Chương 104: Gián điệp
Nguyệt Dạ Thiên Lý
25/09/2019
Điền Vũ Trân tao nhã rót nước trà, dùng ngón tay
muốt theo cán ly. Nhấp một ngụm, mỉm cười nhìn đôi uyên ương trước mặt.
Trong mắt dấy lên ngũ vị tạp trần.
Được một lúc. Bà thở dài một hơi, chậm rãi nói : “Có việc cho hai em đây.”
Lan Nhi ngơ ngác gật đầu. Còn Đông Tuấn thì im lặng tiếp thu, vẻ mặt giống như đã đoán ra ý định của bà.
Không phải là một phi vụ nguy hiểm nào đó chứ ?
“Như các em đã biết, tình hình trị an ở thành phố này ngày càng lục đục. Nguyên nhân chủ yếu chính là vì thế lực của cộng đồng Thuần thú sư ngày một bành trướng. Chính quyền địa phương hiển nhiên không thể can thiệp. Vậy nên đây là lúc học viện buộc phải hành động.” Hiệu trưởng đánh bàn phím, màn hình chiếu hiển thị một số tài liệu cùng hình ảnh liên quan, bà lướt xuống một chút, sau đó chỉ ngón tay vào hình ảnh một ngôi trường cấp 3 công lập : “Gần đây vừa xảy ra một vụ việc liên quan, chính là tại ngôi trường này. Nguồn năng lượng phát ra từ đây cực kì hắc ám. Theo một số nguồn tin, thủ phạm là Linh nhân Bát tinh. Động cơ của hắn vẫn chưa xác định được. Nhưng điều này gây ảnh hưởng không nhỏ tới sức khoẻ các học sinh trong trường.”
Nghe đến đây, Lan Nhi liền trợn mắt. Ngay cả Đông Tuấn cũng có chút bất ngờ.
Linh nhân Bát tinh cơ à, lại còn là Thuần thú sư ? Đối phương đúng là đáng gờm nha.
“Nhiệm vụ của các em chính là khiến hắn phải lộ đuôi..... bằng cách giả mạo học sinh trong trường.”
Lại đùa nhau......
Lan Nhi nở nụ cười mà gân xanh nổi đầy trên mặt.
Không để ý đến sự bất thường của cô, Điền Vũ Trân mặc nhiên nói tiếp : “Để hoàn thành tối ưu nhiệm vụ, hai em buộc phải che dấu thân phận. Kiềm hãm nguồn nguyên khí và tránh gây chú ý quá mức. Hai điều trên cô tin là các em có thể hoàn thành, nhưng còn điều thứ 3....đối với hai em đúng là có chút khó.”
Kể cũng thấy khổ. Nguyễn Lan Nhi và cả Đông Tuấn, hai đứa trẻ này tướng mạo bất phàm. Tài năng vô biên. Với vẻ ngoài hào nhoáng như vậy, kiểu gì cũng làm mưa làm gió tại ngôi trường mới.
Nhưng ngoài hai người họ, ai có thể phù hợp hơn để gánh vác trọng trách này đây ? Đối phương đặc biệt khó nhằn, kẻ đủ khả năng gây sức ép lên hắn ít nhất phải trên Lục bậc.
“Hai em phải cẩn trọng. Hạn chế dùng Linh lực nhất có thể để đảm bảo sức khoẻ cho mọi học sinh, ngoại trừ những trường hợp khẩn cấp. Chúng ta vẫn chưa biết kẻ địch còn bao nhiêu con át chủ bài và hậu đài đằng sau như thế nào. Việc của các em là thăm dò và truyền tin cho chúng ta. Phần còn lại thuộc về đội Trinh sát. Hãy ghi nhớ, một thợ săn giỏi phải luôn biết ẩn mình. Người đốn củi sẽ không bao giờ chặt những cái cây xấu xí trước. Rõ chưa ?”
Cả hai đồng thời gật đầu.
Nghe ý vị trong lời nói của Hiệu trưởng, cô liền hiểu phi vụ này rất rất nguy hiểm. Sự góp mặt của Đội Trinh Sát chính là dấu hiệu rõ ràng nhất. Toàn đội chỉ gồm 20 thành viên không hơn không kém. Nhưng thực lực của một thành viên trong đội có thể so sánh với 100 Linh nhân trên chiến trường.
Thật quá khủng bố.
“Nhưng trước tiên, chúng ta cần một đường lối chiến lược cụ thể...”
***
Phòng giáo vụ trường cấp 3 Nguyễn Trãi.
Giáo viên phụ trách dẫn hai học sinh mới đi nộp hồ sơ. Đôi mắt cô ta trông rất mệt mỏi, dưới mặt hiện rõ quầng thâm. Được một lát lại quay qua lén nhìn hai cô cậu.
Đúng là đẹp nghiêng nước nghiêng thành......
“Nguyễn Lan Nhi học lớp 10a3, Tấn Vũ ( là Đông Tuấn ) học lớp 12a2. Nếu cần tham quan trường thì nói giáo viên chủ nhiệm.” Cô ấy lười biếng nói. Giọng điệu không một chút sức sống.
Vì cả hai đã được nghe về tình hình của ngôi trường này nên chẳng buồn trách cứ. Chỉ lặng lẽ theo chân giáo viên đến lớp của mình.
Bầu không khí trong trường u ám đến đáng sợ. Quả đúng như hiệu trưởng nói, nguồn lực lượng ở đây đặc biệt hắc ám.
Được một lúc. Bà thở dài một hơi, chậm rãi nói : “Có việc cho hai em đây.”
Lan Nhi ngơ ngác gật đầu. Còn Đông Tuấn thì im lặng tiếp thu, vẻ mặt giống như đã đoán ra ý định của bà.
Không phải là một phi vụ nguy hiểm nào đó chứ ?
“Như các em đã biết, tình hình trị an ở thành phố này ngày càng lục đục. Nguyên nhân chủ yếu chính là vì thế lực của cộng đồng Thuần thú sư ngày một bành trướng. Chính quyền địa phương hiển nhiên không thể can thiệp. Vậy nên đây là lúc học viện buộc phải hành động.” Hiệu trưởng đánh bàn phím, màn hình chiếu hiển thị một số tài liệu cùng hình ảnh liên quan, bà lướt xuống một chút, sau đó chỉ ngón tay vào hình ảnh một ngôi trường cấp 3 công lập : “Gần đây vừa xảy ra một vụ việc liên quan, chính là tại ngôi trường này. Nguồn năng lượng phát ra từ đây cực kì hắc ám. Theo một số nguồn tin, thủ phạm là Linh nhân Bát tinh. Động cơ của hắn vẫn chưa xác định được. Nhưng điều này gây ảnh hưởng không nhỏ tới sức khoẻ các học sinh trong trường.”
Nghe đến đây, Lan Nhi liền trợn mắt. Ngay cả Đông Tuấn cũng có chút bất ngờ.
Linh nhân Bát tinh cơ à, lại còn là Thuần thú sư ? Đối phương đúng là đáng gờm nha.
“Nhiệm vụ của các em chính là khiến hắn phải lộ đuôi..... bằng cách giả mạo học sinh trong trường.”
Lại đùa nhau......
Lan Nhi nở nụ cười mà gân xanh nổi đầy trên mặt.
Không để ý đến sự bất thường của cô, Điền Vũ Trân mặc nhiên nói tiếp : “Để hoàn thành tối ưu nhiệm vụ, hai em buộc phải che dấu thân phận. Kiềm hãm nguồn nguyên khí và tránh gây chú ý quá mức. Hai điều trên cô tin là các em có thể hoàn thành, nhưng còn điều thứ 3....đối với hai em đúng là có chút khó.”
Kể cũng thấy khổ. Nguyễn Lan Nhi và cả Đông Tuấn, hai đứa trẻ này tướng mạo bất phàm. Tài năng vô biên. Với vẻ ngoài hào nhoáng như vậy, kiểu gì cũng làm mưa làm gió tại ngôi trường mới.
Nhưng ngoài hai người họ, ai có thể phù hợp hơn để gánh vác trọng trách này đây ? Đối phương đặc biệt khó nhằn, kẻ đủ khả năng gây sức ép lên hắn ít nhất phải trên Lục bậc.
“Hai em phải cẩn trọng. Hạn chế dùng Linh lực nhất có thể để đảm bảo sức khoẻ cho mọi học sinh, ngoại trừ những trường hợp khẩn cấp. Chúng ta vẫn chưa biết kẻ địch còn bao nhiêu con át chủ bài và hậu đài đằng sau như thế nào. Việc của các em là thăm dò và truyền tin cho chúng ta. Phần còn lại thuộc về đội Trinh sát. Hãy ghi nhớ, một thợ săn giỏi phải luôn biết ẩn mình. Người đốn củi sẽ không bao giờ chặt những cái cây xấu xí trước. Rõ chưa ?”
Cả hai đồng thời gật đầu.
Nghe ý vị trong lời nói của Hiệu trưởng, cô liền hiểu phi vụ này rất rất nguy hiểm. Sự góp mặt của Đội Trinh Sát chính là dấu hiệu rõ ràng nhất. Toàn đội chỉ gồm 20 thành viên không hơn không kém. Nhưng thực lực của một thành viên trong đội có thể so sánh với 100 Linh nhân trên chiến trường.
Thật quá khủng bố.
“Nhưng trước tiên, chúng ta cần một đường lối chiến lược cụ thể...”
***
Phòng giáo vụ trường cấp 3 Nguyễn Trãi.
Giáo viên phụ trách dẫn hai học sinh mới đi nộp hồ sơ. Đôi mắt cô ta trông rất mệt mỏi, dưới mặt hiện rõ quầng thâm. Được một lát lại quay qua lén nhìn hai cô cậu.
Đúng là đẹp nghiêng nước nghiêng thành......
“Nguyễn Lan Nhi học lớp 10a3, Tấn Vũ ( là Đông Tuấn ) học lớp 12a2. Nếu cần tham quan trường thì nói giáo viên chủ nhiệm.” Cô ấy lười biếng nói. Giọng điệu không một chút sức sống.
Vì cả hai đã được nghe về tình hình của ngôi trường này nên chẳng buồn trách cứ. Chỉ lặng lẽ theo chân giáo viên đến lớp của mình.
Bầu không khí trong trường u ám đến đáng sợ. Quả đúng như hiệu trưởng nói, nguồn lực lượng ở đây đặc biệt hắc ám.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.