Chương 166: Châm Ngòi Thổi Gió
Vô Tội Quốc Độ
02/05/2023
Anh biết rõ Lý Tư Mục là dạng người gì, sợ rằng cô ta sẽ đến đây quấy phá nhà nghỉ của hai mẹ con họ.
Nhưng cũng may tình hình chưa có quá xấu, không có dấu vết đánh nhau, hẳn là bọn họ chỉ đang cãi lộn.
Anh thở phào một hơi, mẹ Hà thấy anh nghiêm túc hỏi: “Tiểu Trình, tôi hỏi cậu, con đàn bà kia là ai?”
“Bạn gái cũ, chia tay rồi mới tới đây.”
Trình Diệu Khôn nói rõ ràng, Lý Tư Mục kích động.
“Cái gì mà bạn gái cũ chứ?! Em không đồng ý chia tay!”
Trình Diệu Khôn lập tức kéo Hà Lộ ra đằng sau mình: “Rốt cuộc cô muốn gì?”
“Em muốn gì ư? Em đợi anh ba năm, anh nói chia tay là chia tay sao, dựa vào cái gì chứ?!”
Mẹ Hà xem Trình Diệu Khôn trả lời như thế nào, thấy động tác anh che chắn cho Hà Lộ, trong lòng cũng thỏa mãn một chút. Bà mặc kệ sự đời, đi qua phía lều gỗ, ngồi gác chân hóng chuyện.
“Lần trước tôi đã nói rõ ràng rồi cô không nghe sao? Hay cô muốn để tôi nói mọi người biết? Đến khi họ biết rõ rồi mới thấy thoải mái?” Trình Diệu Khôn nhíu mày, giọng nói trầm xuống.
Lý Tư Mục bị đuối lý nhất thời không biết nói gì. Dù sao chuyện đó nhiều người biết cũng không quá tốt.
Vì thế cô ta hít sâu một hơi, thái độ mềm mỏng, hai mắt hồng hồng đáng thương nhìn Trình Diệu Khôn, là khổ nhục kế.
“Có thể nói chuyện một chút không?”
“…”
Trình Diệu Khôn không hé răng, có chút do dự.
Không phải là do Lý Tư Mục rơi nước mắt, mà nếu để chuyện kia lộ ra trước mẹ con Hà Lộ, mặt mũi anh cũng coi như vứt hết.
Bạn thân Lý Tư Mục thấy thế, liền đứng ra hỗ trợ,
“Anh Khôn, hay anh cùng Mục Mục nói chuyện rõ ràng với nhau đi…”
“Khoan đã!” Hà Lộ phía sau Trình Diệu Khôn lên tiếng.
Mấy người đều quay lại nhìn cô, Hà Lộ nhíu mày nhìn về phía Trình Diệu Khôn.
“Không phải anh nói là do cô ấy thích anh em của anh nên hai người mới chia tay sao? Nhưng sao nghe cô ấy nói có vẻ… Không giống…”
Trình Diệu Khôn nghe vậy liền đau đầu, mẹ Hà ngồi bên kia cũng bỗng nhiên phụt cười, không ngờ là cái loại này.
Tiếng cười lọt vào tai Trình Diệu Khôn, mặt anh có chút nóng lên…
Anh hít sâu, nhìn thẳng về phía Hà Lộ: “Đúng! Anh thừa nhận lúc đó anh đã nói dối, không phải cô ta chia tay với anh, mà anh mới là người nói chia tay.”
“…Vì sao lại gạt em?”
“Vì anh bị cắm sừng, hơn nữa còn là rất nhiều sừng, loại chuyện này xấu hổ như vậy, anh không muốn bị mất mặt với em!”
Trình Diệu Khôn nói xong, mẹ Hà nhướng mày nhìn Lý Tư Mục, hừ cười một tiếng, bà khinh miệt cái loại đàn bà như vậy.
Lần này mặt Lý Tư Mục nóng lên, mẹ Hà tiếp tục cười một tiếng châm ngòi thổi gió.
“Ây ya, nói là chờ ba năm, thì ra chờ là thế này…”
Mặt Lý Tư Mục đỏ không chịu được, nhưng cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định, làm bộ không nghe thấy nhìn Trình Diệu Khôn.
“Em muốn nói rõ ràng với anh, có thể nói chuyện riêng với em không?”
Bây giờ quan trọng nhất phải được nói chuyện riêng với anh, lúc đó mới dễ dàng làm nũng.
“Tôi không còn gì để nói với cô cả! Nên đừng nói chuyện riêng làm gì!” Trình Diệu Khôn bực mình, âm giọng nóng nảy.
“Lý Tư Mục! Lúc biết chuyện của mấy người tôi đã cho các người mặt mũi rồi! Tôi cũng không đi bêu rếu chuyện xấu cô đã làm, coi như chúng ta đã chia tay! Cô bây giờ muốn cái mẹ gì đây?! Muốn tôi đi kể hết với mọi người cô mới vừa lòng đúng không?!”
Nhưng cũng may tình hình chưa có quá xấu, không có dấu vết đánh nhau, hẳn là bọn họ chỉ đang cãi lộn.
Anh thở phào một hơi, mẹ Hà thấy anh nghiêm túc hỏi: “Tiểu Trình, tôi hỏi cậu, con đàn bà kia là ai?”
“Bạn gái cũ, chia tay rồi mới tới đây.”
Trình Diệu Khôn nói rõ ràng, Lý Tư Mục kích động.
“Cái gì mà bạn gái cũ chứ?! Em không đồng ý chia tay!”
Trình Diệu Khôn lập tức kéo Hà Lộ ra đằng sau mình: “Rốt cuộc cô muốn gì?”
“Em muốn gì ư? Em đợi anh ba năm, anh nói chia tay là chia tay sao, dựa vào cái gì chứ?!”
Mẹ Hà xem Trình Diệu Khôn trả lời như thế nào, thấy động tác anh che chắn cho Hà Lộ, trong lòng cũng thỏa mãn một chút. Bà mặc kệ sự đời, đi qua phía lều gỗ, ngồi gác chân hóng chuyện.
“Lần trước tôi đã nói rõ ràng rồi cô không nghe sao? Hay cô muốn để tôi nói mọi người biết? Đến khi họ biết rõ rồi mới thấy thoải mái?” Trình Diệu Khôn nhíu mày, giọng nói trầm xuống.
Lý Tư Mục bị đuối lý nhất thời không biết nói gì. Dù sao chuyện đó nhiều người biết cũng không quá tốt.
Vì thế cô ta hít sâu một hơi, thái độ mềm mỏng, hai mắt hồng hồng đáng thương nhìn Trình Diệu Khôn, là khổ nhục kế.
“Có thể nói chuyện một chút không?”
“…”
Trình Diệu Khôn không hé răng, có chút do dự.
Không phải là do Lý Tư Mục rơi nước mắt, mà nếu để chuyện kia lộ ra trước mẹ con Hà Lộ, mặt mũi anh cũng coi như vứt hết.
Bạn thân Lý Tư Mục thấy thế, liền đứng ra hỗ trợ,
“Anh Khôn, hay anh cùng Mục Mục nói chuyện rõ ràng với nhau đi…”
“Khoan đã!” Hà Lộ phía sau Trình Diệu Khôn lên tiếng.
Mấy người đều quay lại nhìn cô, Hà Lộ nhíu mày nhìn về phía Trình Diệu Khôn.
“Không phải anh nói là do cô ấy thích anh em của anh nên hai người mới chia tay sao? Nhưng sao nghe cô ấy nói có vẻ… Không giống…”
Trình Diệu Khôn nghe vậy liền đau đầu, mẹ Hà ngồi bên kia cũng bỗng nhiên phụt cười, không ngờ là cái loại này.
Tiếng cười lọt vào tai Trình Diệu Khôn, mặt anh có chút nóng lên…
Anh hít sâu, nhìn thẳng về phía Hà Lộ: “Đúng! Anh thừa nhận lúc đó anh đã nói dối, không phải cô ta chia tay với anh, mà anh mới là người nói chia tay.”
“…Vì sao lại gạt em?”
“Vì anh bị cắm sừng, hơn nữa còn là rất nhiều sừng, loại chuyện này xấu hổ như vậy, anh không muốn bị mất mặt với em!”
Trình Diệu Khôn nói xong, mẹ Hà nhướng mày nhìn Lý Tư Mục, hừ cười một tiếng, bà khinh miệt cái loại đàn bà như vậy.
Lần này mặt Lý Tư Mục nóng lên, mẹ Hà tiếp tục cười một tiếng châm ngòi thổi gió.
“Ây ya, nói là chờ ba năm, thì ra chờ là thế này…”
Mặt Lý Tư Mục đỏ không chịu được, nhưng cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định, làm bộ không nghe thấy nhìn Trình Diệu Khôn.
“Em muốn nói rõ ràng với anh, có thể nói chuyện riêng với em không?”
Bây giờ quan trọng nhất phải được nói chuyện riêng với anh, lúc đó mới dễ dàng làm nũng.
“Tôi không còn gì để nói với cô cả! Nên đừng nói chuyện riêng làm gì!” Trình Diệu Khôn bực mình, âm giọng nóng nảy.
“Lý Tư Mục! Lúc biết chuyện của mấy người tôi đã cho các người mặt mũi rồi! Tôi cũng không đi bêu rếu chuyện xấu cô đã làm, coi như chúng ta đã chia tay! Cô bây giờ muốn cái mẹ gì đây?! Muốn tôi đi kể hết với mọi người cô mới vừa lòng đúng không?!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.