Chương 12: Lâm Mẫn Mẫn Không Có Ở Đây
ThaoPham
04/01/2021
Triệu Kỳ Bân xuống nhà tiếp khách:
" Xin chào Hàn thiếu,ngọn gió nào hôm nay lại đưa anh đến tận nơi này tìm tôi vậy"
Hàn Nhật Hạo vốn dĩ không hề biết Triệu Kỳ Bân,nhưng hắn ta thì biết Hàn Nhật Hạo rất rõ.
Hàn Nhật Hạo lên tiếng sau câu chào không cần thiết của Triệu Kỳ Bân:
" Tôi đến đây tìm Lâm Mẫn Mẫn,Triệu thiếu mau trả người lại cho tôi" Hàn Nhất Hạo lời nói kiên định,một mực cho rằng Lâm Mẫn Mẫn là do Triệu Kỳ Bân bắt đi.
" Hàn thiếu anh vô cớ đến đây đòi người gì chứ,Lâm Mẫn Mẫn không có ở đây" Triệu Kỳ Bân trơ trẽn thách thức Hàn Nhật Hạo:
" Hàn thiếu không tin thì tôi mời anh vào tìm tự nhiên,nhưng tôi cho anh biết nếu tìm không có người tôi đây sẽ không ngại mà đi kiện anh tội vu khống,xâm nhập gia cư bất hợp pháp"
Lục Vĩnh Kỳ nhìn tên này thấy chán ghét vô cùng,anh đưa tay chỉ vào bên trong ra lệnh cho người của anh:
" Thích kiện thì kiện tôi đây,vào tìm người nhanh lên"
Hàn Nhật Hạo cùng những người còn lại vẫn ở đó chờ kết quả tìm kiếm.
Một lúc sau kết quả không như mong đợi chỉ nhận lại những cái lắc đầu.Hàn Nhật Hạo không tin,rõ ràng là tín hiệu định vị trên màn hình loptop đang dừng lại ở đây,Hàn Nhật Hạo không cam lòng anh quyết định tự mình vào tìm.
Triệu Kỳ Bân đắc ý khi nhìn Hàn Nhật Hạo tức điên lên tìm người như vậy,hắn ta cười hả hê.
Cao Thiên Vũ nhìn Hạ Hoa rồi cả hai cùng đi theo Hàn Nhật Hạo mà tìm Lâm Mẫn Mẫn,lúc nảy trước khi bước vào đây họ cũng đã xem tín hiệu định vị trên loptop của Hàn Nhật Hạo.
Triệu Kỳ Bân kên kiệu rằng giọng hâm dọa Lục Vĩnh Kỳ còn đang đứng đối diện với hắn:
" Từng người các ngươi chuẩn bị nhận đơn hầu tòa đi"
Lục Vĩnh Kỳ:
" Mầy nghĩ tao sợ những lời của mầy à,mầy đánh giá tao hơi bị thấp rồi đó"
3 người kia trở lại nhưng không có Mẫn Mẫn,Triệu Kỳ Bân nhìn bộ dạng thất vọng của họ hắn ta cười nham nhở.
Theo quan sat từ đầu đến giờ Lục Vĩnh Kỳ càng chắc chắn Lâm Mẫn Mẫn đang bị tên cầm thú này giấu đi đâu rồi.
Lục Vĩnh Kỳ nhanh chống bẻ hai tay Triệu Kỳ Bân ra sau,khống chế hắn ta lại.
Phòng cách âm Lâm Mẫn Mẫn phải cột hai vạt áo lại vì lúc nảy cút áo đã bị tên khốn Triệu Kỳ Bân xé đứt hết.Ngó xung quanh thấy cửa sổ bằng kính,cô bắt ghế đứng lên quan sát bên ngoài,một tia hy vọng sẹt qua,sau một hồi tìm kiếm,Lâm Mẫn Mẫn cũng đã tìm được cách để ra ngoài.Ở trong căn phòng này Triệu Kỳ Bân chứa vũ khí các loại,Lâm Mẫn Mẫn dùng thanh ống tiếp đập vỡ cửa kính,vì bên ngoài ban công còn một lớp kính nên khi cô phá cửa chẳng ai nghe âm thanh gì cả.
Lâm Mẫn Mẫn ném thanh ống tiếp ra ngoài trước,cô bước lên ghế cố gắng leo ra ngoài,lúc leo lên để nhảy ra ngoài Mẫn Mẫn bị thương không ít do kính trên cửa lúc nảy cô đập quá bén,Mẫn Mẫn bị trật cả chân.
Bên ngoài Lục Vĩnh Kỳ đã dùng bạo lực buộc Triệu Kỳ Bân phải nói Mẫn Mẫn ở đâu.Hắn ta cũng rất ngoan cố,cho dù bị Lục Vĩnh Kỳ cả Hàn Nhật Hạo đấm cho mấy đấm vẫn không hé môi nói gì.
Lục Vĩnh Kỳ giao hắn cho người của anh lôi ra ngoài mang về căn cứ của anh để chơi vài trò với hắn.
Hàn Nhật Hạo ra về trong sự thất vọng,bất lực,anh thầm trách mình tại sao không bảo vệ tốt cho người anh yêu.
Mọi người bước đi gần đến cổng,Lâm Mẫn Mẫn lúc này cố gắng dồn hết sức lực cuối cùng đập lớp kính đỗ xuống vỡ tan tành,từ lầu 1 cô cứ thế lao xuống hồ bơi phía dưới.
Âm thanh vang lên,tất cả theo lối âm thanh phát ra mà chạy vào,người của Lục Vĩnh Kỳ làm việc nhanh nhẹn lau xuống mang Mẫn Mẫn lên,Hàn Nhật Hạo đã cởi áo khoát chờ sẵn.
Hàn Nhật Hạo nhìn máu đỏ từ người con gái anh yêu thấm hòa vào nước hồ bơi,anh đau lòng chết đi được.Anh ra lệnh cho Cảnh Hy:
" Gọi Hà Mạnh Nguyên chuẩn bị đi,chúng ta sẽ đưa Mẫn Mẫn đến ngay"
Cảnh Hy chạy nhanh ra xe,vừa đi vừa gọi cho Hà Mạnh Nguyên.
Lâm Mẫn Mẫn được đưa lên khỏi nước,cô đã bất tĩnh rồi,Hàn Nhật Hạo lấy áo khoát của anh quấn cô gái của mình lại bế lên chạy nhanh ra xe.
Hạ Hoa lo lắng thúc giụt Cao Thiên Vũ mau lấy xe đuổi theo đến bệnh viện xem tình trạng của Mẫn Mẫn.
Lục Vĩnh Kỳ đai nghiến với tên khốn nạn này,người của Lục Vĩnh Kỳ tiếp tục mang tên này về căn cứ đợi lệnh là xử lý ngay.
Trên xe Hàn Nhật Hạo đau lòng ôm cô gái của mình vào lòng:
" Mẫn Mẫn em tỉnh lại đi anh xin em đó đừng rời xa anh"
Lâm Mẫn Mẫn mở mắt ra đã thấy nước mắt anh đang rơi dài trên khuôn mặt điển trai này:
" Anh Hạo anh có muốn biết câu trả lời của em không"
" Ngoan,đừng nói gì cả,anh đưa em đến bệnh viện,anh chỉ muốn nghe câu trả lời từ một Mẫn Mẫn khỏe mạnh thôi"
Nói rồi Hàn Nhật Hạo hôn nhẹ lên môi cô,ánh mắt yêu thương pha chút đau xót hiện rõ.
( Cho mình ý kiến nhé,cảm ơn ạ)
" Xin chào Hàn thiếu,ngọn gió nào hôm nay lại đưa anh đến tận nơi này tìm tôi vậy"
Hàn Nhật Hạo vốn dĩ không hề biết Triệu Kỳ Bân,nhưng hắn ta thì biết Hàn Nhật Hạo rất rõ.
Hàn Nhật Hạo lên tiếng sau câu chào không cần thiết của Triệu Kỳ Bân:
" Tôi đến đây tìm Lâm Mẫn Mẫn,Triệu thiếu mau trả người lại cho tôi" Hàn Nhất Hạo lời nói kiên định,một mực cho rằng Lâm Mẫn Mẫn là do Triệu Kỳ Bân bắt đi.
" Hàn thiếu anh vô cớ đến đây đòi người gì chứ,Lâm Mẫn Mẫn không có ở đây" Triệu Kỳ Bân trơ trẽn thách thức Hàn Nhật Hạo:
" Hàn thiếu không tin thì tôi mời anh vào tìm tự nhiên,nhưng tôi cho anh biết nếu tìm không có người tôi đây sẽ không ngại mà đi kiện anh tội vu khống,xâm nhập gia cư bất hợp pháp"
Lục Vĩnh Kỳ nhìn tên này thấy chán ghét vô cùng,anh đưa tay chỉ vào bên trong ra lệnh cho người của anh:
" Thích kiện thì kiện tôi đây,vào tìm người nhanh lên"
Hàn Nhật Hạo cùng những người còn lại vẫn ở đó chờ kết quả tìm kiếm.
Một lúc sau kết quả không như mong đợi chỉ nhận lại những cái lắc đầu.Hàn Nhật Hạo không tin,rõ ràng là tín hiệu định vị trên màn hình loptop đang dừng lại ở đây,Hàn Nhật Hạo không cam lòng anh quyết định tự mình vào tìm.
Triệu Kỳ Bân đắc ý khi nhìn Hàn Nhật Hạo tức điên lên tìm người như vậy,hắn ta cười hả hê.
Cao Thiên Vũ nhìn Hạ Hoa rồi cả hai cùng đi theo Hàn Nhật Hạo mà tìm Lâm Mẫn Mẫn,lúc nảy trước khi bước vào đây họ cũng đã xem tín hiệu định vị trên loptop của Hàn Nhật Hạo.
Triệu Kỳ Bân kên kiệu rằng giọng hâm dọa Lục Vĩnh Kỳ còn đang đứng đối diện với hắn:
" Từng người các ngươi chuẩn bị nhận đơn hầu tòa đi"
Lục Vĩnh Kỳ:
" Mầy nghĩ tao sợ những lời của mầy à,mầy đánh giá tao hơi bị thấp rồi đó"
3 người kia trở lại nhưng không có Mẫn Mẫn,Triệu Kỳ Bân nhìn bộ dạng thất vọng của họ hắn ta cười nham nhở.
Theo quan sat từ đầu đến giờ Lục Vĩnh Kỳ càng chắc chắn Lâm Mẫn Mẫn đang bị tên cầm thú này giấu đi đâu rồi.
Lục Vĩnh Kỳ nhanh chống bẻ hai tay Triệu Kỳ Bân ra sau,khống chế hắn ta lại.
Phòng cách âm Lâm Mẫn Mẫn phải cột hai vạt áo lại vì lúc nảy cút áo đã bị tên khốn Triệu Kỳ Bân xé đứt hết.Ngó xung quanh thấy cửa sổ bằng kính,cô bắt ghế đứng lên quan sát bên ngoài,một tia hy vọng sẹt qua,sau một hồi tìm kiếm,Lâm Mẫn Mẫn cũng đã tìm được cách để ra ngoài.Ở trong căn phòng này Triệu Kỳ Bân chứa vũ khí các loại,Lâm Mẫn Mẫn dùng thanh ống tiếp đập vỡ cửa kính,vì bên ngoài ban công còn một lớp kính nên khi cô phá cửa chẳng ai nghe âm thanh gì cả.
Lâm Mẫn Mẫn ném thanh ống tiếp ra ngoài trước,cô bước lên ghế cố gắng leo ra ngoài,lúc leo lên để nhảy ra ngoài Mẫn Mẫn bị thương không ít do kính trên cửa lúc nảy cô đập quá bén,Mẫn Mẫn bị trật cả chân.
Bên ngoài Lục Vĩnh Kỳ đã dùng bạo lực buộc Triệu Kỳ Bân phải nói Mẫn Mẫn ở đâu.Hắn ta cũng rất ngoan cố,cho dù bị Lục Vĩnh Kỳ cả Hàn Nhật Hạo đấm cho mấy đấm vẫn không hé môi nói gì.
Lục Vĩnh Kỳ giao hắn cho người của anh lôi ra ngoài mang về căn cứ của anh để chơi vài trò với hắn.
Hàn Nhật Hạo ra về trong sự thất vọng,bất lực,anh thầm trách mình tại sao không bảo vệ tốt cho người anh yêu.
Mọi người bước đi gần đến cổng,Lâm Mẫn Mẫn lúc này cố gắng dồn hết sức lực cuối cùng đập lớp kính đỗ xuống vỡ tan tành,từ lầu 1 cô cứ thế lao xuống hồ bơi phía dưới.
Âm thanh vang lên,tất cả theo lối âm thanh phát ra mà chạy vào,người của Lục Vĩnh Kỳ làm việc nhanh nhẹn lau xuống mang Mẫn Mẫn lên,Hàn Nhật Hạo đã cởi áo khoát chờ sẵn.
Hàn Nhật Hạo nhìn máu đỏ từ người con gái anh yêu thấm hòa vào nước hồ bơi,anh đau lòng chết đi được.Anh ra lệnh cho Cảnh Hy:
" Gọi Hà Mạnh Nguyên chuẩn bị đi,chúng ta sẽ đưa Mẫn Mẫn đến ngay"
Cảnh Hy chạy nhanh ra xe,vừa đi vừa gọi cho Hà Mạnh Nguyên.
Lâm Mẫn Mẫn được đưa lên khỏi nước,cô đã bất tĩnh rồi,Hàn Nhật Hạo lấy áo khoát của anh quấn cô gái của mình lại bế lên chạy nhanh ra xe.
Hạ Hoa lo lắng thúc giụt Cao Thiên Vũ mau lấy xe đuổi theo đến bệnh viện xem tình trạng của Mẫn Mẫn.
Lục Vĩnh Kỳ đai nghiến với tên khốn nạn này,người của Lục Vĩnh Kỳ tiếp tục mang tên này về căn cứ đợi lệnh là xử lý ngay.
Trên xe Hàn Nhật Hạo đau lòng ôm cô gái của mình vào lòng:
" Mẫn Mẫn em tỉnh lại đi anh xin em đó đừng rời xa anh"
Lâm Mẫn Mẫn mở mắt ra đã thấy nước mắt anh đang rơi dài trên khuôn mặt điển trai này:
" Anh Hạo anh có muốn biết câu trả lời của em không"
" Ngoan,đừng nói gì cả,anh đưa em đến bệnh viện,anh chỉ muốn nghe câu trả lời từ một Mẫn Mẫn khỏe mạnh thôi"
Nói rồi Hàn Nhật Hạo hôn nhẹ lên môi cô,ánh mắt yêu thương pha chút đau xót hiện rõ.
( Cho mình ý kiến nhé,cảm ơn ạ)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.