Chương 241: Không có nhất, chỉ có hơn
Ô Sơn
17/03/2013
- Thiên Lôi, bên kia còn có vài con Địa Ma cấp bốn. Vì sao ngươi không đi giết đi?
Đúng lúc Dương Thiên Lôi đang thích thú nhìn Tử Hàm muội muội chiến đấu, Vân Dao thấy mọi người đã không có bất kỳ nguy hiểm gì, liền đi tới bên cạnh Dương Thiên Lôi hỏi.
- Không đủ tính khiêu chiến mà. Ta vừa ra tay, Tử Hàm các nàng sẽ không còn gì để giết nữa, thật không có ý nghĩ gì. Hì hì.
Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói có phần đắc ý. Tu luyện trong Huyền Hoàng Kỳ ba trăm năm, căn bản Vân Dao cũng không rõ Dương Thiên Lôi mạnh tới mức nào. Nếu là Đan Thanh Dương và Tiêu Như Mộng, căn bản nói sẽ không hỏi như vậy. Địa Ma Cấp bốn quá yếu đối với Dương Thiên Lôi.
- Tiểu tử người cũng không thể quá tự tin như vậy. Ngươi đã từng giết chết Địa Ma cấp bốn chưa?
- Không có.
Dương Thiên Lôi nói đúng sự thật.
- Nói như rồng leo, làm như mèo mửa là không thể chấp nhận được. Vậy đi giết mấy con Địa Ma, để sư phụ xem thực lực của ngươi.
Vân Dao nói.
- Ách… Sư phụ, cuối cùng người cũng nhận ta làm đồ đệ sao?
Dương Thiên Lôi nghe Vân Dao tự xưng là sư phụ, trong mắt liền hiện lên một tia kinh ngạc vui mừng.
- Ngươi luôn luôn cứng đầu gọi như vậy, coi như là nhận. Đi giết đi.
- Bỏ qua không được sao? Tử Hàm sắp xong rồi. Ta thấy nàng đang giết rất cao hứng, có lẽ nên để lại cho Tử Hàm thì hơn.
- Được rồi, vậy thì lần sau, không thể bất kỳ lúc nào cũng lười biếng như vậy. Mặc dù trời phú cho ngươi mạnh mẽ hơn người, nhưng phải không ngừng rèn luyện, tài năng mới thực sự phát triển được.
- Được, đệ tử đã hiểu.
Dương Thiên Lôi vội vàng gật đầu đáp.
Nhưng khi mấy lần liên tục gặp phải Địa Ma, Dương Thiên Lôi vẫn không hề xuất thủ. Vân Dao thúc giục hai lần, cuối cùng Dương Thiên Lôi lấy lý do số lượng Địa Ma quá ít, sợ làm chậm trễ việc tu luyện của Tử Hàm và vài tên đệ tử khác, vẫn không hề xuất thủ.
Vân Dao cũng chỉ có thể bỏ qua, ngược lại cũng không có trách gì Dương Thiên Lôi, Nhưng lại cảm thấy hắn đối với chính mình một chút khách khí, dường như thực sự sợ làm chậm trễ việc tu luyện của Tử Hàm.
...
Trong nháy mắt đã qua một ngày đêm.
Vân Dao mang theo mọi người tiếp tục đi sâu vào trong. Khi các nàng đi tới một thung lũng, điều khiến Vân Dao và đám người Trương Tử Hàm kinh ngạc, trong thung lũng với phạm vi chưa tới một cây số, vậy mà tập hợp mấy trăm con Địa Ma cấp bốn, hơn nữa trong đó có cả Địa Ma cấp năm.
Địa Ma cấp năm tương đương với cao thủ cấp Tiên Thiên năm, nhưng Địa Ma lại hoàn toàn mất đi trí tuệ, chỉ là sinh vật thích giết chết. Mặc dù đạt tới Tiên Thiên cấp năm, nhưng không cách nào dùng Ngự Kiếm phi hành, bởi vì Địa Ma căn bản sẽ không thể sử dụng bất kỳ pháp bảo nào.
- Tại đây có lẽ có linh tinh cực phẩm tồn tại, bằng không sẽ không tụ tập nhiều Địa Ma như vậy. Sư phụ đi trước giết mấy con Địa Ma cấp năm, những cái khác thì giao lại cho các ngươi. Thế nào?
Vân Dao hơi do dự một chút, nhìn đám người Trương Tử Hàm nói.
- Sư phụ, để ta đi cho.
Dương Thiên Lôi vẫn lười biếng, lúc này đột nhiên tỉnh táo tinh thần, nói.
- Ngươi đi?
- Sư phụ, để Thiên Lôi đi đi.
Trương Tử Hàm mỉm cười, ôn nhu nói.
Vân Dao nghe Dương Thiên Lôi nói như thế vốn có chút kinh ngạc. Mặc dù biết Dương Thiên Lôi có tư chất mạnh mẽ, nhưng nàng tiếp xúc với Dương Thiên Lôi không nhiều, hơn nữa khoảng cách giữa Tiên Thiên cấp bốn và Tiên Thiên cấp năm thật sự rất lớn.
Tuy rằng, Trương Tử Hàm được truyền thừa Thần Đạo, hơn nữa đã thăng cấp đến Tiên Thiên cấp bốn Đỉnh phong, nhưng vẫn không có khả năng chiến thắng được Địa Ma cấp năm.
Thiên Nhân Hợp Nhất, đó là một bước nhảy vọt về chất. Cơ bản không thể khiêu chiến vượt cấp. Tuy rằng Dương Thiên Lôi mạnh hơn so với Trương Tử Hàm, nhưng Vân Dao cũng không cho rằng Dương Thiên Lôi có năng lực giết chết Địa Ma cấp năm.
Thế nhưng, thấy ánh mắt Dương Thiên Lôi tràn ngập tự tin, cùng sự bình tĩnh thong dong của Trương Tử Hàm, Vân Dao bỗng nhiên nghĩ, bản thân còn hiểu quá ít về đệ tử của mình. Mà Dương Thiên Lôi chỉ coi như nửa đệ tử, càng không cần phải nói tới hiểu rõ.
- Được rồi. Ngươi cẩn thận một chút.
Vân Dao nói.
- Yên tâm đi.
Tiếng nói còn chưa dứt, thân hình Dương Thiên Lôi đã nhanh như chớp phóng ra.
Hơn nữa, khi Dương Thiên Lôi xuất phát, Vân Dao cũng tạo một đạo kiếm quang, bay tới phía trên Dương Thiên Lôi. Rõ ràng, nàng vẫn không hoàn toàn yên tâm.
Trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi đã vượt qua khoảng cách vài dặm từ đỉnh núi xuống thung lũng. Đúng lúc thấy sẽ tiếp cận đàn Địa Ma, Thiên Lôi bỗng nhiên hét lớn một tiếng, toàn thân như đạn pháo bay lên, nhờ quán tính mà bay vọt lên mấy trăm trượng cao, phóng thẳng về vị trí trung tâm của đám Địa Ma.
Người còn chưa rơi xuống đất, dù không có bất kỳ kết xuất pháp quyết gì, từ hai tay của hắn trực tiếp phát ra ra từng đạo kiếm quang.
Bất ngờ chính là Bách Kiếm - Trảm Không Kiếm Quyết tầng thứ ba.
Bách Kiếm, đó là trăm kiếm cùng phát ra, có thể làm được điều này, chỉ có cao thủ Tiên Thiên cấp ba Đỉnh phong mới có thể dùng niệm lực để điều khiển được, có thể thuận lợi đột phá đến Tiên Thiên cấp bốn. Nhưng tu vi của bản thân hắn tăng cao, thi triển Bách Kiếm, có thể phát ra số lượng kiếm quang số lượng tiếp tục tăng thêm. Như Trương Tử Hàm, hiện tại có thể đồng thời phát ra một trăm tám mươi đạo kiếm quang, đồng thời đều tại nằm trong tay của nàng.
Nhưng Dương Thiên Lôi phát ra bao nhiêu?
Từ trên cao, Vân Du thấy rõ ràng, trong lòng vô cùng khiếp sợ. Một là Dương Thiên Lôi căn bản không có kết xuất gì, hai là, Dương Thiên Lôi vung tay ra gần nghìn đạo kiếm quang.
Nhưng càng kinh ngạc hơn, là lúc nghìn đạo kiếm quang sắp tiến đánh Địa Ma trên mặt đất, bỗng nhiên lại chia làm mười nhóm, mỗi một nhóm trong nháy mắt liền ngưng tụ thành bảo kiếm vĩ đại toả thiên uy sáng rực, mang theo khí thế vô cùng kinh khủng, đột nhiên vô cùng chuẩn xác, nhanh như chớp chém về phía một con Địa Ma cấp năm với mười con Địa Ma cấp bốn đang đứng vây xung quanh.
Bất ngờ chính là Hóa Kiếm Quyết của Trảm Không Kiếm Quyết tầng thứ tư, chỉ có Tiên Thiên cấp bốn mới có thể thi triển ra Hóa Kiếm Quyết.
Dương Thiên Lôi phát ra nghìn đạo kiếm quang đã làm cho mọi người chấn kinh, nhưng đồng thời lại hội tụ nghìn đạo kiếm quang hóa kiếm, càng làm cho Vân Dao cùng đệ tử há to miệng hết sức kinh hãi.
Làm vậy cần có niệm lực mạnh bao nhiêu?
Chỉ có Trương Tử Hàm thản nhiên mỉm cười, nhìn hình dáng không ai so sánh được của Dương Thiên Lôi. Bởi vì nàng rất rõ ràng, đối với Dương Thiên Lôi không có khiếp sợ nhất chỉ có càng khiếp sợ hơn.
Đúng lúc Dương Thiên Lôi đang thích thú nhìn Tử Hàm muội muội chiến đấu, Vân Dao thấy mọi người đã không có bất kỳ nguy hiểm gì, liền đi tới bên cạnh Dương Thiên Lôi hỏi.
- Không đủ tính khiêu chiến mà. Ta vừa ra tay, Tử Hàm các nàng sẽ không còn gì để giết nữa, thật không có ý nghĩ gì. Hì hì.
Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói có phần đắc ý. Tu luyện trong Huyền Hoàng Kỳ ba trăm năm, căn bản Vân Dao cũng không rõ Dương Thiên Lôi mạnh tới mức nào. Nếu là Đan Thanh Dương và Tiêu Như Mộng, căn bản nói sẽ không hỏi như vậy. Địa Ma Cấp bốn quá yếu đối với Dương Thiên Lôi.
- Tiểu tử người cũng không thể quá tự tin như vậy. Ngươi đã từng giết chết Địa Ma cấp bốn chưa?
- Không có.
Dương Thiên Lôi nói đúng sự thật.
- Nói như rồng leo, làm như mèo mửa là không thể chấp nhận được. Vậy đi giết mấy con Địa Ma, để sư phụ xem thực lực của ngươi.
Vân Dao nói.
- Ách… Sư phụ, cuối cùng người cũng nhận ta làm đồ đệ sao?
Dương Thiên Lôi nghe Vân Dao tự xưng là sư phụ, trong mắt liền hiện lên một tia kinh ngạc vui mừng.
- Ngươi luôn luôn cứng đầu gọi như vậy, coi như là nhận. Đi giết đi.
- Bỏ qua không được sao? Tử Hàm sắp xong rồi. Ta thấy nàng đang giết rất cao hứng, có lẽ nên để lại cho Tử Hàm thì hơn.
- Được rồi, vậy thì lần sau, không thể bất kỳ lúc nào cũng lười biếng như vậy. Mặc dù trời phú cho ngươi mạnh mẽ hơn người, nhưng phải không ngừng rèn luyện, tài năng mới thực sự phát triển được.
- Được, đệ tử đã hiểu.
Dương Thiên Lôi vội vàng gật đầu đáp.
Nhưng khi mấy lần liên tục gặp phải Địa Ma, Dương Thiên Lôi vẫn không hề xuất thủ. Vân Dao thúc giục hai lần, cuối cùng Dương Thiên Lôi lấy lý do số lượng Địa Ma quá ít, sợ làm chậm trễ việc tu luyện của Tử Hàm và vài tên đệ tử khác, vẫn không hề xuất thủ.
Vân Dao cũng chỉ có thể bỏ qua, ngược lại cũng không có trách gì Dương Thiên Lôi, Nhưng lại cảm thấy hắn đối với chính mình một chút khách khí, dường như thực sự sợ làm chậm trễ việc tu luyện của Tử Hàm.
...
Trong nháy mắt đã qua một ngày đêm.
Vân Dao mang theo mọi người tiếp tục đi sâu vào trong. Khi các nàng đi tới một thung lũng, điều khiến Vân Dao và đám người Trương Tử Hàm kinh ngạc, trong thung lũng với phạm vi chưa tới một cây số, vậy mà tập hợp mấy trăm con Địa Ma cấp bốn, hơn nữa trong đó có cả Địa Ma cấp năm.
Địa Ma cấp năm tương đương với cao thủ cấp Tiên Thiên năm, nhưng Địa Ma lại hoàn toàn mất đi trí tuệ, chỉ là sinh vật thích giết chết. Mặc dù đạt tới Tiên Thiên cấp năm, nhưng không cách nào dùng Ngự Kiếm phi hành, bởi vì Địa Ma căn bản sẽ không thể sử dụng bất kỳ pháp bảo nào.
- Tại đây có lẽ có linh tinh cực phẩm tồn tại, bằng không sẽ không tụ tập nhiều Địa Ma như vậy. Sư phụ đi trước giết mấy con Địa Ma cấp năm, những cái khác thì giao lại cho các ngươi. Thế nào?
Vân Dao hơi do dự một chút, nhìn đám người Trương Tử Hàm nói.
- Sư phụ, để ta đi cho.
Dương Thiên Lôi vẫn lười biếng, lúc này đột nhiên tỉnh táo tinh thần, nói.
- Ngươi đi?
- Sư phụ, để Thiên Lôi đi đi.
Trương Tử Hàm mỉm cười, ôn nhu nói.
Vân Dao nghe Dương Thiên Lôi nói như thế vốn có chút kinh ngạc. Mặc dù biết Dương Thiên Lôi có tư chất mạnh mẽ, nhưng nàng tiếp xúc với Dương Thiên Lôi không nhiều, hơn nữa khoảng cách giữa Tiên Thiên cấp bốn và Tiên Thiên cấp năm thật sự rất lớn.
Tuy rằng, Trương Tử Hàm được truyền thừa Thần Đạo, hơn nữa đã thăng cấp đến Tiên Thiên cấp bốn Đỉnh phong, nhưng vẫn không có khả năng chiến thắng được Địa Ma cấp năm.
Thiên Nhân Hợp Nhất, đó là một bước nhảy vọt về chất. Cơ bản không thể khiêu chiến vượt cấp. Tuy rằng Dương Thiên Lôi mạnh hơn so với Trương Tử Hàm, nhưng Vân Dao cũng không cho rằng Dương Thiên Lôi có năng lực giết chết Địa Ma cấp năm.
Thế nhưng, thấy ánh mắt Dương Thiên Lôi tràn ngập tự tin, cùng sự bình tĩnh thong dong của Trương Tử Hàm, Vân Dao bỗng nhiên nghĩ, bản thân còn hiểu quá ít về đệ tử của mình. Mà Dương Thiên Lôi chỉ coi như nửa đệ tử, càng không cần phải nói tới hiểu rõ.
- Được rồi. Ngươi cẩn thận một chút.
Vân Dao nói.
- Yên tâm đi.
Tiếng nói còn chưa dứt, thân hình Dương Thiên Lôi đã nhanh như chớp phóng ra.
Hơn nữa, khi Dương Thiên Lôi xuất phát, Vân Dao cũng tạo một đạo kiếm quang, bay tới phía trên Dương Thiên Lôi. Rõ ràng, nàng vẫn không hoàn toàn yên tâm.
Trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi đã vượt qua khoảng cách vài dặm từ đỉnh núi xuống thung lũng. Đúng lúc thấy sẽ tiếp cận đàn Địa Ma, Thiên Lôi bỗng nhiên hét lớn một tiếng, toàn thân như đạn pháo bay lên, nhờ quán tính mà bay vọt lên mấy trăm trượng cao, phóng thẳng về vị trí trung tâm của đám Địa Ma.
Người còn chưa rơi xuống đất, dù không có bất kỳ kết xuất pháp quyết gì, từ hai tay của hắn trực tiếp phát ra ra từng đạo kiếm quang.
Bất ngờ chính là Bách Kiếm - Trảm Không Kiếm Quyết tầng thứ ba.
Bách Kiếm, đó là trăm kiếm cùng phát ra, có thể làm được điều này, chỉ có cao thủ Tiên Thiên cấp ba Đỉnh phong mới có thể dùng niệm lực để điều khiển được, có thể thuận lợi đột phá đến Tiên Thiên cấp bốn. Nhưng tu vi của bản thân hắn tăng cao, thi triển Bách Kiếm, có thể phát ra số lượng kiếm quang số lượng tiếp tục tăng thêm. Như Trương Tử Hàm, hiện tại có thể đồng thời phát ra một trăm tám mươi đạo kiếm quang, đồng thời đều tại nằm trong tay của nàng.
Nhưng Dương Thiên Lôi phát ra bao nhiêu?
Từ trên cao, Vân Du thấy rõ ràng, trong lòng vô cùng khiếp sợ. Một là Dương Thiên Lôi căn bản không có kết xuất gì, hai là, Dương Thiên Lôi vung tay ra gần nghìn đạo kiếm quang.
Nhưng càng kinh ngạc hơn, là lúc nghìn đạo kiếm quang sắp tiến đánh Địa Ma trên mặt đất, bỗng nhiên lại chia làm mười nhóm, mỗi một nhóm trong nháy mắt liền ngưng tụ thành bảo kiếm vĩ đại toả thiên uy sáng rực, mang theo khí thế vô cùng kinh khủng, đột nhiên vô cùng chuẩn xác, nhanh như chớp chém về phía một con Địa Ma cấp năm với mười con Địa Ma cấp bốn đang đứng vây xung quanh.
Bất ngờ chính là Hóa Kiếm Quyết của Trảm Không Kiếm Quyết tầng thứ tư, chỉ có Tiên Thiên cấp bốn mới có thể thi triển ra Hóa Kiếm Quyết.
Dương Thiên Lôi phát ra nghìn đạo kiếm quang đã làm cho mọi người chấn kinh, nhưng đồng thời lại hội tụ nghìn đạo kiếm quang hóa kiếm, càng làm cho Vân Dao cùng đệ tử há to miệng hết sức kinh hãi.
Làm vậy cần có niệm lực mạnh bao nhiêu?
Chỉ có Trương Tử Hàm thản nhiên mỉm cười, nhìn hình dáng không ai so sánh được của Dương Thiên Lôi. Bởi vì nàng rất rõ ràng, đối với Dương Thiên Lôi không có khiếp sợ nhất chỉ có càng khiếp sợ hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.