Khi Pháo Hoa Vây Thành

Chương 40: Nhập Học

Dư Trạc

13/09/2024

Editor: L’espoir

*

Sự kiện ‘khác người’ đã trôi qua rất nhiều ngày, Lâm Yên vẫn chưa thoát khỏi chuyện này, bây giờ mỗi lần cô nhìn thấy Lâm Thời Hằng sẽ không được tự nhiên, trong đầu không tự chủ được nhớ lại cảnh trước đó.

Nhưng không thể phủ nhận, hai người dường như đã tiến vào một cách thức chung sống mới, biểu hiện cụ thể là——

Thân mật hơn.

Tuy rằng bình thường mát xa ngực vẫn sẽ xấu hổ, nhưng Lâm Yên cũng đã dần quen với việc đó.

Không thể nào mà không quen được.

Ba có thể điều trị cho cô bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào.

Ghế ghế sô pha, bàn ăn, cửa ra vào, nhà bếp, phòng ngủ, một lần va phải ba mới đi công tác trở về, hai người trực tiếp làm trong WC của sân bay…

Không sao, không sao, cuối cùng thì giờ cô đã bước vào ngày nhập học.

Nếu không cô còn ở nhà nữa, hiện tại nhìn chỗ nào Lâm Yên cũng cảm thấy có dấu vết ba từng tồn tại.

Trong kỳ thi tuyển sinh cấp ba cô làm bài khá được, thi đậu vào trường trung học nổi tiếng nhất thành phố, học cùng trường với Trịnh Húc.

Còn Triệu Nhược Nhược thì thi vào trường trung học số 5 nằm sát bên cạnh.

Vào ngày thứ hai khai giảng, Triệu Nhược Nhược không chịu nỗi cảnh cô đơn nên chạy tới tìm cô.



“Thành thật khái báo, người cậu nói trước đó rốt cuộc là ai hả? Tớ có quen biết hắn hay không?”

Vấn đề này, cô nàng đã hỏi cô N lần trong điện thoại, mỗi lần bị cô ấy tra khảo, Lâm Yên đều phủ nhận, không thì ấp úng đánh trống lảng, hiện tại nhìn thấy mình rồi, Triệu Nhược Nhược đương nhiên sẽ không bỏ qua dễ dàng.

Lâm Yên chột dạ cười ha ha, nhanh chóng hất ngón tay đang chỉ vào mũi cô của Triệu Nhược Nhược: “Làm gì có ai, tại tớ thuận miệng hỏi thôi.”

“Quần què!” Triệu Nhược Nhược thô lỗ: “Giấu chuyện với tớ đúng không?”

“… Không có mà.” Lâm Yên đánh chết không thừa nhận.

Triệu Nhược Nhược là ai cơ chứ, khóe miệng nhếch lên, lập tức dùng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo cù lét eo cô.

Má ơi, Lâm Yên xin tha.

Cô sợ ngứa, Triệu Nhược Nhược biết rõ hơn ai hết.

“Có nói không? Có nói không thì bảo?”

Hai người bắt đầu náo loạn ở hành lang.

Dưới ánh mặt trời, hai cô gái có dung mạo xinh đẹp rượt đuổi lẫn nhau, một người cười phô trương thoải mái, một người cười dịu dàng xán lạn, nhưng nhìn kỹ lại, cả hai đều mang nét không lo không nghĩ như nhau, đó là vẻ xán lạn mà chỉ có đứa trẻ được nuông chiều lớn lên mới có thể cười ra như thế.

“Lâm Yên, chủ nhiệm lớp bảo cậu đến văn phòng gặp cô một lát kìa.” Một nam sinh gầy gò mặt lạnh đi tới trước mặt Lâm Yên, truyền lại lời của cô chủ nhiệm.

Hai người dừng chơi đùa.

Lâm Yên nhìn khuôn mặt vô cảm của nam sinh, điềm đạm cười nhẹ: “Cô Trương có nói với cậu đó chuyện gì không?”



Nam sinh lắc đầu, Lâm Yên cười nói: “Cám ơn cậu, tớ đi liền ngay đây.”

Sau khi người rời đi, Triệu Nhược Nhược lôi kéo Lâm Yên hỏi: “Ai thế? Lạnh lùng nhở.”

“Sao đây?”

Làm bạn đểu nhiều năm, Triệu Nhược Nhược vừa mở miệng, Lâm Yên đã biết cô nàng đang có ý định gì đó.

Cô cố thuyết phục: “Cậu đừng giỡn người ta.”

“Cậu đang nghĩ cái gì thế? Bộ tớ là loại người đó sao?” Triệu Nhược Nhược bĩu môi.

Lâm Yên gật đầu không chút do dự: “Đúng vậy.”

Nếu bàn về yêu chơi, Triệu Nhược Nhược đứng thứ hai thì không ai trong đám bạn bè họ dám nhận đứng thứ nhất.

Nhưng Hạ Đình thì khác…

“Tớ đi gặp cô chủ nhiệm trước đây, xem xem cô ấy gọi tớ có việc gì.” Lâm Yên không cho Triệu Nhược Nhược cơ hội phản bác, sợ cô ấy lại ép hỏi mình, xoay người đi về phía tòa nhà văn phòng.

Giáo viên tiếng Anh tìm Lâm Yên cũng không có chuyện gì to tát, vẫn là về ủy ban lớp họ đã trao đổi vào ngày hôm qua, do điểm bài thi tiếng Anh của Lâm Yên đạt được điểm tuyệt đối trong kỳ thi tuyển sinh cấp ba, tổng điểm cũng cực kỳ đẹp nên hiện giờ cô giáo nhậm chức chủ nhiệm lớp, đương nhiên là cô ấy sẽ giao trọng trách cho nhân tài như vậy rồi.

“Là chuyện mà chúng ta trao đổi hôm qua, đây là kết quả bỏ phiếu trong lớp, em và Hạ Đình đều là những đứa trẻ có thái độ học tập rất nghiêm túc, cô hy vọng các em không chỉ có tiến bộ tốt trong học tập, mà cô cũng muốn các em có biểu hiện tích cực trong việc quản lý các công việc của lớp.”

“Vừa rồi thầy dạy Toán lớp các em đã tìm Hạ Đình nói chuyện, em ấy đã quyết định đảm nhiệm đại biểu lớp cho môn toán, còn môn tiếng Anh… Giáo viên đánh giá cao em nhất, tất nhiên, mọi chuyện vẫn phải dựa trên ý chí của chính em để quyết định. Tuy nhiên, cô cảm thấy rằng nếu trong trường hợp học tập vẫn thừa năng lực, thì nên thách thức bản thân mình một chút, cả hai vừa có thể rèn luyện luyện bản thân đồng thời vừa có thể giúp các bạn cùng lớp học tập tốt hơn, cũng rất tốt. Cô hy vọng em sẽ xem xét lại một lần nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khi Pháo Hoa Vây Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook