Chương 55: Giấy ghi chú đỏ
NUN
12/08/2024
Cô ngước mắt lên nhìn anh, lại được anh hôn vào môi rồi kéo cô ôm vào lòng mình. Thật sự anh biết cô là đang nghĩ về khoảng cách của họ khó có thể gặp mặt huống chi bây giờ bọn họ đang yêu nhau.
-Tiếu Hoa,em đừng suy nghĩ ngốc nghếch như vậy chứ?
Giọng điệu của anh đầy gợi đòn khiến người đang cảm động như cô cũng tụt hứng.
-Nếu thật sự là tình yêu chắc chắn không phải tình cờ giống như vậy nếu là tình yêu chắc chắn khoảng cách thật sự không tồn tại.Đã thật sự yêu rồi cho dù như thế nào cuối cùng vẫn sẽ ở bên nhau..hay là em nghĩ như này đi
Nói chuyện nghiêm túc một chút anh ta lại gợi cái giọng điệu trêu chọc cô,khiến cô không nhịn được mà phải đá tên này.
-Lục Nghiêm Thành!!! Anh có thôi không hả?em đang nói chuyện nghiêm túc đó!
Thành công chọc ghẹo cô,anh biết cô muốn đánh mình cũng chạy trước mặt cô,cả hai rượt đuổi nhau được một quãng anh bất ngờ đứng lại khiến cô không kịp dừng,vừa hay sa vào vòng tay anh ta.
-Nhưng có điều anh cũng là trả lời nghiêm túc với em rồi.
Cô ngạc nhiên nhìn anh nhớ lại những lời lúc nãy cảm thấy có chút cảm giác rung động.Nhưng từ xa Châu Lam và
Lý Kiệm chạy đến phá tan bầu không khí này bằng những tấm ảnh chụp bọn họ lúc đuổi bắt.
-Tình cảm chết mất!
Lý Kiệm còn đến để trêu Lệ Hoa,càng khiến cô với anh ta như chó với mèo.
Tình cảm của anh với Châu Lam của tôi thì sao đây?Châu Lam nào của cô chứ?Hai người lại chí choé bởi một cô bạn thân,tính hơn thua với nhau không biết từ bao giờ.
Trên đường về khi hai anh cõng cô người yêu của mình,thì cuộc chiến giữa Lệ Hoa và Lý Kiệm vẫn chưa có hồi kết.
-Nếu vậy Lục tổng là của tôi.
Thấy Lý Kiệm chuyển sang cướp người khác,cô sao có thể để yên.
Của anh khi nào vậy?Cô Trương cô như vậy không phải rồi...Lý Kiệm!Lệ Hoa!hai người trẻ con quá rồi.Châu Lam lên tiếng giúp cho bầu không khí quay về yên tĩnh, Lệ Hoa quay sang hướng khác tránh mặt. Lý Kiệm tuy vậy vẫn đắc ý với cô.
-Được rồi,tiểu Châu,tặng cho anh...
Cô ra vẻ thua cuộc giả vờ giận dỗi.Càng làm cho Châu Lam mắng anh ta, để cô và Nghiêm Thành đi trước.
Đúng là tiếu yêu!Em nhất định phải dằn mặt cậu bạn tốt đó của anh,để anh ta biết đường không nên ức hiếp tiểu Châu.Chiều tối ở homestay hai cô bạn bám lấy nhau khiến hai cậu bạn này cảm giác như đang tàn hình. Ăn uống, lướt mạng, đọc sách đều dính chặt.
-Lệ Hoa
Nghiêm Thành đến ngồi cạnh lay người cô sau một khoảng bị cô đá sang một bên,Lý Kiệm cũng chịu cùng cảnh ngộ này.Đem theo sự khó hiểu và bất lực,hai anh bạn cùng ngồi ngoài vườn uống trà bàn chuyện.
-Tiểu Hoa,nhìn xem...haha
Từ nãy đến giờ đều là trò hai con người này bày ra để trêu bọn họ,nhìn hai người vò đầu bứt tóc vẫn không hiểu chuyện gì khiến hai người cười đùa vui vẻ.
Tiểu Châu à,chúng ta có hơi....Không hề,đi chúng ta đi xem chút trò.Hai bạn nhỏ núp sau chiếc cửa kéo thăm dò.
-Nghiêm Thành mau nhìn người của cậu đi,bám lấy Châu Lam nhà tôi.
Bị câu này đập vào tai khiến Lục Nghiêm Thành nổi sấm với cậu bạn này.
-Này, là cậu không biết nắm lấy đó, xem ra thực lực cậu kém hơn tiểu hoa nên mới vậy thôi.
Nghe đến đây hai cô bạn nhìn nhau cười thầm xem trò.
-Bỏ đi... nhưng dù sao người bị đá ra là tôi với cậu đấy.
Lý Kiệm nói xong câu này cả hai anh bạn cùng thở dài bởi sự thật đang thật sự trước mặt họ.Sau một hồi trốn,hai người bị phát hiện bởi tiếng cười khá to của Châu Lam.Nghiêm Thanh và Lý Kiệm đi đến sau cánh cửa nhìn thấy quả thật là hai cô bạn gái của mình liền hiểu ra mọi chuyện.
-Ay thật là...tiểu Châu em đánh tâm lý bọn anh à.
Thấy hai người công khai cười nhạo bọn họ trên mặt cũng hiện lên sự nuông chiều cười đùa theo.Châu Lam kéo mọi người ra ngoài đi dạo,buổi tối ở đây rất mát mẻ,hôm nay trăng còn rất sáng soi rõ cả đường đi đến cây cổ thụ
của làng.
Lệ Hoa đưa cho mỗi người một tấm giấy ghi chú đỏ để có thể ghi điều họ muốn ước nguyện trước cây cổ thụ
này,mỗi người sẽ giữ bí mật trước khi treo nó lên để có thể biến nó thành sự thật.
Thấy Nghiêm Thành định ghé sang nhìn lén,cô liền đi đến góc khác ghi điều ước của mình.
Anh không được nhìn, nếu không thì hỏng đấy.Được được,không nhìn của em.Sau khi bí mật gửi những điều ước vào giấy ghi chú đỏ, hai anh bạn đã đứng lên chiếc bàn gần đó để có thể treo nó lên cành cây lớn. Khi nhìn lại cô và Châu Lam cũng có thể hiểu ý.
Hai người nâng bạn gái của mình lên để họ có thể tự tay treo điều ước lên cây. Tất cả giấy ghi chú đều đã được treo chắc chắn trên cành cây cổ thụ lớn,bọn họ cùng nhìn thử xem điều người kia bí mật ước nguyện là gì.
-Tiếu Hoa,em đừng suy nghĩ ngốc nghếch như vậy chứ?
Giọng điệu của anh đầy gợi đòn khiến người đang cảm động như cô cũng tụt hứng.
-Nếu thật sự là tình yêu chắc chắn không phải tình cờ giống như vậy nếu là tình yêu chắc chắn khoảng cách thật sự không tồn tại.Đã thật sự yêu rồi cho dù như thế nào cuối cùng vẫn sẽ ở bên nhau..hay là em nghĩ như này đi
Nói chuyện nghiêm túc một chút anh ta lại gợi cái giọng điệu trêu chọc cô,khiến cô không nhịn được mà phải đá tên này.
-Lục Nghiêm Thành!!! Anh có thôi không hả?em đang nói chuyện nghiêm túc đó!
Thành công chọc ghẹo cô,anh biết cô muốn đánh mình cũng chạy trước mặt cô,cả hai rượt đuổi nhau được một quãng anh bất ngờ đứng lại khiến cô không kịp dừng,vừa hay sa vào vòng tay anh ta.
-Nhưng có điều anh cũng là trả lời nghiêm túc với em rồi.
Cô ngạc nhiên nhìn anh nhớ lại những lời lúc nãy cảm thấy có chút cảm giác rung động.Nhưng từ xa Châu Lam và
Lý Kiệm chạy đến phá tan bầu không khí này bằng những tấm ảnh chụp bọn họ lúc đuổi bắt.
-Tình cảm chết mất!
Lý Kiệm còn đến để trêu Lệ Hoa,càng khiến cô với anh ta như chó với mèo.
Tình cảm của anh với Châu Lam của tôi thì sao đây?Châu Lam nào của cô chứ?Hai người lại chí choé bởi một cô bạn thân,tính hơn thua với nhau không biết từ bao giờ.
Trên đường về khi hai anh cõng cô người yêu của mình,thì cuộc chiến giữa Lệ Hoa và Lý Kiệm vẫn chưa có hồi kết.
-Nếu vậy Lục tổng là của tôi.
Thấy Lý Kiệm chuyển sang cướp người khác,cô sao có thể để yên.
Của anh khi nào vậy?Cô Trương cô như vậy không phải rồi...Lý Kiệm!Lệ Hoa!hai người trẻ con quá rồi.Châu Lam lên tiếng giúp cho bầu không khí quay về yên tĩnh, Lệ Hoa quay sang hướng khác tránh mặt. Lý Kiệm tuy vậy vẫn đắc ý với cô.
-Được rồi,tiểu Châu,tặng cho anh...
Cô ra vẻ thua cuộc giả vờ giận dỗi.Càng làm cho Châu Lam mắng anh ta, để cô và Nghiêm Thành đi trước.
Đúng là tiếu yêu!Em nhất định phải dằn mặt cậu bạn tốt đó của anh,để anh ta biết đường không nên ức hiếp tiểu Châu.Chiều tối ở homestay hai cô bạn bám lấy nhau khiến hai cậu bạn này cảm giác như đang tàn hình. Ăn uống, lướt mạng, đọc sách đều dính chặt.
-Lệ Hoa
Nghiêm Thành đến ngồi cạnh lay người cô sau một khoảng bị cô đá sang một bên,Lý Kiệm cũng chịu cùng cảnh ngộ này.Đem theo sự khó hiểu và bất lực,hai anh bạn cùng ngồi ngoài vườn uống trà bàn chuyện.
-Tiểu Hoa,nhìn xem...haha
Từ nãy đến giờ đều là trò hai con người này bày ra để trêu bọn họ,nhìn hai người vò đầu bứt tóc vẫn không hiểu chuyện gì khiến hai người cười đùa vui vẻ.
Tiểu Châu à,chúng ta có hơi....Không hề,đi chúng ta đi xem chút trò.Hai bạn nhỏ núp sau chiếc cửa kéo thăm dò.
-Nghiêm Thành mau nhìn người của cậu đi,bám lấy Châu Lam nhà tôi.
Bị câu này đập vào tai khiến Lục Nghiêm Thành nổi sấm với cậu bạn này.
-Này, là cậu không biết nắm lấy đó, xem ra thực lực cậu kém hơn tiểu hoa nên mới vậy thôi.
Nghe đến đây hai cô bạn nhìn nhau cười thầm xem trò.
-Bỏ đi... nhưng dù sao người bị đá ra là tôi với cậu đấy.
Lý Kiệm nói xong câu này cả hai anh bạn cùng thở dài bởi sự thật đang thật sự trước mặt họ.Sau một hồi trốn,hai người bị phát hiện bởi tiếng cười khá to của Châu Lam.Nghiêm Thanh và Lý Kiệm đi đến sau cánh cửa nhìn thấy quả thật là hai cô bạn gái của mình liền hiểu ra mọi chuyện.
-Ay thật là...tiểu Châu em đánh tâm lý bọn anh à.
Thấy hai người công khai cười nhạo bọn họ trên mặt cũng hiện lên sự nuông chiều cười đùa theo.Châu Lam kéo mọi người ra ngoài đi dạo,buổi tối ở đây rất mát mẻ,hôm nay trăng còn rất sáng soi rõ cả đường đi đến cây cổ thụ
của làng.
Lệ Hoa đưa cho mỗi người một tấm giấy ghi chú đỏ để có thể ghi điều họ muốn ước nguyện trước cây cổ thụ
này,mỗi người sẽ giữ bí mật trước khi treo nó lên để có thể biến nó thành sự thật.
Thấy Nghiêm Thành định ghé sang nhìn lén,cô liền đi đến góc khác ghi điều ước của mình.
Anh không được nhìn, nếu không thì hỏng đấy.Được được,không nhìn của em.Sau khi bí mật gửi những điều ước vào giấy ghi chú đỏ, hai anh bạn đã đứng lên chiếc bàn gần đó để có thể treo nó lên cành cây lớn. Khi nhìn lại cô và Châu Lam cũng có thể hiểu ý.
Hai người nâng bạn gái của mình lên để họ có thể tự tay treo điều ước lên cây. Tất cả giấy ghi chú đều đã được treo chắc chắn trên cành cây cổ thụ lớn,bọn họ cùng nhìn thử xem điều người kia bí mật ước nguyện là gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.