Huyền Thiên

Chương 235: Không phải là cho người nhìn sao

Ô Sơn

17/03/2013

Nghe được người thiếu niên nói như thế, trong mắt thiếu nữ mông lớn nhất thời dần hiện ra một tia hưng phấn, ánh mắt tràn ngập sự khen ngợi, thoáng nhìn qua người thiếu niên kia, truyền âm nói:

- Tiểu tử, đầu ngươi thực sự là sáng suốt. Không tồi. Đến lúc đó, nếu Nhị thiếu gia ban thưởng, sư tỷ chắc chắn sẽ không quên phần của ngươi.

- Đa tạ sư tỷ.

Người thiếu niên kia nhất thời hưng phấn mà nói.

Lúc hai người truyền âm nói xong, biểu tình trên mặt thiếu nữ mông lớn bỗng nhiên thay đổi rất nhiều, dường như có chút thưởng thức thoáng nhìn qua thiếu nữ, nói:

- Ngươi thực sự nguyện ý gia nhập Thương Huyền Phủ chúng ta?

- Đương nhiên là thật. Đại tỷ tỷ, chỉ cần để tiểu muội gia nhập cùng các ngươi, trở thành đệ tử Thương Huyền Phủ, tiểu muội tất nhiên sẽ báo đáp ân tình của người.

Nhất thời, trên mặt thiếu nữ dần hiện ra vẻ vui mừng, nhìn chằm chằm vào thiếu nữ có cái mông lớn, tràn ngập cảm kích nói.

- Được rồi, nhìn tư chất của ngươi cũng không tệ lắm. Trước hết, ngươi cứ đi theo chúng ta đã. Chỉ có điều có thể trở thành đệ tử Thương Huyền Phủ hay không, không phải do ta định đoạt. Chờ sau khi chúng ta ra khỏi Ma Vực, đến Thương Huyền Phủ sẽ tính sau.

- Tuyệt, cảm tạ đại tỷ tỷ, cảm tạ các vị ca ca

Thiếu nữ vui vẻ, khom người hành lễ trước từng người. Lúc cúi người xuống, bộ ngực tuyết trắng lộ ra trước mặt mấy người thiếu niên, khiến mọi người nhìn thấy đều không nhịn được mà mạnh mẽ nuốt nước miếng.

- Bộ ngực lớn hả... Với bộ ngực đó cũng không sợ sẽ làm cho gã áo xanh phát nhiệt sao, không thể nhỏ đi một chút sao? Bộ ngực lộ ra một nửa như vậy, trong thiên hạ ngoại trừ người thuần khiết như ta vậy, còn ai có thể kháng cự được chứ?

Dương Thiên Lôi quan sát nhất cử nhất động của bọn họ qua kính viễn vọng, trong miệng không nhịn được mà nói thầm.

- Tên yêu nghiệt này đã thành công trà trộn vào trong quân địch, có thể biết người đầu tiên hắn muốn giải quyết chính là thiếu nữ mông lớn đi? Thương Huyền Phủ, thật sự không phải là một người tốt. Trái lại ta đỡ phải động thủ. Hắc hắc... Châu chấu phía trước, hoàng tước ở phía sau. Tất nhiên ta cũng có thời gian làm hoàng tước, ha ha...

Trong đôi mắt Dương Thiên Lôi lấp lánh ánh sáng hưng phấn, thân hình nhoáng lên, nhất thời hóa thành một đám sương mù, đi sau cách đám người Thương Huyền Phủ một khoảng cách xa.

Hắn muốn xem yêu nghiệt kia sẽ đối phó thế nào với đám ngốc Thương Huyền Phủ. Hắn có thể khẳng định, năng lực của yêu nghiệt này lớn hơn nhiều so với sự tưởng tượng của mình. Vừa rồi, hắn có thể dễ dàng giải quyết một con khác, hoàn toàn là do bình ngọc lưu ly thanh tĩnh làm.

Hơn nữa Dương Thiên Lôi mơ hồ nghĩ, hắn phát ra cảm giác chán ghét đối với yêu nghiệt này, cũng khẳng định là do tác dụng của bình ngọc lưu ly thanh tĩnh. Bằng không, lúc này hắn đã sớm bị yêu nghiệt kia đánh lén thành công. Người chết sẽ không là yêu nghiệt kia, mà chính là hắn.

Dương Thiên Lôi che giấu khí tức của mình. Sau khi đi hơn mười dặm, đám người Thương Huyền Phủ lại gặp được một Địa Ma nhỏ. Rõ ràng, những Địa Ma này đều là Địa Ma cấp ba, cấp bốn, trong phạm vi một km, có chừng hơn mười con.

Thiếu nữ mông lớn ra lệnh một tiếng, mọi người liền tản ra bốn phía. Mỗi người lựa chọn một mục tiêu, vọt tới. Thiếu nữ yêu nghiệt liếc mắt nhìn tình hình xung quanh, trong ánh mắt hiện lên một đạo hồng quang không thể phát hiện, phóng người tới phạm vi sát ngoài, cách xa mọi người xa nhất giết chết một con Địa Ma cấp bốn.

Trong nháy mắt, ngoại trừ thiếu nữ mông lớn ra, tất cả mọi người đều tập chung vào trong trận chiến.

- Thét chói tai đi.

Dương Thiên Lôi thấy yêu nghiệt đi về phía sau, hắn đã nắm được rõ ràng ý đồ của yêu nghiệt, nhất thời khóe miệng vén lên một nụ cười mỉm, thầm nghĩ, tương đối chắc chắc.

Quả nhiên, không quá một giây, thiếu nữ yêu nghiệt liền tấn công con ma thú mạnh mẽ cấp bốn, phát ra một tiếng thét chói tai:

- Đại tỷ tỷ, cứu ta.

Thiếu nữ yêu nghiệt hô xong, dường như không địch lại công kích của ma thú cấp bốn, hoảng hốt lo sợ chạy về hướng thiếu nữ có cái mông lớn.

Thiếu nữ mông lớn khẽ nhíu mày, thân hình nhoáng lên liền tiến tới, trực tiếp chắn trước mặt thiếu nữ yêu nghiệt, gần như tại đồng thời phát ra hai đạo kiếm quang.

Trong đó, một đạo kiếm quang đương nhiên là của thiếu nữ mông lớn chém về phía đầu Địa Ma.

Mà một đạo kiếm ... khác còn là đạo kiếm mà Dương Thiên Lôi vô cùng quen thuộc, chính là kiếm quang đỏ như máu, vô thanh vô tức, nhanh như chớp.

- Ầm.

Một tiếng nổ kinh thiên. Thân thể con Địa Ma cấp bốn kia bị phi kiếm của thiếu nữ có mông lớn với tu vi Tiên Thiên cấp năm đỉnh phong trực tiếp xuyên thủng đầu, trở thành tro bụi. Nhưng thiếu nữ mông lớn cũng đồng thời ngã xuống, khi bản thân còn không có bất kỳ phòng bị nào.

Cùng lúc đó, Dương Thiên Lôi thấy được một cảnh tượng khiến hắn tương đối khiếp sợ.

Trong nháy mắt, toàn thân thiếu nữ mông lớn lập loè ánh sáng màu đỏ như máu rồi ngã xuống. Từng đám mây khói nồng đậm màu hồng từ trên người thiếu nữ yêu nghiệt phát ra, nhất thời hoàn toàn vây quanh nàng ta và thiếu nữ có cái mông lớn. Mặc dù Dương Thiên Lôi có kính viễn vọng, cũng không nhìn thấy trong đó xảy ra chuyện gì.



Nhưng chỉ trong nháy mắt, khi mây khói tản đi, từ trong đám mấy khói đi ra lại chính là thiếu nữ có cái mông lớn.

Mà lại không có bóng dáng nào của thiếu nữ yêu nghiệt kia, giống như đã biến mất vào hư không.

- Ngựa kéo sa mạc, tôn đại thánh trong truyền thuyết hả, tự nhiên có bảy mươi hai phép biến hóa.

Chỉ liếc mắt, Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, thiếu nữ mông lớn đã chết. Mà hiện tại thiếu nữ mông lớn xuất hiện chính là do yêu nghiệt kia biến hoá thành.

- Giết từng người một.

Dương Thiên Lôi lại nói.

Quả nhiên, Dương Thiên Lôi còn chưa dứt lời, thân hình thiếu nữ mông lớn do yêu nghiệt biến hoá thành nhanh chóng lấy ra một viên đá toả ra tinh quang màu rtắng, trực tiếp nuốt vào miệng xong, dường như rất hưởng thụ, nhắm hai mắt lại, nửa phút sau, thân hình nhoáng lên, giống như tia chớp, nhằm phía mặt khác một trong ba kẻ ngốc. Gã thiếu niên này đang không thể không chuyên tâm vào cuộc chiến với Địa Ma.

Không có bất kỳ lo lắng gì, tên ngốc kia thấy sư tỷ qua đây, chỉ tưởng sư tỷ tới dò xét, không chút phòng bị. Cũng với một đạo kiếm quang đỏ như máu, cùng với đám mây khói màu hồng kia, tên ngốc kia liền giống như thiếu nữ mông lớn biến mất không còn chút dấu vết nào.

Yêu nghiệt vẫn mang dáng vẻ của thiếu nữ có cái mông lớn, như tử thần thu gặt sinh mệnh, trong phạm vi một km, mấy tên đệ tử Thương Huyền Phủ, căn bản không có bất kỳ khả năng đánh lại nào, từng người một liền bị thiếu nữ mông lớn giết chết.

Dương Thiên Lôi phát hiện, yêu nghiệt này sau khi giết một tên đệ tử, sẽ nuốt một viên tinh thạch màu trắng. Dương Thiên Lôi đã từng nhìn thấy Tinh thạch màu trắng này trong Càn Khôn giới của con yêu nghiệt đã chết kia. Chỉ là không ngờ đây lại là vật phẩm để yêu nghiệt bổ sung năng lượng. Dường như cứ giết xong một người, nàng ta lại phải bổ sung một lần.

- Khặc khặc...

Khi giết chế toàn bộ đám người Thương Huyền Phủ, thiếu nữ mông lớn nhìn khắp bốn phía một chút, thân hình nhoáng lên liền lại khôi phục thành dáng vẻ của thiếu nữ xinh đẹp vừa rồi, phát ra một tiếng cười trầm thấp u ám.

- Hai mươi lăm viên Tiên Thiên cấp bốn, bốn viên Tiên Thiên cấp năm.

Thiếu nữ yêu nghiệt thấp giọng nói, trong đôi mắt chợt lóe lên ánh sáng màu đỏ như máu rồi biến mất. Thân hình nhoáng lên, liền bắt đầu tìm kiếm con mồi kế tiếp.

Tốc độ của nàng chỉ duy trì ở cảnh giới Tiên Thiên cấp bốn đỉnh phong, hơn mười phút sau liền chạy hơn mười dặm. Đúng lúc này, bên trái của nàng ta bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát lớn. Thân thể của nàng ta hơi dừng lại, nhất thời chuyển hướng, nhanh chóng chạy về hướng tiếng quát vừa phát ra.

Một lát sau, nàng ta nhìn thấy một người thiếu niên đang đại chiến cùng một con Địa Ma cấp bốn.

Người thiếu niên này chỉ có tu vi Tiên Thiên cấp bốn, mắt sáng mày kiếm, nhuyễn giáp trên người lóe lên màu sáng bạc, không phải Dương Thiên Lôi thì còn có thể là ai?

- Khặc khặc...

Thiếu nữ xinh đẹp phát ra một tiếng cười nhạt âm trầm, liếc mắt nhìn quanh bốn phía, nhất thời hóa thành một luồng ánh sáng, trực tiếp nhằm về phía Dương Thiên Lôi.

Đi một mình, lại Tiên Thiên cấp bốn đang đại chiến và Địa Ma, nàng ta sao có thể không hưng phấn? Quả thực là cừu đưa đến tận miệng.

Chỉ là, khi nàng ta còn cách Dương Thiên Lôi chừng hơn trăm trượng, Dương Thiên Lôi lại bỗng nhiên phát ra một tiếng hét lớn, pháp kiếm sáng ngời nhất thời hóa thành một đạo ánh sáng, trực tiếp xuyên thủng đầu Địa Ma.

- Ầm.

Một tiếng nổ vang lên. Địa Ma liền biến thành tro bụi, để lại một khối ma tinh.

Thấy tình cảnh như vậy, thân hình thiếu nữ hơi dừng lạ. Sau đó, trong mắt hiện lên một đạo hồng quang, tốc độ chậm lại, nhưng vẫn tiếp tục chạy về phía Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi chậm rì rì nhặt ma tinh trên mặt đất lên, khóe mắt mang theo một nụ cười gian xảo, thì thào thầm nghĩ:

- Đại ca ca.

- Đại ca ca.

Quả nhiên, một tiếng đại ca ca liền ngấm vào trong xương cốt, hầu như hoàn toàn phát ra cùng một lúc với tiếng gọi trong lòng Dương Thiên Lôi.

- Ừ?

Dương Thiên Lôi giả vờ ngạc nhiên ngẩng đầu. Thiếu nữ xinh đẹp đang chạy nhanh tới liền dừng lại, bộ ngực giống như hai con thỏ mà nhảy nhảy lên.

- Đại ca ca, tiểu muội... Tiểu muội có thể đi cùng ngươi không? Tiểu muội là tán tu, không có bạn đồng hành...



- Không phải chứ? Ngươi lớn như vậy rồi, vì sao lại không có bạn đồng chứ? Chỉ bằng hai cái này của ngươi, sợ là muốn bao nhiêu bạn đồng hành đều có thể tìm được đi?

Dương Thiên Lôi một hai đều giả ngốc, lấy tay chỉ vào hai bầu ngực lớn như trái bóng ở trước ngực thiếu nữ kia, rất thẳng thắn mà nói.

- Hả? Đại ca ca... Ngươi, ngươi chế nhạo người ta...

Trong nháy mắt, thiếu nữ xinh đẹp có phần kinh ngạc. Nam nhân thích mỹ nữ, nhất là đại mỹ nữ. Cái này thì nàng rất rõ, cho nên mới sẽ biến hoá thành bộ dạng này. Nhưng cho tới bây giờ, nàng còn chưa từng gặp phải nam nhân nào ăn nói cá tính như vậy. Vội vàng che bộ ngực của mình, cúi đầu, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào Dương Thiên Lôi, có vẻ xấu hổ nói. Trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm ướt át tự nhiên ửng đỏ, nhìn lại càng trở nên mê người hơn.

- Tiểu muội... Có thể đi cùng ngươi không?

Yêu nghiệt ôn nhu nói.

- Có thể, vì sao không thể? Ta thích nhất là đại mỹ nữ. Ngươi cởi đồ cho ta nhìn, ta liền mang theo ngươi đi khắp Ma Vực.

Dương Thiên Lôi lại rất thẳng thắn nói.

Mặc dù, thiếu nữ xinh đẹp này là yêu nghiệt hóa thân, cũng bị Dương Thiên Lôi làm cho sốt ruột, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ vui mừng, run rẩy nói:

- Cái này... Không tốt đi? Đại ca ca, ở đây người tu luyện rất nhiều... Sẽ bị người ta thấy...

- Có gì không tốt chứ? Ngươi lớn như vậy, mặc ít như vậy, không phải là muốn cho người nhìn sao?

- Cái này... Đại ca ca, ở chỗ này sao? Ngươi sẽ không... Muốn người ta chứ?

- Ha ha ha... Thật thông minh, ngươi nói đúng! Ta chính là muốn ngươi! Cởi đi

Dương Thiên Lôi cực kỳ cứng rắn nói. Trong lòng lại cố nén cảm giác nôn mửa. Ngựa kéo sa mạc, muốn mỹ nữ thực sự nũng nịu phong tao như vậy cũng được thôi, nhưng muốn một kẻ với nguyên hình là yêu nghiệt, Dương Thiên Lôi liền nổi da gà đầy người, huống gì còn có tác dụng của bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, khiến hắn lúc nào cũng có một cảm giác chán ghét siêu cấp?

Thiếu nữ xinh đẹp đã có thể khẳng định, đây là một người cuồng sắc điển hình.

Người bình thường, tuyệt đối sẽ không trực tiếp như vậy, lại càng không ở dưới ánh sáng của Thiên Ma Vực, mà muốn ở chỗ này cùng nàng hoan hảo!

Nhưng đây cũng chuyện mà nàng ta cầu còn không được. Khi con người muốn làm cái chuyện này, cũng chính là lúc hoàn toàn mất cảnh giác. Hơn nữa, khi thân thể hai người tiếp xúc, nàng chỉ cần tốn một chút năng lượng nhỏ, liền có thể dễ dàng rót năng lượng của đại pháp Thiên Ma Ngưng Huyết vào trong thân thể Dương Thiên Lôi, biến hắn thành Ngưng Huyết Đan, lại càng không gây ra bất kỳ động tĩnh gì.

- Đại ca ca... Ngươi... Sau khi ngươi muốn người ta, người ta chính là người của ngươi, ngươi cần phải cố gắng chiếu cố người ta...

- Yên tâm, ta bảo đảm sẽ làm ngươi cảm thấy vui sướng, cố gắng chiếu cố cho ngươi!

Dương Thiên Lôi ra vẻ rất hưng phấn thúc giục:

- Cởi đi!

Mắt thiếu nữ khẽ chớp một cái, ra vẻ xấu hổ khiếp sựo, một lát sau, cởi quần áo từ trên người xuống.

Hai bầu ngực no đủ, rất tròn, chắc chắn, giống như ngọn núi lớn, trắng như tuyết liền hoàn toàn lộ ra trước mặt Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi hầu như không nhịn được, cảm giác như muốn phun ra. Hắn mạnh mẽ đè xuống, trong mắt thiếu nữ ngược lại biến thành động tác nuốt nước miếng.

Rốt cuộc, thiếu nữ xinh đẹp hoàn toàn cởi sạch quần áo trên người!

- Nằm úp sấp xuống, xoay người sang chỗ khác! Ta thích phía sau!

Dương Thiên Lôi lại ngạo mạn, mãnh liệt nói.

- A...

Thiếu nữ xinh đẹp rất thông mình, rất nghe lời, liền quay thân thể trần truồng lại, đẩy cái mông, đầy đặn về phía Dương Thiên Lôi.

Bất luận thế nào, yêu nghiệt này cũng nghĩ không ra, Dương Thiên Lôi chỉ là gậy ông đập lưng ông mà thôi, bản thân hắn cũng cứng rắn muốn dùng trí tuệ của mình dễ dàng, không cần tốn nhiều sức giết chết yêu nghiệt này!

- Ta tới!

Giọng nói Dương Thiên Lôi vô cùng dâm đãng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook