Chương 1061: CÔ LẠI LỪA ANH TA
Duy Thành
02/06/2021
Giờ khắc này Cao Thanh Thu khiến Cố Đinh Cẩn không nhịn được nghĩ đến trước đây lúc bọn họ đang ở bên nhau, cô luôn luôn rất chiều theo anh ta, có đôi khi còn coi anh ta thành trẻ nhỏ, dỗ dành anh ta cũng giống như dỗ dành đứa trẻ.
Cô dịu dàng như vậy khiến Cố Đinh Cẩn có một loại ảo giác trở lại quá khứ.
Anh ta gật đầu: “Em đợi tôi!”
Sau đó đi về phía cửa tiệm kia.
Dù trong lòng anh ta vẫn biết cô sẽ không dễ dàng tha thứ cho mình như vậy nhưng anh ta vẫn hi vọng anh ta mua được thứ cô muốn về, cô sẽ liền tha thứ cho anh ta!
Trước kia khi anh ta chọc cho cô tức giận, Cao Thanh Thu đều sẽ nói: “Anh mua cho em tào phớ em thích ăn nhất thì em sẽ tha thứ cho anh.”
Như vậy bây giờ, có phải cũng có thể giống như trước kia hay không?
Cao Thanh Thu nhìn bóng lưng anh ta cười cười, không biết vì sao lại có chút đau lòng cho anh ta, thật ngốc!
Đã hơn hai mươi tuổi rồi mà vẫn còn ngốc như một đứa trẻ, khó trách anh ta vẫn luôn làm mấy chuyện điên rồ.
Cố Đinh Cẩn đầu óc mờ mịt đi về phía trước không bao lâu, đột nhiên kịp phản ứng lại cái gì.
Với tính cách của Cao Thanh Thu mà có thể tha thứ cho anh ta ư?
Làm sao có thể?
Huống chi cô còn có Bóng đèn nhỏ!
Lúc quay đầu lại quả nhiên nhìn thấy Cao Thanh Thu đã cản lại một chiếc xe taxi ở ven đường, bước lên xe.
Nhìn đến đây, anh ta lập tức phản ứng lại, cô đang lừa anh ta!
“Cao Thanh Thu!” Anh ra bước lại hai bước muốn bắt lấy cô nhưng chỉ có thể nhìn cô lên xe taxi, cách mình càng ngày càng xa. . .
Giống như mấy năm trước, anh ta trơ mắt nhìn cô gả cho cậu vậy.
Loại cảm giác bất lực này khiến anh ta cảm thấy giống như chỗ tim của mình bị đục ra một cái lỗ thủng lớn vậy.
Cô lại lừa anh ta!
…
Sau khi Cao Thanh Thu lên xe cũng không vội vã chạy về nhà mà lại báo cho lái xe một cái địa chỉ để anh ta đưa mình qua đó.
Lúc xe dừng lại, cô tới gõ cửa, người mở cửa là dì giúp việc nhà Cố Sâm, nhìn thấy Cao Thanh Thu bà ta không nhịn được sửng sốt một chút: “Thanh Thu, sao cô lại tới đây?”
Còn là lúc này.
Cao Thanh Thu nói: “Tôi tới tìm sư phụ của tôi.”
Cố Sâm ở đây.
Chuyện hôm nay không thể cứ để yên như vậy được, con hàng Cố Đinh Cẩn này cần phải bị dạy dỗ một chút nhưng Cao Thanh Thu lại không muốn lôi ông chú vào nên đành phải tìm đến sư phụ.
Dì giúp việc nhìn lướt qua xe taxi vừa mới lái đi bên ngoài lại nhìn lướt qua Cao Thanh Thu: “Vào đi!”
Cao Thanh Thu đi vào cửa, dì giúp việc cùng ở sau lưng cô, hỏi: “Cô vừa mới tan làm à?”
Cao Thanh Thu nhìn trang phục nghề nghiệp trên người mình một chút: “Cũng không phải.”
Lúc đầu đi xã giao đến lúc này đã mệt mỏi không chịu được nữa đã sớm muốn về nhà nghỉ ngơi, đi ăn uống cùng Cố Đinh Cẩn cô cảm thấy chính mình cũng sắp buồn đến chết.
Cố Sâm và An An đang ở trong phòng khách, anh ta đang ở đó dỗ dành An An: “Mau đi ngủ đi.”
“Không muốn, em vẫn chưa buồn ngủ.”
“sư phụ.” Cao Thanh Thu nhìn thấy sư phụ điên cuồng chiều vợ nhà mình, chủ động mở miệng.
Cố Sâm nhìn thấy Cao Thanh Thu thì hơi bất ngờ: “Sao em lại tới đây?”
Cao Thanh Thu là người rất lễ phép, bình thường đến nhà thăm hỏi đều gọi điện thoại hẹn trước rồi mới tới chứ không đột nhiên tập kích giống như thế này.
Cao Thanh Thu nói: “Có chút việc muốn tìm ngài.”
Cố Sâm nói: “Lại đây ngồi đi.”
Dì giúp việc đi lấy trà nước, An An nhìn Cao Thanh Thu, vui vẻ nói: “Thanh Thu.”
An An bị bệnh, bình thường người có thể tiếp xúc cũng chỉ có người trong nhà mình và Cố Sâm chứ căn bản không có cuộc sống nào khác ở bên ngoài, có thể gặp được Cao Thanh Thu, cô ta cảm thấy thật cao hứng.
Cao Thanh Thu cười cười.
Cố Sâm hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Cao Thanh Thu cũng không hề giấu diếm đem hết tất cả mọi chuyện về Cố Đinh Cẩn đều nói ra.
Cố Sâm bỗng nhiên ngừng lại, chuyện Cố Đinh Cẩn thích Cao Thanh Thu anh ta đã biết từ mấy năm trước rồi.
Khi đó anh ta còn vì chuyện này mà đi điều tra Cao Thanh Thu một chút.
Cô dịu dàng như vậy khiến Cố Đinh Cẩn có một loại ảo giác trở lại quá khứ.
Anh ta gật đầu: “Em đợi tôi!”
Sau đó đi về phía cửa tiệm kia.
Dù trong lòng anh ta vẫn biết cô sẽ không dễ dàng tha thứ cho mình như vậy nhưng anh ta vẫn hi vọng anh ta mua được thứ cô muốn về, cô sẽ liền tha thứ cho anh ta!
Trước kia khi anh ta chọc cho cô tức giận, Cao Thanh Thu đều sẽ nói: “Anh mua cho em tào phớ em thích ăn nhất thì em sẽ tha thứ cho anh.”
Như vậy bây giờ, có phải cũng có thể giống như trước kia hay không?
Cao Thanh Thu nhìn bóng lưng anh ta cười cười, không biết vì sao lại có chút đau lòng cho anh ta, thật ngốc!
Đã hơn hai mươi tuổi rồi mà vẫn còn ngốc như một đứa trẻ, khó trách anh ta vẫn luôn làm mấy chuyện điên rồ.
Cố Đinh Cẩn đầu óc mờ mịt đi về phía trước không bao lâu, đột nhiên kịp phản ứng lại cái gì.
Với tính cách của Cao Thanh Thu mà có thể tha thứ cho anh ta ư?
Làm sao có thể?
Huống chi cô còn có Bóng đèn nhỏ!
Lúc quay đầu lại quả nhiên nhìn thấy Cao Thanh Thu đã cản lại một chiếc xe taxi ở ven đường, bước lên xe.
Nhìn đến đây, anh ta lập tức phản ứng lại, cô đang lừa anh ta!
“Cao Thanh Thu!” Anh ra bước lại hai bước muốn bắt lấy cô nhưng chỉ có thể nhìn cô lên xe taxi, cách mình càng ngày càng xa. . .
Giống như mấy năm trước, anh ta trơ mắt nhìn cô gả cho cậu vậy.
Loại cảm giác bất lực này khiến anh ta cảm thấy giống như chỗ tim của mình bị đục ra một cái lỗ thủng lớn vậy.
Cô lại lừa anh ta!
…
Sau khi Cao Thanh Thu lên xe cũng không vội vã chạy về nhà mà lại báo cho lái xe một cái địa chỉ để anh ta đưa mình qua đó.
Lúc xe dừng lại, cô tới gõ cửa, người mở cửa là dì giúp việc nhà Cố Sâm, nhìn thấy Cao Thanh Thu bà ta không nhịn được sửng sốt một chút: “Thanh Thu, sao cô lại tới đây?”
Còn là lúc này.
Cao Thanh Thu nói: “Tôi tới tìm sư phụ của tôi.”
Cố Sâm ở đây.
Chuyện hôm nay không thể cứ để yên như vậy được, con hàng Cố Đinh Cẩn này cần phải bị dạy dỗ một chút nhưng Cao Thanh Thu lại không muốn lôi ông chú vào nên đành phải tìm đến sư phụ.
Dì giúp việc nhìn lướt qua xe taxi vừa mới lái đi bên ngoài lại nhìn lướt qua Cao Thanh Thu: “Vào đi!”
Cao Thanh Thu đi vào cửa, dì giúp việc cùng ở sau lưng cô, hỏi: “Cô vừa mới tan làm à?”
Cao Thanh Thu nhìn trang phục nghề nghiệp trên người mình một chút: “Cũng không phải.”
Lúc đầu đi xã giao đến lúc này đã mệt mỏi không chịu được nữa đã sớm muốn về nhà nghỉ ngơi, đi ăn uống cùng Cố Đinh Cẩn cô cảm thấy chính mình cũng sắp buồn đến chết.
Cố Sâm và An An đang ở trong phòng khách, anh ta đang ở đó dỗ dành An An: “Mau đi ngủ đi.”
“Không muốn, em vẫn chưa buồn ngủ.”
“sư phụ.” Cao Thanh Thu nhìn thấy sư phụ điên cuồng chiều vợ nhà mình, chủ động mở miệng.
Cố Sâm nhìn thấy Cao Thanh Thu thì hơi bất ngờ: “Sao em lại tới đây?”
Cao Thanh Thu là người rất lễ phép, bình thường đến nhà thăm hỏi đều gọi điện thoại hẹn trước rồi mới tới chứ không đột nhiên tập kích giống như thế này.
Cao Thanh Thu nói: “Có chút việc muốn tìm ngài.”
Cố Sâm nói: “Lại đây ngồi đi.”
Dì giúp việc đi lấy trà nước, An An nhìn Cao Thanh Thu, vui vẻ nói: “Thanh Thu.”
An An bị bệnh, bình thường người có thể tiếp xúc cũng chỉ có người trong nhà mình và Cố Sâm chứ căn bản không có cuộc sống nào khác ở bên ngoài, có thể gặp được Cao Thanh Thu, cô ta cảm thấy thật cao hứng.
Cao Thanh Thu cười cười.
Cố Sâm hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Cao Thanh Thu cũng không hề giấu diếm đem hết tất cả mọi chuyện về Cố Đinh Cẩn đều nói ra.
Cố Sâm bỗng nhiên ngừng lại, chuyện Cố Đinh Cẩn thích Cao Thanh Thu anh ta đã biết từ mấy năm trước rồi.
Khi đó anh ta còn vì chuyện này mà đi điều tra Cao Thanh Thu một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.