Chương 478: Thần Đạo bát cấp
Ô Sơn
17/03/2013
Ba năm qua, phương thức tu luyện gần như điên cuồng của Dương Thiên Lôi, khiến Lăng Hi cũng cảm thấy kinh hồn táng đảm, giờ này khắc này, Lăng Hi có thể khẳng định, tuy rằng nàng cũng đã theo sự tấn cấp của Dương Thiên Lôi, rất nhanh liền lĩnh ngộ được bích chướng ảo diệu, cũng thành công tấn cấp đến Thần Đạo thất cấp, nhưng nếu như nàng muốn ra khỏi Thanh Tịnh Lưu Ly Bình thì.... tuyệt đối sẽ bị trực tiếp thiêu thành tro bụi!
Lúc này, Lăng Hi tuy rằng nhìn Dương Thiên Lôi lỏa thể, nhất là gia hỏa thủy chung vẫn ngang nhiên kia, tim liền đập nhanh hơn, nhưng nhìn trộm nhiều Lăng Hi cũng dần dần thành thói quen, chỉ là không dám để cho Dương Thiên Lôi biết mà thôi. Đương nhiên, gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này mặc dù biết rõ, cũng căn bản không có gì.
. . .
- Hô --
Dương Thiên Lôi thả ra một hơi thật dài, chậm rãi mở mắt, trong ánh mắt lóng lánh một tia hưng phấn đậm đặc. Đó là sự hưng phấn chỉ khi nào thực lực tăng lên mới xuất hiện ở hắn!
Tu luyện, điên cuồng mà tu luyện, Dương Thiên Lôi điên cuồng như vậy, hoặc nhiều hoặc ít, đều có một chút quan hệ với Trần Thiến. Bởi vì thân phận của Trần Thiến, bởi vì địa vị của nàng, tựa như lời Lăng Hi nói, yêu nàng thì cứ thu nàng, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên cũng muốn làm thế, nhưng lại phải cân nhắc thân phận của Trần Thiến, bởi vì nàng là đại tiểu thư của Trần gia trong ngũ đại gia tộc Vô Cực Tinh Vực! Không thể để nàng làm cả, muốn thu nàng... chỉ có thể khiến vị trí của mình cao hơn ngũ đại gia tộc thôi!
Dựa vào cái gì? Chỉ có dựa vào thực lực của bản thân!
Mặc dù mục tiêu này Dương Thiên Lôi thấy thì cũng không thể chạm đến, giống như là việc sờ vào bổn nguyên chân tướng vậy, nhưng hắn vẫn có lòng tin thực hiện, vấn đề chỉ là sớm hay muộn thôi!
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Trần Thiến có thể đợi được đến thời khắc đó!
- Lợi hại. . . Nhanh như vậy có thể khống chế Thiên Hỏa. . . Tiểu tử, ngươi có thể phát ra lần đột kích cuối cùng rồi! Nhớ kỹ, đừng phản kháng, phạm vi của nó chỉ có một chút như vậy, ngươi phải dùng thiện niệm đả động nó, mới có thể tiếp cận, nếu không ngươi căn bản không cách nào chống lại nó đâu!
Đúng lúc này, thần bí lão giả nói trong đầu Dương Thiên Lôi.
- Ân!
Dương Thiên Lôi lên tiếng, ánh mắt ánh lên sự tự tin mãnh liệt, lại lần nữa lặn xuống.
Tinh hạch thủ hộ thú của Thương Viêm Tinh, tồn tại cường đại Chân Thần Cảnh, Chưởng Khống Giả cường đại nhất, tinh khiết nhất - Thiên Hỏa.
Đây là tin tu ức Dương Thiên Lôi có được từ chỗ hai lão đầu kia, bất luận tinh cầu nào cũng đều có thủ hộ thú, hơn nữa, tinh cầu càng cường đại, tinh hạch thủ hộ thú của nó càng mạnh. Mặc dù là tinh hạch thủ hộ thú cấp thấp nhất cũng là tồn tại Chân Thần Cảnh. Đây cũng là nguyên nhân vì sao, muốn khống chế tinh cầu, cường giả cấp bậc Thần Đạo căn bản không thể nào tự làm được. Chỉ có Chân Thần Cảnh, hơn nữa là siêu cấp cao thủ trong Chân Thần Cảnh mới có thể bước vào hạch tâm của tinh cầu, dựa vào thực lực cường đại đánh bại tinh hạch thủ hộ thú, hoặc là phục tùng, chém giết, mới có thể đạt được tánh mạng lạc ấn của tinh cầu, từ đó khống chế được tinh cầu
Mà bọn người Kỷ Tiêu Lam là được gia tộc trực tiếp trao cho tình cầu.
Thương Viêm Tinh kỳ thật chẳng qua chỉ là một tinh cầu cằn cỗi ngay cả Thủy Nguyên Tinh cũng không bằng thôi, vô luận là Hiên Viên kiếm hồn, hay là lão giả thần bí không được trọn vẹn cũng có thể đơn giản dựa vào khí tức cảnh giới của mình và thần cách cường đại, bắt thủ hộ thú của Thương Viêm Tinh phải phục tùng, nhưng bọn hắn lại không làm như vậy, mà là muốn Dương Thiên Lôi dựa vào thực lực của hắn để hoàn thành!
Dương Thiên Lôi chậm rãi đến gần hạch tâm của Thương Viêm Tinh, thần niệm nhu hòa mà tuôn ra, không ngừng mà tản ra khí tức hữu hảo. . .
Lúc này dĩ nhiên đã bước chân vào trong phạm vi cách tinh thạch vạn mét, Dương Thiên Lôi xích lỏa nhục thân, chậm rãi tiến đến Thiên Hỏa trong dung nham. Hiện giờ, hắn đã hoàn toàn thích ứng được nhiệt độ của Thiên Hỏa, căn bản không cần phải hao phí tâm thần để chống cứ, cứ như là đang ở trong nước ấm vậy. Bất quá, hắn chỉ có thể tiếp cận từng chút một.
- Rất tốt, nó đã chú ý tới ngươi rồi, hơn nữa còn không công kích. . . Tiếp tục!
. . .
- Không phải chứ? Nhẹ nhàng như vậy?
Ba canh giờ sau, lúc Dương Thiên Lôi đến trước tinh hạch tản mát ra nhiệt lực khủng bố, hai lão đầu tràn ngập không thể tưởng tượng nổi. Dựa theo sự lý giải của bọn hắn, Dương Thiên Lôi muốn đạt được sự tán thành của con tinh hạch thủ hộ thú này, ít nhất cũng phải trải qua trùng trùng điệp điệp khảo nghiệm, nhận thấy hắn có tiềm lực trở thành "Tinh Chủ" của Thương Viêm Tinh mới có thể thành công. Thật không nghĩ đến, tinh hạch thủ hộ thú chỉ là dùng thần niệm một mực quan sát Dương Thiên Lôi, căn bản không phát ra chút Thiên Hỏa công kích, liền để cho Dương Thiên Lôi thuận lợi đi đến trước mặt tinh hạch.
- Con mẹ nó, chẳng lẽ thể chất của tiểu từ này đã vượt qua cảnh giới của Thiên Hỏa?
- Ngươi biết cái đếch gì! Tinh hạch thủ hộ thú này. . . Khẳng định là con mẹ nó con cái! Tên tiểu tử này chính là khắc tinh của bất cứ sinh vật mẫu tính nào. . . Lão tử bảo hắn phát ra khí tức hữu hảo, ngươi không thấy thần sắc của hắn vừa rồi sao?
- Ách. . . Không thể nào chứ?
- Có gì mà không thể? Ta dám cam đoan, tiểu tiểu tử này vừa rồi khảng định là đang nghĩ đến nguyên một đám nữ nhân, biểu lộ mới có thể ám muội, hèn mọn bỉ ổi như vậy. . .
. . .
- Ca đã đến, đến phiên các ngươi rồi!
Ngay khi hai lão đầu này đang vì Dương Thiên Lôi mà đấu võ mồm, Dương Thiên Lôi đắc chí đưa tâm thần vào trong đan điền nói.
- Lão tử đột nhiên cảm giác, hay là ngươi tự thử xem đi! Cũng giống như luyện hóa pháp bảo vậy, ngươi cứ theo đó làm là được, chỉ cần hấp thu tánh mạng lạc ấn của tinh cầu ở trong đó, liền thành công rồi. Nếu không được thì lão tử lại ra tay! Ah, đúng rồi. nếu ngươi có bổn sự thì... không ngại câu dẫn luôn tinh hạch thủ hộ thú đi! Mẹ nó, đây chính là cao thủ Chân Thần Cảnh, ngươi câu dẫn tới thì tạm thời so với lão tử còn lợi hại hơn đấy
Lão đầu thần bí nói
- Ngươi đánh rắm sao? Lão tử vất vả lắm mới theo lời ngươi lết được đến đây, ngươi bảo lão tử tự mình động thủ? Ta chỉ là Thần Đạo thất cấp, luyện hóa tinh hạch phải Chân Thần Cảnh, ngươi cũng quá để mắt đến ta đấy?
Dương Thiên Lôi lập tức tức giận nói.
- Ách. . . Đừng kích động, lão tử là vì muốn tốt cho ngươi mới tạm thời cải biến sách lược, chỉ cần nó chịu trợ giúp ngươi, luyện hóa tinh hạch là chuyện rất đơn giản, nếu nó không giúp ngươi, lão tử lại ra tay!
Thần bí lão đầu nói.
- Tốt. Đây là do ngươi nói đất, nếu lại lừa gạt lão tử, ta cam đoan sẽ ném ngưoi đi!
Dương Thiên Lôi nói xong, thân hình lại lần nữa tới gần tinh hạch.
Lão đầu muốn tiếp tục kêu gào, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại, tú tài gặp được binh, có lý nói không rõ. Huống chi lão gia hỏa này cũng không phải tú tài, mà Dương Thiên Lôi ở trong nội tâm của hai lão đầu này, căn bản chính là một tên vô lại vô sỉ tới cực điểm, xuất lực làm việc với hắn, còn con mẹ nó không thể ở trước mặt hắn lên mặt!
. . .
Theo thân thể của Dương Thiên Lôi ngày càng gần với tinh hạch, mỗi lần nhích lên một chút, lực bài xích sẽ gia tăng lên vô số lần, nhiệt lực bàng bạc khủng bố cũng sẽ điên cuồng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, bất quá, hắn đã chính thức không chế được Thiên Hỏa nên vẫn không phát ra năng lượng chống cự nào cả, mặc cho cỗ nhiệt lực này rèn luyện một một tế bào trong thân thể. Khoảng cách ngắn ngủi mấy bước, Dương Thiên Lôi vậy mà phải dùng thời gian ba ngày ba đêm, mới đi được một nửa. Cho dù là tốc độ của ốc sên, cũng nên lết đến từ sớm rồi, nhưng Dương Thiên Lôi lại không có chút nào không kiên nhẫn, bởi vì hắn vậy mà dưới loại tình huống này, cảm ngộ được một tia ảo diệu vận động và bất động, phảng phất như sờ đến được thời gian pháp tắc vậy!
Ba mét, hai mét, một mét. . .
Dương Thiên Lôi di động càng ngày càng chậm, cả người nếu quan sát trong thời gian ngắn thì tựa như một pho tượng vậy, căn bản vẫn không nhúc nhích, nhưng trên thực tế lại đang tiếp cận từng chút một.
Một nửa khoảng cách trước đã mất ba ngày ba đêm, một nửa khoảng cách sau lại khiến hai lão đầu kia ngoài ý muốn, khiến Lăng Hi cảm thấy nôn nóng, nhưng cũng không dám quấy rầy hắn, chính là... vậy mà lại mất suốt một năm
Tê tê tê híz-khà-zzz. . .
Rốt cục, trong nháy mắt lúc song chưởng của Dương Thiên Lôi chạm vào tinh hạch, toàn bộ năng lượng Thiên địa của Thương Viêm Tinh bỗng nhiên bắt đầu xôi trào... vô số cao thủ của toàn bộ tu luyện giới đều khiếp sợ lăng không mà lên, nhìn ba động năng lượng khủng bố trong Thiên địa, không rõ xảy ra chuyện gì.
Mà Dương Thiên Lôi thân ở trong hạch tâm của Thương Viêm Tinh vậy mà lại vào thời khắc này tiến nhập vào trạng thái đốn ngộ, tinh hạch lớn chừng quả tạ vậy mà đang bị hắn hấp thu bằng một tốc độ kinh người, tính cả năng lương Thiên Hỏa trong phạm vị vạn mét quanh tinh hạch cũng điên cuồng dũng mãnh tiến vào cơ thể hắn, cùng lúc đó, một ảo ảnh vô cùng lớn, phảng phất do vô số dung nham tạo thành cũng tiến nhập vào trong thân thể Dương Thiên Lôi, nhưng nó cũng không tiến vào trong đầu hắn, mà là tiến nhập vào mỗi một tế bào, ghé qua rất nhanh, phảng phất như đang tìm kiếm nơi ở tốt nhất cho mình vậy...
- Thần Đạo bát cấp, Trụ Quang Cảnh!
Lăng Hi khiếp sợ nói. Bởi vì nàng rõ ràng cảm ứng được Dương Thiên Lôi đột phá bích chướng.
- Ta kháo. . .
Vẻ mặt của hai lão đầu này cũng là khiếp sợ cộng thêm ngốc trệ, thứ mà bọn hắn trông thấy còn khiếp sợ hơn cả Lăng Hi. Cái này là con mẹ nó khái niệm gì? Tánh mạng lạc ấn của Thương Viêm Tinh hiển nhiên đã theo tinh hạch hoàn toàn tiến nhập vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, nhưng khiến hai cái lão đầu khiếp sợ chính là, vậy mà không phải dung nhập vào trong thần thức của Dương Thiên Lôi, mà lại cùng với tinh hạch thủ hộ thú vận chuyển một vòng trong cơ thể Dương Thiên Lôi, sau đó tiến nhập vào trong trái tim hạch tâm của Dương Thiên Lôi!
Tâm chủ hỏa.
tinh hạch Thương Viêm Tinh và thủ hộ thú hỏa thuộc tính cuối cùng lựa chọn một nơi thích hợp nhất cho chúng, trái tim hạch tâm!
Hơn nữa, khiến Dương Thiên Lôi kinh hỉ chính là, ngay lập tức khi nó tiến vào, hắn liền rõ ràng cảm ứng được liên hệ giữa mình và Thương Viêm Tinh, loại liên hệ này đã hoàn toàn siêu việt với liên hệ mà tinh cầu Kỷ Tiêu Lam tặng hắn, cùng Thủy Nguyên Tinh độc nhất vô nhị, hắn, là chủ nhân chân chính! Cùng lúc đó, Dương Thiên Lôi cũng lần đầu niệm nhận được thiện niệm hưng phấn của Tinh Hà thủ hộ thú tánh mạng lạc ấn của Thương Viêm Tinh phát ra
. . .
Ngay khi Dương Thiên Lôi vẻ mặt vui sướng thu tay lại, trước mặt của hắn vậy mà lại lần nữa tạo thành một cái tinh hạch. Mà năng lượng của toàn bộ Tử Vong Hỏa Hải cũng bắt đầu điên cuồng hội tụ quanh tinh hạch, tựa hồ chỉ tron chốc lát, liền lại tạo thành một tinh hạch thủ hộ thú toàn thân đều là dung nham
Nhưng chỗ bất đồng chính là, Dương Thiên Lôi đã khống chế hành tinh này, có thể rõ ràng cảm ứng được, trong tinh hạch mới hoàn thành đã không còn tánh mạng lạc ấn nữa, nó chỉ đang duy trì sự vận chuyển và hệ thống năng lượng của Thương Viêm Tinh thôi.
- Hô --
Dương Thiên Lôi thở phào một hơi dài:
- Thời gian hơn bốn năm. . . Rốt cục cũng hoàn thành!
- Tiểu tử, ngươi làm sao làm được?
- Thiên Lôi, tốt rồi?
Đúng lúc này, trong óc Dương Thiên Lôi hiện lên thanh âm của hai lão đầu cùng với thanh âm tràn ngập kinh hỉ của Lăng Hi.
- Không biết.
Dương Thiên Lôi trực tiếp quăng cho hai lão đầu một câu, liền tràn ngập mừng rỡ mà chui vào trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, kích động dị thường hét lên một tiếng dài, trực tiếp ôm Lăng Hi đang đỏ bừng cả mặt vào ngực.
- Mau buông ta ra, đại sắc lang!
Lăng Hi nhắm mắt lại, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành dùng sức đưa ra sau, tránh né cú hôn của Dương Thiên Lôi, hờn dỗi nói.
- Chủ nhân!
tiểu bạch muốn vươn lên hùng mạnh, cố gắng lớn lên, thông qua điên cuồng bế quan tu luyện, bộ dáng lúc này đã là thiếu nữ mười một mười hai tuổi, thoạt nhìn óng ánh sáng long lanh, đáng yêu đến cực điểm, trực tiếp bay nhào một cái liền nhảy lên lưng Dương Thiên Lôi, hai cánh tay nhỏ óng ánh ôm lấy cổ Dương Thiên Lôi.
- Ách. . .
Cảm nhận được sự đè ép của hai điểm nhô lên trước ngực tiểu Bạch, Dương Thiên Lôi liền buông tha Lăng Hi, núi lấy cổ của tiểu Bạch ở phía sau, đưa đến trước mặt:
- Lớn vậy rồi sao?
- Hì hì, đúng vậy a, chủ nhân, tiểu Bạch chỉ cần tấn thăng đến Thần Đạo thất cấp, thì còn có thể lớn hơn nữa đấy! Hiện giờ. . . còn không lớn bằng Lăng Hi tỷ tỷ các nàng. . .
Tiểu bạch đắc ý nhìn nhìn ngực của mình, nói
- Sát. . . Ca nói là thân ngươi cao, chứ không phải nói đến chỗ đó!
Dương Thiên Lôi một hồi im lặng.
- Tranh thủ mặc quần áo đi.
Lăng Hi đỏ mặt nói ra.
- Khục khục, sợ cái gì, ca không phải không biết, ngươi đã nhìn lén nhiều năm rồi, có gì mà phải ý tứ. . .
Dương Thiên Lôi đắc chí nói, bộ da mặt kia quả thật đã dày đến một cảnh giới nhất định. Bất quá, nhìn bộ dạng muốn nổi đóa của Lăng Hi, Dương Thiên Lôi vẫn mặc quần áo vào.
Lúc này, Lăng Hi tuy rằng nhìn Dương Thiên Lôi lỏa thể, nhất là gia hỏa thủy chung vẫn ngang nhiên kia, tim liền đập nhanh hơn, nhưng nhìn trộm nhiều Lăng Hi cũng dần dần thành thói quen, chỉ là không dám để cho Dương Thiên Lôi biết mà thôi. Đương nhiên, gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này mặc dù biết rõ, cũng căn bản không có gì.
. . .
- Hô --
Dương Thiên Lôi thả ra một hơi thật dài, chậm rãi mở mắt, trong ánh mắt lóng lánh một tia hưng phấn đậm đặc. Đó là sự hưng phấn chỉ khi nào thực lực tăng lên mới xuất hiện ở hắn!
Tu luyện, điên cuồng mà tu luyện, Dương Thiên Lôi điên cuồng như vậy, hoặc nhiều hoặc ít, đều có một chút quan hệ với Trần Thiến. Bởi vì thân phận của Trần Thiến, bởi vì địa vị của nàng, tựa như lời Lăng Hi nói, yêu nàng thì cứ thu nàng, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên cũng muốn làm thế, nhưng lại phải cân nhắc thân phận của Trần Thiến, bởi vì nàng là đại tiểu thư của Trần gia trong ngũ đại gia tộc Vô Cực Tinh Vực! Không thể để nàng làm cả, muốn thu nàng... chỉ có thể khiến vị trí của mình cao hơn ngũ đại gia tộc thôi!
Dựa vào cái gì? Chỉ có dựa vào thực lực của bản thân!
Mặc dù mục tiêu này Dương Thiên Lôi thấy thì cũng không thể chạm đến, giống như là việc sờ vào bổn nguyên chân tướng vậy, nhưng hắn vẫn có lòng tin thực hiện, vấn đề chỉ là sớm hay muộn thôi!
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Trần Thiến có thể đợi được đến thời khắc đó!
- Lợi hại. . . Nhanh như vậy có thể khống chế Thiên Hỏa. . . Tiểu tử, ngươi có thể phát ra lần đột kích cuối cùng rồi! Nhớ kỹ, đừng phản kháng, phạm vi của nó chỉ có một chút như vậy, ngươi phải dùng thiện niệm đả động nó, mới có thể tiếp cận, nếu không ngươi căn bản không cách nào chống lại nó đâu!
Đúng lúc này, thần bí lão giả nói trong đầu Dương Thiên Lôi.
- Ân!
Dương Thiên Lôi lên tiếng, ánh mắt ánh lên sự tự tin mãnh liệt, lại lần nữa lặn xuống.
Tinh hạch thủ hộ thú của Thương Viêm Tinh, tồn tại cường đại Chân Thần Cảnh, Chưởng Khống Giả cường đại nhất, tinh khiết nhất - Thiên Hỏa.
Đây là tin tu ức Dương Thiên Lôi có được từ chỗ hai lão đầu kia, bất luận tinh cầu nào cũng đều có thủ hộ thú, hơn nữa, tinh cầu càng cường đại, tinh hạch thủ hộ thú của nó càng mạnh. Mặc dù là tinh hạch thủ hộ thú cấp thấp nhất cũng là tồn tại Chân Thần Cảnh. Đây cũng là nguyên nhân vì sao, muốn khống chế tinh cầu, cường giả cấp bậc Thần Đạo căn bản không thể nào tự làm được. Chỉ có Chân Thần Cảnh, hơn nữa là siêu cấp cao thủ trong Chân Thần Cảnh mới có thể bước vào hạch tâm của tinh cầu, dựa vào thực lực cường đại đánh bại tinh hạch thủ hộ thú, hoặc là phục tùng, chém giết, mới có thể đạt được tánh mạng lạc ấn của tinh cầu, từ đó khống chế được tinh cầu
Mà bọn người Kỷ Tiêu Lam là được gia tộc trực tiếp trao cho tình cầu.
Thương Viêm Tinh kỳ thật chẳng qua chỉ là một tinh cầu cằn cỗi ngay cả Thủy Nguyên Tinh cũng không bằng thôi, vô luận là Hiên Viên kiếm hồn, hay là lão giả thần bí không được trọn vẹn cũng có thể đơn giản dựa vào khí tức cảnh giới của mình và thần cách cường đại, bắt thủ hộ thú của Thương Viêm Tinh phải phục tùng, nhưng bọn hắn lại không làm như vậy, mà là muốn Dương Thiên Lôi dựa vào thực lực của hắn để hoàn thành!
Dương Thiên Lôi chậm rãi đến gần hạch tâm của Thương Viêm Tinh, thần niệm nhu hòa mà tuôn ra, không ngừng mà tản ra khí tức hữu hảo. . .
Lúc này dĩ nhiên đã bước chân vào trong phạm vi cách tinh thạch vạn mét, Dương Thiên Lôi xích lỏa nhục thân, chậm rãi tiến đến Thiên Hỏa trong dung nham. Hiện giờ, hắn đã hoàn toàn thích ứng được nhiệt độ của Thiên Hỏa, căn bản không cần phải hao phí tâm thần để chống cứ, cứ như là đang ở trong nước ấm vậy. Bất quá, hắn chỉ có thể tiếp cận từng chút một.
- Rất tốt, nó đã chú ý tới ngươi rồi, hơn nữa còn không công kích. . . Tiếp tục!
. . .
- Không phải chứ? Nhẹ nhàng như vậy?
Ba canh giờ sau, lúc Dương Thiên Lôi đến trước tinh hạch tản mát ra nhiệt lực khủng bố, hai lão đầu tràn ngập không thể tưởng tượng nổi. Dựa theo sự lý giải của bọn hắn, Dương Thiên Lôi muốn đạt được sự tán thành của con tinh hạch thủ hộ thú này, ít nhất cũng phải trải qua trùng trùng điệp điệp khảo nghiệm, nhận thấy hắn có tiềm lực trở thành "Tinh Chủ" của Thương Viêm Tinh mới có thể thành công. Thật không nghĩ đến, tinh hạch thủ hộ thú chỉ là dùng thần niệm một mực quan sát Dương Thiên Lôi, căn bản không phát ra chút Thiên Hỏa công kích, liền để cho Dương Thiên Lôi thuận lợi đi đến trước mặt tinh hạch.
- Con mẹ nó, chẳng lẽ thể chất của tiểu từ này đã vượt qua cảnh giới của Thiên Hỏa?
- Ngươi biết cái đếch gì! Tinh hạch thủ hộ thú này. . . Khẳng định là con mẹ nó con cái! Tên tiểu tử này chính là khắc tinh của bất cứ sinh vật mẫu tính nào. . . Lão tử bảo hắn phát ra khí tức hữu hảo, ngươi không thấy thần sắc của hắn vừa rồi sao?
- Ách. . . Không thể nào chứ?
- Có gì mà không thể? Ta dám cam đoan, tiểu tiểu tử này vừa rồi khảng định là đang nghĩ đến nguyên một đám nữ nhân, biểu lộ mới có thể ám muội, hèn mọn bỉ ổi như vậy. . .
. . .
- Ca đã đến, đến phiên các ngươi rồi!
Ngay khi hai lão đầu này đang vì Dương Thiên Lôi mà đấu võ mồm, Dương Thiên Lôi đắc chí đưa tâm thần vào trong đan điền nói.
- Lão tử đột nhiên cảm giác, hay là ngươi tự thử xem đi! Cũng giống như luyện hóa pháp bảo vậy, ngươi cứ theo đó làm là được, chỉ cần hấp thu tánh mạng lạc ấn của tinh cầu ở trong đó, liền thành công rồi. Nếu không được thì lão tử lại ra tay! Ah, đúng rồi. nếu ngươi có bổn sự thì... không ngại câu dẫn luôn tinh hạch thủ hộ thú đi! Mẹ nó, đây chính là cao thủ Chân Thần Cảnh, ngươi câu dẫn tới thì tạm thời so với lão tử còn lợi hại hơn đấy
Lão đầu thần bí nói
- Ngươi đánh rắm sao? Lão tử vất vả lắm mới theo lời ngươi lết được đến đây, ngươi bảo lão tử tự mình động thủ? Ta chỉ là Thần Đạo thất cấp, luyện hóa tinh hạch phải Chân Thần Cảnh, ngươi cũng quá để mắt đến ta đấy?
Dương Thiên Lôi lập tức tức giận nói.
- Ách. . . Đừng kích động, lão tử là vì muốn tốt cho ngươi mới tạm thời cải biến sách lược, chỉ cần nó chịu trợ giúp ngươi, luyện hóa tinh hạch là chuyện rất đơn giản, nếu nó không giúp ngươi, lão tử lại ra tay!
Thần bí lão đầu nói.
- Tốt. Đây là do ngươi nói đất, nếu lại lừa gạt lão tử, ta cam đoan sẽ ném ngưoi đi!
Dương Thiên Lôi nói xong, thân hình lại lần nữa tới gần tinh hạch.
Lão đầu muốn tiếp tục kêu gào, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại, tú tài gặp được binh, có lý nói không rõ. Huống chi lão gia hỏa này cũng không phải tú tài, mà Dương Thiên Lôi ở trong nội tâm của hai lão đầu này, căn bản chính là một tên vô lại vô sỉ tới cực điểm, xuất lực làm việc với hắn, còn con mẹ nó không thể ở trước mặt hắn lên mặt!
. . .
Theo thân thể của Dương Thiên Lôi ngày càng gần với tinh hạch, mỗi lần nhích lên một chút, lực bài xích sẽ gia tăng lên vô số lần, nhiệt lực bàng bạc khủng bố cũng sẽ điên cuồng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, bất quá, hắn đã chính thức không chế được Thiên Hỏa nên vẫn không phát ra năng lượng chống cự nào cả, mặc cho cỗ nhiệt lực này rèn luyện một một tế bào trong thân thể. Khoảng cách ngắn ngủi mấy bước, Dương Thiên Lôi vậy mà phải dùng thời gian ba ngày ba đêm, mới đi được một nửa. Cho dù là tốc độ của ốc sên, cũng nên lết đến từ sớm rồi, nhưng Dương Thiên Lôi lại không có chút nào không kiên nhẫn, bởi vì hắn vậy mà dưới loại tình huống này, cảm ngộ được một tia ảo diệu vận động và bất động, phảng phất như sờ đến được thời gian pháp tắc vậy!
Ba mét, hai mét, một mét. . .
Dương Thiên Lôi di động càng ngày càng chậm, cả người nếu quan sát trong thời gian ngắn thì tựa như một pho tượng vậy, căn bản vẫn không nhúc nhích, nhưng trên thực tế lại đang tiếp cận từng chút một.
Một nửa khoảng cách trước đã mất ba ngày ba đêm, một nửa khoảng cách sau lại khiến hai lão đầu kia ngoài ý muốn, khiến Lăng Hi cảm thấy nôn nóng, nhưng cũng không dám quấy rầy hắn, chính là... vậy mà lại mất suốt một năm
Tê tê tê híz-khà-zzz. . .
Rốt cục, trong nháy mắt lúc song chưởng của Dương Thiên Lôi chạm vào tinh hạch, toàn bộ năng lượng Thiên địa của Thương Viêm Tinh bỗng nhiên bắt đầu xôi trào... vô số cao thủ của toàn bộ tu luyện giới đều khiếp sợ lăng không mà lên, nhìn ba động năng lượng khủng bố trong Thiên địa, không rõ xảy ra chuyện gì.
Mà Dương Thiên Lôi thân ở trong hạch tâm của Thương Viêm Tinh vậy mà lại vào thời khắc này tiến nhập vào trạng thái đốn ngộ, tinh hạch lớn chừng quả tạ vậy mà đang bị hắn hấp thu bằng một tốc độ kinh người, tính cả năng lương Thiên Hỏa trong phạm vị vạn mét quanh tinh hạch cũng điên cuồng dũng mãnh tiến vào cơ thể hắn, cùng lúc đó, một ảo ảnh vô cùng lớn, phảng phất do vô số dung nham tạo thành cũng tiến nhập vào trong thân thể Dương Thiên Lôi, nhưng nó cũng không tiến vào trong đầu hắn, mà là tiến nhập vào mỗi một tế bào, ghé qua rất nhanh, phảng phất như đang tìm kiếm nơi ở tốt nhất cho mình vậy...
- Thần Đạo bát cấp, Trụ Quang Cảnh!
Lăng Hi khiếp sợ nói. Bởi vì nàng rõ ràng cảm ứng được Dương Thiên Lôi đột phá bích chướng.
- Ta kháo. . .
Vẻ mặt của hai lão đầu này cũng là khiếp sợ cộng thêm ngốc trệ, thứ mà bọn hắn trông thấy còn khiếp sợ hơn cả Lăng Hi. Cái này là con mẹ nó khái niệm gì? Tánh mạng lạc ấn của Thương Viêm Tinh hiển nhiên đã theo tinh hạch hoàn toàn tiến nhập vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, nhưng khiến hai cái lão đầu khiếp sợ chính là, vậy mà không phải dung nhập vào trong thần thức của Dương Thiên Lôi, mà lại cùng với tinh hạch thủ hộ thú vận chuyển một vòng trong cơ thể Dương Thiên Lôi, sau đó tiến nhập vào trong trái tim hạch tâm của Dương Thiên Lôi!
Tâm chủ hỏa.
tinh hạch Thương Viêm Tinh và thủ hộ thú hỏa thuộc tính cuối cùng lựa chọn một nơi thích hợp nhất cho chúng, trái tim hạch tâm!
Hơn nữa, khiến Dương Thiên Lôi kinh hỉ chính là, ngay lập tức khi nó tiến vào, hắn liền rõ ràng cảm ứng được liên hệ giữa mình và Thương Viêm Tinh, loại liên hệ này đã hoàn toàn siêu việt với liên hệ mà tinh cầu Kỷ Tiêu Lam tặng hắn, cùng Thủy Nguyên Tinh độc nhất vô nhị, hắn, là chủ nhân chân chính! Cùng lúc đó, Dương Thiên Lôi cũng lần đầu niệm nhận được thiện niệm hưng phấn của Tinh Hà thủ hộ thú tánh mạng lạc ấn của Thương Viêm Tinh phát ra
. . .
Ngay khi Dương Thiên Lôi vẻ mặt vui sướng thu tay lại, trước mặt của hắn vậy mà lại lần nữa tạo thành một cái tinh hạch. Mà năng lượng của toàn bộ Tử Vong Hỏa Hải cũng bắt đầu điên cuồng hội tụ quanh tinh hạch, tựa hồ chỉ tron chốc lát, liền lại tạo thành một tinh hạch thủ hộ thú toàn thân đều là dung nham
Nhưng chỗ bất đồng chính là, Dương Thiên Lôi đã khống chế hành tinh này, có thể rõ ràng cảm ứng được, trong tinh hạch mới hoàn thành đã không còn tánh mạng lạc ấn nữa, nó chỉ đang duy trì sự vận chuyển và hệ thống năng lượng của Thương Viêm Tinh thôi.
- Hô --
Dương Thiên Lôi thở phào một hơi dài:
- Thời gian hơn bốn năm. . . Rốt cục cũng hoàn thành!
- Tiểu tử, ngươi làm sao làm được?
- Thiên Lôi, tốt rồi?
Đúng lúc này, trong óc Dương Thiên Lôi hiện lên thanh âm của hai lão đầu cùng với thanh âm tràn ngập kinh hỉ của Lăng Hi.
- Không biết.
Dương Thiên Lôi trực tiếp quăng cho hai lão đầu một câu, liền tràn ngập mừng rỡ mà chui vào trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, kích động dị thường hét lên một tiếng dài, trực tiếp ôm Lăng Hi đang đỏ bừng cả mặt vào ngực.
- Mau buông ta ra, đại sắc lang!
Lăng Hi nhắm mắt lại, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành dùng sức đưa ra sau, tránh né cú hôn của Dương Thiên Lôi, hờn dỗi nói.
- Chủ nhân!
tiểu bạch muốn vươn lên hùng mạnh, cố gắng lớn lên, thông qua điên cuồng bế quan tu luyện, bộ dáng lúc này đã là thiếu nữ mười một mười hai tuổi, thoạt nhìn óng ánh sáng long lanh, đáng yêu đến cực điểm, trực tiếp bay nhào một cái liền nhảy lên lưng Dương Thiên Lôi, hai cánh tay nhỏ óng ánh ôm lấy cổ Dương Thiên Lôi.
- Ách. . .
Cảm nhận được sự đè ép của hai điểm nhô lên trước ngực tiểu Bạch, Dương Thiên Lôi liền buông tha Lăng Hi, núi lấy cổ của tiểu Bạch ở phía sau, đưa đến trước mặt:
- Lớn vậy rồi sao?
- Hì hì, đúng vậy a, chủ nhân, tiểu Bạch chỉ cần tấn thăng đến Thần Đạo thất cấp, thì còn có thể lớn hơn nữa đấy! Hiện giờ. . . còn không lớn bằng Lăng Hi tỷ tỷ các nàng. . .
Tiểu bạch đắc ý nhìn nhìn ngực của mình, nói
- Sát. . . Ca nói là thân ngươi cao, chứ không phải nói đến chỗ đó!
Dương Thiên Lôi một hồi im lặng.
- Tranh thủ mặc quần áo đi.
Lăng Hi đỏ mặt nói ra.
- Khục khục, sợ cái gì, ca không phải không biết, ngươi đã nhìn lén nhiều năm rồi, có gì mà phải ý tứ. . .
Dương Thiên Lôi đắc chí nói, bộ da mặt kia quả thật đã dày đến một cảnh giới nhất định. Bất quá, nhìn bộ dạng muốn nổi đóa của Lăng Hi, Dương Thiên Lôi vẫn mặc quần áo vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.