Chương 59
AT Phạm
15/05/2022
Khi Tần Hạ Nhiên trở về, Tần Hạ Hạ đã chờ sẳn. Tần Hạ Hạ nhìn Tần Hạ Nhiên một lượt từ trên xuống dưới. Từ lúc tỷ tỷ nàng và Diệp Khả Thư tách ra, tỷ nàng thật sự gầy đi rất nhiều. Tần Hạ Hạ âm thầm thở dài trong lòng.
Tần Hạ Nhiên đi rót ly nước, ngồi đối diện Tần Hạ Hạ
" Có chuyện gì sao?"
Tần Hạ Hạ gật gật đầu
" Muội vừa điều tra được, thật sự gia gia là người đã cản trở chúng ta."
Tần Hạ Nhiên uống một ngụm nước, nhẹ gật đầu. Tần Hạ Hạ lại tiếp tục nói
" Nhưng gia gia không phải chỉ ngăn cản chúng ta mà còn ngăn cản cả Tần Đức Huy nữa. Có lẽ trong thời gian sắp tới hắn sẽ không dám làm hại tỷ đâu." Tần Hạ Hạ thông báo với Tần Hạ Nhiên, cũng đã nói vệ sĩ không cần đi theo tỷ tỷ nàng nữa.
Tần Hạ Nhiên lại gật đầu. Không khí liền rơi vào khoảng trầm mặt. Thật lâu sau, khi Tần Hạ Hạ định trở về, Tần Hạ Nhiên lại lên tiếng hỏi
" Em có thông tin gì của Tiểu Thư không?"
Tần Hạ Hạ thở dài
" Không có a. Với thế lực của Diệp gia thì em không có khả năng biết được thông tin của Thư tỷ."
Tần Hạ Nhiên nhẹ ân một tiếng.
Đến khi Tần Hạ Hạ rời khỏi, nàng đi vào phòng, co ro trong một góc tối. Những giọt nước mắt khẽ khàng rơi, thật nhẹ thật nhẹ như sợ phát ra tiếng động sẽ bị người khác nhìn thấy vậy.
Tần Hạ Nhiên là một người mạnh mẽ, nhưng bây giờ mọi thứ đã chạm đến giới hạn có lẽ khóc một trận sẽ giúp nàng thoải mái hơn.
-----
Ở góc tối khác trong một căn phòng trên đảo, Diệp Khả Thư cầm trên tay bức ảnh cô và Tần Hạ Nhiên, ánh mắt vô hồn nhìn chầm chầm bức ảnh. Ngẩn người một lúc cô đứng lên đi đến bên cửa sổ, cất đi bức ảnh, lấy ra điếu thuốc hít một hơi dài.
Diệp Khả Thư và Tần Hạ Nhiên dù không ở bên nhau nhưng vẫn luôn nhớ nhau. Trái tim họ vẫn luôn đập cùng nhịp, tâm trí luôn lo nghĩ cho đối phương.
...Cốc...Cốc...Cốc...
Tiếng cửa phòng vang lên, Diệp Khả Thư dập tắt điếu thuốc, đi đến mở cửa. Một nam nhân trung niên đưa cho nàng phong thư, giọng nói khàn khàn vang lên
" Thư định kỳ đến đây."
Diệp Khả Thư nhận lấy, nói tiếng cảm tạ rồi trở vào phòng.
Từ lúc cô đến đảo này, cứ đầu tháng Diệp ba lại gửi thư thông báo tình hình Tần Hạ Nhiên. Đọc thư xong, Diệp Khả Thư cất vào một hộp gỗ. Cô nhẹ vuốt hộp gỗ, tiếng thở dài nặng nề vang lên.
Theo như thư Diệp ba gửi đến Tần Hạ Nhiên vẫn ổn, Tần Đức Huy tạm thời không dám làm hại nàng nữa. Vậy là tốt rồi, Tần Hạ Nhiên an ổn thì cô mới có thể tập trung huấn luyện.
Chỉ một thời gian nữa thôi cô sẽ có đủ khả năng để bảo vệ nàng, chỉ một thời gian nữa cô sẽ có thể gặp lại nữ nhân mà cô một lòng yêu thương.
Tần Hạ Nhiên đi rót ly nước, ngồi đối diện Tần Hạ Hạ
" Có chuyện gì sao?"
Tần Hạ Hạ gật gật đầu
" Muội vừa điều tra được, thật sự gia gia là người đã cản trở chúng ta."
Tần Hạ Nhiên uống một ngụm nước, nhẹ gật đầu. Tần Hạ Hạ lại tiếp tục nói
" Nhưng gia gia không phải chỉ ngăn cản chúng ta mà còn ngăn cản cả Tần Đức Huy nữa. Có lẽ trong thời gian sắp tới hắn sẽ không dám làm hại tỷ đâu." Tần Hạ Hạ thông báo với Tần Hạ Nhiên, cũng đã nói vệ sĩ không cần đi theo tỷ tỷ nàng nữa.
Tần Hạ Nhiên lại gật đầu. Không khí liền rơi vào khoảng trầm mặt. Thật lâu sau, khi Tần Hạ Hạ định trở về, Tần Hạ Nhiên lại lên tiếng hỏi
" Em có thông tin gì của Tiểu Thư không?"
Tần Hạ Hạ thở dài
" Không có a. Với thế lực của Diệp gia thì em không có khả năng biết được thông tin của Thư tỷ."
Tần Hạ Nhiên nhẹ ân một tiếng.
Đến khi Tần Hạ Hạ rời khỏi, nàng đi vào phòng, co ro trong một góc tối. Những giọt nước mắt khẽ khàng rơi, thật nhẹ thật nhẹ như sợ phát ra tiếng động sẽ bị người khác nhìn thấy vậy.
Tần Hạ Nhiên là một người mạnh mẽ, nhưng bây giờ mọi thứ đã chạm đến giới hạn có lẽ khóc một trận sẽ giúp nàng thoải mái hơn.
-----
Ở góc tối khác trong một căn phòng trên đảo, Diệp Khả Thư cầm trên tay bức ảnh cô và Tần Hạ Nhiên, ánh mắt vô hồn nhìn chầm chầm bức ảnh. Ngẩn người một lúc cô đứng lên đi đến bên cửa sổ, cất đi bức ảnh, lấy ra điếu thuốc hít một hơi dài.
Diệp Khả Thư và Tần Hạ Nhiên dù không ở bên nhau nhưng vẫn luôn nhớ nhau. Trái tim họ vẫn luôn đập cùng nhịp, tâm trí luôn lo nghĩ cho đối phương.
...Cốc...Cốc...Cốc...
Tiếng cửa phòng vang lên, Diệp Khả Thư dập tắt điếu thuốc, đi đến mở cửa. Một nam nhân trung niên đưa cho nàng phong thư, giọng nói khàn khàn vang lên
" Thư định kỳ đến đây."
Diệp Khả Thư nhận lấy, nói tiếng cảm tạ rồi trở vào phòng.
Từ lúc cô đến đảo này, cứ đầu tháng Diệp ba lại gửi thư thông báo tình hình Tần Hạ Nhiên. Đọc thư xong, Diệp Khả Thư cất vào một hộp gỗ. Cô nhẹ vuốt hộp gỗ, tiếng thở dài nặng nề vang lên.
Theo như thư Diệp ba gửi đến Tần Hạ Nhiên vẫn ổn, Tần Đức Huy tạm thời không dám làm hại nàng nữa. Vậy là tốt rồi, Tần Hạ Nhiên an ổn thì cô mới có thể tập trung huấn luyện.
Chỉ một thời gian nữa thôi cô sẽ có đủ khả năng để bảo vệ nàng, chỉ một thời gian nữa cô sẽ có thể gặp lại nữ nhân mà cô một lòng yêu thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.