Huyền Thiên

Chương 240: Thu

Ô Sơn

17/03/2013

Những người này là ai? Vì sao lại tự nhiên xuất hiện chặn yêu nữ này lại?

- Ngao ——

Trốn cũng không thể trốn được, bỗng nhiên thiếu nữ kia há mồm phát ra một tiếng rống cực kỳ kinh khủng. Vốn không muốn bại lộ bản thể, bởi vì nàng hiểu rõ, một khi bản thể bị bại lộ, khi đó chân chính sẽ lâm vào tình trạng không chết không dừng. Nhưng giờ phút này, bỗng nhiên xuất hiện mười đại cao thủ và Vân Dao, đã hoàn toàn bao vây nàng, bức nàng tới đường cùng. Càng làm cho nàng khiếp sợ hơn chính là, khi nàng muốn triệu hồi bốn người thủ hạ, tự nhiên không có thu được bất kỳ tin tức nào, dường như đã biến mất vậy. Điều này làm cho nàng lập tức hiểu đuộc, tung tích của các nàng khẳng định đã bị phát hiện. Hơn nữa, bốn thủ hạ đã vô thanh vô tức mà bị giết chết.

Điều này làm cho nàng hoàn toàn đánh mất lòng tin có thể trốn thoát, cũng chân chính khơi dậy ác tính trong nàng.

Nàng phát ra một tiếng rống hoàn toàn không thuộc về loài người. Vốn đang trong hình ảnh của một con người, nhất thời hóa thành một đám mây máu. Ngay lập tức hình thành một con quái vật kinh khủng lớn chừng trăm trượng, phun ra từng đạo kiếm quang đỏ như máu, công kích về phía mọi người.

- Thiên Ma vương, cẩn thận.

Hầu như trong nháy mắt, thập đại cao thủ và Vân Dao, nhất thời biến sắc. Không còn kiêng dè nữa, mười một người gần như cùng lúc tạo ra kết giới mạnh mẽ bao quanh cơ thể, cùng lúc đó, phát ra lực tấn công mạnh nhất, hướng về phía Thiên Ma vương.

Thế nhưng, khiến mọi người bất ngờ, Thiên Ma vương sở hữu trí tuệ cực cao, đúng lúc họ phát ra lực công kích, thân thể cao lớn bỗng nhiên trầm xuống, nhằm thẳng về phía Dương Thiên Lôi đang đứng quan sát trên mặt đất, đồng thời phát ra một đạo kiếm quang thật lớn bàng bạc đỏ như máu tạo thành một lớp màng, mạnh mẽ chắn về phía thập đại cao thủ và Vân Dao.

Thiên Ma vương căn bản không có biện pháp giết chết thập đại cao thủ và Vân Dao, nhưng nếu bản thể đã bị bại lộ, kết quả tử vong đã được định trước, nàng sẽ chém chết người thiếu niên đã vạch trần thân phận của nàng trước.

- Không tốt.

Thập đại cao thủ và Vân Dao đồng thời biến sắc. Thiên Ma vương phát ra lực công kích cực mạnh. Tuy rằng không thể đả thương bọn họ, nhưng bọn họ lại thấy rõ ràng kiếm quang màu hồng kia tạo màng chắn, bọn họ cũng không thể chạm vào, bằng không máu trong cơ thể gặp phải trong nháy mắt sẽ cô đọng lại.

- Tới hay lắm.

Nhưng vào lúc này, một tiếng kêu hưng phấn từ mặt đất truyền đến. Trên người Dương Thiên Lôi nhất thời phát ra pháp lực bàng bạc với sức mạnh khiếp. Trong nháy mắt, Thiên La Địa Võng phát động, xuất hiện trong không trung, hợp thành một đạo lớp chắn ánh sáng lấp lánh, trực tiếp chụp lấy quái vật màu hồng.

- Thiên Lôi, chạy mau.

Trong lòng Vân Dao kinh sợ, vội vàng quát lớn. Nàng biết rất rõ, tuy rằng tu vi của Dương Thiên Lôi rất biến thái, nhưng tóm lại cảnh giới quá thấp, đừng nói một Thiên La Địa Võng là linh khí trung phẩm, ngay cả linh khí cấp cao nhất, hắn cũng mơ tưởng có thể bao lấy Thiên Ma vương là hoàn toàn không làm được.

Thế nhưng, ngay khi Vân Dao và thập đại cao thủ không suy nghĩ tới cái giá phải trả, cố gắng phá bỏ lớp màng bằng ánh sáng đỏ như máu, thì từ phía dưới, lại nghe được một tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương.

Từng đạo hào quang màu trắng trong suốt kỳ lạ từ trên Thiên La Địa Võng phát ra, giống như ánh mặt trời chói chang, gần như chỉ trong nháy mắt liền hoàn toàn bao phủ lấy quái vật. Hơn nữa, càng kinh khủng hơn chính là, tự nhiên lại nhanh như chớp mà co rút lại, ánh hào quang màu trắng nồng đậm, tràn ngập một cỗ Hạo Nhiên Chính Khí.

- Ha ha ha...

Dương Thiên Lôi phát ra một tiếng cười to tràn ngập vẻ kiêu ngạo và đắc ý, dường như còn lẩm bẩm nói:

- Yêu nghiệt nho nhỏ, cũng muốn chạy thoát khỏi Thiên La Địa Võng của bản soái ta sao? Cũng không nhìn qua xem đây là pháp bảo của ai? Thu!

Theo một tiếng thu của Dương Thiên Lôi, trong Thiên La Địa Võng, lại phát ra một tiếng vô cùng thê lương thảm thiết. Ngay lập tức, Thiên La Địa Võng liền trở thành một cái lồng ánh sáng, nhưng lại nhanh chóng thu nhỏ lại.

Khi thập đại cao thủ và Vân Dao lao xuống tới nơi, Dương Thiên Lôi đã vô cùng đắc ý, thu Thiên La Địa Võng lại, tiện tay cầm lấy Càn Khôn giới đầy mê hoặc ở trong tay.



Vân Dao khiếp sợ nhìn Dương Thiên Lôi, đủ mấy phút sau, mới hỏi:

- Thiên Lôi... Đây là chuyện gì?

Thập đại cao thủ cũng khiếp sợ nhìn Dương Thiên Lôi.

- Ha ha, sư phụ, đã sớm nói người mang theo đệ tử tới. Trước khi đệ tử đến Ma Vực, chưởng giáo chí tôn sợ đệ tử gặp chuyện không may, đã đặc biệt giúp đệ tử gia trì lực lượng Thần Đạo trong Thiên La Địa Võng, để bảo vệ tính mạng của đệ tử. Loại yêu nghiệt nho nhỏ này, làm sao có thể chống cự được thần lực của chưởng giáo chí tôn? Đáng tiếc...

- Đáng tiếc cái gì?

- Đáng tiếc, loại gia trì này của chưởng giáo chí tôn, chỉ có thể dùng một lần. Ai...

Dương Thiên Lôi tỏ ra rất phiền muộn lại tiếc rẻ Thiên La Địa Võng, ra vẻ rất đau lòng. Nói đến chỗ này, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ngẩng đầu, thoáng nhìn qua thập đại cao thủ, nói:

- Đa tạ các vị tiền bối đã hỗ trợ, bằng không yêu nghiệt này đã bỏ chạy mất, thật không biết yêu nghiệt này thực sự là quái vật gì vậy, tự nhiên lại kinh khủng như vậy.

- Không khách khí. Cáo từ.

Mười người cùng nói. Tiếng nói vừa dứt liền biến thành các đạo kiếm quang, liền bay đi bốn phương tám hướng. Cùng lúc đó, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng nói. Tiếng nói giống như tiếng sấm:

- Toàn bộ đệ tử tu luyện chú ý, trong Ma Vực có Thiên Ma lẩn vào. Mong mọi người cẩn thận đề phòng. Mong những người nghe được lập tức truyền lời tiếp để toàn bộ những người tu luyện được biết.

Giọng nói hào hùng kia liền truyền đi ngàn dặm, gần như chỉ trong nháy mắt, từng tiếng to, liền không ngừng truyền ra. Không bao lâu, liền truyền khắp Ma Vực.

- Thiên Ma? Vân Dao sư phụ, đây là Thiên Ma sao?

Dương Thiên Lôi có chút khiếp sợ hỏi. Hắn đã từng nghe Lăng Hi nói qua một lần. Trong Tử Linh Phiên có thể nuôi dưỡng tử linh, Thiên Ma vân vân. Nhưng lúc đó hắn cũng không có hỏi nhiều làm gì, chỉ là cho rằng chúng cũng tồn tại giống như ma thú mà thôi. Nhưng không ngờ Thiên Ma lại biến thái như vậy.

- Không sai. May mà chưởng giáo chí tôn gia trì thần lực cho ngươi. Bằng không... Cũng may là ngươi biết nàng ta có chuyện. Nếu không, tất cả mọi người chúng ta cũng khó thoát bàn tay độc ác của nàng ta.

Vân Dao có chút lo lắng nói. Nàng rất rõ ràng, nếu như thiếu nữ vừa rồi gọi là Nhược Thủy, không có bị Dương Thiên Lôi vạch trần, rất có thể tất cả các nàng mọi người phải chôn vùi trong tay nàng ta.

Không hề nghi ngờ gì, lúc đó, người đầu tiên mà ma vương động thủ khẳng định chính là mình. Chỉ cần nàng ta đánh lén thành công, dùng Thiên Ma Ngưng Huyết luyện hóa chính minh, đám người Trương Tử Hàm sẽ không có một ai có thể may mắn tránh khỏi.

- Thiên Lôi, làm sao ngươi biết được?

Vân Dao nói đến chỗ này, không khỏi có chút nghi hoặc.

- Ta cũng không biết rõ lắm, lần đầu tiên khi đệ tử thấy của mắt nàng, thần lực gia trì của chưởng giáo chí tôn tự động tung Thiên La Địa Võng, dường như muốn tự vận chuyển. Hơn nữa, nàng cho ta một cảm giác rất nguy hiểm. Thấy thế nào cũng là cảm giác buồn nôn và nguy hiểm. Đệ tử cũng hình dung không được cái loại cảm giác này. Nói chung, nhìn nàng không giống người. Sư phụ, người cũng thấy đấy. Lúc đó ta phát ra lực công kích, đó là Thiên La Địa Võng tự phát ra.

Dương Thiên Lôi đem Phong Vô Kỵ ra làm lá cờ ra sức vẫy, giấu đi toàn bộ sự thật.

Không phải là hắn có phòng bị gì đối với Vân Dao, nhưng bình ngọc lưu ly thanh tĩnh là pháp bảo mạnh nhất, biến thái nhất của hắn hiện giờ. Đương nhiên, càng ít người biết càng tốt.



Lúc đó hắn phát ra Thiên La Địa Võng chỉ là một đám sương đạn mà thôi, uy lực thật sự cũng là do bình ngọc lưu ly thanh tĩnh phát ra. Giấu diếm được thập đại cao thủ ám dạvà Vân Dao, cũng giấu diếm được Thiên Ma vương.

Trên Thiên La Địa Võng, bị Dương Thiên Lôi dùng hết pháp lực, ngưng tụ thành một tầng sương mờ hoàn toàn che đi màng sáng. Căn bản, Thiên Ma vương không ngờ, nó căn bản không có để ý tới một linh khí trung phẩm, đợi khi nó phát hiện ra một thần quang năm màu khủng khiếp của bình ngọc, thì trong nháy mắt khi nó tiến vào, liền bị thần quang năm màu bao quanh, vây lấy nó. Nó phát ra tiếng tru tê tâm liệt phế, liều mạng dùng toàn bộ lực lượng, muốn giãy ra. Nhưng trong bình ngọc tản mát ra một hấp lực kinh khủng, lại khiến nó không thể chống cự, chỉ có thể mở mắt nhìn thân thể cao lớn của mình dần dần bị ép lại, bị nuốt vào trong.

Khi Dương Thiên Lôi và Vân Dao nói chuyện, đám đệ tử cùng Trương Tử Hàm, cũng rất nhanh chóng đi tới bên cạnh bọn họ. Đám người đầy ngạc nhiên nhìn Vân Dao và Dương Thiên Lôi.

- Vừa rồi... Nhược Thủy vừa rồi là Thiên Ma sao?

Một đệ tử trong đám dường như vẫn không thể tin được hỏi thăm.

- Đúng. Sư phụ cũng không ngờ. Thiên Ma có năng lực biến hoá vô cùng mạnh. Hơn nữa, trong Ma Vực, có thể che dấu rất tốt cho khí tức của chúng. May là Thiên Lôi đã phát hiện đúng lúc.

Vân Dao nhẹ giọng nói:

- Được rồi, không nói chuyện này nữa. Hiện nay, Thiên Ma đã lẫn vào trong Ma Vực, rất nhanh sẽ có cao thủ tiến đến. Cũng không cần phải sợ. Trong khoảng thời gian này, chúng ta cẩn thận một chút, không thể để cho bất kỳ người xa lạ nào tiếp cận. Chờ khi các ngươi hấp thu âm sát khí tới mức nhất định, chúng ta liền đi ra ngoài.

Vân Dao lại dẫn theo mọi người đi sâu vào trong Ma Vực.

Sau một thời gian thích hợp, khi đám người Trương Tử Hàm có kinh nghiệm đối phó với Địa Ma, tuy rằng muốn giết Địa Ma cấp bốn cũng phải tốn chút công sức, nhưng cũng không bị bất kỳ uy hiếp nào.

Nhất là Trương Tử Hàm, pháp lực lớn mạnh thuộc tính tinh thuần như ba loại thủy, băng, vụ, vận dụng Bách Kiếm - Trảm Không Kiếm Quyết tầng thứ ba và Hóa Kiếm tầng thứ tư tới xuất thần nhập hóa. Hình dáng mờ ảo hư vô, muôn cùng biến hóa, khi thì dùng Bách Kiếm, lúc thì dùng Ngưng Kiếm, một mình cùng lúc đối mặt với hai ba con Địa Ma cấp bốn, cũng không thể bị chút thương tích nào. Mặc dù phải phí sức một lúc mới có thể giết chết được, nhưng vẫn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với các đệ tử khác.

Nhưng Dương Thiên Lôi vẫn điên cuồng theo sát phía sau Trương Tử Hàm, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Trưc Tử Hàm, lúc Trương Tử Hàm chiến đấu là hắn liền ngồi dưới đất quan sát, hoàn toàn giống như đang đùa rỡn, chốc chốc còn hô hay vọng ra. Tất cả mọi người đều không nói gì. May mà Trương Tử Hàm đã quen với sự bỉ ổi của hắn, bằng không thì thật đúng là không chịu nổi.

Dương Thiên Lôi quả là rất cao hứng. Cuối cùng đã giết chết được con Thiên Ma Vương kia. Quả thực nó chính là vật báu, không chỉ có hơn một vạn viên Thuần Dương đan, còn có vô số tinh thạch màu trắng, đan dược màu hồng còn nhiều hơn so với số thu được từ bốn con yêu nghiệt kia. Hơn nữa, trong đó có nhiều viên có phẩm chất cao hơn, hình dáng lớn hơn, đồng thời Dương Thiên Lôi đã hỏi qua Vân Dao, vui mừng hiểu rõ những viên đan dược màu đỏ là cái gì. Theo suy đoán không sai của hắn, đây quả thật là đan dược do Thiên Ma trực tiếp luyện thành.

Đồng thời, Dương Thiên Lôi cũng phát hiện ra kiếm quang màu hồng chính là năng lượng đại pháp ngưng huyết Thiên Ma của chúng. Chỉ cần người tu luyện bị đánh trúng, máu toàn thân sẽ đông đặc, rồi bị Thiên Ma luyện hóa thành Ngưng Huyết đan.

Loại Ngưng Huyết đan này, giá trị cao hơn sự tưởng tượng của Dương Thiên Lôi rất nhiều. Mỗi một viên Ngưng Huyết đan, tương đương với tu vi tinh phách mà người tu luyện ngưng tụ thành. Đối với Thiên Ma mà nói là vật đại bổ. Đối với người tu luyện mà nói, ngoài việc có thể đem ngoài luyện hóa, còn có thể nâng cao pháp lực của bản thân, còn có thể gia tăng thọ nguyên, điều càng khiến cho người khác kinh ngạc hơn là nó còn có thể làm cho người tu luyện trực tiếp thu được trong một vài năng lượng ẩn chứa thiên địa pháp tắc.

Tuy rằng loại năng lượng này không thể khiến người ta trực tiếp lĩnh ngộ được quy luật của thiên địa, nhưng loại luyện hóa này có thể làm cho người cảm thụ được năng lượng thiên địa, đối với khả năng nhận thức lĩnh hội loại pháp tắc này cũng có tác dụng kích thích rất lớn.

Đừng nói Dương Thiên Lôi giành được nhiều viên như vậy, dù sao giá trị của chỉ một viên cũng không thấp hơn viên Thuần Dương đan.

Loại đan dược này cực kỳ tà ác, nhưng cũng không bị xếp vào đan dược bị cấm, nguyên nhân vì người tu luyện hoàn toàn không thể chế luyện được, chỉ có Thiên Ma với thiên phú thần thông mới có loại này. Cũng chỉ giết Thiên Ma, mới có thể thu được.

Dương Thiên Lôi chỉ đánh giá sơ lược, dựa theo Ngưng Huyết đan cấp thấp nhất tính, thêm một vạn viên Thuần Dương đan, vậy hiện tại thì hắn sở hữu vài tỷ Thuần Dương đan.

Còn có kia ngũ chỉ Thiên Ma bị thần quang năm màu của bình ngọc lưu ly thanh tĩnh luyện hóa mà thành tinh thạch màu hồng, chắc cũng là thứ tốt.

Đây quả thực chính là một đêm mà phất lên như vậy, bản thân hắn sao có thể không vui được?

Dường như Phiền muộn duy nhất chính là, trong giới càn khôn của năm con Thiên Ma này, đều có một thi thể. Dương Thiên Lôi rất muốn hỏa thiêu, Nhưng lại lo lắng sẽ bỏ qua gì đó. Nói không chừng những thân thể này lại có liên quan tới Thiên Ma. Cho nên, chỉ có thể cố nén dục vọng trong lòng, chờ sau khi Lăng Hi tỉnh lại, mới quyết định sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook