Chương 878: Ai là kẻ chiến thắng
Lê Thiên
27/03/2013
Bách Biến Thiên Yêu Thú Hồn Kỹ, tuyệt chiêu cuối cùng.
Kiếm Nhiêm ở phía dưới mắt nhìn chằm chằm, nó cũng biết đây là cơ hội cuối cùng của Tân Thiên Vấn. Nếu môn bí kỹ truyền thừa của Thú Tộc này cũng không đánh bại được Tần Vô Song thì Tân gia sẽ không còn cơ hội nào nữa!
Bị loại! Đó là kết quả nhẹ nhàng nhất rồi. Sinh Tử Ước đã ký, cái giá phải trả chính là cái chết của Tân Thiên Vấn.
Nói thật lòng, Kiếm Nhiêm không quan tâm lắm đến việc Tân Thiên Vấn sống hay chết. Nhưng việc trọng đại mà nó đã mưu đồ mấy nghìn năm nay, nếu như Tân gia thất bại thì kế hoạch của nó sẽ đổ bể! Dù không đổ bể thì cũng chẳng có nhiều không gian mà thi triển!
Kế hoạch đó nhất định phải được xây dựng trên việc Tân gia giành được ngôi vị Thiên Đế. Nhưng cục diện hiện nay Tân Thiên Vấn có thể thắng không? Kiếm Nhiêm chẳng có chút lạc quan nào.
Nếu bất ngờ thi triển Bách Biến Thiên Yêu Thú Hồn Kỹ thì có thể có hiệu quả nhưng nay tầng phòng ngự của Tần Vô Song đã rất kiên cố, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận lại khiến Tân Thiên Vấn khổ sở, dù hắn có hàng nghìn thần thông thì cũng chẳng làm gì được.
Sức công kích của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận vô cùng biến thái, sức phòng ngự cũng rất kinh người. Tân Thiên Vấn đã liên tiếp biến thành ba bốn hình thái, hoặc uy vũ, hoặc linh hoạt, hoặc to lớn, hoặc nhỏ bé. Nhưng những sự biến hóa đó chỉ là phù vân so với Ma Tượng Đại Khôi Lỗi. Chúng dùng bất biến ứng vạn biến, thực hiện kiếm trận rất mạch lạc, không vội vàng, cũng không bảo thủ.
Đứng trước trận pháp vừa chặt chẽ cẩn thận nhưng cũng không thiếu sự biến hóa này, Tân Thiên Vấn sắp phát khóc rồi. Hắn phát hiện mình như thằng hề lao tới lao lui trên Hiên Viên Đài. Ngay cái bóng của Tần Vô Song cũng không sờ đến được, kết quả của trận đấu này còn phải suy nghĩ nữa sao?
Một sự tuyệt vọng dâng lên từ trong sâu thẳm Tân Thiên Vấn.
Than vãn ông trời bất công cũng chẳng làm được gì nữa, Tân Thiên Vấn biết trận chiến này hắn chẳng còn cơ hội thắng nữa.
Mà điều quan trọng nhất là, Sinh Tử Ước sờ sờ đằng kia, lúc này hắn có muốn nhận thua cũng chẳng còn cơ hội nữa.
Sinh Tử Ước, nhất định phải có người chết. Trừ phi mặt dày chạy trốn, có lẽ sẽ giữ được tính mạng nhưng danh tiếng một đời sẽ hủy trong một ngày, cơ nghiệp Tân gia cũng vì thế mà kết thúc. Hiên Viên Tộc có truy sát hay không cũng còn chưa thể nói trước được.
- Tần Vô Song, ngươi chỉ biết trốn tránh như vậy thì gọi gì là bản lĩnh?
Tân Thiên Vấn gầm lên.
Giờ hắn nhất định phải khích được Tần Vô Song ra mặt, nếu cứ để Tần Vô Song nấp sau đám Khôi Lỗi kia, không phá được trận pháp này thì không thể thắng được.
Chỉ là Tần Vô Song nay vững như Thái Sơn, lẽ nào lại đối kháng chính diện với Tân Thiên Vấn, hắn cười:
- Tân Thiên Vấn, vừa rồi đối kháng chính diện, cho ngươi cơ hội nhưng ngươi không tận dụng được thì trách được ai? Nay ta dùng Khôi Lỗi, đến một cái kiếm trận ngươi cũng chẳng thể phá được, ngươi có tư cách gì đấu với ta? Hiên Viên Đài hôm nay chính là nơi ngươi phải bỏ mạng!
Khẩu khí ban đầu của Tần Vô Song còn có vẻ giễu cợt nhưng về sau thì vô cùng nghiêm túc, tựa như phán quan phán quyết sinh tử.
Tân Thiên Vấn cười lạnh:
- Muốn giết ta? Ngươi có bản lĩnh đó không?
Tân Thiên Vấn biết hôm nay không thể chiến thắng nhưng nếu bảo Tần Vô Song có thể giết hắn thì hắn không tin!
Thần Tú Cung thì sao chứ? Đã chịu thiệt thòi một lần, Tân Thiên Vấn không thể chịu lần thứ hai.
Tân Thiên Vấn biến thành một con rết trăm chân, cả người cuộn lại thành hình xoáy, định lăn qua chín con Khôi Lỗi tấn công trực tiếp vào Tần Vô Song.
Tần Vô Song cười ha ha:
- Tân Thiên Vấn, dù ngươi có biến thành con sâu cũng đừng hòng qua đây. Thần thông của Thú Tộc đúng là lợi hại nhưng thi triển trên người ngươi thì đúng là lãng phí!
Tân Thiên Vấn tức điên, đúng lúc toàn lực xung kích trận pháp thì Tần Vô Song lại giương Thần Tú Cung lên, quát lớn:
- Tân Thiên Vấn, hãy để ta tiễn ngươi!
Chín mũi Xạ Nhật Tiễn nối tiếp nhau hình thành nên khí thế của chuỗi cửu tinh liên châu bắn ra toàn bộ sức lực của Tần Vô Song.
Khí thế chuỗi cửu tinh liên châu được hình thành, ở giữa lập tức xuất hiện một vòng xoáy ốc giống lao tới Tân Thiên Vấn.
Tân Thiên Vấn biến thân thành một con bạch hạc bay vút đi, biến mất trong tầng mây.
Chạy trốn? Tân Thiên Vấn lại dùng chiến thuật chạy trốn!
Lần này người xem phía dưới cũng kinh ngạc đến sững người. Ngay Tần Vô Song cũng không ngờ Tân Thiên Vấn lại bỏ trốn!
Trên bầu trời rộng vạn dặm, dù gì thì Xạ Nhật Tiễn cũng chỉ có giới hạn, đã để Tân Thiên Vấn thoát được khỏi vòng công kích.
Tần Vô Song than thầm xui xẻo, vỗ mạnh đôi cánh Âm Dương Tử Vân Dực, chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi cùng bay theo sau hắn.
Tần Vô Song hét lớn:
- Tân Thiên Vấn, vừa rồi ai nói bắt ta phải ra mặt mà giờ lại trốn chạy thế kia, tưởng rằng ngươi có thể tránh được cái chết sao? Ta nói cho ngươi biết, có Sinh Tử Ước đây, dù chân trời góc biển cũng không có chỗ cho ngươi dung thân. Ngươi chỉ còn cách ngoan ngoãn mà chịu chết thôi!
Khẩu khí đầy bá khí. Lúc này cũng chẳng có ai nghi ngờ Tần Vô Song liệu có khả năng đó không nữa rồi. Trận đại chiến này, mỗi bên có đấu pháp riêng, thủ đoạn riêng, thần thông riêng, nhưng rất rõ ràng, Tân Thiên Vấn đã đi nhầm một nước mà thua cả ván cờ.
Còn Tần Vô Song thì đã luôn nắm được quyền chủ động, đánh cho Tân Thiên Vấn chỉ còn cách chạy trốn. Điều này, có lẽ ngoài bản thân Tần Vô Song ra, dù là người lạc quan đến mấy cũng không thể ngờ được Tần Vô Song có thể đánh một trận với khí thế áp đảo, đến mức Tân Thiên Vấn phải cúp đuôi chạy trốn!
Nhưng Tân Thiên Vấn hắn có chạy thoát khỏi Sinh Tử Ước được không?
Bầu trời phía trên Hiên Viên Đài, Tần Vô Song dùng Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn tìm kiếm Tân Thiên Vấn. Âm Dương Tử Vân Dực không hề chậm hơn Thiên Đế Chi Dực.
Lúc này Tân Thiên Vấn cũng không thể để ý đến tôn nghiêm nữa, liều mạng chạy trốn. Hắn biết nếu bị kiếm trận đó giữ chân một lần nữa thì Tần Vô Song tuyệt đối sẽ không cho hắn có cơ hội chạy trốn thứ hai.
Tần Vô Song đuổi theo một lúc lâu thấy không thể rút ngắn được khoảng cách, cười một tràng dài:
- Tân Thiên Vấn, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thần thông!
Dứt lời, toàn thân Tần Vô Song tỏa ra ánh kim quang. Từ vai hắn trở xuống mọc ra vô số vảy rồng. Xương cốt toàn thân cũng thay đổi mãnh liệt.
- Ủa, đó là gì vậy?
- Rồng, trên người hắn có vảy rồng! Tần Vô Song không phải đệ tử của Tần gia sao? Sao lại có vảy rồng được?
Đúng là vảy rồng, vảy rồng rất lóa mắt. Cả người Tần Vô Song bao phủ đầy khí tức Thái cổ Long Tộc. Hắn đã hoàn toàn long hóa, uy phong lẫm liệt, tốc độ còn nhanh hơn tia chớp.
Ái Ty Mạt và Niếp Niếp lập tức hò reo cha vạn tuế!
Loại huyết mạch này chính là Long Tức tương đồng với chúng, huyết mạch Thái cổ Yêu long vô cùng thuần khiết, đương nhiên khiến chúng phấn khích.
Bao Bao cũng hét lên:
- Lão Đại thật lợi hại! Đây cũng là huyết mạch Thái cổ a! Hề hề, chả trách mà Lão Đại biến thái như vậy, còn có huyết mạch của Thái cổ Long Tộc, còn lợi hại hơn cả Thái cổ Thần vượn ta!
Riêng Mộ Dung Nhạn biết đây là kỳ ngộ mà Tần Vô Song có được từ phía dưới Hắc Tử Hải ở Phiêu Tuyết Lâu, trong lòng cũng vô cùng tự hào.
Trên võ đài như Hiên Viên Đài, trước hàng vạn con mắt, đánh cho Tân Thiên Vấn phải trốn chạy khắp nơi, trận chiến này từ giờ đã tạo dựng được địa vị cường giả cho Tần Vô Song.
Ít nhất thì, dưới Đồ Đằng cường giả, sẽ không có bất cứ tranh luận nào!
Tân Thiên Vấn còn không địch lại được, những người khác, kể cả Vân gia dựa vào cái gì mà tranh đoạt?
Tân Thiên Vấn bị Tần Vô Song đã long hóa không ngừng rút ngắn khoảng cách, hắn biết còn không chạy xa nữa thì hôm nay e là sẽ gặp kiếp nạn ở đây. Hắn không thể quan tâm gì đến thể diện nữa, gắng sức chạy ra xa.
Tần Vô Song cười ha ha, nắm Âm Dương Tạo Hóa Đao trong tay, quát lớn:
- Tân Thiên Vấn, ta đã nói rồi, ngươi không thể thoát được Sinh Tử Ước đâu. Một đao này sẽ cắt đứt âm dương của ngươi!
Tần Vô Song cùng cây đao biến mất trong hư không. Tần Vô Song dồn toàn bộ sức mạnh vào hai cánh tay, chém ra một đao tuyệt thế. Âm dương tạo hóa là ở đao này đây!
Tân Thiên Vấn không tránh được, bị đao quang chặt trúng, thét lên thảm thiết, cơ thể bị chặt làm đôi, Thần hồn hoảng hốt bay ra khỏi nhục thể.
Tần Vô Song lạnh lùng, hét lớn:
- Tân Thiên Vấn, đao này là để báo thù mười mấy năm trước ngươi chinh phạt Tần gia ta!
Tân Thiên Vấn kêu thảm thiết:
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, cứu ta! Bạt đại nhân mau bảo tên tiểu tử này dừng tay lại. Tân gia ta rút khỏi Thiên Đế Sơn, tự động rút lui!
Kiếm Nhiêm sắc mặt bất định, trong hoàn cảnh này nó không thể ra tay, ai ra tay can thiệp vào trận tỷ võ trên Hiên Viên Đài chính là tìm cái chết. Quy định của Hiên Viên Tộc không thể tùy tiện vi phạm.
Hiên Viên Bạt cười khổ:
- Khi ký Sinh Tử Ước, Tân Thiên Vấn ngươi thề thốt thế nào, nay thất bại lại muốn ta cứu ngươi? Sinh Tử Ước này ta không có tư cách giải trừ, trừ phi cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc đích thân đến.
Có điều, Tân Thiên Vấn đã lên tiếng, nghĩ đến sách lược từ trước tới nay của Hiên Viên Tộc, muốn ba thế lực tạo thế ba chân. Nay nếu Tân Thiên Vấn chết, từ giờ Tân gia lụn bại, ba chân sẽ mất một, đây là điều cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc không muốn nhìn thấy.
Hiên Viên Bạt đành lên tiếng:
- Tần Đại Chưởng môn có thể nghe một lời của ta không?
Tần Vô Song đáp:
- Bạt đại nhân, trước mặt Sinh Tử Ước chỉ có sống chết, không có tình người. Ai ngăn cản Sinh Tử Ước thì chính là phá hoại quy tắc mấy vạn năm của Hiên Viên Tộc.
Hiên Viên Bạt lập tức ngậm miệng lại, cái mũ lớn như vậy hắn không thể đội nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.