Khám Phá Mỹ Thực Tại Phủ Khai Phong
Chương 2:
Thiếu Địa Qua
03/02/2023
Edit:pngoc
Từ Mậu Tài tức giận nói: " Nó không gây chuyện là tốt rồi."
Vào giữa tháng ba, thành Khai Phong có văn hội,để học sinh giao lưu và tiến bộ. Ngoài ra có một số người lớn tuổi, cũng thường xuyên có các vị quan lớn giấu đi thân phận rồi trà trộn vào đó.
Một là tìm nhân tài cho triều đình, hai là nhà nào không có mấy cô nương đang chờ làm tân nương?
Thấy trượng phu nói năng khó hiểu, Từ phu nhân hơi cao giọng nói: "Lang nhi thật hiếm thấy tiến bộ, ông làm sao vậy..."
Còn chưa nói xong, Từ Mậu Tài đã cắt ngang: "Bà cũng biết điều đó không thể thực hiện được, nó xưa nay đọc được bao nhiêu quyển sách rồi? Theo tôi mà nói, cũng không có gọi nó đi! Đều do bà chiếu cố."
Cả người tiểu tử kia không vắt ra được mấy giọt mực, mà đòi đi Văn Hội!
Tiểu hỗn trướng đó mới đi vài ngày, mí mắt của ông giật giật mấy ngày, luôn cảm thấy sắp có chuyện xảy ra rồi .
Từ phu nhân cũng có chút chột dạ, nhưng vẫn mạnh miệng nói: "Thành gia, chỉ cần nhận lòng là tốt rồi, nghe nói văn hội có rất nhiều danh sĩ tiểu thư, nếu như có thể..."
Triều đại này cũng không quá chú ý phân biệt nam nữ, rất nhiều nữ tử quý tộc cũng tới văn hội, cũng có không ít thành tựu.
Nằm chung giường nhiều năm, Hứa Mậu Tài biết đối phương mở miệng đang nằm mơ cái gì, đang định chế nhạo một phen, lại thấy quản gia từ bên ngoài xông vào:
" Lão gia, phu nhân, có người của Khai Phong phủ tới."
Từ Mậu Tài sửng sốt, "Ai tới đây?"
Châu Ninh An trực thuộc phủ Khai Phong, thủ phủ,lúc này trời còn sáng sớm, cổng thành còn chưa mở, người không có giấy tờ chính thức không thể ra vào, nếu người đến đây lúc này, sẽ có đại sự.
Quản gia nuốt nước miếng, "Tạ Ngọc."
" Lại là hắn sao?!"
Bước chân của Từ Mậu Tài khựng lại, sau đó đột ngột tăng tốc.
Có chuyện lớn rồi!!!
Mới đi được mấy chục bước, trong đầu Từ Mậu Tài đã có mấy suy nghĩ, không ngờ hắn còn chưa kịp vào sân trước, đã bị một nhóm sáu bảy người xông vào ngăn cản.
" Từ đại nhân"
Chàng trai trẻ tuấn tú dẫn đầu, người đang mặc một chiếc áo choàng chính thức màu xanh lam chính là Tạ Ngọc.
Nói thật, quan phục thực sự không đẹp, nhìn i hệt vỏ cua ở mương bên đường. Nhưng anh ta trời sinh tuấn tú, chẳng những không có vẻ đần độn, ngược lại còn khiến quan bào có vẻ đắt tiền.
Từ Mậu Tài tim đập nhanh đến mức không dám nhìn thẳng vào anh ta " Bái kiến Thái tử."
Từ Mậu Tài tức giận nói: " Nó không gây chuyện là tốt rồi."
Vào giữa tháng ba, thành Khai Phong có văn hội,để học sinh giao lưu và tiến bộ. Ngoài ra có một số người lớn tuổi, cũng thường xuyên có các vị quan lớn giấu đi thân phận rồi trà trộn vào đó.
Một là tìm nhân tài cho triều đình, hai là nhà nào không có mấy cô nương đang chờ làm tân nương?
Thấy trượng phu nói năng khó hiểu, Từ phu nhân hơi cao giọng nói: "Lang nhi thật hiếm thấy tiến bộ, ông làm sao vậy..."
Còn chưa nói xong, Từ Mậu Tài đã cắt ngang: "Bà cũng biết điều đó không thể thực hiện được, nó xưa nay đọc được bao nhiêu quyển sách rồi? Theo tôi mà nói, cũng không có gọi nó đi! Đều do bà chiếu cố."
Cả người tiểu tử kia không vắt ra được mấy giọt mực, mà đòi đi Văn Hội!
Tiểu hỗn trướng đó mới đi vài ngày, mí mắt của ông giật giật mấy ngày, luôn cảm thấy sắp có chuyện xảy ra rồi .
Từ phu nhân cũng có chút chột dạ, nhưng vẫn mạnh miệng nói: "Thành gia, chỉ cần nhận lòng là tốt rồi, nghe nói văn hội có rất nhiều danh sĩ tiểu thư, nếu như có thể..."
Triều đại này cũng không quá chú ý phân biệt nam nữ, rất nhiều nữ tử quý tộc cũng tới văn hội, cũng có không ít thành tựu.
Nằm chung giường nhiều năm, Hứa Mậu Tài biết đối phương mở miệng đang nằm mơ cái gì, đang định chế nhạo một phen, lại thấy quản gia từ bên ngoài xông vào:
" Lão gia, phu nhân, có người của Khai Phong phủ tới."
Từ Mậu Tài sửng sốt, "Ai tới đây?"
Châu Ninh An trực thuộc phủ Khai Phong, thủ phủ,lúc này trời còn sáng sớm, cổng thành còn chưa mở, người không có giấy tờ chính thức không thể ra vào, nếu người đến đây lúc này, sẽ có đại sự.
Quản gia nuốt nước miếng, "Tạ Ngọc."
" Lại là hắn sao?!"
Bước chân của Từ Mậu Tài khựng lại, sau đó đột ngột tăng tốc.
Có chuyện lớn rồi!!!
Mới đi được mấy chục bước, trong đầu Từ Mậu Tài đã có mấy suy nghĩ, không ngờ hắn còn chưa kịp vào sân trước, đã bị một nhóm sáu bảy người xông vào ngăn cản.
" Từ đại nhân"
Chàng trai trẻ tuấn tú dẫn đầu, người đang mặc một chiếc áo choàng chính thức màu xanh lam chính là Tạ Ngọc.
Nói thật, quan phục thực sự không đẹp, nhìn i hệt vỏ cua ở mương bên đường. Nhưng anh ta trời sinh tuấn tú, chẳng những không có vẻ đần độn, ngược lại còn khiến quan bào có vẻ đắt tiền.
Từ Mậu Tài tim đập nhanh đến mức không dám nhìn thẳng vào anh ta " Bái kiến Thái tử."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.