương Huyền Phủ kia, khi chỉ còn cách mấy trăm trượng, dường như thoáng dừng lại, quan sát bốn phía một hồi, rồi lại rất nhanh tiến gần tới đám người Thương Huyền Phủ.

- Đại tỷ tỷ, mấy ca ca, ta có thể đi cùng các ngươi không?

Lỗ tai Dương Thiên Lôi như cây nhấp nháy, từng đạo năng lượng thuộc tính gió từ trên hai tai hắn phát ra, dung nhập vào trong không khí Ma Vực, bắt lấy bất kỳ tiếng động nào từ xa xa thậm chí là tiếng gió thổi cỏ lay. Khi thiếu nữ xinh đẹp kia tiếp cận đến thiếu nữ mông lớn chừng mấy chục thước, đã làm cho bọn họ chú ý, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nghe được giọng nói cực kỳ quen thuộc khiến toàn thân hắn nổi da gà.

- Hắn quả thực giống tên yêu nữ kia như đúc.

Tại trong nháy mắt Dương Thiên Lôi hầu như có thể khẳng định, thiếu nữ xinh đẹp này, tất nhiên cùng một loại kia quái vật với yêu nghiệt kia.

- Đại tỷ tỷ, ta là người tu luyện một mình, không có bạn cùng đi, đến Ma Vực chỉ là muốn rèn luyện một chút. Người yên tâm, cái gì ta cũng không muốn, chỉ cần để ta cùng chiến đấu với các ngươi là tốt rồi. Có thể chứ?

Thiếu nữ xinh đẹp thấy thiếu nữ mông lớn khẽ nhíu mày, rõ ràng không thích lời đề nghị của nàng, liền nói tiếp.

- Xin lỗi, chúng ta là đệ tử Thương Huyền Phủ đang rèn luyện, không muốn có bất kỳ kẻ nào quấy rối. Lại càng không muốn bất kỳ kẻ nào nhìn trộm. Mong lập tức rời đi, bằng không sẽ giết không tha.

Thiếu nữ mông lớn rất lạnh lùng, rất lợi hại, rất kiêu ngạo, lạnh giọng nói. Qua thái độ của nàng ta, Dương Thiên Lôi rõ ràng có thể thấy được, người này nha, ngoại trừ cái mông to hơn so với người khác, tướng mạo thật sự là không có cách nào đẹp hơn nàng kia, cho nên trong ánh mắt tràn ngập sự căm thù.

- A? Đại tỷ tỷ, các ngươi là đệ tử Thương Huyền Phủ sao? Thật tốt quá... Ta, ta... Ta có thể gia nhập Thương Huyền Phủ các ngươi không? Có thể gia nhập với các ngươi, ta sẽ không còn là kẻ tu luyện nhàn rỗi nữa, cũng không ai có thể khi dễ ta.

Thiếu nữ xinh đẹp nghe được người có cái mông lớn nói, vẻ mặt tự nhiên hưng phấn nói. Đồng thời, tỏ ra tội nghiệp nhìn vài tên thiếu niên còn thuần khiết kia.

- Sư tỷ, ta thấy nàng cũng không tệ lắm, một tán tu thôi. Tuổi còn trẻ có thể tu luyện tới Tiên Thiên cấp bốn, khẳng định có thiên phú tốt. Nếu như có thể gia nhập Thương Huyền Phủ chúng ta, thật ra cũng không tồi...

Trong đám đó cso một gã thiếu niên không nhẫn nhịn nổi, bị ánh mắt trìu mến của thiếu nữ kia làm cho "Kê động", nhìn người có mông lớn nói.

- Không được. Nàng nói tán tu là tán tu sao? Thân phận không rõ ràng, lai lịch không rõ ràng, sao có thể tùy tiện gia nhập Thương Huyền Phủ.

- Ha ha, sư tỷ, cái này không thành vấn đề. Chỉ cần ra khỏi Ma Vực, lấy năng lực của Thương Huyền Phủ chúng ta, còn không tra rõ được lai lịch của nàng ta hay sao? Yên tâm đi, sư tỷ. Hơn nữa...

Người thiếu niên đang nói bỗng nhiên ngừng lại, truyền âm cho người có mông lớn nói:

- Sư tỷ, xem dáng dấp của nàng, nếu như chúng ta mang nàng về, hiến cho Nhị thiếu gia... Hắc hắc...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook