Chương 50: Xác Định Thân Phận
Nguyên Trường Bạch
24/05/2023
Vừa kéo Nguyệt Y vào trong phòng Thức Vương vừa mạnh tay đóng sập cửa lại không cho Lãm Ngọc tiến vào trong. Mặc cho chàng ta đập cửa kêu la bên ngoài.
Thức Vương bên trong phòng vẫn mạnh tay kéo Nguyệt Y đi vào trong. Căn phòng này khá rộng lớn bài trí xung quanh đơn giản nhưng rất tinh tế, treo nhiều đồ vật của nhà Phật. Đây cũng là căn phòng lớn nhất trong Phật tự.
Giường lớn bên trong cách bên ngoài một khoảng xa. Thức Vương kéo Nguyệt Y đẩy mạnh nàng ta ngã xuống cạnh giường nơi mà Hiên Đế đang nữa mê, nữa tỉnh nằm bên trong.
Nguyệt Y thấy Hiên Đế thì giật mình nàng ta cúi đầu xuống lùi người lại như muốn tránh Hiên Đế. Nhưng nhìn kỹ lại hình như Hiên Đế gương mặt đang rất đau đớn.
Hiên Đế vẫn chưa hôn mê hoàn toàn, ánh mắt mơ màng nhìn thấy bóng dáng của Nguyệt Y thì tỉnh lại. Ngài ấy vội vàng cố ngồi bật nhìn cho rõ có phải người trước mặt là thật chứ không phải mơ, quên rằng cánh tay của bản thân đang tê buốt.
- Ngươi…
Giọng Hiên Đế khàn khàn vang lên. Thức Vương đứng trước mặt Nguyệt Y rồi nói:
- Hoàng huynh đệ đưa ả đến cứu huynh, huynh sẽ không sao đâu.
Nguyệt Y tròn mắt nhìn thấy cánh tay Hiên Đế đầy máu, chẳng lẽ là bị thích khách làm cho bị thương sao. Nàng ta vội vã tiến lại gần Hiên Đế, ánh mắt lo lắng mà quên mất gương mặt xấu xí của mình. Quên mất sự sợ hãi của bản thân.
Nhưng khi vừa đưa tay định chạm vào Hiên Đế thì bị ngài ấy hất mạnh ra làm Nguyệt Y mất thăng bằng lùi lại phía sau mấy bước. Giọng Hiên Đế tức giận kêu lên:
- Cút…
Nguyệt Y nhìn thấy máu trên cánh tay của Hiên Đế cứ rỉ ra không ngừng nàng ta liền nói:
- Người đừng cử động…
Thức Vương đứng bên lại nói:
- Hoàng huynh thái y đã nói nếu ám tiễn trong cánh tay của huynh không lấy ra thì huynh sẽ chết đó.
Nguyệt Y lúc này như hiểu ra được phần nào nguyên do vết thương của Hiên Đế.
Còn Hiên Đế thì không cho Nguyệt Y chạm vào người ngài, cứu chữa cho ngài ấy. Bởi vì kim nhọn quái quỷ bên trong ám khí bất cứ lúc nào cũng sẽ tán ra bên ngoài giết chết Nguyệt Y. Người chết vì nó cũng đâu phải ít.
Hiên Đế nét mặt lạnh đi miệng nói:
- Tiện nhân dơ bẩn, xấu xí ngươi không xứng chạm vào bổn quân.
- Đưa ả cút ra ngoài cho ta.
Nguyệt Y bị Hiên Đế chê bai xấu xí, nàng ta buồn bã rơi nước mắt. Đầu cúi xuống né tránh ánh mắt của Hiên Đế.
Hiên Đế nhìn qua thấy Nguyệt Y buồn bã như thế trong lòng khó chịu vô cùng. Ngài ấy thật tâm không có ý chê Nguyệt Y xấu xí. Nhưng chỉ có cách này Nguyệt Y mới chịu rời đi thôi. Chỉ cần nàng ấy an toàn là đủ.
Thức Vương không có nhiều chọn lựa ngài ấy giá nào cũng phải cứu Hiên Đế chân bước nhanh chân về phía Hiên Đế rồi bất ngờ ra tay đánh mạnh vào sau gáy làm Hiên Đế ngất đi.
Nguyệt Y thấy vậy lo lắng liền bước tới đỡ lấy Hiên Đế ánh mắt ngạc nhiên nhìn Thức Vương.
Thức Vương lúc này nói:
- Lúc Tam Vương tạo phản đã hạ thủ ám khí làm cho huynh ấy bị thương. Phần đầu của mũi tên nằm sâu trong cánh tay của huynh ấy. Chỉ có điều thứ ám khí này hễ bị ai chạm vào là sẽ kích hoạt kim nhọn bên trong tán ra bên ngoài. Nhiều thái y đã phải bỏ mạng vì cố lấy nó ra khỏi người của hoàng huynh.
- Ngươi phải lấy ám tiễn đó ra bằng được, nếu hoàng huynh có bề gì bổn Vương sẽ bắt trên dưới Bạch gia ngươi phải chết theo.
Nói rồi Thức Vương quay người rời đi, để lại bên trong phòng một khoảng lặng im, lạnh lẽo.
Nguyệt Y không quen biết với Thức Vương đây cũng là lần đầu gặp ngài ấy. Nhưng sao Thức Vương lại biết nàng ta có thể chữa bệnh cho Hiên Đế. Người này hình như rất ghét Nguyệt Y thì phải.
Nhưng bây giờ Nguyệt Y cũng không thể suy nghĩ nhiều nữa, trước mắt là phải xem vết thương của Hiên Đế đã. Nàng ta nhanh chân bước lại gần Hiên Đế. Ánh mắt chăm chú quan sát vết thương trên tay.
Nguyệt Y liền lấy ra bên trong túi gấm của mình một cây dao phẫu thuật nhỏ bằng ngọc tinh xảo. Lưỡi dao mỏng phát ra ánh sáng màu trắng nhạt mỗi khi chạm vào da thịt.
Nhờ sức mạnh kỳ lạ của dao ngọc, Nguyệt Y đã tách được một đoạn cơ thịt ra hai bên. Rồi dùng kẹp được chế tác từ mảnh ngọc cổ nằm bên trong túi gấm cố định hai bên miệng của vết thương. Gương mặt Hiên Đế không tỏ ra đau đớn gì cứ chìm vào giấc ngủ. Đây cũng là sự thần kỳ của dao phẫu thuật. Không gây mất máu càng không làm người bệnh chịu đau đớn.
Lúc này quan sát Nguyệt Y nhìn thấy được phần ám tiễn nằm ngay kinh mạch của Hiên Đế. Đầu tiễn nhọn nhưng lại có nhiều mấu chốt nhỏ bám chặt vào da thịt xung quanh. Chính vì vậy mà các ngự y dù giỏi cỡ nào cũng không thể lấy phần ám tiễn này ra được.
Trên bề mặt của ám tiễn rất nhẵn và trơn bóng, bên trong có chứa hàng vạn mũi kim nhỏ, chỉ cần tác động mạnh vào ám tiễn sẽ làm kim độc tán ra bên ngoài. Tệ hơn là nhiều kim nhọn không xuyên ra được thì lại ghim vào trong thịt xương làm cho Hiên Đế đau nhức vô cùng, muốn sống không được chết không xong. Càng cố ý chữa trị tình trạng càng tệ hơn. Người làm ra loại ám khí này quả thật tâm địa sâu xa, tàn ác.
Thức Vương bên trong phòng vẫn mạnh tay kéo Nguyệt Y đi vào trong. Căn phòng này khá rộng lớn bài trí xung quanh đơn giản nhưng rất tinh tế, treo nhiều đồ vật của nhà Phật. Đây cũng là căn phòng lớn nhất trong Phật tự.
Giường lớn bên trong cách bên ngoài một khoảng xa. Thức Vương kéo Nguyệt Y đẩy mạnh nàng ta ngã xuống cạnh giường nơi mà Hiên Đế đang nữa mê, nữa tỉnh nằm bên trong.
Nguyệt Y thấy Hiên Đế thì giật mình nàng ta cúi đầu xuống lùi người lại như muốn tránh Hiên Đế. Nhưng nhìn kỹ lại hình như Hiên Đế gương mặt đang rất đau đớn.
Hiên Đế vẫn chưa hôn mê hoàn toàn, ánh mắt mơ màng nhìn thấy bóng dáng của Nguyệt Y thì tỉnh lại. Ngài ấy vội vàng cố ngồi bật nhìn cho rõ có phải người trước mặt là thật chứ không phải mơ, quên rằng cánh tay của bản thân đang tê buốt.
- Ngươi…
Giọng Hiên Đế khàn khàn vang lên. Thức Vương đứng trước mặt Nguyệt Y rồi nói:
- Hoàng huynh đệ đưa ả đến cứu huynh, huynh sẽ không sao đâu.
Nguyệt Y tròn mắt nhìn thấy cánh tay Hiên Đế đầy máu, chẳng lẽ là bị thích khách làm cho bị thương sao. Nàng ta vội vã tiến lại gần Hiên Đế, ánh mắt lo lắng mà quên mất gương mặt xấu xí của mình. Quên mất sự sợ hãi của bản thân.
Nhưng khi vừa đưa tay định chạm vào Hiên Đế thì bị ngài ấy hất mạnh ra làm Nguyệt Y mất thăng bằng lùi lại phía sau mấy bước. Giọng Hiên Đế tức giận kêu lên:
- Cút…
Nguyệt Y nhìn thấy máu trên cánh tay của Hiên Đế cứ rỉ ra không ngừng nàng ta liền nói:
- Người đừng cử động…
Thức Vương đứng bên lại nói:
- Hoàng huynh thái y đã nói nếu ám tiễn trong cánh tay của huynh không lấy ra thì huynh sẽ chết đó.
Nguyệt Y lúc này như hiểu ra được phần nào nguyên do vết thương của Hiên Đế.
Còn Hiên Đế thì không cho Nguyệt Y chạm vào người ngài, cứu chữa cho ngài ấy. Bởi vì kim nhọn quái quỷ bên trong ám khí bất cứ lúc nào cũng sẽ tán ra bên ngoài giết chết Nguyệt Y. Người chết vì nó cũng đâu phải ít.
Hiên Đế nét mặt lạnh đi miệng nói:
- Tiện nhân dơ bẩn, xấu xí ngươi không xứng chạm vào bổn quân.
- Đưa ả cút ra ngoài cho ta.
Nguyệt Y bị Hiên Đế chê bai xấu xí, nàng ta buồn bã rơi nước mắt. Đầu cúi xuống né tránh ánh mắt của Hiên Đế.
Hiên Đế nhìn qua thấy Nguyệt Y buồn bã như thế trong lòng khó chịu vô cùng. Ngài ấy thật tâm không có ý chê Nguyệt Y xấu xí. Nhưng chỉ có cách này Nguyệt Y mới chịu rời đi thôi. Chỉ cần nàng ấy an toàn là đủ.
Thức Vương không có nhiều chọn lựa ngài ấy giá nào cũng phải cứu Hiên Đế chân bước nhanh chân về phía Hiên Đế rồi bất ngờ ra tay đánh mạnh vào sau gáy làm Hiên Đế ngất đi.
Nguyệt Y thấy vậy lo lắng liền bước tới đỡ lấy Hiên Đế ánh mắt ngạc nhiên nhìn Thức Vương.
Thức Vương lúc này nói:
- Lúc Tam Vương tạo phản đã hạ thủ ám khí làm cho huynh ấy bị thương. Phần đầu của mũi tên nằm sâu trong cánh tay của huynh ấy. Chỉ có điều thứ ám khí này hễ bị ai chạm vào là sẽ kích hoạt kim nhọn bên trong tán ra bên ngoài. Nhiều thái y đã phải bỏ mạng vì cố lấy nó ra khỏi người của hoàng huynh.
- Ngươi phải lấy ám tiễn đó ra bằng được, nếu hoàng huynh có bề gì bổn Vương sẽ bắt trên dưới Bạch gia ngươi phải chết theo.
Nói rồi Thức Vương quay người rời đi, để lại bên trong phòng một khoảng lặng im, lạnh lẽo.
Nguyệt Y không quen biết với Thức Vương đây cũng là lần đầu gặp ngài ấy. Nhưng sao Thức Vương lại biết nàng ta có thể chữa bệnh cho Hiên Đế. Người này hình như rất ghét Nguyệt Y thì phải.
Nhưng bây giờ Nguyệt Y cũng không thể suy nghĩ nhiều nữa, trước mắt là phải xem vết thương của Hiên Đế đã. Nàng ta nhanh chân bước lại gần Hiên Đế. Ánh mắt chăm chú quan sát vết thương trên tay.
Nguyệt Y liền lấy ra bên trong túi gấm của mình một cây dao phẫu thuật nhỏ bằng ngọc tinh xảo. Lưỡi dao mỏng phát ra ánh sáng màu trắng nhạt mỗi khi chạm vào da thịt.
Nhờ sức mạnh kỳ lạ của dao ngọc, Nguyệt Y đã tách được một đoạn cơ thịt ra hai bên. Rồi dùng kẹp được chế tác từ mảnh ngọc cổ nằm bên trong túi gấm cố định hai bên miệng của vết thương. Gương mặt Hiên Đế không tỏ ra đau đớn gì cứ chìm vào giấc ngủ. Đây cũng là sự thần kỳ của dao phẫu thuật. Không gây mất máu càng không làm người bệnh chịu đau đớn.
Lúc này quan sát Nguyệt Y nhìn thấy được phần ám tiễn nằm ngay kinh mạch của Hiên Đế. Đầu tiễn nhọn nhưng lại có nhiều mấu chốt nhỏ bám chặt vào da thịt xung quanh. Chính vì vậy mà các ngự y dù giỏi cỡ nào cũng không thể lấy phần ám tiễn này ra được.
Trên bề mặt của ám tiễn rất nhẵn và trơn bóng, bên trong có chứa hàng vạn mũi kim nhỏ, chỉ cần tác động mạnh vào ám tiễn sẽ làm kim độc tán ra bên ngoài. Tệ hơn là nhiều kim nhọn không xuyên ra được thì lại ghim vào trong thịt xương làm cho Hiên Đế đau nhức vô cùng, muốn sống không được chết không xong. Càng cố ý chữa trị tình trạng càng tệ hơn. Người làm ra loại ám khí này quả thật tâm địa sâu xa, tàn ác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.