Chương 29:
Nghê Đa Hỉ
15/03/2024
----
Cô gửi định vị lên wechat của Tần Thịnh, không đến mười phút, Tần Thịnh đã tới đón cô, lúc này cô đang gọi điện thoại, nhìn thấy xe của Tần Thịnh chạy tới, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười, vừa nghe điện thoại vừa mở cửa ghế phụ lái ngồi vào.
Tần Thịnh chờ cô nói chuyện điện thoại xong mới hỏi: "Em muốn ăn gì?"
Tống Nam Chi hào hứng: "Muốn ăn sashimi, nghe nói trong thành phố vừa mới mở một cửa hàng hải sản rất ngon."
Tần Thịnh khởi động xe: "Chỉ đường."
"Chờ một chút." Tống Nam Chi tìm địa chỉ trên điện thoại, sau đó mở tính năng chỉ đường lên, điều chỉnh âm lượng điện thoại lên mức lớn hơn.
Tần Thịnh nhìn định vị của cửa hàng kia, nói: "Rất xa."
"Không sao, về muộn một chút cũng được, dù sao sáng mai tôi cũng không có cảnh quay, có thể ngủ nướng thêm một lát."
Cửa hàng mà Tống Nam Chi nói là một nhà hàng rất nổi tiếng ở trên mạng gần đây, môi trường không tệ, nhưng chất lượng sashimi lại không được tốt lắm, Tống Nam Chi cũng không kén chọn, miễn cưỡng ăn một chút, còn về phần Tần Thịnh, từ đầu đến cuối cũng không thấy anh động đũa.
Tống Nam Chi thấy Tần Thịnh nãy giờ không ăn được miếng nào, nhịn không được nói: "Anh kén ăn như vậy sao?"
Tần Thịnh nhìn cô, trong mắt lóe lên ý cười: "Em cảm thấy thế nào?"
Tống Nam Chi: "..."
Chất lượng sashimi không được tốt lắm, vậy mà lúc tính tiền lại ra tận năm con số, Tống Nam Chi nhất thời cảm thấy mình giống như một đứa ngốc vậy. Lúc lên xe, Tần Thịnh còn trêu chọc cô:
"Xem ra em cũng có chút bản lĩnh, giữa vô số nhà hàng ngoài kia mà lại có thể chọn được một nhà hàng xuất sắc như vậy."
"Cái này không thể trách tôi được, nhà hàng này thật sự rất nổi tiếng trên mạng, có lẽ là do hôm nay tâm trạng đầu bếp không được tốt". Tống Nam Chi đành phản biện qua loa.
Tần Thịnh không tiếp tục đề tài này nữa, hỏi sang chuyện khác:
"Bộ phim kia còn phải quay bao lâu nữa?"
"Chắc cũng nhanh thôi, chỉ còn hai ba cảnh nữa là quay xong rồi."
Cô nghiêng đầu nhìn Tần Thịnh, hỏi: "Còn anh? Khi nào thì đi?"
Tần Thịnh khởi động xe, nói: "Sáng mai lên máy bay."
"Trở về Bắc Thành?"
"Ừ, có một hạng mục cần mở thầu."
Ban đầu Tần Thịnh định là tám giờ sáng ngày mai sẽ lên máy bay trở về Bắc Thành, đến mười một giờ sẽ mở thầu hạng mục chính phủ, kết quả trên đường đưa Tống Nam Chi trở về khách sạn, cô đột nhiên đau bụng, sau khi đưa đến bệnh viện kiểm tra thì nhận được kết quả chẩn đoán là viêm ruột thừa tái phát.
Cô ở lại bệnh viện truyền nước đến nửa đêm, lúc anh đưa được Tống Nam Chi trở lại khách sạn thì đã là hơn ba giờ sáng.
Cô gửi định vị lên wechat của Tần Thịnh, không đến mười phút, Tần Thịnh đã tới đón cô, lúc này cô đang gọi điện thoại, nhìn thấy xe của Tần Thịnh chạy tới, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười, vừa nghe điện thoại vừa mở cửa ghế phụ lái ngồi vào.
Tần Thịnh chờ cô nói chuyện điện thoại xong mới hỏi: "Em muốn ăn gì?"
Tống Nam Chi hào hứng: "Muốn ăn sashimi, nghe nói trong thành phố vừa mới mở một cửa hàng hải sản rất ngon."
Tần Thịnh khởi động xe: "Chỉ đường."
"Chờ một chút." Tống Nam Chi tìm địa chỉ trên điện thoại, sau đó mở tính năng chỉ đường lên, điều chỉnh âm lượng điện thoại lên mức lớn hơn.
Tần Thịnh nhìn định vị của cửa hàng kia, nói: "Rất xa."
"Không sao, về muộn một chút cũng được, dù sao sáng mai tôi cũng không có cảnh quay, có thể ngủ nướng thêm một lát."
Cửa hàng mà Tống Nam Chi nói là một nhà hàng rất nổi tiếng ở trên mạng gần đây, môi trường không tệ, nhưng chất lượng sashimi lại không được tốt lắm, Tống Nam Chi cũng không kén chọn, miễn cưỡng ăn một chút, còn về phần Tần Thịnh, từ đầu đến cuối cũng không thấy anh động đũa.
Tống Nam Chi thấy Tần Thịnh nãy giờ không ăn được miếng nào, nhịn không được nói: "Anh kén ăn như vậy sao?"
Tần Thịnh nhìn cô, trong mắt lóe lên ý cười: "Em cảm thấy thế nào?"
Tống Nam Chi: "..."
Chất lượng sashimi không được tốt lắm, vậy mà lúc tính tiền lại ra tận năm con số, Tống Nam Chi nhất thời cảm thấy mình giống như một đứa ngốc vậy. Lúc lên xe, Tần Thịnh còn trêu chọc cô:
"Xem ra em cũng có chút bản lĩnh, giữa vô số nhà hàng ngoài kia mà lại có thể chọn được một nhà hàng xuất sắc như vậy."
"Cái này không thể trách tôi được, nhà hàng này thật sự rất nổi tiếng trên mạng, có lẽ là do hôm nay tâm trạng đầu bếp không được tốt". Tống Nam Chi đành phản biện qua loa.
Tần Thịnh không tiếp tục đề tài này nữa, hỏi sang chuyện khác:
"Bộ phim kia còn phải quay bao lâu nữa?"
"Chắc cũng nhanh thôi, chỉ còn hai ba cảnh nữa là quay xong rồi."
Cô nghiêng đầu nhìn Tần Thịnh, hỏi: "Còn anh? Khi nào thì đi?"
Tần Thịnh khởi động xe, nói: "Sáng mai lên máy bay."
"Trở về Bắc Thành?"
"Ừ, có một hạng mục cần mở thầu."
Ban đầu Tần Thịnh định là tám giờ sáng ngày mai sẽ lên máy bay trở về Bắc Thành, đến mười một giờ sẽ mở thầu hạng mục chính phủ, kết quả trên đường đưa Tống Nam Chi trở về khách sạn, cô đột nhiên đau bụng, sau khi đưa đến bệnh viện kiểm tra thì nhận được kết quả chẩn đoán là viêm ruột thừa tái phát.
Cô ở lại bệnh viện truyền nước đến nửa đêm, lúc anh đưa được Tống Nam Chi trở lại khách sạn thì đã là hơn ba giờ sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.