Huyền Thiên

Chương 479: Nhật Thần

Ô Sơn

17/03/2013

- Nô tài tham kiến chủ nhân, tham kiến Lăng Hi tỷ tỷ, tham kiến tiểu Bạch tỷ tỷ!

Đúng lúc này, bạch quang lóe lên, hai thiếu nữ Thiên Nga tộc lập tức xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi, cung kính quỳ lên mặt đất nói.

- Mau đứng lên, không phải đã nói là không được hành lễ sao?

Dương Thiên Lôi trông thấy hai nữ hài này, toàn thân một hồi rung động, gấp gáp nói.

- Vâng, chủ nhân!

Bạch Tố Tố và Bạch Trinh Trinh lập tức cung kính đứng lên, nhưng sắc mặt lại đỏ bừng, không dám ngẩng đầu, tựa hồ mang theo một tia bất an, nhìn mũi chân của mình.

- Đúng vậy, Thần Đạo tứ cấp đỉnh phong chi cảnh, Lăng Hi, cám ơn!

Sau khi Dương Thiên Lôi cảm ứng được cảnh giới của nhị nữ, xoay người nói với Lăng Hi. Hai người bọn họ có thể tới, hiển nhiên là do Lăng Hi triệu hoán. Không thể không nói, sau khi nhị nữ bị Dương Thiên Lôi đưa vào trong thời không pháp tắc của Minh Huyền Bảo Khố, bởi vì bị Lăng Hi ngăn cản, cộng thêm khoảng thời gian này mọi chuyện cứ đổ tới dồn dập, nên căn bản chưa kịp cân nhắc nhị nữ.

- Thiên Lôi, ngươi tu luyện trong khoảng thời gian này, ta và Tố Tố, Trinh Trinh hàn huyên rất nhiều, tộc nhân của các nàng thật sự rất đáng thương. . .

Sau khi Lăng Hi nhìn nhìn Bạch Tố Tố và Bạch Trinh Trinh, dừng ở Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói.

Dương Thiên Lôi nghe được lời của Lăng Hi liền nao nao, bất quá cũng không lên tiếng, mà là dùng thần niệm nói với Lăng Hi:

- Lăng Hi, đừng nói vô số tinh vực, vạn thiên tinh cầu, chỉ cần Thủy Nguyên Tinh, Thương Viêm Tinh đã có bao nhiêu người đáng thương? Chúng ta không phải là chúa cứu thế, gặp, cứu được, thì cũng thôi đi. Có thể làm được như vậy, chúng ta cũng không thẹn với lương tâm rồi. Chúng ta cũng không phải là người nhà của Tố Tố và Trinh Trinh, chúng ta cũng đừng có quản. . .

- Ta không phải có ý này, Thiên Lôi, ngươi không phát hiện sao? Hiện giờ Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, đã trở thành đại thế giới chính thức! Lần trước ngươi hấp thu chín trăm ngàn đạo sinh hồn của Võ Tinh Hồn, lực lượng thần bí được sinh ra, phi thường cường đại, ta cảm thấy đây chính là một đường đi đúng để chúng ta tăng lên thực lực của mình, nếu như. . . Nếu như chúng ta đem cải tạo không gian của Thanh Tịnh Lưu Ly Bình một phen, cứu vớt một ít người đáng thương, để bọn hắn sinh hoạt trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, ngươi ngẫm lại sẽ có hiệu quả gì?

Lăng Hi nói ra.

- Ý của ngươi là. . .

Ánh mắt của Dương Thiên Lôiđột nhiên sáng ngời, lập tức minh bạch ý tồ của Lăng Hi.

- Đúng vậy, chúng ta không cần dùng Lục Tự Chân Ngôn siêu độ bọn hắn, nhưng chúng ta đã cứu được bọn hắn, bọn hắn nhất định sẽ chủ động thành kính, ta nghĩ, tuyệt đối có thể sinh ra lực lượng càng cường đại hơn!

Đi ra Tử Vong Hỏa Hải, Dương Thiên Lôi trực tiếp xé rách hư không, lúc xuất hiện lại lần nữa, đã đi tới trên không Nhật Thần Giáo.

Suốt hơn bốn năm, Dương Thiên Lôi lai trở về, hắn giờ đã xưa đầu bằng này, vô luận thân hình, tướng mạo, hay là tu vị, tâm tình, đều đã có biến hóa kinh người.

Trong thời gian bốn năm, Nhật Thần Giáo cũng đã có biến hóa rất lớn. Vô số đệ tử trẻ tuổi mới, đều trào vào trong Nhật Thần Giáo. Cho dù Nhật Thần Giáo hiện giờ ngoại trừ hơn trăm tên cao thủ ngoài Thần Đạo đương đối lợi hại ra cũng không có gì đặc biệt, nhưng lại trở thành đệ nhất thế lực về mặt danh dự ở Thương Viêm Tinh. So với Thương Viêm Phái lúc trước càng có uy tín hơn. Bởi vì, ai cũng biết thế lực sau lưng Nhật Thần Giáo mạnh cỡ nào.

Ngay khi Dương Thiên Lôi vừa mới đến trên không Nhật Thần Giáo, hai đạo lưu quang liền nhanh như thiểm điện đến trước mặt Dương Thiên Lôi.

- Sư đệ!

Phong Linh Nhi vốn đã hơn bốn năm không nhìn thấy Dương Thiên Lôi, khi nàng nhìn thấy thân ảnh anh tuấn, càng thêm thành thục của Dương Thiên Lôi, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo một tia đỏ ửng, hưng phấn hô lên.

- Sư đệ. . .

Phạm Linh Nhi cũng ngượng ngùng mà nhẹ giọng hô. Đối với Dương Thiên Lôi, nàng hiện giờ đã hoàn toàn hiểu rõ, hiểu biết cũng ngang ngửa với Phong Linh Nhi. Chỉ có điều, hai người cũng chưa từng chính thức tiếp xúc quá, cho nên, còn có ngăn cách rất lớn.

- Sư tỷ, để sư đệ xem giờ ngươi mập hay gầy nào!

Dương Thiên Lôi nhìn xem bộ dáng muốn nhào lên phía trước nhưng lại có chút do dự của Phong Linh Nhi, trên mặt lập tức hiện lên nụ cười tà chiêu bài, vẫy tay một cái Phong Linh Nhi liền trực tiếp bị tên này ôm vào ngực.

Phong Linh Nhi lập tức vô cùng thẹn thùng vùng vẫy hai cái, nhưng cuối cùng vẫn không thể nhúc nhích được, chôn khuôn mặt nhỏ nhắn vào vòng tay Dương Thiên Lôi.

Phạm Linh Nhi thấy một màng như vậy ánh mắt trong suốt vội vàng tránh đi. Nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ bừng, tim đập còn nhanh hơn Phong Linh Nhi ba phần.



- Linh Nhi, ngươi cũng tới chút đi?

Phong Linh Nhi cảm thụ được lòng ngực nở nàng của Dương Thiên Lôi và cái ôm thật chặt của hẳn, thẹn thùng vậy mà dần dần rút đi, trong nội tâm tràn ngập một cổ ấm áp vì được che chở và sủng ái. Loại cảm giác này, vô luận thế nào cũng không xuất hiện giữa nàng và Phạm Linh Nhi. Đúng lúc này nàng vốn tâm thần tương thông với Phạm Linh Nhi, cảm ứng được tâm cảnh của Phạm Linh Nhi liền lập tức nói trong đầu Phạm Linh Nhi.

- Không muốn đâu...

Phạm Linh Nhi gấp gáp nói.

- Ngươi không phải nói chúng ta phải báo đáp sư đệ sao?!

- Thế nhưng cũng không thể ở chỗ này a. . . Có rất nhiều người đang nhìn đấy.

Phạm Linh Nhi nhìn vô số đệ tử Nhật Thần Giáo dưới thân, thậm chí kể cả các cao thủ Thần Đạo như Phạm Quang Nhật, đều đang ngẩng đầu nhìn vào hư không. Thẹn thùng vô hạn nói.

- À?

Phong Linh Nhi lập tức cả kinh. Đột nhiên từ trong vòng tay Dương Thiên Lôi nhảy ra ngoài.

- Nhật Thần Giáo Phạm Quang Nhật, cung nghênh Nhật Thần trở về!

Đúng lúc này, Phạm Quang Nhật bỗng nhiên cao giọng lớn tiếng nói vào hư không. Thanh âm vang vọng trong vòng ngàn dặm! Trong lúc nói chuyện, vậy mà lại khom người quỳ gối xuống!

Trong chốc lát, hơn trăm vị cao thủ Thần Đạo ở lại Nhật Thần Giáo, cũng cung kính quỳ gối nói:

- Cung nghênh Nhật Thần trở về!

- Cung nghênh Nhật Thần trở về!

Vô số thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi tân tấn, nguyên một đám quỳ xuống đất, thần sắc vô cùng kích động như được trông thấy Thần Đế chính thức vậy.

Mà thân thể của Dương Thiên Lôi lại khẽ run rẩy, thiếu chút nữa đã không đứng vững được trong hư không. . . Vãi luyện, Nhật Thần, ca từ lúc nào lại trâu bò như vậy, quả thật là một xưng hô phong tao từ sâu trong xương cốt a?

Nhật Thần a, trời ạ! Cái này cũng con mẹ nó quá mức a?

- Phạm Linh Nhi, cung nghênh Nhật Thần trở về!

Đúng lúc này, Phạm Linh Nhi vậy mà cũng tràn ngập cảm kích làm ra tư thế quỳ lạy trong hư không

Những người khác có thể mặc kệ, nhưng Phạm Linh Nhi lạichính là nữ hài nhất định phải có một chân trong số nữ nhân của hắn. Dương Thiên Lôi không thể mặc kệ thế được, vội vàng phát ra một đạo năng lượng trực tiếp nâng Phạm Linh Nhi dậy, kéo đến bên cạnh hắn.

- Linh Nhi, sư tỷ, ta trở thành Nhật Thần từ khi nào thế? Xưng hô này. . .

Dương Thiên Lôi xoắn xuýt vô cùng nói. Xưng hô này nếu phóng tới địa cầu. . . , con mẹ nó, chỉ sợ sẽ bị nước miếng dìm chết mất!

- Ba năm trước đây, ngày hành hương, Nhật Thần Giáo liên tôn sư đệ thành Nhật Thần rồi, sư đệ ngươi cũng đừng có từ chối, bảo bọn hắn đứng lên đi!

Phong Linh Nhi nói ra.

- Sư đệ

Phạm Linh Nhi cũng trừng ánh mắt trong suốt nhìn Dương Thiên Lôi kêu một tiếng.

- Ách. . . Được rồi, xưng hô thế này. . . Được rồi, cũng đã định rồi, vậy ta liền cố mà tiếp nhận a. . .

Con bà nó, Nhật Thần a. Cái này không phải con mẹ nó nói trúng tim đen sao? Quả thực phát huy hình dung của ca một cách vô cùng tinh tế a... Sát!!!



Dương Thiên Lôi kêu gào trong lòng, nhưng thần sắc lại trở nên trâu bò mà bắt đầu cảm nhận loại cảm giác được hơn mấy chục vạn người quỳ lạy, khiến Dương Thiên Lôi không nhịn được nghĩ tới sự uy phong khi Phong Vô Kỵ trở về Trảm Không Kiếm Phái lúc trước, cái kia cũng gọi là trâu bò rồi, nhưng hôm nay, có vẻ ca so với Phong lão đầu còn trâu bò hơn a?

Đã bị tôn sùng là Nhật Thần, cũng nên biểu hiện ra phong độ tương ứng mới phải

Nghĩ tới đây, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên truyền âm nói với Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi:

- Các ngươi đợi một tí.

Liền dưới ánh mắt của mấy chục vạn người, mang theo thần sắc kiêu ngạo đến ngay trên không Nhật Thần Giáo. Thân ảnh của mọi người quỳ lạy cũng chậm rãi theo thân ảnh của Dương Thiên Lôi cải biến phương hướng.

Đúng lúc này, trên người Dương Thiên Lôi bỗng nhiên tản mát ra hào quang bàng bạc, cả người lập tức như là một vòng mặt trời đỏ, vậy mà lại khiến ánh sáng mặt trời chính thức cũng lập tức thất sắc, cùng lúc đó một cổ hạo nhiên chính khí mênh mông và nhiệt lực vậy mà lại sáp nhập vào trong trái tim mọi người!

Dương Thiên Lôi bất quá đang tận dụng cơ hội 'trang Bức', nếu không làm vậy thì nội tâm quả thật phải xin lỗi bản thân, nhưng đúng lúc này. . .

- Thiên Lôi, chúng ta có thể bắt đâu từ bọn họ! Thử xem đi!

Thanh âm của Lăng Hi mang theo một tia hưng phấn nói.

- Ách, phải làm thật côn thật sao?

Dương Thiên Lôi kỳ thật đã lý giải nguồn gốc của loại lực lượng này rồi, giống như là "Tín ngưỡng" của một ít giáo hội trên địa cầu vậy. Đối với loại lực lượng này, Dương Thiên Lôi cũng không có gì ác cảm. Dù sao, đối với một người, có thể có được một loại Tín ngưỡng, kỳ thật cũng là vì linh hồn cô tịch tìm kiếm một nơi kí thác. Khi có được nơi kí thác, tâm tình sẽ trở nên an tường hơn, thân thể tự nhiên cũng sẽ khỏe manh, kỳ thật đây chỉ là một loại ám chỉ tâm ls. Nhưng hiện tại, đã không thuộc phạm trù của người bình thường nữa, Dương Thiên Lôi vốn đã hoàn toàn hủy diệt thuyết vô thần, lại biết, cổ lực lượng mà hắn và Lăng Hi khống chế kia, chính là đến từ sự thành kính ngâm xướng của chín trặm vạn sinh hồn.

Một loại lực lượng tinh khiết của thần! Lực lượng có thể trở thành công kích cường đại với linh hồn của địch nhân!

Dương Thiên Lôi do dự một lát, cuối cùng vẫn nghe theo lời Lăng Hi.

- Tin Nhật Thần, được vĩnh sinh!

Trong lúc cả người Dương Thiên Lôi như hóa thân thành mặt trời sáng chói, ngay trong nháy mắt này, Lăng Hi đồng thời thúc dục Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, ngũ sắc quang hoa bàng bạc, phát ra từ trong mi tâm Dương Thiên Lôi trực tiếp bao trùm trong vòng ngàn dặm, Dương Thiên Lôi mặc dù không nói bất cứ câu gì, nhưng trong lòng của mỗi người đều có một cảm giác huyền diệu, một chuỗi phù văn dài dòng, huyền ảo nương theo phạm âm sáp nhập vào trong trái tim mỗi người

- Tin Nhật Thần, được vĩnh sinh!

Sáu chữ này, phảng phất giống như lạc ấn, sáp nhập vào trong nội tâm của mỗi người.

- Một lần trước kia tu luyện, ngâm xướng ba lượt. Càng thành kính thì sẽ thu được lợi ích càng lớn. Đến lúc đó ngươi lại tuyên bố a

Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi trực tiếp nói trong đầu Phạm Quang Nhật.

Dương Thiên Lôi nói xong, cũng không có đình chỉ. Mà lại thúc dục thần niệm lần nữa, muốn tất cả mọi người thành kính, hiển nhiên chỉ đơn thuần cái này thì cũng không đủ. Hắn trực tiếp khởi động năng lực khống chế với Thương Viêm Tinh, trong chốc lát, trong vòng ngàn dặm Nhật Thần Giáo, liền bắt đầu biến hóa kinh người, giống như Trảm Không Kiếm Phái lúc trước Thiên địa linh khí điên cuồng ngưng tụ, năng lượng hỏa thuộc tính và quang thuộc tính bàng bạc kinh người tới cực điểm, từng tòa sơn mạch hỏa hồng sắc, lăng không rút lên, ngưng tụ thành nguyên một đám trận pháp. . .

Tất cả mọi người sợ ngây người, kìm lòng không được liền ngâm theo phạm âm. Thanh âm của mấy chục vạn người hóa thành một cỗ lực lượng vô cùng cường hãn. Vậy mà lại điên cuồng hội tụ vào mi tâm Dương Thiên Lôi!

Phản hồi, nhanh như vậy liền thu được hiệu quả!

Tuy rằng có chênh lệch rất lớn với chín trăm ngàn sinh hồn, hoàn toàn không phải một cấp bậc, nhưng là Dương Thiên Lôi tin tưởng. Chỉ cần Nhật Thần Giáo truyền bá loại tin ngưỡng này ra, khi toàn bộ tu luyện giả ở Thương Viêm Tinh đều bị cảm hóa thì nó sẽ là một cổ lực lượng vượt ngoài sự tưởng tượng, bất quá, việc này cần có thời gian. Dương Thiên Lôi cũng không gấp, dù sao đây chỉ là thu hoạch ngoài ý muốn mà thôi.

Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi ngưng lực trên không trung, có chút ngây ngốc nhìn Dương Thiên Lôi như một vị thần chính thức, quả thực không thể tin được. Đây là thật đấy, tuy rằng hai người cũng biết, mục tiêu trong bốn năm nay của Dương Thiên Lôi chính là không chế Thương Viêm Tinh, nhưng chính thức trông thấy loại uy năng không tưởng này của Dương Thiên Lôi, vẫn nhìn đến ngây dại. . .

- Tất cả đứng lên đi, các ngươi là nhóm tín đồ thứ nhất của Nhật Thần ta, mang ánh sáng chói lọi của Nhật Thần truyền đến từng nơi hẻo lánh, lan truyền càng nhiều, các người sẽ được che chở càng lớn.

Dương Thiên Lôi dưới sự thúc dục của Lăng Hi. Dùng thanh âm khoáng đạt chậm rãi nói ra.

- Tin Nhật Thần, được thần trợ! Tin Nhật Thần, được vĩnh sinh!

Trong chốc lát, mấy chục vạn người vang lên tiếng hò hét gần như điên cuồng, nguyên một đám giống như bị ma nhập, thần sắc vô cùng kích động, bọn hắn đã tận mắt trông thấy thần tích, giờ khắc này, triệt để điên cuồng.

Dương Thiên Lôi giờ khắc này, đã có chút lý giải những người khác vì sao lại phát cuồng đến không nói lý như vậy rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook