Kế Hoạch Cưa Đổ Nam Thần Cặn Bã Toang Rồi
Chương 19:
Trường Dã Mạn Mạn
10/07/2024
Manh Manh: [Nhưng em thật sự rất buồn ngủ... Ưm.]
Manh Manh: [Mèo con chúc ngủ ngon.jpg]
G: [Ngủ ngon.]
*
Sau đêm đó, Kỷ Tô rõ ràng cảm thấy G không còn lạnh lùng như ban đầu nữa, chỉ cần cậu gửi tin nhắn, không quá một tiếng là nhận được tin nhắn trả lời.
Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đây, chỉ cần cậu không chủ động tìm G, đối phương tuyệt đối sẽ không chủ động tìm cậu.
Trong lòng Kỷ Tô hiểu rõ, đây chính là đặc điểm chung của mấy tên tra nam, không chủ động, không từ chối, không có trách nhiệm, chỉ chờ những con cá trong ao tự mắc câu.
Nhưng nếu tiếp tục nói chuyện một cách không mặn không nhạt thế này, đừng nói là lừa được ảnh riêng tư của hắn, ngay cả việc khi nào có thể bắt đầu yêu đương qua mạng cũng khó mà biết được.
Kiều Cẩm suy nghĩ một lúc, cuối cùng kết luận: "Mình nghĩ, có lẽ là vì hắn chưa biết mặt cậu."
Kỷ Tô có chút thắc mắc: "Nhưng lúc đàn chị quen online với hắn, chị ấy cũng không biết mặt hắn mà."
Kiều Cẩm: "Vậy cậu nói xem hắn có biết mặt đàn chị không?"
Kỷ Tô: "Biết."
"Thế thì rõ rồi!" Kiều Cẩm vỗ đùi: "Đàn ông không giống phụ nữ, đa số đàn ông là động vật cảm tính, đặc biệt là mấy tên lăng nhăng, nếu đối phương không phải là mỹ nữ, chắc chắn sẽ không quan tâm nhiều."
Kỷ Tô xoa xoa thái dương: "Cậu nói cũng có lý, nhưng nếu tôi gửi ảnh trên mạng cho hắn, thì rủi ro bị phát hiện rất cao."
"Để mình nghĩ xem…" Kiều Cẩm nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong sáng trước mặt, khoé môi từ từ nhếch lên một đường cong kỳ lạ.
Kỷ Tô mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn: "Cậu đang nghĩ gì vậy?"
"Đây là cậu hỏi mình đấy!"
Kiều Cẩm nắm lấy cơ hội, thao thao bất tuyệt: "Mình đang nghĩ nếu cậu đội tóc giả, trang điểm đầy đủ, chắc chắn có thể khiến tra nam mê đến mức không biết phương hướng!"
Kỷ Tô ngả người ra sau: "Nghĩ cũng đừng nghĩ."
"Được rồi, được rồi, mình biết việc giả gái làm khó cậu, một trai thẳng chính tông."
Kiều Cẩm cười hì hì: "Vậy chúng ta sẽ thử cách khác."
Kỷ Tô vẫn giữ cảnh giác: "Cách gì?"
Nửa giờ sau, Kỷ Tô dưới sự giám sát của Kiều Cẩm, bị ép đặt mua một bộ đồng phục thuỷ thủ, kèm theo tất chân màu trắng.
Để tránh nhân viên bưu điện nghĩ mình là biến thái, Kỷ Tô đặc biệt ghi chú lúc giao hàng phải là giao hàng bí mật.
Hai ngày sau, Kỷ Tô nhận được gói hàng từ trung tâm bưu điện, nhìn vào phiếu gửi hàng, kích cỡ và mẫu mã được ghi rõ ràng.
Manh Manh: [Mèo con chúc ngủ ngon.jpg]
G: [Ngủ ngon.]
*
Sau đêm đó, Kỷ Tô rõ ràng cảm thấy G không còn lạnh lùng như ban đầu nữa, chỉ cần cậu gửi tin nhắn, không quá một tiếng là nhận được tin nhắn trả lời.
Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đây, chỉ cần cậu không chủ động tìm G, đối phương tuyệt đối sẽ không chủ động tìm cậu.
Trong lòng Kỷ Tô hiểu rõ, đây chính là đặc điểm chung của mấy tên tra nam, không chủ động, không từ chối, không có trách nhiệm, chỉ chờ những con cá trong ao tự mắc câu.
Nhưng nếu tiếp tục nói chuyện một cách không mặn không nhạt thế này, đừng nói là lừa được ảnh riêng tư của hắn, ngay cả việc khi nào có thể bắt đầu yêu đương qua mạng cũng khó mà biết được.
Kiều Cẩm suy nghĩ một lúc, cuối cùng kết luận: "Mình nghĩ, có lẽ là vì hắn chưa biết mặt cậu."
Kỷ Tô có chút thắc mắc: "Nhưng lúc đàn chị quen online với hắn, chị ấy cũng không biết mặt hắn mà."
Kiều Cẩm: "Vậy cậu nói xem hắn có biết mặt đàn chị không?"
Kỷ Tô: "Biết."
"Thế thì rõ rồi!" Kiều Cẩm vỗ đùi: "Đàn ông không giống phụ nữ, đa số đàn ông là động vật cảm tính, đặc biệt là mấy tên lăng nhăng, nếu đối phương không phải là mỹ nữ, chắc chắn sẽ không quan tâm nhiều."
Kỷ Tô xoa xoa thái dương: "Cậu nói cũng có lý, nhưng nếu tôi gửi ảnh trên mạng cho hắn, thì rủi ro bị phát hiện rất cao."
"Để mình nghĩ xem…" Kiều Cẩm nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong sáng trước mặt, khoé môi từ từ nhếch lên một đường cong kỳ lạ.
Kỷ Tô mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn: "Cậu đang nghĩ gì vậy?"
"Đây là cậu hỏi mình đấy!"
Kiều Cẩm nắm lấy cơ hội, thao thao bất tuyệt: "Mình đang nghĩ nếu cậu đội tóc giả, trang điểm đầy đủ, chắc chắn có thể khiến tra nam mê đến mức không biết phương hướng!"
Kỷ Tô ngả người ra sau: "Nghĩ cũng đừng nghĩ."
"Được rồi, được rồi, mình biết việc giả gái làm khó cậu, một trai thẳng chính tông."
Kiều Cẩm cười hì hì: "Vậy chúng ta sẽ thử cách khác."
Kỷ Tô vẫn giữ cảnh giác: "Cách gì?"
Nửa giờ sau, Kỷ Tô dưới sự giám sát của Kiều Cẩm, bị ép đặt mua một bộ đồng phục thuỷ thủ, kèm theo tất chân màu trắng.
Để tránh nhân viên bưu điện nghĩ mình là biến thái, Kỷ Tô đặc biệt ghi chú lúc giao hàng phải là giao hàng bí mật.
Hai ngày sau, Kỷ Tô nhận được gói hàng từ trung tâm bưu điện, nhìn vào phiếu gửi hàng, kích cỡ và mẫu mã được ghi rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.