Kế Hoạch Cưa Đổ Nam Thần Cặn Bã Toang Rồi
Chương 18:
Trường Dã Mạn Mạn
10/07/2024
Kỷ Tô quyết định để Manh Manh làm nũng, tạm thời qua mặt chuyện này đã.
Manh Manh: [Em đang nằm trên giường chuẩn bị nghỉ trưa rồi~]
Manh Manh: [Đợi em dậy rồi chụp gửi anh được không?]
G: [Ừ.]
Kỷ Tô đặt điện thoại xuống, không định tiếp tục cuộc trò chuyện nhảm nhí với hắn.
Dù bề ngoài chỉ trả lời một chữ “Ừ” lạnh lùng, nhưng trong lòng đối phương ít nhiều gì cũng sẽ có một chút mong chờ Manh Manh gửi ảnh chân mới.
Nhưng tên tra nam đó sẽ không bao giờ nhận được tấm ảnh như vậy, vì cậu hoàn toàn không có ý định gửi thật.
Tới tận chín giờ tối, khi Kỷ Tô làm việc gần xong, cậu mới chậm rãi đăng nhập vào tài khoản phụ.
Manh Manh: [Vừa luyện đàn xong, em về ký túc xá rồi, anh đang làm gì thế?]
Manh Manh: [Mèo con ngó đầu.jpg]
Lần này G không để Kỷ Tô phải đợi lâu, trả lời khá nhanh.
G: [Vừa tắm xong.]
Manh Manh: [Anh mặc đồ vào chưa?]
Manh Manh: [Mèo con che mặt.jpg]
G: [Mặc rồi.]
Kỷ Tô nhìn hộp thoại, khẽ nhíu mày.
Cậu tưởng rằng đối phương sẽ thuận theo gợi ý của mình mà nói vài câu ám chỉ, bởi vì đối phương quan tâm đến ảnh chân của Manh Manh như vậy, sao có thể là người đứng đắn đàng hoàng chứ.
Như thế thì cậu có thể nhân cơ hội yêu cầu tra nam gửi một tấm selfie, lộ mặt hoặc lộ dáng đều tốt.
Nhưng bây giờ đối phương không mắc mưu, để duy trì hình ảnh ngây thơ đáng yêu của Manh Manh, Kỷ Tô đành phải tạm thời từ bỏ.
Manh Manh: [Dạ, buổi tối lạnh lắm, anh nhớ mặc ấm nha!]
G không hỏi thêm về chuyện váy, Kỷ Tô tất nhiên sẽ không nhắc lại, trò chuyện với hắn ta về chủ đề khác.
Manh Manh: [Bình thường không đi học, anh thích làm gì?]
G: [Chơi bóng rổ, nghe nhạc.]
Manh Manh: [Wow, hóa ra anh cũng thích nghe nhạc!]
Kỷ Tô không ngờ sở thích âm nhạc của Manh Manh lại trùng hợp với G.
Có chung sở thích, cuộc trò chuyện có thể kéo dài hơn một chút.
Ngoài dự đoán, sở thích âm nhạc của hai người lại rất trùng khớp.
Kỷ Tô có chút khó chịu, không muốn tin một tên tra nam có thể có gu thẩm mỹ như vậy.
Nói thêm một lúc, cậu chủ động kết thúc cuộc trò chuyện, cậu không muốn nói hết chủ đề trong một đêm.
Manh Manh: [Anh ơi, em buồn ngủ rồi.]
G: [Ừ, đi ngủ đi.]
Manh Manh: [Tối nay nói chuyện với anh vui quá, không muốn nói chúc ngủ ngon chút nào...]
G: [Vậy thì nói chuyện thêm một lúc?]
Kỷ Tô: “……”
Cái tên này, bây giờ lại không giả vờ lạnh lùng nữa?
Manh Manh: [Em đang nằm trên giường chuẩn bị nghỉ trưa rồi~]
Manh Manh: [Đợi em dậy rồi chụp gửi anh được không?]
G: [Ừ.]
Kỷ Tô đặt điện thoại xuống, không định tiếp tục cuộc trò chuyện nhảm nhí với hắn.
Dù bề ngoài chỉ trả lời một chữ “Ừ” lạnh lùng, nhưng trong lòng đối phương ít nhiều gì cũng sẽ có một chút mong chờ Manh Manh gửi ảnh chân mới.
Nhưng tên tra nam đó sẽ không bao giờ nhận được tấm ảnh như vậy, vì cậu hoàn toàn không có ý định gửi thật.
Tới tận chín giờ tối, khi Kỷ Tô làm việc gần xong, cậu mới chậm rãi đăng nhập vào tài khoản phụ.
Manh Manh: [Vừa luyện đàn xong, em về ký túc xá rồi, anh đang làm gì thế?]
Manh Manh: [Mèo con ngó đầu.jpg]
Lần này G không để Kỷ Tô phải đợi lâu, trả lời khá nhanh.
G: [Vừa tắm xong.]
Manh Manh: [Anh mặc đồ vào chưa?]
Manh Manh: [Mèo con che mặt.jpg]
G: [Mặc rồi.]
Kỷ Tô nhìn hộp thoại, khẽ nhíu mày.
Cậu tưởng rằng đối phương sẽ thuận theo gợi ý của mình mà nói vài câu ám chỉ, bởi vì đối phương quan tâm đến ảnh chân của Manh Manh như vậy, sao có thể là người đứng đắn đàng hoàng chứ.
Như thế thì cậu có thể nhân cơ hội yêu cầu tra nam gửi một tấm selfie, lộ mặt hoặc lộ dáng đều tốt.
Nhưng bây giờ đối phương không mắc mưu, để duy trì hình ảnh ngây thơ đáng yêu của Manh Manh, Kỷ Tô đành phải tạm thời từ bỏ.
Manh Manh: [Dạ, buổi tối lạnh lắm, anh nhớ mặc ấm nha!]
G không hỏi thêm về chuyện váy, Kỷ Tô tất nhiên sẽ không nhắc lại, trò chuyện với hắn ta về chủ đề khác.
Manh Manh: [Bình thường không đi học, anh thích làm gì?]
G: [Chơi bóng rổ, nghe nhạc.]
Manh Manh: [Wow, hóa ra anh cũng thích nghe nhạc!]
Kỷ Tô không ngờ sở thích âm nhạc của Manh Manh lại trùng hợp với G.
Có chung sở thích, cuộc trò chuyện có thể kéo dài hơn một chút.
Ngoài dự đoán, sở thích âm nhạc của hai người lại rất trùng khớp.
Kỷ Tô có chút khó chịu, không muốn tin một tên tra nam có thể có gu thẩm mỹ như vậy.
Nói thêm một lúc, cậu chủ động kết thúc cuộc trò chuyện, cậu không muốn nói hết chủ đề trong một đêm.
Manh Manh: [Anh ơi, em buồn ngủ rồi.]
G: [Ừ, đi ngủ đi.]
Manh Manh: [Tối nay nói chuyện với anh vui quá, không muốn nói chúc ngủ ngon chút nào...]
G: [Vậy thì nói chuyện thêm một lúc?]
Kỷ Tô: “……”
Cái tên này, bây giờ lại không giả vờ lạnh lùng nữa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.