Chương 3: Tiểu tổ tông của tôi 1
Long Tiểu Vũ
11/04/2017
Edit: Hạ Băng
Beta: Quảng Hằng
Trời vừa tờ mờ sáng, cục cưng bên người cô bắt đầu ngoạ nguậy. Đinh Đồng giả bộ chưa thức, mặc cho cục cưng quậy phá .
Không lâu sau, cái miệng nhỏ nhắn liền hôn lên mặt cô, sau đó cả người đều nằm trên người cô .
“Mẹ ơi! thức dậy ...... thức dậy đi! Con đói bụng rồi !” Phá cô thật lâu mà cô vẫn không phản ứng, cuối cùng cục cưng cũng phát ra kháng nghị.
Đinh Đồng lúc này mới đưa tay ra ôm lấy cục cưng, xoay người đứng dậy.
“Đã đói bụng? Hửm? Có phải vội vã đi nhà trẻ hay không?” Đinh Đồng mặc kiểu áo ngủ sơ mi thật to, ôm Bành Hạo đến phòng vệ sinh rửa mặt.
Bành Hạo mặc áo ngủ có hình nhân vật phim hoạt hình, đứng trên ghế trước bồn rửa mặt, Đinh Đồng giúp cục cưng tra kem đánh răng, sau đó một lớn một nhỏ đánh răng rửa mặt.
Ăn qua bữa sáng, cũng chỉ mới hơn 7h, Đinh Đồng trở về phòng thay quần áo xong, đi qua phòng Bành Hạo. Cậu nhóc cỡi hết quần áo chỉ còn mặc một cái quần nhỏ có hình phim hoạt hình, nhìn tủ quần áo không biết nên mặt bộ nào.
Đinh Đồng đi qua, đánh nhẹ vào đầu cục cưng, từ bên trong lấy cho cục cưng một bộ quần áo,“Nhanh đi, thay quần áo mẹ đưa con đi học.”
“Mẹ,mẹ làm xấu kiểu tóc của con!” Cậu vươn tay sửa lại đầu tóc,“ bộ quần áo này đẹp mặt sao?”
“Đẹp, đẹp mà, bạn nhỏ Bành Hạo dáng dấp tuấn tú như vậy, mặc cái gì cũng đều đẹp !” Tâm tư của cục cưng Đinh Đồng hiểu rất rõ, gần đây trong lớp có một bạn nhỏ dáng dấp giống như quả đào ngọt, là bạn gái nhỏ đáng yêu, mỗi ngày ước gì sớm đi nhà trẻ để chờ cô bé,vì thế mà tốn rất nhiều thời gian chọn quần áo đẹp. Đinh Đồng nhìn đồng hồ, rất bất đắc dĩ, cô lo lắng nhất chính là Bành Hạo di truyền từ anh cả điểm này, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, cô cũng sẽ không chuyện bé xé ra to.
Bành Hạo mặc quần áo nhìn vào gương, nhìn nhìn hai vết sẹo trên mặt mình, lại chạy đến trước mặt Đinh Đồng,“Mẹ, giúp con trang điểm một chút đi, trang điểm sẽ không nhìn thấy !” Cục cưng nói là trang điểm.
Đinh Đồng thấy nó muốn trang điểm, vừa tức giận vừa buồn cười, vỗ mông cục cưng một chút nói: “cCon trai nào có trang điểm! Con mà trang điểm đến trường, quả đào ngọt của con sẽ chê cười con đó!”
Nghe mẹ nói như vậy, cậu bỏ qua ý tưởng này, vẫn là vuốt ve trên mặt một chút, trong lòng khó chịu.
Theo thường lệ Lô phương đã cho xe chờ ở dưới lầu, hai người đưa Bành Hạo đến nhà trẻ rồi, liền trực tiếp đến công ty.
......
Từ sau buổi tối hôm đó, Cù Nhiên vẫn không có cách nào quên được người phụ nữ ngồi trên đùi mình vừa hôn vừa khóc, cái loại cảm giác khác thường này, ngày ngày liền hiện lên trong lòng anh.
Anh thừa nhận mình có chủ nghĩa nam nhân rất lớn, phụ nữ đối anh mà nói, trừ bỏ thỏa mãn dục vọng ra, nhiều nhất cũng chính là lấy về nhà sinh con dưỡng cái , mấy năm nay anh ngập trong x hoa đồi trụy, rượu ngon và gái đẹp cùng với những cơ hội làm giàu, anh đã thấy qua nhiều phụ nữ còn xinh đẹp quyến rũ hơn Đinh Đồng, thõa mãn dục vọng xong không có bất cứ điều gì làm anh nhớ như vậy.
Anh lui về phía sau, trên đùi nhẹ nhàng dùng một chút lực, chiếc ghế dựa liền quay vài vòng,anh ngồi đối diện nhìn ra bên ngoài các tầng nhà cao thấp khác nhau. Trong tay cầm ly rượu vang màu đỏ lắc lắc.
Cù Nhiên nhẹ nhàng lắc cái ly, màu đỏ óng ánh rực rỡ đó chưa từng rời khỏi mắt anh, Chẳng lẽ là ăn không được nên nhớ mãi? Không chiếm được thứ anh muốn cho nên anh có tiếc nuối, tự anh đã giải thích với lòng mình như vậy.
Thư ký lúc này đẩy cửa tiến vào,“Cù phó tổng, đây là văn kiện quan trong ngài cần ký!”
Cù Nhiên quay lại nhìn , tầm mắt liếc nhìn vị trí rãnh ngực của thư ký. Khóe miệng anh cười miệt thị, đưa văn kiện cần cô phải ăn mặc như vậy sao?
Trong khoảng thời gian ở nước ngoài anh xử lí chuyện công ty thông qua hội nghị điện thoại, cha vì muốn anh nhanh chóng tiếp quản công ty, dám lấy thân thể không khoẻ đem công ty ném cho anh.
Kết quả theo anh rút ra, hơn một nữa công ty đều mặt quần áo như vậy . Anh cũng không cự tuyệt cái đẹp, nhưng tuyệt đối không chấp nhận tình cảm văn phòng. Trong mắt anh công là công, tư là tư, hai cái không thể nhập lại là một, nếu không chỉ tự tìm cái khổ. Mà sở dĩ không có lên tiếng gì đối với các cô, chẳng qua là nó cũng không có vi phạm nội qui công ty, cho nên cứ để cho mọi người nhìn đã mắt thôi, chuyện này đối với nam nhân viên cũng là một phúc lợi.
“Cô đặt ở đây, tôi ký xong thì tiến vào lấy.”
Nữ thư ký để hai tay trên bàn làm ra bộ vô tội nhắc nhở,“Nhưng mà Cù phó tổng ngài vừa trở về tiếp nhận công ty, rất nhiều không rõ, em ở đây có thể giải thích cho ngài những chỗ đó”
“Tôi nghĩ lấy năng lực của tôi, hiểu biết điều này không khó.”
Thấy Cù Nhiên có chút không kiên nhẫn, cô ta đành phải thức thời rời khỏi văn phòng.
Beta: Quảng Hằng
Trời vừa tờ mờ sáng, cục cưng bên người cô bắt đầu ngoạ nguậy. Đinh Đồng giả bộ chưa thức, mặc cho cục cưng quậy phá .
Không lâu sau, cái miệng nhỏ nhắn liền hôn lên mặt cô, sau đó cả người đều nằm trên người cô .
“Mẹ ơi! thức dậy ...... thức dậy đi! Con đói bụng rồi !” Phá cô thật lâu mà cô vẫn không phản ứng, cuối cùng cục cưng cũng phát ra kháng nghị.
Đinh Đồng lúc này mới đưa tay ra ôm lấy cục cưng, xoay người đứng dậy.
“Đã đói bụng? Hửm? Có phải vội vã đi nhà trẻ hay không?” Đinh Đồng mặc kiểu áo ngủ sơ mi thật to, ôm Bành Hạo đến phòng vệ sinh rửa mặt.
Bành Hạo mặc áo ngủ có hình nhân vật phim hoạt hình, đứng trên ghế trước bồn rửa mặt, Đinh Đồng giúp cục cưng tra kem đánh răng, sau đó một lớn một nhỏ đánh răng rửa mặt.
Ăn qua bữa sáng, cũng chỉ mới hơn 7h, Đinh Đồng trở về phòng thay quần áo xong, đi qua phòng Bành Hạo. Cậu nhóc cỡi hết quần áo chỉ còn mặc một cái quần nhỏ có hình phim hoạt hình, nhìn tủ quần áo không biết nên mặt bộ nào.
Đinh Đồng đi qua, đánh nhẹ vào đầu cục cưng, từ bên trong lấy cho cục cưng một bộ quần áo,“Nhanh đi, thay quần áo mẹ đưa con đi học.”
“Mẹ,mẹ làm xấu kiểu tóc của con!” Cậu vươn tay sửa lại đầu tóc,“ bộ quần áo này đẹp mặt sao?”
“Đẹp, đẹp mà, bạn nhỏ Bành Hạo dáng dấp tuấn tú như vậy, mặc cái gì cũng đều đẹp !” Tâm tư của cục cưng Đinh Đồng hiểu rất rõ, gần đây trong lớp có một bạn nhỏ dáng dấp giống như quả đào ngọt, là bạn gái nhỏ đáng yêu, mỗi ngày ước gì sớm đi nhà trẻ để chờ cô bé,vì thế mà tốn rất nhiều thời gian chọn quần áo đẹp. Đinh Đồng nhìn đồng hồ, rất bất đắc dĩ, cô lo lắng nhất chính là Bành Hạo di truyền từ anh cả điểm này, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, cô cũng sẽ không chuyện bé xé ra to.
Bành Hạo mặc quần áo nhìn vào gương, nhìn nhìn hai vết sẹo trên mặt mình, lại chạy đến trước mặt Đinh Đồng,“Mẹ, giúp con trang điểm một chút đi, trang điểm sẽ không nhìn thấy !” Cục cưng nói là trang điểm.
Đinh Đồng thấy nó muốn trang điểm, vừa tức giận vừa buồn cười, vỗ mông cục cưng một chút nói: “cCon trai nào có trang điểm! Con mà trang điểm đến trường, quả đào ngọt của con sẽ chê cười con đó!”
Nghe mẹ nói như vậy, cậu bỏ qua ý tưởng này, vẫn là vuốt ve trên mặt một chút, trong lòng khó chịu.
Theo thường lệ Lô phương đã cho xe chờ ở dưới lầu, hai người đưa Bành Hạo đến nhà trẻ rồi, liền trực tiếp đến công ty.
......
Từ sau buổi tối hôm đó, Cù Nhiên vẫn không có cách nào quên được người phụ nữ ngồi trên đùi mình vừa hôn vừa khóc, cái loại cảm giác khác thường này, ngày ngày liền hiện lên trong lòng anh.
Anh thừa nhận mình có chủ nghĩa nam nhân rất lớn, phụ nữ đối anh mà nói, trừ bỏ thỏa mãn dục vọng ra, nhiều nhất cũng chính là lấy về nhà sinh con dưỡng cái , mấy năm nay anh ngập trong x hoa đồi trụy, rượu ngon và gái đẹp cùng với những cơ hội làm giàu, anh đã thấy qua nhiều phụ nữ còn xinh đẹp quyến rũ hơn Đinh Đồng, thõa mãn dục vọng xong không có bất cứ điều gì làm anh nhớ như vậy.
Anh lui về phía sau, trên đùi nhẹ nhàng dùng một chút lực, chiếc ghế dựa liền quay vài vòng,anh ngồi đối diện nhìn ra bên ngoài các tầng nhà cao thấp khác nhau. Trong tay cầm ly rượu vang màu đỏ lắc lắc.
Cù Nhiên nhẹ nhàng lắc cái ly, màu đỏ óng ánh rực rỡ đó chưa từng rời khỏi mắt anh, Chẳng lẽ là ăn không được nên nhớ mãi? Không chiếm được thứ anh muốn cho nên anh có tiếc nuối, tự anh đã giải thích với lòng mình như vậy.
Thư ký lúc này đẩy cửa tiến vào,“Cù phó tổng, đây là văn kiện quan trong ngài cần ký!”
Cù Nhiên quay lại nhìn , tầm mắt liếc nhìn vị trí rãnh ngực của thư ký. Khóe miệng anh cười miệt thị, đưa văn kiện cần cô phải ăn mặc như vậy sao?
Trong khoảng thời gian ở nước ngoài anh xử lí chuyện công ty thông qua hội nghị điện thoại, cha vì muốn anh nhanh chóng tiếp quản công ty, dám lấy thân thể không khoẻ đem công ty ném cho anh.
Kết quả theo anh rút ra, hơn một nữa công ty đều mặt quần áo như vậy . Anh cũng không cự tuyệt cái đẹp, nhưng tuyệt đối không chấp nhận tình cảm văn phòng. Trong mắt anh công là công, tư là tư, hai cái không thể nhập lại là một, nếu không chỉ tự tìm cái khổ. Mà sở dĩ không có lên tiếng gì đối với các cô, chẳng qua là nó cũng không có vi phạm nội qui công ty, cho nên cứ để cho mọi người nhìn đã mắt thôi, chuyện này đối với nam nhân viên cũng là một phúc lợi.
“Cô đặt ở đây, tôi ký xong thì tiến vào lấy.”
Nữ thư ký để hai tay trên bàn làm ra bộ vô tội nhắc nhở,“Nhưng mà Cù phó tổng ngài vừa trở về tiếp nhận công ty, rất nhiều không rõ, em ở đây có thể giải thích cho ngài những chỗ đó”
“Tôi nghĩ lấy năng lực của tôi, hiểu biết điều này không khó.”
Thấy Cù Nhiên có chút không kiên nhẫn, cô ta đành phải thức thời rời khỏi văn phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.