Khám Phá Mỹ Thực Tại Phủ Khai Phong
Chương 3:
Thiếu Địa Qua
03/02/2023
Cấm quân tuần sử trung bát phẩm quan võ, thường được phủ Khai Phong phái đi phụ trách an ninh và truy bắt trong thành, thoạt nhìn có vẻ không có gì nổi bật, nhưng bọn họ trực thuộc dưới trướng hoàng đế.
Không có chữ tín không thể nhận chức, lại có quyền lực cao, số lần diện kiến vua trong một năm có thể bằng số lần các vị quan bình thường diện kiến vua cả đời. Không có hoàng tử quý tộc nào dám khinh thường.
Tất cả chẳng là gì, nhưng người đến thực sự là Tạ Ngọc
...
Anh ta vốn là một hoàng tử và hậu duệ quý tộc!
Tạ Ngọc nhướng mày, đột nhiên giơ tay lên, nhẹ nhàng hất lên triều phục.
Hứa Mậu Tài tim đập lỡ một nhịp, vội vàng sửa lời: "Đa tạ đại nhân."
Lúc này Tạ Ngọc mới ậm ừ hài lòng.
Từ Mậu Tài thầm thở phào nhẹ nhõm: “ Có chuyện gì khiến đại nhân tự mình tới đây một chuyến vậy? Còn chuyện nghiêm trọng hơn, mời ngài vào ngồi trong phòng."
“Không cần phiền như vậy.” Tạ Ngọc giơ tay ngăn cản, nói, “Nhi tử ngươi đột nhiên nổi điên tại văn hội, làm náo loạn, xin mời ngươi cùng ta đến kinh thành để gặp hắn"
Thanh âm của anh ta bình thản,trong trẻo nhưng không có chút nào ấm áp, giống như mưa từ mái hiên rơi xuống, lạch cạch va vào bồn hoa sen thanh âm, làm cho Từ Mậu Tài sắc mặt chuyển tái xanh.
Cái gì, đột nhiên phát điên?
Chẳng lẽ... Không, không, không, trước đây ta đã trừng phạt nó rất nặng, tên khốn kiếp đó đã chịu tội rồi!
Tạ Ngọc nghiêng người giơ tay, ngữ khí ôn hòa nhưng không cách nào cự tuyệt, "Từ đại nhân,mời."
Từ phu nhân đuổi theo hốt hoảng nói:
"Nhi tử tôi sẽ không bao giờ như vậy đâu! Chắc là có hiểu lầm gì đó."
Tạ Ngọc khéo léo nói được, nhưng khuôn mặt trẻ thơ bên cạnh anh ta không có ý giữ thể diện cho đối phương chút nào, và nói với một nụ cười khinh bỉ:
"Con trai ngươi chân trần, ngực trần, ngực trần chạy lung tung, trông có vẻ điên khùng, làm loạn cả buổi văn hội hay ho. Chẳng qua Hoàng thượng muốn tìm một nhân tài cho triều đình nên cải trang ra khỏi cung.
Đương nhiên cần một vị quan để giải thích phần còn lại phải không?"
Khuôn mặt già nua của Từ Mậu Tài tái lại như màu gan, hai mắt tối sầm, thân thể lắc lư vài cái, lảo đảo ngã xuống đất.
Từ phu nhân vội vàng chạy đến đỡ, bà chỉ nghe thấy
trong miệng trượng phu lẩm bẩm mấy câu:
"Xong rồi, hết rồi..."
Đó rõ ràng là triệu chứng sau khi hút thuốc phiện.
Đến tột cùng ai đã dụ dỗ thằng nghiệp chướng kia hút thuốc phiện!!!
Không có chữ tín không thể nhận chức, lại có quyền lực cao, số lần diện kiến vua trong một năm có thể bằng số lần các vị quan bình thường diện kiến vua cả đời. Không có hoàng tử quý tộc nào dám khinh thường.
Tất cả chẳng là gì, nhưng người đến thực sự là Tạ Ngọc
...
Anh ta vốn là một hoàng tử và hậu duệ quý tộc!
Tạ Ngọc nhướng mày, đột nhiên giơ tay lên, nhẹ nhàng hất lên triều phục.
Hứa Mậu Tài tim đập lỡ một nhịp, vội vàng sửa lời: "Đa tạ đại nhân."
Lúc này Tạ Ngọc mới ậm ừ hài lòng.
Từ Mậu Tài thầm thở phào nhẹ nhõm: “ Có chuyện gì khiến đại nhân tự mình tới đây một chuyến vậy? Còn chuyện nghiêm trọng hơn, mời ngài vào ngồi trong phòng."
“Không cần phiền như vậy.” Tạ Ngọc giơ tay ngăn cản, nói, “Nhi tử ngươi đột nhiên nổi điên tại văn hội, làm náo loạn, xin mời ngươi cùng ta đến kinh thành để gặp hắn"
Thanh âm của anh ta bình thản,trong trẻo nhưng không có chút nào ấm áp, giống như mưa từ mái hiên rơi xuống, lạch cạch va vào bồn hoa sen thanh âm, làm cho Từ Mậu Tài sắc mặt chuyển tái xanh.
Cái gì, đột nhiên phát điên?
Chẳng lẽ... Không, không, không, trước đây ta đã trừng phạt nó rất nặng, tên khốn kiếp đó đã chịu tội rồi!
Tạ Ngọc nghiêng người giơ tay, ngữ khí ôn hòa nhưng không cách nào cự tuyệt, "Từ đại nhân,mời."
Từ phu nhân đuổi theo hốt hoảng nói:
"Nhi tử tôi sẽ không bao giờ như vậy đâu! Chắc là có hiểu lầm gì đó."
Tạ Ngọc khéo léo nói được, nhưng khuôn mặt trẻ thơ bên cạnh anh ta không có ý giữ thể diện cho đối phương chút nào, và nói với một nụ cười khinh bỉ:
"Con trai ngươi chân trần, ngực trần, ngực trần chạy lung tung, trông có vẻ điên khùng, làm loạn cả buổi văn hội hay ho. Chẳng qua Hoàng thượng muốn tìm một nhân tài cho triều đình nên cải trang ra khỏi cung.
Đương nhiên cần một vị quan để giải thích phần còn lại phải không?"
Khuôn mặt già nua của Từ Mậu Tài tái lại như màu gan, hai mắt tối sầm, thân thể lắc lư vài cái, lảo đảo ngã xuống đất.
Từ phu nhân vội vàng chạy đến đỡ, bà chỉ nghe thấy
trong miệng trượng phu lẩm bẩm mấy câu:
"Xong rồi, hết rồi..."
Đó rõ ràng là triệu chứng sau khi hút thuốc phiện.
Đến tột cùng ai đã dụ dỗ thằng nghiệp chướng kia hút thuốc phiện!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.