Chương 1: Hôn Ước
Bánh Mì Đậu Đỏ
09/06/2021
Cô Trịnh Minh Vy là 1 người con gái khiến nhiều người ngưỡng mộ và ghen tỵ khi cả tài cả sắc cô đều có, gia đình giàu có bậc nhất thành phố A kinh doanh hương liệu. Du học bên Mỹ sau 5 năm giờ đây cô có cho mình 1 shop thời trang nhỏ do chính tay cô lập nên làm ăn rất tốt. Gia đình nhiều lần muốn cô về quản lý công ty nhưng cô đều từ chối để cho người em của mình là Trịnh Hạo Thạc quản lý. Dù sao Hạo Thạc cũng đã 20 tuổi lại tài giỏi không kém chị mình rất nhiều cô gái đi theo nhưng Hạo Thạc lại có người để yêu rồi người ấy cũng yêu Hạo Thạc cậu .
Mới 21 tuổi nên cô cũng giống những cô gái khác vẫn thích vui chơi thích đi du lịch thăm thú. Muốn làm những gì mình thích nên cô mới mở 1 shop thời trang nhỏ nhắn xinh xắn nhưng người quản lý nó lại là đứa em thân thiết của cô kiêm luôn người yêu của em trai cô thiên kim tiểu thư nhà họ Trần- Trần Thanh Hồng hiền dịu tốt bụng luôn quan tâm đến người khác giỏi nhiều thứ như nấu ăn, thêu thùa may vá,... Còn cô thì tính tình thất thường lúc nắng lúc mưa gì cũng làm được chỉ có không biết nấu ăn mà thôi. Cô từng nói sẽ chẳng bao giờ rung động trước ai cả vì nhìn họ cô không có cảm tình. Ấy vậy mà khi gặp anh thì cô đã bị chính anh chinh phục trái tim nhỏ rung động trước anh muốn được bên anh.
" Sao cơ hôn ước? Lấy chồng? " - Cô nghe ba mẹ nói thì tròn mắt hét lên khiến 2 người phải bịt tai
" Con làm gì mà hét dữ vậy? " - Mẹ cô nói
" Nhà mình có hôn ước với bên nhà họ Trần từ đời ông nội con còn sống đã lập nên " - Ba cô nhấp 1 ngụm trà rồi từ tốn nói cũng không quên quan sát biểu hiện của cô con gái rượu của mình.
" Nhưng mà con mới 21 tuổi vẫn còn trẻ con vẫn muốn tự do " - Cô phồng má đến cạnh ba mình nũng nịu nhưng có vẻ như không thành
" Đây là điều không thể thay đổi, nếu không ta sẽ qua bên nhà họ nói chuyện lại cho 2 đứa sống thử 1 năm nếu không được sẽ hủy hôn "
" Thật hả ba? Con yêu ba nhất " - Cô cười tươi ôm ba mình dù trong lòng chẳng hề muốn dù là sống thử nhưng cô không muốn làm 2 người lo và buồn, ông Trịnh cười xoa đầu cô con gái bà Trịnh chỉ biết lắc đầu cười với sự nuông chiều của ông Trịnh với cô con gái này.
Bên kia thì lại khác với bên này không khí có vẻ căng thẳng hơn rất nhiều khi người con trai ấy nhất quyết không chịu dù là sống thử.
" Con nói không cưới là không cưới "
" Đây là điều ông nội con muốn, hơn nữa con gái họ cũng rất tốt "
" Ba con không muốn "
" Không muốn cũng phải cưới, nếu không chỉ có thể chọn cách 2 sống thử 1 năm rồi không hợp ta cho phép con ly hôn " - Ba anh kiên quyết anh dù có không muốn nhưng vẫn phải đồng ý ba anh đang bệnh anh không muốn ba mình lo lắng tức giận thêm tránh ảnh hưởng sức khỏe.
" Được con đồng ý cưới nhưng cô ta có hạnh phúc hay không thì con không chắc" - Nói xong anh với lấy áo vest rời đi đến công ty là việc, ba anh chỉ biết lắc đầu bất lực với người con trai này. Mang tâm trạng không mấy tốt đến công ty bộ dạng sát khí quanh người anh khiến nhân viên vội vàng né xa sợ bị ăn hành. Thế rồi chuyện họ lo sợ cũng đến hôm nay tất cả nhân viên phải ở lại tăng ca, nhân viên khóc ròng nhưng không dám hó hé nửa lời vì sợ anh cho nghỉ việc.
" Tối nay 2 gia đình hẹn nhau 8 giờ gặp mặt ở nhà hàng L.U con nhớ đến đúng giờ "
" Dạ vâng ạ con biết rồi con sẽ đến đúng giờ ba yên tâm " - Cô buông quyển tạp chí xuống trả lời
" Được rồi con làm gì làm đi ta đi đây "
" Tạm biệt ba " - Thấy ba mình đi ra cô liền nằm vật ra sofa chán nản, lúc sau vẫn phải lết thân vô phòng tắm thay đồ để chuẩn bị đi ra ngoài rồi mới đi gặp mặt bên nhà trai cùng ba mẹ . Bên anh anh cũng đã đồng ý đi nhưng là không biết mấy giờ anh mới đến vì có 1 hợp đồng quan trọng không bỏ được về sớm được anh sẽ đến sớm. Phụ huynh hai bên gia đình đã đến đầy đủ chỉ thiếu 2 người trẻ. Anh lại là người đến đúng giờ còn cô chưa thấy đến mất 10 phút 1 bóng dáng nhỏ nhắn chạy vội vào thấy mọi người miệng nhỏ không ngừng xin lỗi vì đến muộn.
Anh ngước lên bắt gặp ánh mắt cô cũng đang nhìn mình nhưng anh lại chẳng có cảm xúc gì ngược lại cô thì rung động với anh rồi. Ngồi đối diện anh cô cứ nhìn anh không rời mắt.
" Con xin lỗi tắc đường nên con đến muộn "
" Không sao chúng ta cũng mới đến " - Mẹ anh mỉm cười hiền hậu: " Con tên Minh Vy đúng không?"
" Dạ vâng ạ con tên Minh Vy ạ "
" Đây là con trai ta "
" Dạ em chào anh em là Minh Vy 21 tuổi ạ " - Cô đưa tay ra bắt anh cũng giữ phép lịch sự bắt lại
" Khánh Nam 25 tuổi "
Sau đó họ bắt đầu ăn tối các vị phụ huynh nói chuyện với nhau rất vui vẻ còn bàn cả chuyện chọn ngày tổ chức lễ cưới nhưng khác với họ 2 người trẻ chỉ có 1 người vui người còn lại không nhìn thấu được tâm tình nên không biết vui hay không
Mới 21 tuổi nên cô cũng giống những cô gái khác vẫn thích vui chơi thích đi du lịch thăm thú. Muốn làm những gì mình thích nên cô mới mở 1 shop thời trang nhỏ nhắn xinh xắn nhưng người quản lý nó lại là đứa em thân thiết của cô kiêm luôn người yêu của em trai cô thiên kim tiểu thư nhà họ Trần- Trần Thanh Hồng hiền dịu tốt bụng luôn quan tâm đến người khác giỏi nhiều thứ như nấu ăn, thêu thùa may vá,... Còn cô thì tính tình thất thường lúc nắng lúc mưa gì cũng làm được chỉ có không biết nấu ăn mà thôi. Cô từng nói sẽ chẳng bao giờ rung động trước ai cả vì nhìn họ cô không có cảm tình. Ấy vậy mà khi gặp anh thì cô đã bị chính anh chinh phục trái tim nhỏ rung động trước anh muốn được bên anh.
" Sao cơ hôn ước? Lấy chồng? " - Cô nghe ba mẹ nói thì tròn mắt hét lên khiến 2 người phải bịt tai
" Con làm gì mà hét dữ vậy? " - Mẹ cô nói
" Nhà mình có hôn ước với bên nhà họ Trần từ đời ông nội con còn sống đã lập nên " - Ba cô nhấp 1 ngụm trà rồi từ tốn nói cũng không quên quan sát biểu hiện của cô con gái rượu của mình.
" Nhưng mà con mới 21 tuổi vẫn còn trẻ con vẫn muốn tự do " - Cô phồng má đến cạnh ba mình nũng nịu nhưng có vẻ như không thành
" Đây là điều không thể thay đổi, nếu không ta sẽ qua bên nhà họ nói chuyện lại cho 2 đứa sống thử 1 năm nếu không được sẽ hủy hôn "
" Thật hả ba? Con yêu ba nhất " - Cô cười tươi ôm ba mình dù trong lòng chẳng hề muốn dù là sống thử nhưng cô không muốn làm 2 người lo và buồn, ông Trịnh cười xoa đầu cô con gái bà Trịnh chỉ biết lắc đầu cười với sự nuông chiều của ông Trịnh với cô con gái này.
Bên kia thì lại khác với bên này không khí có vẻ căng thẳng hơn rất nhiều khi người con trai ấy nhất quyết không chịu dù là sống thử.
" Con nói không cưới là không cưới "
" Đây là điều ông nội con muốn, hơn nữa con gái họ cũng rất tốt "
" Ba con không muốn "
" Không muốn cũng phải cưới, nếu không chỉ có thể chọn cách 2 sống thử 1 năm rồi không hợp ta cho phép con ly hôn " - Ba anh kiên quyết anh dù có không muốn nhưng vẫn phải đồng ý ba anh đang bệnh anh không muốn ba mình lo lắng tức giận thêm tránh ảnh hưởng sức khỏe.
" Được con đồng ý cưới nhưng cô ta có hạnh phúc hay không thì con không chắc" - Nói xong anh với lấy áo vest rời đi đến công ty là việc, ba anh chỉ biết lắc đầu bất lực với người con trai này. Mang tâm trạng không mấy tốt đến công ty bộ dạng sát khí quanh người anh khiến nhân viên vội vàng né xa sợ bị ăn hành. Thế rồi chuyện họ lo sợ cũng đến hôm nay tất cả nhân viên phải ở lại tăng ca, nhân viên khóc ròng nhưng không dám hó hé nửa lời vì sợ anh cho nghỉ việc.
" Tối nay 2 gia đình hẹn nhau 8 giờ gặp mặt ở nhà hàng L.U con nhớ đến đúng giờ "
" Dạ vâng ạ con biết rồi con sẽ đến đúng giờ ba yên tâm " - Cô buông quyển tạp chí xuống trả lời
" Được rồi con làm gì làm đi ta đi đây "
" Tạm biệt ba " - Thấy ba mình đi ra cô liền nằm vật ra sofa chán nản, lúc sau vẫn phải lết thân vô phòng tắm thay đồ để chuẩn bị đi ra ngoài rồi mới đi gặp mặt bên nhà trai cùng ba mẹ . Bên anh anh cũng đã đồng ý đi nhưng là không biết mấy giờ anh mới đến vì có 1 hợp đồng quan trọng không bỏ được về sớm được anh sẽ đến sớm. Phụ huynh hai bên gia đình đã đến đầy đủ chỉ thiếu 2 người trẻ. Anh lại là người đến đúng giờ còn cô chưa thấy đến mất 10 phút 1 bóng dáng nhỏ nhắn chạy vội vào thấy mọi người miệng nhỏ không ngừng xin lỗi vì đến muộn.
Anh ngước lên bắt gặp ánh mắt cô cũng đang nhìn mình nhưng anh lại chẳng có cảm xúc gì ngược lại cô thì rung động với anh rồi. Ngồi đối diện anh cô cứ nhìn anh không rời mắt.
" Con xin lỗi tắc đường nên con đến muộn "
" Không sao chúng ta cũng mới đến " - Mẹ anh mỉm cười hiền hậu: " Con tên Minh Vy đúng không?"
" Dạ vâng ạ con tên Minh Vy ạ "
" Đây là con trai ta "
" Dạ em chào anh em là Minh Vy 21 tuổi ạ " - Cô đưa tay ra bắt anh cũng giữ phép lịch sự bắt lại
" Khánh Nam 25 tuổi "
Sau đó họ bắt đầu ăn tối các vị phụ huynh nói chuyện với nhau rất vui vẻ còn bàn cả chuyện chọn ngày tổ chức lễ cưới nhưng khác với họ 2 người trẻ chỉ có 1 người vui người còn lại không nhìn thấu được tâm tình nên không biết vui hay không
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.