Chương 46: Vệ Gia Tuyền: “Hoắc Dự”
October Angelica
28/05/2021
Bữa trưa ăn xong, Vệ Đạm và Hoắc Dự vẫn còn nói chuyện phiếm, Vệ Gia Tuyền dọn dẹp chén đũa giúp mẹ của cô vào phòng bếp.
Quý Thần Hi nhìn về phía Vệ Gia Tuyền nói: "Mẹ nghe nói Lâm Tĩnh đạo diễn đã chọn con đóng nhân vật nữ chính rồi à?"
Vệ Gia Tuyền gật đầu nói: "Đúng vậy ạ, trước đó con nghe chị Đổng nói Lâm đạo diễn đang tuyển nhân vật nữ chính, con lại để cho chị ấy lưu ý tin tức về buổi thử vai, con không nghĩ đến con lại may mắn như vậy.”
Quý Thần Hi cười nói: "Lúc trước Lâm đạo diễn đã gọi điện thoại cho mẹ, đoán chừng là Cảnh đạo diễn đã nói gì đó với ông ấy. Ông ấy còn nói chuyện phiếm một lúc, sau đó ông ấy hỏi con có phải là con gái của mẹ hay không?"
Vệ Gia Tuyền làm như có thật nói: "Xem ra con lại là được nhờ từ mẹ rồi.”
Quý Thần Hi dở khóc dở cười lắc đầu nói: “ Tính tình của Cảnh đạo diễn và Lâm đạo diễn đều rất tốt, nhưng đến địa vị hôm nay của bọn họ, cũng không có gì có thể ảnh hưởng đến bọn họ dùng người nào đấy, chỉ có thể nói con gái của mẹ thật sự rất xuất sắc.”
Vệ Gia Tuyền cười cười, từ lâu cô đã thành thói quen cách ba mẹ của cô tự hào về mình.
Quý Thần Hi lại nói: "Mẹ nghe chị Tưởng nói, gần đây con còn muốn tham gia chương trình thực tế?” Tưởng Mỹ là người đại diện của Quý Thần Hi, hôm nay càng là chủ sở hữu studio Quý Thần Hi, bên kia Đổng An Ni có chuyện gì về Vệ Gia Tuyền, trên cơ bản cô đều nói cho Tưởng Mỹ đầu tiên.
Vệ Gia Tuyền trả lời: "Con chính là nghe nói Hàn Thiền đang tham gia chương trình đấy, cho nên con mới đến đó.”
Quý Thần Hi gật đầu nói: "Hàn Thiền là con gái của Hàn Nhất Hàng, cô gái kia có thiên phú diễn xuất, có thể so với những người khác ít xuất hiện.” Nói đến chỗ này bà dừng một chút, "Mẹ cũng nghe chị Tưởng nói, chương trình lần này mời khách quý bỏ ra rất nhiều tiền, có lẽ còn xuất hiện cả nam nữ diễn viên xuất sắc, nhưng cụ thể là ai, Chị Tưởng cũng không có thăm dò được.”
Vệ Gia Tuyền "Wow” một tiếng nói: "Vậy con hẳn là người nhỏ nhất trong số mọi người rồi.”
Hoắc Dự không hài lòng lắm với hợp đồng mới nhận gần đây của Vệ Gia Tuyền.
Danh tiếng của đạo diễn Lâm Tĩnh rất lớn cho nên Hoắc Dự đương nhiên cũng nhận biết. Vừa nghe đến tên của anh ấy là trong đầu anh tất cả đều những màn rượt đuổi, nổ tung, súng, chiến đấu. Anh biết rõ khi Vệ Gia Tuyền quay phim cũng là nhân vật không muốn sống, anh chỉ sợ đến lúc đó cô sẽ bị thương. Về phần chương trình thực tế kia, Hoắc Dự cũng đi theo Vệ Gia Tuyền xem qua, lúc xem anh còn cảm thấy hơi thú vị, nhưng muốn Vệ Gia Tuyền đi anh lại không vui, vì vậy đoàn chương trình này mỗi kỳ đều chỉ cho khách quý bọn họ số tiền không nhiều lắm, anh sợ Vệ Gia Tuyền đi sẽ bị giày vò.
Đảo mắt là đến cuối tháng mười một, Vệ Gia Tuyền cũng chuẩn bị bắt đầu ghi hình “cùng đi lữ hành”.
Đêm trước khi chương trình được ghi hình, Vệ Gia Tuyền phải thu dọn hành lý, Hoắc Dự vừa thấy đã đến hỗ trợ ngay.
Tập đầu tiên của chương trình được ghi hình ở Los Angeles, Hoắc Dự giúp Vệ Gia Tuyền đóng gói quần áo, ở một bên nói ra: "Anh đã gọi điện thoại cho ông Trần, cũng lưu số điện thoại của ông ấy trong điện thoại di động của em rồi, em đến đấy nhớ nói cho ông ấy biết một tiếng.”
Vệ Gia Tuyền bất đắc dĩ nói: "Anh à, em đi tham gia chương trình, không phải đi thăm người thân đâu.”
Hoắc Dự nói: "Anh mặc kệ, cũng không thể đến Los Angeles còn chịu tội.”
Vệ Gia Tuyền đến bên người anh, hôn vào má anh một cái, cười hỏi anh: "Anh à, trong mắt của anh có phải em chỉ là đứa trẻ năm tuổi hay không?"
Hoắc Dự lắc đầu bật cười, đột nhiên xoay người ôm cô: "Đương nhiên không phải.” Nói xong cũng cúi đầu hôn lên cô.
Chẳng được bao lâu, trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng kêu của Vệ Gia Tuyền: "Anh, quần áo, quần áo vừa gấp gọn gàng xong.”
Hoắc Dự không có để ý đến phản đối của cô, càng hôn sâu hơn: "Lần này em lại đi vài ngày, anh muốn ứng trước.”
Mới vừa rồi cô còn đập bả vai anh, rất nhanh cô liền thuận theo ngoan ngoãn ôm lấy cổ của anh.
Sáng sớm hôm sau, chuông cửa trong nhà đã bị người nhấn vang lên.
Hoắc Dự vẫn trước sau như một thức dậy sớm, phần lớn thời gian anh sẽ tập thể dục trước sau đó mới đến công ty. Nhưng hôm nay chuông cửa vang lên, Hoắc Dự cũng còn chưa tỉnh dậy.
Hoắc Dự bị đánh thức, lại để cho Vệ Gia Tuyền tiếp tục ngủ, anh nhìn đồng hồ mới qua năm giờ một chút. Anh cau mày mặc áo khoác vào, đứng dậy đi ra ngoài.
Hoắc Dự đứng ở trước cửa nhìn ra bên ngoài qua máy quay phim, không ngờ người đến còn mang theo máy quay phim.
Hoắc Dự không có quên hôm nay có người của đoàn quay chương trình đến, anh còn nghĩ rằng chỉ là người đến đưa Vệ Gia Tuyền ra sân bay, không nghĩ tới sớm như vậy đã trực tiếp đến trong nhà rồi.
Hoắc Dự đành phải mở cửa ra để cho người đi vào, anh gọi bọn họ ngồi xuống trước rồi vội vàng đi lên lầu đánh thức Vệ Gia Tuyền dậy.
Hoắc Dự bế Vệ Gia Tuyền lên, thấy dáng vẻ mơ mơ màng màng của cô, dứt khoát thay đổi quần áo giúp cô, "Ngôi sao của anh, nhanh chóng tỉnh dậy, mấy người trong nhóm chương trình đến rồi.”
Vệ Gia Tuyền đang buồn ngủ tỉnh hơn phân nửa, cô không thể tin được nói: "Lúc này là mấy giờ rồi?"
Hoắc Dự buồn cười nói: "Em nhanh chóng tỉnh dậy.”
Quần áo trên người Vệ Gia Tuyền bị Hoắc Dự thay xong rồi rồi, cô vừa xuống giường đã nhìn thấy va li hành lý lộn xộn, vẻ mặt đau khổ nói: "Đã xong, hành lý cũng còn chưa thu dọn xong đây này.” Nói xong cô đánh Hoắc Dự vài cái, "Đều tại anh, em đã nói buổi tối hôm qua phải sắp xếp xong rồi.”
Hoắc Dự vội vàng nói: "Vậy em đi rửa mặt trước, anh sẽ dọn dẹp giúp em.”
Nhân viên tổ chương trình đã đợi sẵn bên dưới, Vệ Gia Tuyền vẫn luôn không xuất hiện cũng không tốt, cô chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời Hoắc Dự nói.
Sau khi Vệ Gia Tuyền xuống lầu, cô vội vàng đi rót nước cho hai nhân viên.
Hai người này sẽ luôn theo sát Vệ Gia Tuyền trong chương trình, một người là người quay phim, một người là người sản xuất.
Người quay phim cho Vệ Gia Tuyền là một cô gái rất dễ thương, nhìn tuổi cô ấy cũng không lớn, cô ấy cười hỏi Vệ Gia Tuyền: “ Cô không ngờ chúng tôi đến sớm như vậy sao?"
Vệ Gia Tuyền khẽ gật đầu nói: "Tôi thật sự không nghĩ tới, các người cũng không nói trước một tiếng.”
Người quay phim cười nói: "Tôi chỉ muốn xem một chút sáng sớm mọi người chính xác làm gì.”
Vệ Gia Tuyền dở khóc dở cười, đi theo đứng lên nói: "Có lẽ hai người đều chưa ăn sáng đi, tôi đi làm một chút.”
Người quay phim kinh ngạc hỏi: "Bình thường ở nhà đều là cô nấu cơm sao?"
Vệ Gia Tuyền thở dài nói: “Nếu như ăn cơm ở nhà thì nhất định là tôi nấu, anh nhà tôi…” Lúc cô nói đến đây thì ngừng một chút, nấu cơm đối với Hoắc Dự mà nói thì chính là một việc không tưởng. Nói xong cô nhanh chóng đi vào bếp.
Khi Hoắc Dự xuất hiện với hai chiếc vali lớn thì bữa sáng của Vệ Gia Tuyền cũng đã chuẩn bị xong, bởi vì còn có thêm hai người nữa nên cô làm nhiều hơn một chút.
Hoắc Dự vừa nhìn thấy đã nói: "Sáng sớm làm đồ ăn sáng cho anh làm gì. Anh chỉ cần ra ngoài mua là được rồi.”
Cô gái quay phim trẻ tuổi đang ăn trứng rán: ". . .”
Bốn người cùng nhau ăn sáng, cũng sắp đến giờ Vệ Gia Tuyền phải đi.
Sau đó Hoắc Dự bảo Vệ Gia Tuyền đợi anh một lát, không bao lâu liền lấy ra một gói đồ ăn vặt lớn. Anh đã xem chương trình này và biết chương trình không cho khách mời nhiều tiền trong mỗi tập phát sóng, anh sợ Vệ Gia Tuyền đói nên đã chuẩn bị trước cho cô.
Người quay phim và nhà sản xuất: “…Đây là đang đi chơi xuân à?”
Chuyện này còn chưa kết thúc thì Hoắc Dự lại nhớ ra điều gì đó, nhanh chóng lấy ra một cái túi nhỏ khác, không thấy bên trong chứa cái gì.
Hoắc Dự kéo Vệ Gia Tuyền qua một bên nói: “Mang theo cả cái này nữa.”
Vệ Gia Tuyền nói không nên lời: "Đầu tháng em vừa mới đến xong, không cần mang theo cái này đâu.”
Hoắc Dự đã cho cô vào vali rồi, đi tới bên cô nhẹ giọng nói: "Không phải đã trễ mấy ngày rồi sao?”
Cả khuôn mặt của Vệ Gia Tuyền không biết nên biểu cảm thế nào, chồng cô thực ra còn biết rõ thời gian đến tháng của cô hơn cả bản thân cô.
Cũng may trời còn sớm, cô bé quay phim cũng không thúc giục, để hai người nói chuyện một lúc, sau đó nhắc nhở Vệ Gia Tuyền rằng đã đến lúc phải đi rồi.
Hoắc Dự đưa Vệ Gia Tuyền xuống lầu rồi ôm cô lần nữa sau đó nhìn cô lên xe của đoàn quay phim.
Tranh thủ khi nhà sản xuất còn chưa ghi hình, người quay phim ngồi ở hàng ghế đầu đột nhiên quay đầu lại nói với Vệ Gia Tuyền: “Anh Hoắc thật tốt với cô, tôi thấy ở ngoài đời anh ấy còn đẹp trai hơn ảnh chụp trước đó nhiều.”
Người quay phim là một cô gái trạc tuổi Vệ Gia Tuyền, một lúc sau lại không nhịn được hỏi: “Hai người gặp nhau như thế nào?” Sau khi hỏi, cô nhận ra mình đang hỏi chuyện riêng tư của người khác nên rất vội vàng phất phất tay: “Chỉ là tôi tò mò thôi, cô không muốn kể cũng không sao.”
Vệ Gia Tuyền trả lời: "Chúng tôi biết nhau từ khi còn nhỏ.”
Người quay phim lắc đầu nói: "Thật sự là không thể không ghen tị với cô được.”
Sau khi đến sân bay, người quay phim đưa Vệ Gia Tuyền đến khu vực nghỉ ngơi, đã có người đến trước cô.
Năm nay, có một bộ phim chiếu mạng đã bùng nổ và mức độ nổi tiếng cao hơn so với Vệ Gia Tuyền và Lăng Tử Việt vào năm ngoái, diễn viên nữ chính của bộ phim chiếu mạng này là Nguỵ Lăng cũng trở nên nổi tiếng.
Khi Nguỵ Lăng nhìn thấy Vệ Gia Tuyền đi đến, cô ta vội vàng đứng dậy chào hỏi.
Sau khi hai người ngồi xuống, Nguỵ Lăng nói: "Tôi đã xem 《Lời chia tay mùa xuân 》 hai lần trong rạp chiếu phim. Cô Tuyền à, cô diễn rất hay.”
Bình thường Vệ Gia Tuyền không phải là người đặc biệt nhiệt tình, nhưng nghĩ đến sau này mọi người sẽ chung sống với nhau rất lâu vì lần ghi hình chương trình này, cô vội vàng nói: "Cô không cần gọi tôi là Cô Tuyền, tôi nhớ cô cũng trạc tuổi tôi, cứ gọi tên là được.”
Ngụy Linh cười nói: "Được rồi, từ nay về sau tôi sẽ gọi cô là Gia Tuyền.”
Nguỵ Linh khá nhiệt tình, nhưng cô ấy không thích Vệ Gia Tuyền cho lắm. Có thông tin tiết lộ rằng cô ấy đã gả vào gia đình họ Hoắc, Tống Tử Văn và Quách Hạm lại là ba mẹ nuôi của cô điều này khiến cô ta nghĩ rằng Vệ Gia Tuyền là người sống dựa vào các mối quan hệ. Ai chẳng biết quan hệ giữa nam diễn viên Tống Tử Văn và đạo diễn Cảnh Ung tốt đến mức nào, hai người đã hợp tác nhiều lần, cô hẳn vì mối quan hệ này mới có được nữ chính của đạo diễn. Cảnh Ung cũng là một đạo diễn nổi tiếng, ai hợp tác với Cảnh Ung ai cũng sẽ nổi tiếng.
Vệ Gia Tuyền không có thời gian để ý tới suy nghĩ của Ngụy Linh, bởi vì không lâu sau lại có người đến.
“Chị Gia Tuyền.” Dụ Trạch điên cuồng vẫy tay với Vệ Gia Tuyền ở một khoảng cách xa.
Vệ Gia Tuyền nghĩ đến một phương ngữ địa phương ở Giang Châu. Cô nghĩ có thể Hoắc Dự đã biết cô và Dụ Trạch sẽ ghi hình chương trình cùng nhau.
Dụ Trạch chạy đến bên cạnh Vệ Gia Tuyền thở hổn hển nói: "Thật sự là chị.”
Vệ Gia Tuyền nở nụ cười nói: "Dụ Trạch, đã lâu không gặp.”
Dụ Trạch ngồi xuống đối diện với cô và nói với một nụ cười: "Chúng ta sẽ thường xuyên gặp nhau thôi. 《 How are you 》sắp bắt đầu quảng bá.”
Sau đó Vệ Gia Tuyền nhớ ra rằng cô đã quên mất một điều, bộ phim "Em thế nào” hợp tác với Dụ Trạch đã được ấn định ra mắt vào ngày đầu năm mới, lúc đó cô ấy sẽ tham gia vào các hoạt động quảng bá của bộ phim cùng với cậu ta.
Sau khi Nguỵ Lăng và những người khác nói chuyện xong, họ tìm cơ hội đi đến để chào Dụ Trạch.
So với thái độ của Dụ Trạch đối với Vệ Gia Tuyền thì cậu ta có phần khách sáo đối với Nguỵ Lăng khiến cô ta cảm thấy khó chịu, nhưng không biểu lộ ra trên mặt.
Sau đó Hàn Thiền đến.
Vẻ mặt của Hàn Thiền luôn lạnh lùng, nhìn thấy ba người họ cũng chỉ chào hỏi vì vấn đề công việc, nhưng Vệ Gia Tuyền vẫn luôn thích cô ấy, cho nên cô cũng đến để trò chuyện.
Ba của Hàn Thiền là Hàn Nhất Hàng chủ động nói chuyện với Vệ Gia Tuyền, Hàn Thiền biết những người lớn của hai gia tộc có quan hệ tốt nên đối xử với Vệ Gia Tuyền cũng hơi khác biệt. Hơn nữa, lòng tốt giữa mọi người có thể cảm nhận được, và cô ấy đương nhiên có thể cảm nhận được tình cảm thuần khiết của Vệ Gia Tuyền dành cho mình.
Tổng cộng có sáu khách được mời cho buổi ghi hình của chương trình này, bốn người trẻ tuổi đến trước và hai người trong số họ không đến.
Khi Vệ Gia Tuyền nhìn thấy Lưu Kiết và Đoạn Chi Dĩnh xuất hiện cùng nhau, cô cuối cùng đã hiểu tại sao người quay phim của cô lại đến đón cô ở nhà vào sáng sớm, sẽ là bất lịch sự nếu để hai người này đợi cô.
Quý Thần Hi nhìn về phía Vệ Gia Tuyền nói: "Mẹ nghe nói Lâm Tĩnh đạo diễn đã chọn con đóng nhân vật nữ chính rồi à?"
Vệ Gia Tuyền gật đầu nói: "Đúng vậy ạ, trước đó con nghe chị Đổng nói Lâm đạo diễn đang tuyển nhân vật nữ chính, con lại để cho chị ấy lưu ý tin tức về buổi thử vai, con không nghĩ đến con lại may mắn như vậy.”
Quý Thần Hi cười nói: "Lúc trước Lâm đạo diễn đã gọi điện thoại cho mẹ, đoán chừng là Cảnh đạo diễn đã nói gì đó với ông ấy. Ông ấy còn nói chuyện phiếm một lúc, sau đó ông ấy hỏi con có phải là con gái của mẹ hay không?"
Vệ Gia Tuyền làm như có thật nói: "Xem ra con lại là được nhờ từ mẹ rồi.”
Quý Thần Hi dở khóc dở cười lắc đầu nói: “ Tính tình của Cảnh đạo diễn và Lâm đạo diễn đều rất tốt, nhưng đến địa vị hôm nay của bọn họ, cũng không có gì có thể ảnh hưởng đến bọn họ dùng người nào đấy, chỉ có thể nói con gái của mẹ thật sự rất xuất sắc.”
Vệ Gia Tuyền cười cười, từ lâu cô đã thành thói quen cách ba mẹ của cô tự hào về mình.
Quý Thần Hi lại nói: "Mẹ nghe chị Tưởng nói, gần đây con còn muốn tham gia chương trình thực tế?” Tưởng Mỹ là người đại diện của Quý Thần Hi, hôm nay càng là chủ sở hữu studio Quý Thần Hi, bên kia Đổng An Ni có chuyện gì về Vệ Gia Tuyền, trên cơ bản cô đều nói cho Tưởng Mỹ đầu tiên.
Vệ Gia Tuyền trả lời: "Con chính là nghe nói Hàn Thiền đang tham gia chương trình đấy, cho nên con mới đến đó.”
Quý Thần Hi gật đầu nói: "Hàn Thiền là con gái của Hàn Nhất Hàng, cô gái kia có thiên phú diễn xuất, có thể so với những người khác ít xuất hiện.” Nói đến chỗ này bà dừng một chút, "Mẹ cũng nghe chị Tưởng nói, chương trình lần này mời khách quý bỏ ra rất nhiều tiền, có lẽ còn xuất hiện cả nam nữ diễn viên xuất sắc, nhưng cụ thể là ai, Chị Tưởng cũng không có thăm dò được.”
Vệ Gia Tuyền "Wow” một tiếng nói: "Vậy con hẳn là người nhỏ nhất trong số mọi người rồi.”
Hoắc Dự không hài lòng lắm với hợp đồng mới nhận gần đây của Vệ Gia Tuyền.
Danh tiếng của đạo diễn Lâm Tĩnh rất lớn cho nên Hoắc Dự đương nhiên cũng nhận biết. Vừa nghe đến tên của anh ấy là trong đầu anh tất cả đều những màn rượt đuổi, nổ tung, súng, chiến đấu. Anh biết rõ khi Vệ Gia Tuyền quay phim cũng là nhân vật không muốn sống, anh chỉ sợ đến lúc đó cô sẽ bị thương. Về phần chương trình thực tế kia, Hoắc Dự cũng đi theo Vệ Gia Tuyền xem qua, lúc xem anh còn cảm thấy hơi thú vị, nhưng muốn Vệ Gia Tuyền đi anh lại không vui, vì vậy đoàn chương trình này mỗi kỳ đều chỉ cho khách quý bọn họ số tiền không nhiều lắm, anh sợ Vệ Gia Tuyền đi sẽ bị giày vò.
Đảo mắt là đến cuối tháng mười một, Vệ Gia Tuyền cũng chuẩn bị bắt đầu ghi hình “cùng đi lữ hành”.
Đêm trước khi chương trình được ghi hình, Vệ Gia Tuyền phải thu dọn hành lý, Hoắc Dự vừa thấy đã đến hỗ trợ ngay.
Tập đầu tiên của chương trình được ghi hình ở Los Angeles, Hoắc Dự giúp Vệ Gia Tuyền đóng gói quần áo, ở một bên nói ra: "Anh đã gọi điện thoại cho ông Trần, cũng lưu số điện thoại của ông ấy trong điện thoại di động của em rồi, em đến đấy nhớ nói cho ông ấy biết một tiếng.”
Vệ Gia Tuyền bất đắc dĩ nói: "Anh à, em đi tham gia chương trình, không phải đi thăm người thân đâu.”
Hoắc Dự nói: "Anh mặc kệ, cũng không thể đến Los Angeles còn chịu tội.”
Vệ Gia Tuyền đến bên người anh, hôn vào má anh một cái, cười hỏi anh: "Anh à, trong mắt của anh có phải em chỉ là đứa trẻ năm tuổi hay không?"
Hoắc Dự lắc đầu bật cười, đột nhiên xoay người ôm cô: "Đương nhiên không phải.” Nói xong cũng cúi đầu hôn lên cô.
Chẳng được bao lâu, trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng kêu của Vệ Gia Tuyền: "Anh, quần áo, quần áo vừa gấp gọn gàng xong.”
Hoắc Dự không có để ý đến phản đối của cô, càng hôn sâu hơn: "Lần này em lại đi vài ngày, anh muốn ứng trước.”
Mới vừa rồi cô còn đập bả vai anh, rất nhanh cô liền thuận theo ngoan ngoãn ôm lấy cổ của anh.
Sáng sớm hôm sau, chuông cửa trong nhà đã bị người nhấn vang lên.
Hoắc Dự vẫn trước sau như một thức dậy sớm, phần lớn thời gian anh sẽ tập thể dục trước sau đó mới đến công ty. Nhưng hôm nay chuông cửa vang lên, Hoắc Dự cũng còn chưa tỉnh dậy.
Hoắc Dự bị đánh thức, lại để cho Vệ Gia Tuyền tiếp tục ngủ, anh nhìn đồng hồ mới qua năm giờ một chút. Anh cau mày mặc áo khoác vào, đứng dậy đi ra ngoài.
Hoắc Dự đứng ở trước cửa nhìn ra bên ngoài qua máy quay phim, không ngờ người đến còn mang theo máy quay phim.
Hoắc Dự không có quên hôm nay có người của đoàn quay chương trình đến, anh còn nghĩ rằng chỉ là người đến đưa Vệ Gia Tuyền ra sân bay, không nghĩ tới sớm như vậy đã trực tiếp đến trong nhà rồi.
Hoắc Dự đành phải mở cửa ra để cho người đi vào, anh gọi bọn họ ngồi xuống trước rồi vội vàng đi lên lầu đánh thức Vệ Gia Tuyền dậy.
Hoắc Dự bế Vệ Gia Tuyền lên, thấy dáng vẻ mơ mơ màng màng của cô, dứt khoát thay đổi quần áo giúp cô, "Ngôi sao của anh, nhanh chóng tỉnh dậy, mấy người trong nhóm chương trình đến rồi.”
Vệ Gia Tuyền đang buồn ngủ tỉnh hơn phân nửa, cô không thể tin được nói: "Lúc này là mấy giờ rồi?"
Hoắc Dự buồn cười nói: "Em nhanh chóng tỉnh dậy.”
Quần áo trên người Vệ Gia Tuyền bị Hoắc Dự thay xong rồi rồi, cô vừa xuống giường đã nhìn thấy va li hành lý lộn xộn, vẻ mặt đau khổ nói: "Đã xong, hành lý cũng còn chưa thu dọn xong đây này.” Nói xong cô đánh Hoắc Dự vài cái, "Đều tại anh, em đã nói buổi tối hôm qua phải sắp xếp xong rồi.”
Hoắc Dự vội vàng nói: "Vậy em đi rửa mặt trước, anh sẽ dọn dẹp giúp em.”
Nhân viên tổ chương trình đã đợi sẵn bên dưới, Vệ Gia Tuyền vẫn luôn không xuất hiện cũng không tốt, cô chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời Hoắc Dự nói.
Sau khi Vệ Gia Tuyền xuống lầu, cô vội vàng đi rót nước cho hai nhân viên.
Hai người này sẽ luôn theo sát Vệ Gia Tuyền trong chương trình, một người là người quay phim, một người là người sản xuất.
Người quay phim cho Vệ Gia Tuyền là một cô gái rất dễ thương, nhìn tuổi cô ấy cũng không lớn, cô ấy cười hỏi Vệ Gia Tuyền: “ Cô không ngờ chúng tôi đến sớm như vậy sao?"
Vệ Gia Tuyền khẽ gật đầu nói: "Tôi thật sự không nghĩ tới, các người cũng không nói trước một tiếng.”
Người quay phim cười nói: "Tôi chỉ muốn xem một chút sáng sớm mọi người chính xác làm gì.”
Vệ Gia Tuyền dở khóc dở cười, đi theo đứng lên nói: "Có lẽ hai người đều chưa ăn sáng đi, tôi đi làm một chút.”
Người quay phim kinh ngạc hỏi: "Bình thường ở nhà đều là cô nấu cơm sao?"
Vệ Gia Tuyền thở dài nói: “Nếu như ăn cơm ở nhà thì nhất định là tôi nấu, anh nhà tôi…” Lúc cô nói đến đây thì ngừng một chút, nấu cơm đối với Hoắc Dự mà nói thì chính là một việc không tưởng. Nói xong cô nhanh chóng đi vào bếp.
Khi Hoắc Dự xuất hiện với hai chiếc vali lớn thì bữa sáng của Vệ Gia Tuyền cũng đã chuẩn bị xong, bởi vì còn có thêm hai người nữa nên cô làm nhiều hơn một chút.
Hoắc Dự vừa nhìn thấy đã nói: "Sáng sớm làm đồ ăn sáng cho anh làm gì. Anh chỉ cần ra ngoài mua là được rồi.”
Cô gái quay phim trẻ tuổi đang ăn trứng rán: ". . .”
Bốn người cùng nhau ăn sáng, cũng sắp đến giờ Vệ Gia Tuyền phải đi.
Sau đó Hoắc Dự bảo Vệ Gia Tuyền đợi anh một lát, không bao lâu liền lấy ra một gói đồ ăn vặt lớn. Anh đã xem chương trình này và biết chương trình không cho khách mời nhiều tiền trong mỗi tập phát sóng, anh sợ Vệ Gia Tuyền đói nên đã chuẩn bị trước cho cô.
Người quay phim và nhà sản xuất: “…Đây là đang đi chơi xuân à?”
Chuyện này còn chưa kết thúc thì Hoắc Dự lại nhớ ra điều gì đó, nhanh chóng lấy ra một cái túi nhỏ khác, không thấy bên trong chứa cái gì.
Hoắc Dự kéo Vệ Gia Tuyền qua một bên nói: “Mang theo cả cái này nữa.”
Vệ Gia Tuyền nói không nên lời: "Đầu tháng em vừa mới đến xong, không cần mang theo cái này đâu.”
Hoắc Dự đã cho cô vào vali rồi, đi tới bên cô nhẹ giọng nói: "Không phải đã trễ mấy ngày rồi sao?”
Cả khuôn mặt của Vệ Gia Tuyền không biết nên biểu cảm thế nào, chồng cô thực ra còn biết rõ thời gian đến tháng của cô hơn cả bản thân cô.
Cũng may trời còn sớm, cô bé quay phim cũng không thúc giục, để hai người nói chuyện một lúc, sau đó nhắc nhở Vệ Gia Tuyền rằng đã đến lúc phải đi rồi.
Hoắc Dự đưa Vệ Gia Tuyền xuống lầu rồi ôm cô lần nữa sau đó nhìn cô lên xe của đoàn quay phim.
Tranh thủ khi nhà sản xuất còn chưa ghi hình, người quay phim ngồi ở hàng ghế đầu đột nhiên quay đầu lại nói với Vệ Gia Tuyền: “Anh Hoắc thật tốt với cô, tôi thấy ở ngoài đời anh ấy còn đẹp trai hơn ảnh chụp trước đó nhiều.”
Người quay phim là một cô gái trạc tuổi Vệ Gia Tuyền, một lúc sau lại không nhịn được hỏi: “Hai người gặp nhau như thế nào?” Sau khi hỏi, cô nhận ra mình đang hỏi chuyện riêng tư của người khác nên rất vội vàng phất phất tay: “Chỉ là tôi tò mò thôi, cô không muốn kể cũng không sao.”
Vệ Gia Tuyền trả lời: "Chúng tôi biết nhau từ khi còn nhỏ.”
Người quay phim lắc đầu nói: "Thật sự là không thể không ghen tị với cô được.”
Sau khi đến sân bay, người quay phim đưa Vệ Gia Tuyền đến khu vực nghỉ ngơi, đã có người đến trước cô.
Năm nay, có một bộ phim chiếu mạng đã bùng nổ và mức độ nổi tiếng cao hơn so với Vệ Gia Tuyền và Lăng Tử Việt vào năm ngoái, diễn viên nữ chính của bộ phim chiếu mạng này là Nguỵ Lăng cũng trở nên nổi tiếng.
Khi Nguỵ Lăng nhìn thấy Vệ Gia Tuyền đi đến, cô ta vội vàng đứng dậy chào hỏi.
Sau khi hai người ngồi xuống, Nguỵ Lăng nói: "Tôi đã xem 《Lời chia tay mùa xuân 》 hai lần trong rạp chiếu phim. Cô Tuyền à, cô diễn rất hay.”
Bình thường Vệ Gia Tuyền không phải là người đặc biệt nhiệt tình, nhưng nghĩ đến sau này mọi người sẽ chung sống với nhau rất lâu vì lần ghi hình chương trình này, cô vội vàng nói: "Cô không cần gọi tôi là Cô Tuyền, tôi nhớ cô cũng trạc tuổi tôi, cứ gọi tên là được.”
Ngụy Linh cười nói: "Được rồi, từ nay về sau tôi sẽ gọi cô là Gia Tuyền.”
Nguỵ Linh khá nhiệt tình, nhưng cô ấy không thích Vệ Gia Tuyền cho lắm. Có thông tin tiết lộ rằng cô ấy đã gả vào gia đình họ Hoắc, Tống Tử Văn và Quách Hạm lại là ba mẹ nuôi của cô điều này khiến cô ta nghĩ rằng Vệ Gia Tuyền là người sống dựa vào các mối quan hệ. Ai chẳng biết quan hệ giữa nam diễn viên Tống Tử Văn và đạo diễn Cảnh Ung tốt đến mức nào, hai người đã hợp tác nhiều lần, cô hẳn vì mối quan hệ này mới có được nữ chính của đạo diễn. Cảnh Ung cũng là một đạo diễn nổi tiếng, ai hợp tác với Cảnh Ung ai cũng sẽ nổi tiếng.
Vệ Gia Tuyền không có thời gian để ý tới suy nghĩ của Ngụy Linh, bởi vì không lâu sau lại có người đến.
“Chị Gia Tuyền.” Dụ Trạch điên cuồng vẫy tay với Vệ Gia Tuyền ở một khoảng cách xa.
Vệ Gia Tuyền nghĩ đến một phương ngữ địa phương ở Giang Châu. Cô nghĩ có thể Hoắc Dự đã biết cô và Dụ Trạch sẽ ghi hình chương trình cùng nhau.
Dụ Trạch chạy đến bên cạnh Vệ Gia Tuyền thở hổn hển nói: "Thật sự là chị.”
Vệ Gia Tuyền nở nụ cười nói: "Dụ Trạch, đã lâu không gặp.”
Dụ Trạch ngồi xuống đối diện với cô và nói với một nụ cười: "Chúng ta sẽ thường xuyên gặp nhau thôi. 《 How are you 》sắp bắt đầu quảng bá.”
Sau đó Vệ Gia Tuyền nhớ ra rằng cô đã quên mất một điều, bộ phim "Em thế nào” hợp tác với Dụ Trạch đã được ấn định ra mắt vào ngày đầu năm mới, lúc đó cô ấy sẽ tham gia vào các hoạt động quảng bá của bộ phim cùng với cậu ta.
Sau khi Nguỵ Lăng và những người khác nói chuyện xong, họ tìm cơ hội đi đến để chào Dụ Trạch.
So với thái độ của Dụ Trạch đối với Vệ Gia Tuyền thì cậu ta có phần khách sáo đối với Nguỵ Lăng khiến cô ta cảm thấy khó chịu, nhưng không biểu lộ ra trên mặt.
Sau đó Hàn Thiền đến.
Vẻ mặt của Hàn Thiền luôn lạnh lùng, nhìn thấy ba người họ cũng chỉ chào hỏi vì vấn đề công việc, nhưng Vệ Gia Tuyền vẫn luôn thích cô ấy, cho nên cô cũng đến để trò chuyện.
Ba của Hàn Thiền là Hàn Nhất Hàng chủ động nói chuyện với Vệ Gia Tuyền, Hàn Thiền biết những người lớn của hai gia tộc có quan hệ tốt nên đối xử với Vệ Gia Tuyền cũng hơi khác biệt. Hơn nữa, lòng tốt giữa mọi người có thể cảm nhận được, và cô ấy đương nhiên có thể cảm nhận được tình cảm thuần khiết của Vệ Gia Tuyền dành cho mình.
Tổng cộng có sáu khách được mời cho buổi ghi hình của chương trình này, bốn người trẻ tuổi đến trước và hai người trong số họ không đến.
Khi Vệ Gia Tuyền nhìn thấy Lưu Kiết và Đoạn Chi Dĩnh xuất hiện cùng nhau, cô cuối cùng đã hiểu tại sao người quay phim của cô lại đến đón cô ở nhà vào sáng sớm, sẽ là bất lịch sự nếu để hai người này đợi cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.