Chương 26
Không Lương Đích Thành
11/11/2020
đầu v* mẫn cảm bị nam nhân cắn có chút đau nhưng mặt khác đầu v* kia chưa được quan tâm lại hư không khó chịu cứng lên, y không thỏa mãn dùng đùi cọ nam nhân: "Đừng....Đừng chỉ liếm bên này...Bên kia cũng muốn...Sờ sờ....Phía dưới....Ân..."
Tư Đồ Lân Thiên nghe lời hàm trụ đầu v* bên kia, ngón tay thon dài hướng nơi riêng tư của Tần Nhạc, lấy nút lọ bên trong ra đem ngón tay cắm vào.
Đi vào cảm giác được bên trong dính ướt liền biết yêu tinh này cư nhiên ngậm tinh dịch của mình mãi đến giờ.
Trong lòng vừa thỏa mãn lại vừa đau lòng, vươn đầu lưỡi, ở trên người Tần Nhạc liếm canh một đường xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở vùng bụng.
Nhìn nam căn hồng phấn đang dâng trào, Tư Đồ Lân Thiên ngẩng đầu nhìn người đang không ngừng thở dốc: "Muốn anh liếm nơi này sao?"
Nghe hắn nói, Tần Nhạc hô hấp càng thêm dồn dập: "A...Muốn...Ân...Ngón tay....Đụng đến...."
hoa huy*t bị ngón tay trừu sáp an ủi run rẩy chảy nước. Trong nháy mắt bị nam nhân ngậm tính khí, Tần Nhạc nhịn không được khóc, hai tay không tự giác ôm lấy đầu hắn, không biết là đẩy ra hay là đón ý nói hùa: "Ân..."
Trong lỗ mũi phát ra âm thanh hừ hừ mang theo hàm ý yếu ớt bất lực, Tư Đồ Lân Thiên nuốt tính khí vào miệng, cảm nhận được đối phương động tình thì cố ý hấp mạnh một cái. Chỉ nghe Tần Nhạc kêu lên một tiếng, bắn ra.
Ngậm dị vật trong miệng nhìn Tần Nhạc vì xuất tinh mà thất thần, hắn lại gần hôn đôi môi đỏ mọng khẽ mở kia, đem gì đó đổ vào miệng y.
"Ngô..." Tần Nhạc nhíu mi muốn đẩy hắn ra lại bị ép nuốt thứ của mình xuống.
Oán trách nhìn nam nhân, chỉ thấy Tư Đồ Lân Thiên mỉm cười sờ thân thể y: "Không nếm thử sao biết hương vị nó thế nào?"
Tần Nhạc mị nhãn như tơ nhìn hắn: "Em chỉ thích nếm của anh!"
Một câu khiến Tư Đồ Lân Thiên đang cương cứng suýt nữa bắn ra. Mắt hắn tối lại, rút ngón tay chôn trong huyệt ra, nhìn chất lỏng giữa khe hở, Tư Đồ Lân Thiên cầm thứ dâng trào của mình đối mật huyệt đỏ sẫm cắm vào.
Tiến quân thần tốc như thế khiến Tần Nhạc âm thầm hít một hơi ngưỡng đầu. Tư Đồ Lân Thiên lại không bận tâm y thích ứng hay chưa mà bắt đầu dốc sức làm, đem người ôm đứng lên, từng bước một đi lên lầu.
Tần Nhạc không chịu nổi muốn né khỏi người nam nhân, bởi vì cứ mỗi bước đi của hắn, vật cực đại sẽ hướng về phía trước tiến công hoa tâm yếu ớt của y, không đến một hồi liền đem y lên cao trào, một đường tí tách phun nước.
Nhưng mật huyệt vừa cao trào rất nhanh lại run rẩy đứng lên, Tần Nhạc muốn thét lên kêu nam nhân dừng lại nhưng lời ra khỏi miệng lại chỉ có rên rỉ. Thật vất vả đến phòng, chỉ một đoạn ngắn đã khiến Tần Nhạc cao trào ba lượt.
Tư Đồ Lân Thiên giống như muốn trừng phạt y vì lòng tham không đáy câu dẫn hắn, đem cánh tay còn quấn caravat treo lên. Cứ như vậy, vì giảm bớt gánh nặng của cánh tay, Tần Nhạc không thể không nhón chân lên, nhưng theo mỗi lần tiến công của nam nhân, y nào còn khí lực nữa, qua một hồi liền đứng không vững.
Trọng điểm toàn thân đều rơi xuống cự vật của nam nhân, Tần Nhạc chịu không nổi bắt đầu lắc đầu, muốn nam nhân dừng lại. hoa huy*t bị sử dụng quá độ không biết đã cao trào bao nhiêu lần, vừa nóng vừa đau gắt gao bao lấy cự vật của hắn.
"Em thật sự là yêu tinh, càng thao càng chặt. Em không phải muốn sinh con cho anh sao? Hôm nay anh sẽ thao em đến khi mang thai được không? Hãy nhận lấy."
Tư Đồ Lân Thiên thở hổn hển, hung hăng đâm mạnh vài chục cái, cuối cùng miệng quy đầu mở ra, đem tinh hoa tràn ngập bắn vào.
"A..." Tần Nhạc kêu nhỏ một tiếng run rẩy lại một lần nữa đạt tới cao trào.
Chậm rãi đem vật vừa bắn tinh rút ra, nhìn bạch trọc bị chảy ra, Tư Đồ Lân Thiên mở caravat trên tay Tần Nhạc, nhét vào trong hoa huy*t.
"Ân..." Đã không còn bao nhiêu khí lực, Tần Nhạc nhẹ tránh một chút liền nghe Tư Đồ Lân Thiên nói: "Hảo hảo mang theo, chảy ra sẽ không bắn cho em nữa."
"Ngô....Không cần..."
"Vậy em kẹp cho chặt." Nói rồi nâng tay vỗ viên kiều mông: "Quay qua đi, anh muốn thao mặt sau."
Tần Nhạc hừ một tiếng phối hợp lật ngược qua, chủ động đem cánh mông mượt mà nâng lên, lộ ra huyệt khẩu đang đóng mở hộc nước.
Tư Đồ Lân Thiên nghe lời hàm trụ đầu v* bên kia, ngón tay thon dài hướng nơi riêng tư của Tần Nhạc, lấy nút lọ bên trong ra đem ngón tay cắm vào.
Đi vào cảm giác được bên trong dính ướt liền biết yêu tinh này cư nhiên ngậm tinh dịch của mình mãi đến giờ.
Trong lòng vừa thỏa mãn lại vừa đau lòng, vươn đầu lưỡi, ở trên người Tần Nhạc liếm canh một đường xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở vùng bụng.
Nhìn nam căn hồng phấn đang dâng trào, Tư Đồ Lân Thiên ngẩng đầu nhìn người đang không ngừng thở dốc: "Muốn anh liếm nơi này sao?"
Nghe hắn nói, Tần Nhạc hô hấp càng thêm dồn dập: "A...Muốn...Ân...Ngón tay....Đụng đến...."
hoa huy*t bị ngón tay trừu sáp an ủi run rẩy chảy nước. Trong nháy mắt bị nam nhân ngậm tính khí, Tần Nhạc nhịn không được khóc, hai tay không tự giác ôm lấy đầu hắn, không biết là đẩy ra hay là đón ý nói hùa: "Ân..."
Trong lỗ mũi phát ra âm thanh hừ hừ mang theo hàm ý yếu ớt bất lực, Tư Đồ Lân Thiên nuốt tính khí vào miệng, cảm nhận được đối phương động tình thì cố ý hấp mạnh một cái. Chỉ nghe Tần Nhạc kêu lên một tiếng, bắn ra.
Ngậm dị vật trong miệng nhìn Tần Nhạc vì xuất tinh mà thất thần, hắn lại gần hôn đôi môi đỏ mọng khẽ mở kia, đem gì đó đổ vào miệng y.
"Ngô..." Tần Nhạc nhíu mi muốn đẩy hắn ra lại bị ép nuốt thứ của mình xuống.
Oán trách nhìn nam nhân, chỉ thấy Tư Đồ Lân Thiên mỉm cười sờ thân thể y: "Không nếm thử sao biết hương vị nó thế nào?"
Tần Nhạc mị nhãn như tơ nhìn hắn: "Em chỉ thích nếm của anh!"
Một câu khiến Tư Đồ Lân Thiên đang cương cứng suýt nữa bắn ra. Mắt hắn tối lại, rút ngón tay chôn trong huyệt ra, nhìn chất lỏng giữa khe hở, Tư Đồ Lân Thiên cầm thứ dâng trào của mình đối mật huyệt đỏ sẫm cắm vào.
Tiến quân thần tốc như thế khiến Tần Nhạc âm thầm hít một hơi ngưỡng đầu. Tư Đồ Lân Thiên lại không bận tâm y thích ứng hay chưa mà bắt đầu dốc sức làm, đem người ôm đứng lên, từng bước một đi lên lầu.
Tần Nhạc không chịu nổi muốn né khỏi người nam nhân, bởi vì cứ mỗi bước đi của hắn, vật cực đại sẽ hướng về phía trước tiến công hoa tâm yếu ớt của y, không đến một hồi liền đem y lên cao trào, một đường tí tách phun nước.
Nhưng mật huyệt vừa cao trào rất nhanh lại run rẩy đứng lên, Tần Nhạc muốn thét lên kêu nam nhân dừng lại nhưng lời ra khỏi miệng lại chỉ có rên rỉ. Thật vất vả đến phòng, chỉ một đoạn ngắn đã khiến Tần Nhạc cao trào ba lượt.
Tư Đồ Lân Thiên giống như muốn trừng phạt y vì lòng tham không đáy câu dẫn hắn, đem cánh tay còn quấn caravat treo lên. Cứ như vậy, vì giảm bớt gánh nặng của cánh tay, Tần Nhạc không thể không nhón chân lên, nhưng theo mỗi lần tiến công của nam nhân, y nào còn khí lực nữa, qua một hồi liền đứng không vững.
Trọng điểm toàn thân đều rơi xuống cự vật của nam nhân, Tần Nhạc chịu không nổi bắt đầu lắc đầu, muốn nam nhân dừng lại. hoa huy*t bị sử dụng quá độ không biết đã cao trào bao nhiêu lần, vừa nóng vừa đau gắt gao bao lấy cự vật của hắn.
"Em thật sự là yêu tinh, càng thao càng chặt. Em không phải muốn sinh con cho anh sao? Hôm nay anh sẽ thao em đến khi mang thai được không? Hãy nhận lấy."
Tư Đồ Lân Thiên thở hổn hển, hung hăng đâm mạnh vài chục cái, cuối cùng miệng quy đầu mở ra, đem tinh hoa tràn ngập bắn vào.
"A..." Tần Nhạc kêu nhỏ một tiếng run rẩy lại một lần nữa đạt tới cao trào.
Chậm rãi đem vật vừa bắn tinh rút ra, nhìn bạch trọc bị chảy ra, Tư Đồ Lân Thiên mở caravat trên tay Tần Nhạc, nhét vào trong hoa huy*t.
"Ân..." Đã không còn bao nhiêu khí lực, Tần Nhạc nhẹ tránh một chút liền nghe Tư Đồ Lân Thiên nói: "Hảo hảo mang theo, chảy ra sẽ không bắn cho em nữa."
"Ngô....Không cần..."
"Vậy em kẹp cho chặt." Nói rồi nâng tay vỗ viên kiều mông: "Quay qua đi, anh muốn thao mặt sau."
Tần Nhạc hừ một tiếng phối hợp lật ngược qua, chủ động đem cánh mông mượt mà nâng lên, lộ ra huyệt khẩu đang đóng mở hộc nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.