Chương 60
AT Phạm
15/05/2022
Những cánh chuồn lướt trên mặt hồ, gió nhẹ thổi qua, làm những cánh sen trên mặt hồ đung đưa. Một nữ nhân ngồi quay mặt về mặt hồ, một tay cầm bản màu, một tay cầm bút, tại bàn vẽ, vẽ cái gì đó. Lúc sau hồ nước như được thu vào bức tranh kia.
Nữ nhân kia chính là Diệp Khả Thư, hôm qua là ngày kết thúc một năm huấn luyện của Diệp Khả Thư. Một năm tách biệt thế giới, cô vẫn chưa kịp chuẩn bị tâm lý để đối mặt với nàng thì một năm liền trôi qua. Nhìn bước tranh, Diệp Khả Thư thở dài, cô đang rối rắm với cảm xúc của chính mình.
Tiếng bước chân từ phía sau vang lên, một ông lão đi đến bên cạnh Diệp Khả Thư, ông nhìn bức tranh sau đó lên tiếng
" Tuổi còn trẻ hãy làm những điều mình muốn. Đừng để bản thân sau này phải hối hận."
Diệp Khả Thư kinh ngạc nhìn ông lão
" Lão nhân gia, làm sao người...."
Ông lão mỉm cười cắt lời cô
" Bức tranh có thể nói lên tâm trạng của tác giả."
Diệp Khả Thư mỉm cười
" Cảm ơn ngài. Nếu ngài không chê cháu muốn tặng lại bức tranh này cho ngài."
" Tức nhiên là không chê rồi."
Diệp Khả Thư đem bức tranh tặng lại cho ông lão, trước khi rời đi cô lại nói
" Lão nhân gia, cháu nghĩ ngài cũng nên làm điều ngài muốn đi."
Ông lão kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Diệp Khả Thư, lại nhìn bức tranh. Khi thấy chữ ký bên góc phải, ông thốt lên
" Tuổi trẻ tài cao. Đúng là ta cũng nên trở về thôi."
---
Tại sân bay thành phố B
Diệp Khả Thư một thân y phục đen, mắt kính đen bảng to được gác lên sóng mủi cao. Đi theo phía sau cô là một nam nhân mặc âu phục chỉnh tề. Hai người đi đến chiếc xe thể thao, nơi Diệp Khả Nhi đợi sẳn. Nhìn thấy tỷ tỷ, Diệp Khả Nhi chạy đến ôm cô
" Tỷ tỷ bảo bối. Em nhớ tỷ lắm a."
Diệp Khả Thư vuốt lưng nàng
" Em bao nhiêu tuổi rồi lại giống trẻ con vậy chứ?"
Diệp Khả Nhi bĩu môi
" Em vẫn còn nhỏ a. Để em chở tỷ về. Chị mà về trễ mẫu hậu đại nhân lại mắng em a."
Diệp Khả Thư ngồi vào ghế phó lái, nam nhân kia ngồi vào ghế sau. Diệp Khả Nhi nhìn nam nhân kia lên tiếng hỏi
" Tỷ tỷ, vị này là?"
" Cậu ấy là Tiểu Lục, ba kêu cậu ta về cùng chị."
Diệp Khả Nhi nhìn Tiểu Lục
" Xin chào. Tôi là Diệp Khả Nhi."
Tiểu Lục gật đầu
" Chào nhị tiểu thư. Cô gọi tôi là Tiểu Lục được rồi."
Xe rất nhanh về tới Diệp gia. Diệp mẹ lôi kéo Diệp Khả Thư vào nhà, Diệp ba lại gọi Tiểu Lục đến thư phòng.
Diệp mẹ bắt Diệp Khả Thư xoay vài vòng, bà lên tiếng quở trách
" Bảo bối, con xem con thế nào lại ốm như vậy. Có phải một năm qua rất vất vả không? Có ủy khuất gì cứ nói với mẹ, mẹ sẽ thay con đòi lại công bằng."
" Con không sao a."
Đúng lúc này Diệp ba và Tiểu Lục đi xuống. Tiểu Lục xin phép rời đi, còn Diệp ba bị Diệp mẹ nhéo tai
" Lão già chết tiệt, ông nhìn xem nữ nhi bảo bối của tôi đã ốm như vậy. Tôi phải cắt thịt ông bù vào mới được."
Diệp ba nhăn mặt
" A...Đau. Bà xã, thả tai anh ra được không?"
Diệp Khả Thư cũng nói giúp Diệp ba
" Mẹ thả tai ba ra đi. Con rất tốt mà."
Diệp mẹ thả tai Diệp ba ra, hừ một tiếng, lại nhìn Diệp Khả Thư và Diệp Khả Nhi dịu giọng
" Hai đứa đi rửa tay, đến ăn cơm."
Kết thúc bửa cơm, Diệp ba gọi Diệp Khả Thư vào thư phòng. Ông đưa cô một sắp tư liệu. Mở tư liệu ra xem, sắc mặt Diệp Khả Thư ngày càng khó coi. Cô đặt xuống tư liệu, nhìn Diệp ba hỏi
" Nàng biết việc này không?"
" Nàng " ở đây không cần nói tên Diệp ba cũng biết được nữ nhi mình đang nói đến Tần Hạ Nhiên.
" Biết. Nhưng không nắm được chứng cứ. Có vẽ như Tần lão gia tử đã giúp hắn."
Diệp Khả Thư nhíu mày, Diệp ba thông thả nói tiếp
" Nhưng gần đây Tần Đức Huy đang ngày càng quá phận. Ta nghĩ Tần lão gia tử sẽ không bảo vệ hắn nữa."
" Quá phận?"
Diệp ba lại đưa Diệp Khả Thư một sắp tư liệu khác. Sắc mặt cô càng khó coi hơn. Diệp ba lại hỏi
" Cần ba giúp gì không?"
Diệp Khả Thư nhìn ông, Diệp ba đưa ra một tấm danh thiếp
" Đây là bằng hữu của ta. Hắn có thể giúp được con."
Diệp Khả Thư nhận lấy danh thiếp
" Cảm ơn ba."
Diệp ba mỉm cười
" Ta muốn trao đổi điều kiện."
" Ân?"
" Ta muốn con đến Tân Diệp làm việc."
" Không phải Tiểu Nhi đang ở đó sao?"
" Đến Tân Diệp là bước đầu. Ta muốn sau này để hai tỷ muội con quản lý Tập Đoàn X."
Diệp Khả Thư kinh ngạc
" Ba đừng đùa a. Tụi con làm sao tiếp nhận Tập Đoàn X được."
Diệp ba thở dài
" Ta cũng đã già rồi. Ta muốn cùng mẹ con đi du lịch a."
Diệp Khả Thư suy tư, lát sau cô lên tiếng
" Con sẽ đến Tân Diệp làm việc, còn Tập Đoàn X con sẽ suy nghĩ lại."
" Được. Để Tiểu Lục đi theo con đi."
Diệp Khả Thư gật đầu, rời khỏi thư phòng.
Nữ nhân kia chính là Diệp Khả Thư, hôm qua là ngày kết thúc một năm huấn luyện của Diệp Khả Thư. Một năm tách biệt thế giới, cô vẫn chưa kịp chuẩn bị tâm lý để đối mặt với nàng thì một năm liền trôi qua. Nhìn bước tranh, Diệp Khả Thư thở dài, cô đang rối rắm với cảm xúc của chính mình.
Tiếng bước chân từ phía sau vang lên, một ông lão đi đến bên cạnh Diệp Khả Thư, ông nhìn bức tranh sau đó lên tiếng
" Tuổi còn trẻ hãy làm những điều mình muốn. Đừng để bản thân sau này phải hối hận."
Diệp Khả Thư kinh ngạc nhìn ông lão
" Lão nhân gia, làm sao người...."
Ông lão mỉm cười cắt lời cô
" Bức tranh có thể nói lên tâm trạng của tác giả."
Diệp Khả Thư mỉm cười
" Cảm ơn ngài. Nếu ngài không chê cháu muốn tặng lại bức tranh này cho ngài."
" Tức nhiên là không chê rồi."
Diệp Khả Thư đem bức tranh tặng lại cho ông lão, trước khi rời đi cô lại nói
" Lão nhân gia, cháu nghĩ ngài cũng nên làm điều ngài muốn đi."
Ông lão kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Diệp Khả Thư, lại nhìn bức tranh. Khi thấy chữ ký bên góc phải, ông thốt lên
" Tuổi trẻ tài cao. Đúng là ta cũng nên trở về thôi."
---
Tại sân bay thành phố B
Diệp Khả Thư một thân y phục đen, mắt kính đen bảng to được gác lên sóng mủi cao. Đi theo phía sau cô là một nam nhân mặc âu phục chỉnh tề. Hai người đi đến chiếc xe thể thao, nơi Diệp Khả Nhi đợi sẳn. Nhìn thấy tỷ tỷ, Diệp Khả Nhi chạy đến ôm cô
" Tỷ tỷ bảo bối. Em nhớ tỷ lắm a."
Diệp Khả Thư vuốt lưng nàng
" Em bao nhiêu tuổi rồi lại giống trẻ con vậy chứ?"
Diệp Khả Nhi bĩu môi
" Em vẫn còn nhỏ a. Để em chở tỷ về. Chị mà về trễ mẫu hậu đại nhân lại mắng em a."
Diệp Khả Thư ngồi vào ghế phó lái, nam nhân kia ngồi vào ghế sau. Diệp Khả Nhi nhìn nam nhân kia lên tiếng hỏi
" Tỷ tỷ, vị này là?"
" Cậu ấy là Tiểu Lục, ba kêu cậu ta về cùng chị."
Diệp Khả Nhi nhìn Tiểu Lục
" Xin chào. Tôi là Diệp Khả Nhi."
Tiểu Lục gật đầu
" Chào nhị tiểu thư. Cô gọi tôi là Tiểu Lục được rồi."
Xe rất nhanh về tới Diệp gia. Diệp mẹ lôi kéo Diệp Khả Thư vào nhà, Diệp ba lại gọi Tiểu Lục đến thư phòng.
Diệp mẹ bắt Diệp Khả Thư xoay vài vòng, bà lên tiếng quở trách
" Bảo bối, con xem con thế nào lại ốm như vậy. Có phải một năm qua rất vất vả không? Có ủy khuất gì cứ nói với mẹ, mẹ sẽ thay con đòi lại công bằng."
" Con không sao a."
Đúng lúc này Diệp ba và Tiểu Lục đi xuống. Tiểu Lục xin phép rời đi, còn Diệp ba bị Diệp mẹ nhéo tai
" Lão già chết tiệt, ông nhìn xem nữ nhi bảo bối của tôi đã ốm như vậy. Tôi phải cắt thịt ông bù vào mới được."
Diệp ba nhăn mặt
" A...Đau. Bà xã, thả tai anh ra được không?"
Diệp Khả Thư cũng nói giúp Diệp ba
" Mẹ thả tai ba ra đi. Con rất tốt mà."
Diệp mẹ thả tai Diệp ba ra, hừ một tiếng, lại nhìn Diệp Khả Thư và Diệp Khả Nhi dịu giọng
" Hai đứa đi rửa tay, đến ăn cơm."
Kết thúc bửa cơm, Diệp ba gọi Diệp Khả Thư vào thư phòng. Ông đưa cô một sắp tư liệu. Mở tư liệu ra xem, sắc mặt Diệp Khả Thư ngày càng khó coi. Cô đặt xuống tư liệu, nhìn Diệp ba hỏi
" Nàng biết việc này không?"
" Nàng " ở đây không cần nói tên Diệp ba cũng biết được nữ nhi mình đang nói đến Tần Hạ Nhiên.
" Biết. Nhưng không nắm được chứng cứ. Có vẽ như Tần lão gia tử đã giúp hắn."
Diệp Khả Thư nhíu mày, Diệp ba thông thả nói tiếp
" Nhưng gần đây Tần Đức Huy đang ngày càng quá phận. Ta nghĩ Tần lão gia tử sẽ không bảo vệ hắn nữa."
" Quá phận?"
Diệp ba lại đưa Diệp Khả Thư một sắp tư liệu khác. Sắc mặt cô càng khó coi hơn. Diệp ba lại hỏi
" Cần ba giúp gì không?"
Diệp Khả Thư nhìn ông, Diệp ba đưa ra một tấm danh thiếp
" Đây là bằng hữu của ta. Hắn có thể giúp được con."
Diệp Khả Thư nhận lấy danh thiếp
" Cảm ơn ba."
Diệp ba mỉm cười
" Ta muốn trao đổi điều kiện."
" Ân?"
" Ta muốn con đến Tân Diệp làm việc."
" Không phải Tiểu Nhi đang ở đó sao?"
" Đến Tân Diệp là bước đầu. Ta muốn sau này để hai tỷ muội con quản lý Tập Đoàn X."
Diệp Khả Thư kinh ngạc
" Ba đừng đùa a. Tụi con làm sao tiếp nhận Tập Đoàn X được."
Diệp ba thở dài
" Ta cũng đã già rồi. Ta muốn cùng mẹ con đi du lịch a."
Diệp Khả Thư suy tư, lát sau cô lên tiếng
" Con sẽ đến Tân Diệp làm việc, còn Tập Đoàn X con sẽ suy nghĩ lại."
" Được. Để Tiểu Lục đi theo con đi."
Diệp Khả Thư gật đầu, rời khỏi thư phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.