Chương 15
Chu Khinh
22/04/2015
Vừa mới chạm được môi của nàng, liền truyền đến tiếng đập cửa, “A Lực, A Lực.”
“Lão quái nhân này còn dám…..” Hắn thất bại gầm nhẹ, lão nhân này còn cư nhiên dám oán giận có ý kiến về hắn, lão ba lần bốn bận làm như vậy, làm cho người ta như thế nào thích được a?
“Toàn bá khẳng định có việc mới gọi chàng, chàng ra ngoài nhìn thử xem.” Nàng nhẹ giọng trấn an hắn.
“A Lực, ngươi ra đây một chút.” Toàn bá ở bên ngoài vẫn thúc giục.
Hắn không tình nguyện đứng dậy, thở phì phì bước ra, “Lão nhân, ngươi cứ nhất định phải là đêm nay đến tìm ta, có phải hay không?” Ai, ông không thèm so đo với sự nóng giận hắn, “Ngươi đi theo ta, ta có mấy lời muốn nói cùng ngươi.” Toàn bá lôi kéo hắn đi ra ngoài, “Rốt cuộc có chuyện gì, tại sao không nói ở đây?” Hắn không kiên nhẫn nói, nhưng vẫn là thuận theo ý lão nhân đi ra sân.
Đi đến cách tân phòng khá xa, xác định là Nhan nha đầu không nghe thấy đối thoại của bọn họ, Toàn bá mới yên tâm, ông thấp giọng mang theo vài phần không tự nhiên nói: “Uy, ngươi có thể hay không?”
“Cái gì có thể hay không?”
“Liền cái kia a…..” Khụ, nét mặt già nua của ông …….
“Như thế nào?” Là đầu óc lão xảy ra vấn đề sao? Sao đối với vấn đề của Toàn bá nghe hoàn toàn không hiểu, lão nhân này thực sự là khó hiểu, đêm tân hôn đem hắn lôi ra, sau thì nói chuyện gì cũng không rõ?
“Là….” Ngu ngốc, nhất định phải làm cho lão già này nói rõ ràng sao: “Là viên phòng a.”
“Viên…. Nha” Hắn đã hiểu.
“Việc này đáng ra ta không nên hỏi, nhưng Nhan nha đầu khi ba tuổi mẫu thân đã qua đời, phụ thân của nó là một đại nam nhân khẳng định sẽ không dạy nó loại chuyện này, nên ta liền nghĩ đến hỏi ngươi, nhưng thời gian sau này nhiều việc, liền quên mất.” Chuẩn bị thành thân làm cho thiếu chút nữa mệt ngã bệnh, “Cho nên ta vừa nhớ ra liền đến hỏi…..uy, xú tiểu tử ngươi đang cười cái gì?”
A Lực thực sự không nhịn được nữa, cười haha đứng lên, chuyện này thật sự khôi hài, ngẫm nghĩ lại lão nhân kia cả ngày cùng hắn đấu khẩu, một bộ lễ giáo còn muốn lơn hơn thiên lão nhân gia, hiện tại lại đỏ mặt hỏi hắn “Rốt cuộc có thể viên phòng hay không”, này, ha ha ha ha……..
“Ngươi dám cười, ngươi còn cười, thật quá đáng, ta rất tức giận đó.”
“Khụ…” Hắn cố gắng thanh thanh cổ họng, cố ý đè thấp tiếng nói hỏi: “Nếu ta nói ta không biết làm sao bây giờ? Ha ha ha ha…..” Lời nói còn chưa dứt, lại nhịn không được bật cười, Toàn bá đem hết toàn lực không để ý tiếng cười của hắn, “Nếu ngươi không biết, ta có đem theo sách, đây chính là năm đó lúc ta thành thân cha ta giao cho ta.” Toàn bá từ trong lòng lấy ra một quyển sách cũ nát, đưa đến cho hắn.
Loại này nọ vẫn là tổ truyền? A Lực thực sự mới biết.
“Không cần.” Sách kia như vậy cũ, hắn mới sẽ không thèm đọc qua, hắn liên tục lui vài bước, “Ta nghĩ, có lẽ ta biết”
“Biết như thế nào? Biết chính là biết, không biết chính là không biết, nam tử hán đại trượng phu, thừa nhận sẽ không có gì quá mất mặt, cho dù trước kia ngươi có biết, nhưng hiện tại ngươi đang mất trí nhớ, làm sao có thể còn nhớ rõ! Ngươi không cần thẹn thùng, lại đây, cầm lấy.”
“Ta thực sự không cần, ta khẳng định sẽ biết.” Hắn cố gắng thật sự nghiêm túc, nhịn cười, tuy rằng mất trí nhớ, nhưng hắn mơ hồ cảm giác trước kia có xem qua loại sách này rồi, cho nên hắn hẳn biết sẽ phải làm như thế nào.
Bất quá, rốt cuộc là ai cho hắn xem loại sách ấy?
“Phải không?” Toàn bá hoài nghi nói thầm, sau đó đột nhiên nghĩ cái gì, mắt tức giận trừng hắn rống to: “Hay là tiểu tử ngươi đã đem Nhan nha đầu…….”
“Không có, không có.” Chuyện này nhất định phải làm sáng tỏ, nếu không đêm nay hắn cũng đừng mong được đông phòng hoa chúc.
“Vậy ngươi còn nói ngươi biết.”
“Ta cam đoan sẽ biết, ông yên tâm đi.” Tốt lắm, không cần phải lãng phí thời gian ở đây cùng một lão nhân hảo hảo làm rõ vấn đề, hắn còn có đêm động phòng hoa chúc tốt đẹp chờ mình, hắn nhấc chân hướng tân phòng mà đi.
“Uy, xú tiểu tử, ngươi thừa nhận chính mình là gà giò không có cái gì là quá mất mặt….”
Hoàng chất à, cái này nhất định phải xem nha, bằng không về sau dù có làm như thế nào cũng không được, nhiều sai sót.
Một giọng nói nam tính sang sảng mà trầm thấp đột nhiên vang vọng trong tai hắn, hắn bất chợt dừng lại bước chân, nhanh chóng xoay người, phòng tầm mắt tìm kiếm, trừ bỏ rừng cây thâm u, cái gì cũng đều không có, vì sao hắn trong đầu lại đột nhiên vang lên cái âm thanh kia??? Giống như quen thuộc, nhưng lại giống như thực xa xôi.
“Uy, xú tiểu tử, ngươi làm sao vậy, choáng váng ah?” Một cánh tay vung lên làm cho hắn hồi phục tinh thần.
Thật là, hắn ở đây miên man suy nghĩ cái gì đây? Đêm nay là đêm tân hôn của hắn cùng Nhan nhi, hắn phải là đang hưởng thụ ngày chính mong đợi đã lâu, hắn xoay người bước nhanh về phía tân phòng.
Khi hắn về đến, nàng ngẩng đầu nhìn hắn ôn nhu cười, “Toàn bá gọi chàng có chuyện gì vậy?”
Khóe môi hắn mỉm cười, mang theo vài phần tà khí ngồi xuống cạnh nàng, “Lão gọi ta ra ngoài….Dạy ta việc nam nhân phải làm.” Khuôn mặt của nàng nhất thời đỏ bừng, ánh trên người nàng hết sức kinh diễm động lòng người, “Nương tử tốt của ta, nàng nói xem ta có cần lão dạy ta hay không??”
Hắn còn cần người ta chỉ bảo sao??? Nàng nghĩ đến những việc hắn đối với nàng…. Đột nhiên, cảm giác được lưỡi của hắn ở tai của nàng tinh tế liếm qua, khiến cho nàng một trận tiếp một trận run rẩy, cố lui khỏi hắn, “Chúng ta còn chưa có uống rượu lễ hợp cẩm.”
Này thì đơn giản thôi, hắn đứng dậy cầm lấy bầu rượu rót đầy một ly, sau đó đi đến bên giường ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, tùy tay đem chén rượu ném xuống sau đó thượng cúi đầu hôn lên môi nàng.
“Ngô…..” Chất rượu mang theo vị cay nồng lẫn vị ngọt từ trong miệng của hắn từng ngụm từng ngụm xâm nhập vào trong miệng nàng, nàng bị bắt nuốt xuống chất lõng mang theo hương vị mãnh liệt của hắn, lưỡi của hắn nhân tiện thâm nhập vào sâu trong miệng nàng.
Nàng ấm áp lại ngọt ngào, làm cho hắn tinh tế nhấm nháp lại muốn hung hăng đoạt lấy, hôn tận cùng mọi nơi trong miệng nàng, lại dùng chính lưỡi mình âu yếm cùng câu dẫn nàng, Chờ đến khi hắn rốt cuộc cũng buông nàng ra, tay hắn mơn trớn môi nàng, một chút một chút theo cái kia ướt át tiến vào miệng nàng, vuốt ve chiếc lưỡi mềm mại, “Nhu nhi, nàng có biết trong khoảng thời gian này, nàng mỗi ngày đều làm cho ta đau đớn không chịu nổi không?”
“Chàng đau??” Mắt của nàng mãnh liệt sương mù đi qua mà nhìn hắn, tay hắn thì luôn đùa tại đầu lưỡi của nàng, dẫn tới nàng không biết mút vào.
“Đúng vậy, rất đau, đau đến nỗi ta nghĩ muốn trực tiếp bắt nàng đi, liền như vậy đem nàng vào trong lòng, hung hăng yêu nàng, hẳn đến khi nàng đem nỗi đau của ta biến thành khoái lạc.” Ngón tay của hắn từ miệng nàng rút ra, tham lam chơi đùa ở thùy tai của nàng, lại một đường đi xuống, không thuần thục cởi bỏ y phục của nàng rời xuống, vải dệt bóng loáng dưới ngón tay của hắn lần lượt rút đi, lộ ra da thịt mềm nhẵn tinh tế, làm đến mảnh vãi che đậy cuối cùng của thân thể nàng đều cởi bỏ, thân thể nàng trần trụi mềm mại ở long phượng hỉ chúc hiện ra, hiện ra nước da trắng ngần.
No đủ bộ ngực sữa căng đầy, thắc lưng mảnh mai, hai chân thon dài trắng mịn…. cảnh đẹp như vậy, hắn mỗi ngày trời tối đều tưởng tượng trong tâm trí, thật lại càng hơn cả tưởng tượng, làm cho hắn giây phút nhìn thấy bất giác nín thở ngắm nhìn.
Mãi đến khi ngực truyền đến đau đớn, hắn mới phát hiện chính mình cư nhiên đã quên hô hấp, hắn hung hăng hít vào một hơi, bàn tay mơn trớn xương quai xanh của nàng, lần lượt đi xuống, xuống chút nữa, rốt cục cũng đặt ở trên bộ ngực của nàng, nhũ hoa phấn hồng của nàng dựng lên trong lòng bàn tay của hắn, nhịn không được xoa bóp chậm rãi, sau đó, tính nhẫn nại của hắn cũng không giữ được.
Cúi đầu hôn lên nhũ hoa dụ hoặc kia, đem nó giữa hàm răng mà cắn mút, thân thể nữ tử của nàng run run đứng lên, tiếng rên rĩ tinh tế phát ra từ môi nàng, làm hắn nghe qua, lại muốn nghe càng nhiều. Bộ ngực trắng nõn, vòng eo lung linh, hắn đều cẩn thận liếm qua, tiếp theo đi xuống, khi hắn chậm rãi tách đôi chân nàng ra, lập tức bị phấn nộn trước mắt hoàn toàn mê hoặc, tay tham luyến thâm nhập vào nơi nữ tính thần bí, nơi yếu ớt nhất của nàng, tay hắn đụng chạm qua làm cho mật dịch của nàng tự động tiết ra, hắn khó nhọc thở gấp gáp cúi đầu xuông hôn.
“A…….” Loại cảm giác này thật quá cuồng dại kích thích, lúc đầu còn làm nàng giãy dụa chống cự sau không kìm được lại nâng mông chào đón, mãi cho đến khi môi của hắn rời đi, đầu óc nàng trống rỗng, qua thời gian chậm rãi hồi phục tinh thần, thở phào nhẹ nhõm, “Ta làm sao vậy?”
Trên môi hắn gợi lên nụ cười đắc ý, “Ta nghĩ, nàng rất thoải mái.”
Rất……thoải mái…….Dường như vang lên một tiếng, làm khuôn mặt của nàng đỏ bừng lên, xấu hổ không ngừng.
Hắn cúi xuống đè lên thân thể của nàng, nàng cảm giác được cái gì đó thật lớn đang để ở nơi yếu ớt của nàng, hắn đi vào trong nàng, thân thể bọn họ kết hợp làm một, nàng là của hắn, hắn cũng là của nàng.
Nước mắt của nàng không tự chủ được chảy xuống, cảm giác được môi của hắn ôn nhu mà hôn, giọng nói nhẹ nhàng an ủi chính nàng, sau đó, buông tay ép buộc.
“Lão quái nhân này còn dám…..” Hắn thất bại gầm nhẹ, lão nhân này còn cư nhiên dám oán giận có ý kiến về hắn, lão ba lần bốn bận làm như vậy, làm cho người ta như thế nào thích được a?
“Toàn bá khẳng định có việc mới gọi chàng, chàng ra ngoài nhìn thử xem.” Nàng nhẹ giọng trấn an hắn.
“A Lực, ngươi ra đây một chút.” Toàn bá ở bên ngoài vẫn thúc giục.
Hắn không tình nguyện đứng dậy, thở phì phì bước ra, “Lão nhân, ngươi cứ nhất định phải là đêm nay đến tìm ta, có phải hay không?” Ai, ông không thèm so đo với sự nóng giận hắn, “Ngươi đi theo ta, ta có mấy lời muốn nói cùng ngươi.” Toàn bá lôi kéo hắn đi ra ngoài, “Rốt cuộc có chuyện gì, tại sao không nói ở đây?” Hắn không kiên nhẫn nói, nhưng vẫn là thuận theo ý lão nhân đi ra sân.
Đi đến cách tân phòng khá xa, xác định là Nhan nha đầu không nghe thấy đối thoại của bọn họ, Toàn bá mới yên tâm, ông thấp giọng mang theo vài phần không tự nhiên nói: “Uy, ngươi có thể hay không?”
“Cái gì có thể hay không?”
“Liền cái kia a…..” Khụ, nét mặt già nua của ông …….
“Như thế nào?” Là đầu óc lão xảy ra vấn đề sao? Sao đối với vấn đề của Toàn bá nghe hoàn toàn không hiểu, lão nhân này thực sự là khó hiểu, đêm tân hôn đem hắn lôi ra, sau thì nói chuyện gì cũng không rõ?
“Là….” Ngu ngốc, nhất định phải làm cho lão già này nói rõ ràng sao: “Là viên phòng a.”
“Viên…. Nha” Hắn đã hiểu.
“Việc này đáng ra ta không nên hỏi, nhưng Nhan nha đầu khi ba tuổi mẫu thân đã qua đời, phụ thân của nó là một đại nam nhân khẳng định sẽ không dạy nó loại chuyện này, nên ta liền nghĩ đến hỏi ngươi, nhưng thời gian sau này nhiều việc, liền quên mất.” Chuẩn bị thành thân làm cho thiếu chút nữa mệt ngã bệnh, “Cho nên ta vừa nhớ ra liền đến hỏi…..uy, xú tiểu tử ngươi đang cười cái gì?”
A Lực thực sự không nhịn được nữa, cười haha đứng lên, chuyện này thật sự khôi hài, ngẫm nghĩ lại lão nhân kia cả ngày cùng hắn đấu khẩu, một bộ lễ giáo còn muốn lơn hơn thiên lão nhân gia, hiện tại lại đỏ mặt hỏi hắn “Rốt cuộc có thể viên phòng hay không”, này, ha ha ha ha……..
“Ngươi dám cười, ngươi còn cười, thật quá đáng, ta rất tức giận đó.”
“Khụ…” Hắn cố gắng thanh thanh cổ họng, cố ý đè thấp tiếng nói hỏi: “Nếu ta nói ta không biết làm sao bây giờ? Ha ha ha ha…..” Lời nói còn chưa dứt, lại nhịn không được bật cười, Toàn bá đem hết toàn lực không để ý tiếng cười của hắn, “Nếu ngươi không biết, ta có đem theo sách, đây chính là năm đó lúc ta thành thân cha ta giao cho ta.” Toàn bá từ trong lòng lấy ra một quyển sách cũ nát, đưa đến cho hắn.
Loại này nọ vẫn là tổ truyền? A Lực thực sự mới biết.
“Không cần.” Sách kia như vậy cũ, hắn mới sẽ không thèm đọc qua, hắn liên tục lui vài bước, “Ta nghĩ, có lẽ ta biết”
“Biết như thế nào? Biết chính là biết, không biết chính là không biết, nam tử hán đại trượng phu, thừa nhận sẽ không có gì quá mất mặt, cho dù trước kia ngươi có biết, nhưng hiện tại ngươi đang mất trí nhớ, làm sao có thể còn nhớ rõ! Ngươi không cần thẹn thùng, lại đây, cầm lấy.”
“Ta thực sự không cần, ta khẳng định sẽ biết.” Hắn cố gắng thật sự nghiêm túc, nhịn cười, tuy rằng mất trí nhớ, nhưng hắn mơ hồ cảm giác trước kia có xem qua loại sách này rồi, cho nên hắn hẳn biết sẽ phải làm như thế nào.
Bất quá, rốt cuộc là ai cho hắn xem loại sách ấy?
“Phải không?” Toàn bá hoài nghi nói thầm, sau đó đột nhiên nghĩ cái gì, mắt tức giận trừng hắn rống to: “Hay là tiểu tử ngươi đã đem Nhan nha đầu…….”
“Không có, không có.” Chuyện này nhất định phải làm sáng tỏ, nếu không đêm nay hắn cũng đừng mong được đông phòng hoa chúc.
“Vậy ngươi còn nói ngươi biết.”
“Ta cam đoan sẽ biết, ông yên tâm đi.” Tốt lắm, không cần phải lãng phí thời gian ở đây cùng một lão nhân hảo hảo làm rõ vấn đề, hắn còn có đêm động phòng hoa chúc tốt đẹp chờ mình, hắn nhấc chân hướng tân phòng mà đi.
“Uy, xú tiểu tử, ngươi thừa nhận chính mình là gà giò không có cái gì là quá mất mặt….”
Hoàng chất à, cái này nhất định phải xem nha, bằng không về sau dù có làm như thế nào cũng không được, nhiều sai sót.
Một giọng nói nam tính sang sảng mà trầm thấp đột nhiên vang vọng trong tai hắn, hắn bất chợt dừng lại bước chân, nhanh chóng xoay người, phòng tầm mắt tìm kiếm, trừ bỏ rừng cây thâm u, cái gì cũng đều không có, vì sao hắn trong đầu lại đột nhiên vang lên cái âm thanh kia??? Giống như quen thuộc, nhưng lại giống như thực xa xôi.
“Uy, xú tiểu tử, ngươi làm sao vậy, choáng váng ah?” Một cánh tay vung lên làm cho hắn hồi phục tinh thần.
Thật là, hắn ở đây miên man suy nghĩ cái gì đây? Đêm nay là đêm tân hôn của hắn cùng Nhan nhi, hắn phải là đang hưởng thụ ngày chính mong đợi đã lâu, hắn xoay người bước nhanh về phía tân phòng.
Khi hắn về đến, nàng ngẩng đầu nhìn hắn ôn nhu cười, “Toàn bá gọi chàng có chuyện gì vậy?”
Khóe môi hắn mỉm cười, mang theo vài phần tà khí ngồi xuống cạnh nàng, “Lão gọi ta ra ngoài….Dạy ta việc nam nhân phải làm.” Khuôn mặt của nàng nhất thời đỏ bừng, ánh trên người nàng hết sức kinh diễm động lòng người, “Nương tử tốt của ta, nàng nói xem ta có cần lão dạy ta hay không??”
Hắn còn cần người ta chỉ bảo sao??? Nàng nghĩ đến những việc hắn đối với nàng…. Đột nhiên, cảm giác được lưỡi của hắn ở tai của nàng tinh tế liếm qua, khiến cho nàng một trận tiếp một trận run rẩy, cố lui khỏi hắn, “Chúng ta còn chưa có uống rượu lễ hợp cẩm.”
Này thì đơn giản thôi, hắn đứng dậy cầm lấy bầu rượu rót đầy một ly, sau đó đi đến bên giường ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, tùy tay đem chén rượu ném xuống sau đó thượng cúi đầu hôn lên môi nàng.
“Ngô…..” Chất rượu mang theo vị cay nồng lẫn vị ngọt từ trong miệng của hắn từng ngụm từng ngụm xâm nhập vào trong miệng nàng, nàng bị bắt nuốt xuống chất lõng mang theo hương vị mãnh liệt của hắn, lưỡi của hắn nhân tiện thâm nhập vào sâu trong miệng nàng.
Nàng ấm áp lại ngọt ngào, làm cho hắn tinh tế nhấm nháp lại muốn hung hăng đoạt lấy, hôn tận cùng mọi nơi trong miệng nàng, lại dùng chính lưỡi mình âu yếm cùng câu dẫn nàng, Chờ đến khi hắn rốt cuộc cũng buông nàng ra, tay hắn mơn trớn môi nàng, một chút một chút theo cái kia ướt át tiến vào miệng nàng, vuốt ve chiếc lưỡi mềm mại, “Nhu nhi, nàng có biết trong khoảng thời gian này, nàng mỗi ngày đều làm cho ta đau đớn không chịu nổi không?”
“Chàng đau??” Mắt của nàng mãnh liệt sương mù đi qua mà nhìn hắn, tay hắn thì luôn đùa tại đầu lưỡi của nàng, dẫn tới nàng không biết mút vào.
“Đúng vậy, rất đau, đau đến nỗi ta nghĩ muốn trực tiếp bắt nàng đi, liền như vậy đem nàng vào trong lòng, hung hăng yêu nàng, hẳn đến khi nàng đem nỗi đau của ta biến thành khoái lạc.” Ngón tay của hắn từ miệng nàng rút ra, tham lam chơi đùa ở thùy tai của nàng, lại một đường đi xuống, không thuần thục cởi bỏ y phục của nàng rời xuống, vải dệt bóng loáng dưới ngón tay của hắn lần lượt rút đi, lộ ra da thịt mềm nhẵn tinh tế, làm đến mảnh vãi che đậy cuối cùng của thân thể nàng đều cởi bỏ, thân thể nàng trần trụi mềm mại ở long phượng hỉ chúc hiện ra, hiện ra nước da trắng ngần.
No đủ bộ ngực sữa căng đầy, thắc lưng mảnh mai, hai chân thon dài trắng mịn…. cảnh đẹp như vậy, hắn mỗi ngày trời tối đều tưởng tượng trong tâm trí, thật lại càng hơn cả tưởng tượng, làm cho hắn giây phút nhìn thấy bất giác nín thở ngắm nhìn.
Mãi đến khi ngực truyền đến đau đớn, hắn mới phát hiện chính mình cư nhiên đã quên hô hấp, hắn hung hăng hít vào một hơi, bàn tay mơn trớn xương quai xanh của nàng, lần lượt đi xuống, xuống chút nữa, rốt cục cũng đặt ở trên bộ ngực của nàng, nhũ hoa phấn hồng của nàng dựng lên trong lòng bàn tay của hắn, nhịn không được xoa bóp chậm rãi, sau đó, tính nhẫn nại của hắn cũng không giữ được.
Cúi đầu hôn lên nhũ hoa dụ hoặc kia, đem nó giữa hàm răng mà cắn mút, thân thể nữ tử của nàng run run đứng lên, tiếng rên rĩ tinh tế phát ra từ môi nàng, làm hắn nghe qua, lại muốn nghe càng nhiều. Bộ ngực trắng nõn, vòng eo lung linh, hắn đều cẩn thận liếm qua, tiếp theo đi xuống, khi hắn chậm rãi tách đôi chân nàng ra, lập tức bị phấn nộn trước mắt hoàn toàn mê hoặc, tay tham luyến thâm nhập vào nơi nữ tính thần bí, nơi yếu ớt nhất của nàng, tay hắn đụng chạm qua làm cho mật dịch của nàng tự động tiết ra, hắn khó nhọc thở gấp gáp cúi đầu xuông hôn.
“A…….” Loại cảm giác này thật quá cuồng dại kích thích, lúc đầu còn làm nàng giãy dụa chống cự sau không kìm được lại nâng mông chào đón, mãi cho đến khi môi của hắn rời đi, đầu óc nàng trống rỗng, qua thời gian chậm rãi hồi phục tinh thần, thở phào nhẹ nhõm, “Ta làm sao vậy?”
Trên môi hắn gợi lên nụ cười đắc ý, “Ta nghĩ, nàng rất thoải mái.”
Rất……thoải mái…….Dường như vang lên một tiếng, làm khuôn mặt của nàng đỏ bừng lên, xấu hổ không ngừng.
Hắn cúi xuống đè lên thân thể của nàng, nàng cảm giác được cái gì đó thật lớn đang để ở nơi yếu ớt của nàng, hắn đi vào trong nàng, thân thể bọn họ kết hợp làm một, nàng là của hắn, hắn cũng là của nàng.
Nước mắt của nàng không tự chủ được chảy xuống, cảm giác được môi của hắn ôn nhu mà hôn, giọng nói nhẹ nhàng an ủi chính nàng, sau đó, buông tay ép buộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.