Chương 24
Không Lương Đích Thành
11/11/2020
Phù một tiếng, triệt để nuốt vào cự đại của nam nhân, khoái cảm dồi dào kia phảng phất có thể làm phỏng linh hồn khiến Tần Nhạc nhịn không được run rẩy cọ nam nhân: "Hảo nóng...Lân Thiên anh động a...Bên trong ngứa...Anh mau động a....Ân hừ..." Chủ động ôm lấy nam nhân, Tần Nhạc ở dưới thân Tư Đồ Lân Thiên luôn không để ý tới tôn nghiêm là gì.
Đem một mặt dâm lãng của mình hoàn toàn hiện ra trước mắt nam nhân, chỉ cần hắn thích, y có thể vì hắn mà càng hạ lưu hơn.
Bị tiểu huyệt nóng cháy vây lấy, liền cho là thánh nhân chỉ sợ cũng sẽ nổi điên, huống chi là Tư Đồ Lân Thiên đã hưởng qua lại đối với yêu tinh này mê muội không thôi.
Phần eo nhanh chóng cử động, mỗi một lần hạ xuống đều như muốn xỏ xuyên đến địa phương sâu nhất. Càng ngày càng có nhiều d*m thủy tràn ra, nhìn Tần Nhạc vì xâm phạm của hắn mà phát không ra thanh âm, Tư Đồ Lân Thiên há mồm cắn yết hầu của y, nhẹ nhàng liếm láp, hai tay ở trên da thịt trắng nõn du tẩu, cuối cùng dừng lại ở chỗ hai viên hồng anh, xoa nắn lôi kéo: "Tần Nhạc, nơi này của em sẽ ra sữa đi?"
"Ân...Cáp...Nếu...Anh hấp nhiều...Hấp...Ân...Nhất định sẽ ra....A...Điểm nhẹ quá sâu...Ân hừ...A..." Đột nhiên bị ôm lên, Tần Nhạc theo bản năng ôm lấy nam nhân. Tư Đồ Lân Thiên đem đầu chôn vào đầu v* đứng thẳng trước ngực y, hai tay nâng hai cánh mông tròn trĩnh lên xoa nắn.
Tần Nhạc híp mắt hưởng thụ nam nhân mang khoái cảm cho y, ánh mắt đảo quanh cuối cùng dừng ở tấm gương trước mặt, nhìn trong gương tất cả là bộ dáng bị tình dục thao túng hết thảy, huyệt khẩu bị nam nhân tiến vào rút ra xỏ xuyên chảy một giọt lại một giọt d*m thủy, vòng eo mảnh khảnh trong tiết tấu xâm phạm của nam nhân vặn vẹo đón ý nói hùa, y bỗng nhiên cảm thấy mình chính là mẫu thú dưới thân nam nhân, sinh ra liền nên bị đối đãi như thế.
"Lân Thiên...thoải mái không...Em khiến anh thoải mái sao..."
Có chút vội vàng muốn nghe trả lời, Tần Nhạc vặn vẹo khiến nam nhân ngẩng đầu lên.
Tư Đồ Lân Thiên hôn cằm y: "Thoải mái, nơi này vừa ướt vừa nóng, gấp như muốn đem anh nuốt vào."
"Cáp...Lân Thiên chuyển lại đây...Em muốn nhìn gương....Anh...Là sao yêu em...Cáp..."
Tư Đồ Lân Thiên xoay người ngồi xuống, nương theo tư thế cắm vào đem người xoay tròn lại, xếp thành tư thế giống như trẻ con đi tiểu khiến Tần Nhạc nhìn càng thêm dâm lãng. Tần Nhạc lại say mê nhìn chính mình trong gương, huyệt khẩu đỏ sẫm bị vật tím đen của nam nhân xỏ xuyên qua, thị giác xấu hổ khiến y hưng phấn không thôi.
"Tần Nhạc, em hảo dâm a, thích bị thao như vậy?"
Tư Đồ Lân Thiên nhìn hình ảnh trong gương, dán bên tai y nói lời tình sắc.
"Ân...Thích...A...Muốn tới....Em thích anh Lân Thiên..."
Lại nghênh đón cao trào Tần Nhạc căng thân thể đem vật cực đại bên trong huyệt động gắt gao bao bọc. Tư Đồ Lân Thiên bị căng chặt của y khiến da đầu run lên, hung hăng trừu động vài cái cũng đem tinh hoa của mình bắn vào.
"Ngô..." Nam nhân bắn tinh Tần Nhạc đồng thời cũng run lên một chút, sau đó liền nghe thấy âm thanh xì xì.
Tư Đồ Lân Thiên từ trong cao trào hồi phục tinh thần, ý thức được âm thanh này từ đâu mà có, không khỏi nở nụ cười: "Thoải mái đến tiểu ra?"
Tần Nhạc có chút xấu hổ bưng kín mặt: "Đừng nói!"
"Cáp!" Tư Đồ Lân Thiên rút vật cứng chôn trong huyệt ra, đứng dậy ôm người vào phòng tắm, mở nước: "Tắm rửa xong em nghỉ ngơi một lát. Buổi tối anh tới đón em."
Tần Nhạc cũng biết hắn hôm nay bận, gật đầu: "Nếu anh không có thời gian, em tự mình về cũng được."
"Được, đến lúc đó gọi cho anh."
Tư Đồ Lân Thiên hôn hôn y, đứng dậy sửa soạn một chút liền rời đi.
Tần Nhạc ngâm mình trong nước, nhẹ tay sờ bụng. Không biết lúc nào nơi này mới có thể hoài thượng hài tử?
Y thực sự mong có thể mau nhìn thấy một chút!
Đem một mặt dâm lãng của mình hoàn toàn hiện ra trước mắt nam nhân, chỉ cần hắn thích, y có thể vì hắn mà càng hạ lưu hơn.
Bị tiểu huyệt nóng cháy vây lấy, liền cho là thánh nhân chỉ sợ cũng sẽ nổi điên, huống chi là Tư Đồ Lân Thiên đã hưởng qua lại đối với yêu tinh này mê muội không thôi.
Phần eo nhanh chóng cử động, mỗi một lần hạ xuống đều như muốn xỏ xuyên đến địa phương sâu nhất. Càng ngày càng có nhiều d*m thủy tràn ra, nhìn Tần Nhạc vì xâm phạm của hắn mà phát không ra thanh âm, Tư Đồ Lân Thiên há mồm cắn yết hầu của y, nhẹ nhàng liếm láp, hai tay ở trên da thịt trắng nõn du tẩu, cuối cùng dừng lại ở chỗ hai viên hồng anh, xoa nắn lôi kéo: "Tần Nhạc, nơi này của em sẽ ra sữa đi?"
"Ân...Cáp...Nếu...Anh hấp nhiều...Hấp...Ân...Nhất định sẽ ra....A...Điểm nhẹ quá sâu...Ân hừ...A..." Đột nhiên bị ôm lên, Tần Nhạc theo bản năng ôm lấy nam nhân. Tư Đồ Lân Thiên đem đầu chôn vào đầu v* đứng thẳng trước ngực y, hai tay nâng hai cánh mông tròn trĩnh lên xoa nắn.
Tần Nhạc híp mắt hưởng thụ nam nhân mang khoái cảm cho y, ánh mắt đảo quanh cuối cùng dừng ở tấm gương trước mặt, nhìn trong gương tất cả là bộ dáng bị tình dục thao túng hết thảy, huyệt khẩu bị nam nhân tiến vào rút ra xỏ xuyên chảy một giọt lại một giọt d*m thủy, vòng eo mảnh khảnh trong tiết tấu xâm phạm của nam nhân vặn vẹo đón ý nói hùa, y bỗng nhiên cảm thấy mình chính là mẫu thú dưới thân nam nhân, sinh ra liền nên bị đối đãi như thế.
"Lân Thiên...thoải mái không...Em khiến anh thoải mái sao..."
Có chút vội vàng muốn nghe trả lời, Tần Nhạc vặn vẹo khiến nam nhân ngẩng đầu lên.
Tư Đồ Lân Thiên hôn cằm y: "Thoải mái, nơi này vừa ướt vừa nóng, gấp như muốn đem anh nuốt vào."
"Cáp...Lân Thiên chuyển lại đây...Em muốn nhìn gương....Anh...Là sao yêu em...Cáp..."
Tư Đồ Lân Thiên xoay người ngồi xuống, nương theo tư thế cắm vào đem người xoay tròn lại, xếp thành tư thế giống như trẻ con đi tiểu khiến Tần Nhạc nhìn càng thêm dâm lãng. Tần Nhạc lại say mê nhìn chính mình trong gương, huyệt khẩu đỏ sẫm bị vật tím đen của nam nhân xỏ xuyên qua, thị giác xấu hổ khiến y hưng phấn không thôi.
"Tần Nhạc, em hảo dâm a, thích bị thao như vậy?"
Tư Đồ Lân Thiên nhìn hình ảnh trong gương, dán bên tai y nói lời tình sắc.
"Ân...Thích...A...Muốn tới....Em thích anh Lân Thiên..."
Lại nghênh đón cao trào Tần Nhạc căng thân thể đem vật cực đại bên trong huyệt động gắt gao bao bọc. Tư Đồ Lân Thiên bị căng chặt của y khiến da đầu run lên, hung hăng trừu động vài cái cũng đem tinh hoa của mình bắn vào.
"Ngô..." Nam nhân bắn tinh Tần Nhạc đồng thời cũng run lên một chút, sau đó liền nghe thấy âm thanh xì xì.
Tư Đồ Lân Thiên từ trong cao trào hồi phục tinh thần, ý thức được âm thanh này từ đâu mà có, không khỏi nở nụ cười: "Thoải mái đến tiểu ra?"
Tần Nhạc có chút xấu hổ bưng kín mặt: "Đừng nói!"
"Cáp!" Tư Đồ Lân Thiên rút vật cứng chôn trong huyệt ra, đứng dậy ôm người vào phòng tắm, mở nước: "Tắm rửa xong em nghỉ ngơi một lát. Buổi tối anh tới đón em."
Tần Nhạc cũng biết hắn hôm nay bận, gật đầu: "Nếu anh không có thời gian, em tự mình về cũng được."
"Được, đến lúc đó gọi cho anh."
Tư Đồ Lân Thiên hôn hôn y, đứng dậy sửa soạn một chút liền rời đi.
Tần Nhạc ngâm mình trong nước, nhẹ tay sờ bụng. Không biết lúc nào nơi này mới có thể hoài thượng hài tử?
Y thực sự mong có thể mau nhìn thấy một chút!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.