Chương 149: Trên Sô Pha Bị Anh Làm Cho Cao Trào
Vô Tội Quốc Độ
02/05/2023
Cô dựa trên lưng sô pha, mông nhỏ vặn vẹo liên tục, từng đợt dâm thủy không ngừng trào ra, bị côn thịt thô dài cắm lung tung khiến những giọt nước văng tung tóe, dọc theo bắp đùi chảy xuống tạo thành một vũng nước dưới mặt đất.
“Ư, kia, chỗ đó — a a — tê quá, a a —
“Đồ lẳng lơ! Chỗ đó là chỗ nào sao?!”
“A a, a a — không, không được — muốn, ưm a — muốn ra, muốn — a a —”
Trình Diệu Khôn thở nặng nề, tay nắm chặt cánh mông cô đè xuống, eo hông như trang bị mô tơ cắm rút liên tục, côn thịt thô dài hướng vào cửa huyệt đảo lộng, mỗi khi đi ra dường như muốn kéo cả mị thịt bên trong ra ngoài.
Cơ thể nhỏ nhắn của Hà Lộ không ngừng bị kích thích, đầu vú theo động tác của anh mà cọ xát lên lưng ghế, bên dưới càng không cần nói, ra ra vào vào liên tục, cô nhanh chóng muốn lên đỉnh…
“A…”
Âm thanh kẹt lại ở yết hầu, cơ thể lần nữa bị kéo căng, bắn dâm thủy ra, da đầu tê dại, tiểu huyệt cũng tê, tứ chi cũng vậy…
Ý thức khuây khỏa đến cực hạn không ngừng chạy lên đại não, mỗi lần rút ra là một lần tiểu huyệt co rút, xoắn chặt.
Được tầng thịt mềm bao bọc, tiểu huyệt điên cuồng mút hút lên gậy thịt, quy đầu tê rần không nhịn được…
“A —”
Trình Diệu Khôn gầm lên một tiếng, vội vàng rút côn thịt ra cửa huyệt nóng bỏng, cự vật thô cứng không biết cố gắng, vừa kéo ra liền bắn đầy miệng nhỏ của cô.
Anh cúi đầu, nhìn tiểu bức bên dưới chật vật ngậm mút gậy thịt, bên dưới vẫn hưng phấn bắn tinh, Trình Diệu Khôn nhíu mày.
Rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng vẫn bị cô ép đến bắn… Mẹ kiếp!
Khoái cảm bắn tinh vẫn còn kéo dài, sự thoải mái này không chỉ thỏa mãn đại não, thậm chí toàn thân cũng căng chặt, các cơ ngực, cơ tay đều nảy nhảy lên đập dữ dội…
Mỗi khi chưa thỏa mãn mà kết thúc bên ngoài như vậy đều rất khó chịu!
Đôi mắt anh đỏ bừng, nặng nề thở dốc, nhìn cô bị mình chơi đến tiểu huyệt không khép lại được, hàm răng nhỏ vẫn cắn chặt. Anh ôm Hà Lộ đặt lên giường, đi đến chiếc tủ TV, mở ngăn kéo tìm được một hộp áo mưa.
Anh vui mừng mở bao ra, kết quả… Là loại 52(*)…
(*) Cho các bạn không biết thì 52 là bao cỡ trung nhé.
“Mẹ nó!” Anh thấp giọng chửi, tức giận đến mức muốn xé toạc cái bao đang cầm rồi ném vào thùng rác, ánh mắt dừng trên người Hà Lộ.
Cô vẫn còn đang thở gấp, ánh mắt khép hờ đối diện anh, hai đầu ngực mềm mại đầy các vệt đỏ ái muội, núm vú cương cứng, dưới eo vẫn còn lưu lại dấu tay anh, hai chân vô lực run rẩy không khép lại được, em gái nhỏ giữa đỏ bừng như đóa hoa, vẫn còn dính nước ướt át…
Cô thấy được vẻ mặt đang dần trầm xuống trong tình dục của anh, bên trong ánh mắt như đang giam cầm một con thú đáng sợ chực chờ được thoát ra…
Hà Lộ ngơ ngẩn, vội vàng nín thở, sợ mình thở dốc lớn tiếng giống như đang rên, sẽ kích thích đến anh.
Cô không chịu nổi nữa, xương cốt run rẩy, nửa người dưới không còn là của cô nữa rồi…
Trình Diệu Khôn biết cô sợ hãi cái gì, anh càng nhíu chặt mày, đi đến trước giường rồi quỳ một chân lên, bàn tay to bóp khuôn mặt nhỏ cô rồi cúi đầu hung hăng ngậm lấy đôi môi nhỏ.
Anh hôn thô bạo, giống như đang muốn trút giận, nhưng đúng là anh đang rất không vui…
Hà Lộ bị anh môi lưỡi triền miên cảm thấy đau đớn, đến khi anh buông ra, ngẩng đầu lên, ngón cái lướt lên bờ môi bị anh hôn đến sưng.
“Chờ anh về sẽ tính sổ với em!”
Giọng anh khàn khàn, nghe vô cùng hung ác, nhưng tâm trạng lơ lửng từ nãy của Hà Lộ như trút được gánh nặng.
Cô muốn nghe câu này từ anh, anh sẽ trở về… Nhất định sẽ trở về…
“Ư, kia, chỗ đó — a a — tê quá, a a —
“Đồ lẳng lơ! Chỗ đó là chỗ nào sao?!”
“A a, a a — không, không được — muốn, ưm a — muốn ra, muốn — a a —”
Trình Diệu Khôn thở nặng nề, tay nắm chặt cánh mông cô đè xuống, eo hông như trang bị mô tơ cắm rút liên tục, côn thịt thô dài hướng vào cửa huyệt đảo lộng, mỗi khi đi ra dường như muốn kéo cả mị thịt bên trong ra ngoài.
Cơ thể nhỏ nhắn của Hà Lộ không ngừng bị kích thích, đầu vú theo động tác của anh mà cọ xát lên lưng ghế, bên dưới càng không cần nói, ra ra vào vào liên tục, cô nhanh chóng muốn lên đỉnh…
“A…”
Âm thanh kẹt lại ở yết hầu, cơ thể lần nữa bị kéo căng, bắn dâm thủy ra, da đầu tê dại, tiểu huyệt cũng tê, tứ chi cũng vậy…
Ý thức khuây khỏa đến cực hạn không ngừng chạy lên đại não, mỗi lần rút ra là một lần tiểu huyệt co rút, xoắn chặt.
Được tầng thịt mềm bao bọc, tiểu huyệt điên cuồng mút hút lên gậy thịt, quy đầu tê rần không nhịn được…
“A —”
Trình Diệu Khôn gầm lên một tiếng, vội vàng rút côn thịt ra cửa huyệt nóng bỏng, cự vật thô cứng không biết cố gắng, vừa kéo ra liền bắn đầy miệng nhỏ của cô.
Anh cúi đầu, nhìn tiểu bức bên dưới chật vật ngậm mút gậy thịt, bên dưới vẫn hưng phấn bắn tinh, Trình Diệu Khôn nhíu mày.
Rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng vẫn bị cô ép đến bắn… Mẹ kiếp!
Khoái cảm bắn tinh vẫn còn kéo dài, sự thoải mái này không chỉ thỏa mãn đại não, thậm chí toàn thân cũng căng chặt, các cơ ngực, cơ tay đều nảy nhảy lên đập dữ dội…
Mỗi khi chưa thỏa mãn mà kết thúc bên ngoài như vậy đều rất khó chịu!
Đôi mắt anh đỏ bừng, nặng nề thở dốc, nhìn cô bị mình chơi đến tiểu huyệt không khép lại được, hàm răng nhỏ vẫn cắn chặt. Anh ôm Hà Lộ đặt lên giường, đi đến chiếc tủ TV, mở ngăn kéo tìm được một hộp áo mưa.
Anh vui mừng mở bao ra, kết quả… Là loại 52(*)…
(*) Cho các bạn không biết thì 52 là bao cỡ trung nhé.
“Mẹ nó!” Anh thấp giọng chửi, tức giận đến mức muốn xé toạc cái bao đang cầm rồi ném vào thùng rác, ánh mắt dừng trên người Hà Lộ.
Cô vẫn còn đang thở gấp, ánh mắt khép hờ đối diện anh, hai đầu ngực mềm mại đầy các vệt đỏ ái muội, núm vú cương cứng, dưới eo vẫn còn lưu lại dấu tay anh, hai chân vô lực run rẩy không khép lại được, em gái nhỏ giữa đỏ bừng như đóa hoa, vẫn còn dính nước ướt át…
Cô thấy được vẻ mặt đang dần trầm xuống trong tình dục của anh, bên trong ánh mắt như đang giam cầm một con thú đáng sợ chực chờ được thoát ra…
Hà Lộ ngơ ngẩn, vội vàng nín thở, sợ mình thở dốc lớn tiếng giống như đang rên, sẽ kích thích đến anh.
Cô không chịu nổi nữa, xương cốt run rẩy, nửa người dưới không còn là của cô nữa rồi…
Trình Diệu Khôn biết cô sợ hãi cái gì, anh càng nhíu chặt mày, đi đến trước giường rồi quỳ một chân lên, bàn tay to bóp khuôn mặt nhỏ cô rồi cúi đầu hung hăng ngậm lấy đôi môi nhỏ.
Anh hôn thô bạo, giống như đang muốn trút giận, nhưng đúng là anh đang rất không vui…
Hà Lộ bị anh môi lưỡi triền miên cảm thấy đau đớn, đến khi anh buông ra, ngẩng đầu lên, ngón cái lướt lên bờ môi bị anh hôn đến sưng.
“Chờ anh về sẽ tính sổ với em!”
Giọng anh khàn khàn, nghe vô cùng hung ác, nhưng tâm trạng lơ lửng từ nãy của Hà Lộ như trút được gánh nặng.
Cô muốn nghe câu này từ anh, anh sẽ trở về… Nhất định sẽ trở về…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.