Huyết Liên Hoa

Chương 14: Lang Hổ tranh chiến

Nguyệt Dạ Thiên Lý

08/09/2019

Một ngọn lửa vô hình tản ra từ thân thể đĩnh bạt. Hoàng Nguyệt chưa kịp phòng bị lại nhất thời ngẩn người. Sức nóng từ ngọn lửa như có thể thiêu đốt mọi thứ thành đống tro tàn trong nháy mắt. Trên người thiếu niên có hơi thở cường đại, vô tri vô giác trấn áp người khác. Đây là cái loại cảm giác khiến bất cứ ai cũng phải tự nguyện phục tùng !

Một cỗ khí lạnh rét buốt từ trong bóng tối bất ngờ ào tới, như một lời cảnh cáo vô cùng sắc bén. Nguyên khí hoả hùng hậu trong nháy mắt bị áp chế, khiến cho gương mặt điềm nhiên của người con trai lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nam nhân tà ác lãnh huyết bị một màn vừa rồi khiêu khích. Anh rút chân lại, khoé miệng nhếch lên tạo thành một độ cong nguy hiểm, mang theo nét quyến rũ mê người.

“Rất cường hãn.” Nam nhân cao giọng nói.

“Quá khen.”

Hai tầng băng hoả giao nhau. Như lang hổ tranh chiến. Dù là ai, có đến 10 cái lá gan cũng phải tiếc thương mạng mình mà tránh đi vào luồng không khí nặng nề này.

Hoàng Nguyệt phẩy tay, một trận gió lạnh len lỏi vào làm cho cốt tuỷ tê dại. Thiếu niên không một chút cử động, thân thể không thèm nhúc nhích mà triển khai ma pháp thuộc tính hoả trên người. Vô số hoả diễm bay vù vù về phía cô như rồng bay phượng múa, ngay lập tức bị đôi tay ngọc trắng muốt cản lại.

Nhìn hai người ở thế giương cung bạt kiếm. Trong lòng trợ lí Lâm đứng ở xa như mưa dầm tháng ba. Trận chiến này căn bản là không hồi kết ! Hai người đều cố chấp khinh thường không thèm đưa ra thực lực thật sự. Dường như đều ngang tài ngang sức. Cứ như vậy thì khi nào sẽ kết thúc đây ?

Hoàng Nguyệt như ý thức được thời gian, cô rời tầm mắt về phía sáu gã đàn ông đang nằm thoi thóp trên mặt đất. Thôi vậy, coi như cô còn chút lương tâm. Cũng không nên tạo nghiệp quá nhiều, tránh hậu hoạ về sau.

Tối hôm nay coi như đã lĩnh ngộ được chút gì đó mới mẻ. Cái nhận định ngàn năm không đổi : “Nam nhân như đồng cắc lẻ” của cô trong tích tắc bị phá vỡ. Ít nhiều gì thiếu niên này đã đi ngược lại với điều này, tạo cho cô một áp lực tâm lí cường đại mà trước nay chưa từng có.



Con ngươi màu đỏ máu lãnh đạm liếc người nọ, cô vứt xuống đất một tấm thẻ ngân hàng, điệu bộ tỏ rõ thái độ coi trời bằng vung :

- Phí chữa trị tôi đền. Mật mã 2222. - Cô kéo vành nón che đi đôi mắt sáng ngời rực lửa, xoay người, bỏ lại một câu - dạy dỗ lại đám tay chân của anh.

Thân anh mảnh khảnh biến vụt mất trong bóng tối. Động tác nhanh đến nỗi tạo ra lực ma sát trên không trung.

Được vài phút không thấy hồi đáp từ bóng lưng phía trước, trợ lí Lâm bèn lên tiếng:

- Đã không còn sớm, tôi sẽ phân người đem họ nhập viện.

- Không cần. - anh điềm nhiên đáp.

- Thiếu gia ?

- Xuống tay với phụ nữ chính là đã làm trái luật lệ của Hắc Nguyên. Tội này không thể tha. - Anh nhìn đám tay chân của mình, như một vị đế vương cao cao tại thượng đang sắp sửa ban xuống một án tử hình.

- Ý của cậu là... - như đã hiểu ra điều gì, con ngươi của Phúc Lâm khẽ giật giật.

Anh nhếch miệng, nụ cười đầy thâm ý khiến người khác nhịn không được mà tay chân bủn rủn.

- Nghe nói phía bên kia vừa chế ra một liều thuốc mới, là liều số 4 phải không? Vừa hay lại chưa tìm được người thử nghiệm, dùng họ đi. Dù sao thử trên con người vẫn đem lại hiểu quả cao hơn.



- Được. Tôi liền đi.

Lâm trợ lí xưa nay đã quen với tính cách khốc liệt của cậu chủ. Nếu Đông Tuấn đứng thứ hai về độ máu lạnh thì đảm bảo không ai dám tranh vị trí thứ nhất. Đừng quên liều thuốc mới chế ra có độc tính mạnh vô cùng, nội tạng của người trúng độc trong vòng 4 tiếng sẽ bị ăn mòn hoàn toàn. Chưa nói đến việc tác giả của loại độc này là một tổ chức có uy tín vô nhị trên toàn thế giới. Đây chính là cái nôi của độc dược, một khi bị trúng phải thì chỉ có thể trách phận xui xẻo chứ đừng nghĩ đến việc giữ mạng. Họ đã chính thức hợp tác với Hắc Nguyên hai năm. Sản phẩm lần này đưa ra tuyệt đối sẽ không để ai thất vọng.

Sau một hồi suy tính, Đông Tuấn lại nói :

- Khoan đã.

Lâm trợ lí dừng bước :

- Thiếu gia còn gì phân phó ?

- Đi điều tra cô gái này.

Phúc Lâm sửng sốt, anh ta có nghe lầm không vậy ?! Thiếu gia vậy mà lại để ý tới một cô gái ...?? Nhưng anh không dám trái lệnh chủ, cũng chỉ đành kính cẩn thưa vâng.

Đông Tuấn nhặt chiếc thẻ lên, trong đầu hiên rõ hai chữ "hứng thú". Thú thật, đây là lần đầu tiên trong 17 năm cuộc đời anh được chứng kiến cảnh một nữ tử ngang nhiên quật ngã sáu gã đàn ông cường tráng.

Đừng nói đến chuyện người của anh yếu lực. Họ đều đã trải qua vô vàn những cuộc huấn luyện cực kì cay nghiệt để đạt đến ngưỡng cửa Hắc Nguyên. Đáng tiếc, chẳng ai nói trước được chữ ngờ. Không biết ma xui quỷ khiến gì, họ lại bại dưới tay một đứa con gái. Nhìn chung quy, phế vật chính là phế vật ! Nuôi ong tay áo vốn không phải tác phong làm việc của anh. Vẫn nên loại bỏ để tránh mầm mống tai hoạ về sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyết Liên Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook