Khói Lửa Nhân Gian Chạm Lòng Phàm
Chương 41
Khai Tân
10/10/2024
Ta khẽ hỏi Tề Đại: "Chàng nhớ được bao nhiêu thân thích?"
Tề Đại ngây ngốc gãi đầu, cười có phần miễn cưỡng: "Không nhớ được mấy người."
"Ta cũng không nhớ rõ mấy người, nhiều người trước đây chưa từng gặp qua."
Ta lén lút dùng ngón tay móc lấy tay Tề Đại.
Hắn lập tức mở to mắt nhìn ta, đôi tai đỏ bừng lên.
Gương mặt ngây ngô của hắn cùng đôi mắt đầy vẻ ngây thơ và chân thành.
Sau khi nhẹ nhàng móc lại ngón tay ta, hắn lùi ra xa thêm một chút.
Việc xây nhà do gia gia và phụ thân lo liệu, còn Tề Đại chỉ cần lo phụ việc vặt. Tính tình hắn vụng về, chuyện chạy vặt và gọi người đều do bốn ca ca đảm nhận. Lục đệ và thất đệ cũng chạy qua chạy lại, nhìn mà thấy dần trưởng thành.
Nhà không cần lo cơm nước cho thợ, nhưng phải có trà nước. Nấu một nồi nước sôi, thả chút trà, rồi dùng thùng nước gánh đến đổ vào bể nước, người làm khát thì tự múc uống.
Buổi sáng là nước trà, buổi chiều thì nấu canh đậu xanh, canh đậu đỏ. Trà phải thêm hai lần, còn canh đậu xanh, đậu đỏ thì khỏi phải nói, thêm liên tục.
Ba người tẩu tẩu trong nhà đều đang có thai, tứ tẩu lại bận trông con, mẫu thân đã bận đến nỗi chẳng còn thời gian mà thở. Ngoại tổ mẫu đã cao tuổi, vì vậy ta mới mời hai tẩu tẩu khác bên họ hàng đến giúp đỡ. Các tẩu kiếm được tiền thì vui mừng, chúng ta cũng nhẹ nhàng hơn, không cần đợi đến khi nhà xây xong ai nấy cũng kiệt sức.
Ta còn có thể đến ngôi nhà mới xem xét, ngoài ruộng đồng, có rất nhiều rau mầm. Thứ này đem về trần qua nước sôi, băm nhỏ trộn cùng bột nếp, gói thêm đường đỏ, hấp chín, ăn rất ngon.
Còn có thể nhồi nhân đã xào chín, gói thành bánh hấp chín, cũng ngon không kém.
Ta còn phát hiện ra nhiều hành mọc hoang. Ta không thể tự mình hái, liền nhờ lục đệ gọi các đường muội trong làng đến giúp. Các cô nương hái rau mầm, một rổ hai văn tiền, yêu cầu duy nhất là phải sạch sẽ và tươi non.
Rau mầm mọc vào mùa xuân chắc chắn rất mềm mịn.
Còn hành, một rổ bốn văn tiền.
Hai mươi tiểu cô nương chừng mười tuổi, đều là đường muội trong họ hàng của ta, ngay lập tức phân chia công việc. Mười người hái rau mầm, mười người bứng hành.
Mẫu thân kéo ta ra một góc nói: "Con bày trò này làm gì? Đợi khi bận rộn xong, mẫu thân đi hái cũng được, sao phải tốn tiền vô ích thế này?"
"Mẫu thân, người đã mệt lắm rồi, bận xong còn phải nghỉ ngơi đôi ngày, với cả lo cho vụ mùa sắp tới. Gia gia thích ăn mấy thứ này, con làm chút rau mầm cho gia gia ăn vui vẻ, người sẽ cho con thêm bạc."
Đây chỉ là lời an ủi mẫu thân. Ta chưa bao giờ ham muốn tiền bạc hay bảo vật của gia gia.
Nhưng rõ ràng, mẫu thân rất thích nghe những lời như vậy.
Các đường muội đều là những cô nương cẩn thận, khi hái rau mầm đã lựa chọn sạch sẽ. Sau khi rửa sạch, trần nước sôi rồi băm nhỏ, trộn cùng bột nếp, nặn thành những viên tròn nhỏ, nhồi chút đường đỏ cắt nhỏ, thêm nhân từ lạc, mè, hồ đào, vừng rang trộn với đường đỏ.
Sau khi hấp chín, ngoại tổ mẫu ăn thử một cái, liền khen ngon không ngớt lời.
Tiếp đó, ta lại xay thêm một nồi sữa đậu nành, dùng làm điểm tâm cũng được, uống kèm với bữa ăn cũng no.
Thịt muối, măng, và dưa muối đem xào, gói thành bánh bao, gia gia mỗi bữa có thể ăn mười cái, khen ta làm rất ngon, bảo ta khi rảnh hãy nghiên cứu thêm.
Thịt xông khói và hành tươi trộn đều, sau đó gói lại, gia gia ăn no rồi nói: "Chúng ta nên dành một mảnh đất trồng hành tươi."
Cũng thật may mắn, trong làng có một quả phụ dẫn con nhỏ đi tái giá sang làng khác, nhà nàng có năm mẫu đất và ba mẫu ruộng, ngay cạnh mảnh đất mới của chúng ta. Khi gia gia biết chuyện, người liền bảo phụ thân nhanh chóng đến thương lượng, dù có mua đắt hơn một chút cũng không sao.
Có thêm đất, gia gia bảo sẽ dời chuồng lợn, chuồng gia súc ra phía sau, chuồng gà cũng phải để cách xa nơi ở, tránh việc khi ăn cơm mà còn ngửi thấy mùi phân.
"......"
Ngôi nhà nhỏ, chuồng lợn thì lại đặt ngay sau bếp.
Phụ thân im lặng một lúc, không phản đối.
Ta và Tề Đại càng không có lý do gì để phản đối, vì gia gia chi tiền, chúng ta chỉ được hưởng thụ, không có tư cách can thiệp.
Có thêm năm mẫu đất, gia gia bảo ta tìm một mảnh gần nhà để trồng hành tươi.
Tề Đại giúp ta đào đất, trồng từng khóm hành tươi vào, xong rồi cũng chẳng cần chăm sóc nhiều, cứ để nó tự sinh tự diệt.
Tề Đại ngây ngốc gãi đầu, cười có phần miễn cưỡng: "Không nhớ được mấy người."
"Ta cũng không nhớ rõ mấy người, nhiều người trước đây chưa từng gặp qua."
Ta lén lút dùng ngón tay móc lấy tay Tề Đại.
Hắn lập tức mở to mắt nhìn ta, đôi tai đỏ bừng lên.
Gương mặt ngây ngô của hắn cùng đôi mắt đầy vẻ ngây thơ và chân thành.
Sau khi nhẹ nhàng móc lại ngón tay ta, hắn lùi ra xa thêm một chút.
Việc xây nhà do gia gia và phụ thân lo liệu, còn Tề Đại chỉ cần lo phụ việc vặt. Tính tình hắn vụng về, chuyện chạy vặt và gọi người đều do bốn ca ca đảm nhận. Lục đệ và thất đệ cũng chạy qua chạy lại, nhìn mà thấy dần trưởng thành.
Nhà không cần lo cơm nước cho thợ, nhưng phải có trà nước. Nấu một nồi nước sôi, thả chút trà, rồi dùng thùng nước gánh đến đổ vào bể nước, người làm khát thì tự múc uống.
Buổi sáng là nước trà, buổi chiều thì nấu canh đậu xanh, canh đậu đỏ. Trà phải thêm hai lần, còn canh đậu xanh, đậu đỏ thì khỏi phải nói, thêm liên tục.
Ba người tẩu tẩu trong nhà đều đang có thai, tứ tẩu lại bận trông con, mẫu thân đã bận đến nỗi chẳng còn thời gian mà thở. Ngoại tổ mẫu đã cao tuổi, vì vậy ta mới mời hai tẩu tẩu khác bên họ hàng đến giúp đỡ. Các tẩu kiếm được tiền thì vui mừng, chúng ta cũng nhẹ nhàng hơn, không cần đợi đến khi nhà xây xong ai nấy cũng kiệt sức.
Ta còn có thể đến ngôi nhà mới xem xét, ngoài ruộng đồng, có rất nhiều rau mầm. Thứ này đem về trần qua nước sôi, băm nhỏ trộn cùng bột nếp, gói thêm đường đỏ, hấp chín, ăn rất ngon.
Còn có thể nhồi nhân đã xào chín, gói thành bánh hấp chín, cũng ngon không kém.
Ta còn phát hiện ra nhiều hành mọc hoang. Ta không thể tự mình hái, liền nhờ lục đệ gọi các đường muội trong làng đến giúp. Các cô nương hái rau mầm, một rổ hai văn tiền, yêu cầu duy nhất là phải sạch sẽ và tươi non.
Rau mầm mọc vào mùa xuân chắc chắn rất mềm mịn.
Còn hành, một rổ bốn văn tiền.
Hai mươi tiểu cô nương chừng mười tuổi, đều là đường muội trong họ hàng của ta, ngay lập tức phân chia công việc. Mười người hái rau mầm, mười người bứng hành.
Mẫu thân kéo ta ra một góc nói: "Con bày trò này làm gì? Đợi khi bận rộn xong, mẫu thân đi hái cũng được, sao phải tốn tiền vô ích thế này?"
"Mẫu thân, người đã mệt lắm rồi, bận xong còn phải nghỉ ngơi đôi ngày, với cả lo cho vụ mùa sắp tới. Gia gia thích ăn mấy thứ này, con làm chút rau mầm cho gia gia ăn vui vẻ, người sẽ cho con thêm bạc."
Đây chỉ là lời an ủi mẫu thân. Ta chưa bao giờ ham muốn tiền bạc hay bảo vật của gia gia.
Nhưng rõ ràng, mẫu thân rất thích nghe những lời như vậy.
Các đường muội đều là những cô nương cẩn thận, khi hái rau mầm đã lựa chọn sạch sẽ. Sau khi rửa sạch, trần nước sôi rồi băm nhỏ, trộn cùng bột nếp, nặn thành những viên tròn nhỏ, nhồi chút đường đỏ cắt nhỏ, thêm nhân từ lạc, mè, hồ đào, vừng rang trộn với đường đỏ.
Sau khi hấp chín, ngoại tổ mẫu ăn thử một cái, liền khen ngon không ngớt lời.
Tiếp đó, ta lại xay thêm một nồi sữa đậu nành, dùng làm điểm tâm cũng được, uống kèm với bữa ăn cũng no.
Thịt muối, măng, và dưa muối đem xào, gói thành bánh bao, gia gia mỗi bữa có thể ăn mười cái, khen ta làm rất ngon, bảo ta khi rảnh hãy nghiên cứu thêm.
Thịt xông khói và hành tươi trộn đều, sau đó gói lại, gia gia ăn no rồi nói: "Chúng ta nên dành một mảnh đất trồng hành tươi."
Cũng thật may mắn, trong làng có một quả phụ dẫn con nhỏ đi tái giá sang làng khác, nhà nàng có năm mẫu đất và ba mẫu ruộng, ngay cạnh mảnh đất mới của chúng ta. Khi gia gia biết chuyện, người liền bảo phụ thân nhanh chóng đến thương lượng, dù có mua đắt hơn một chút cũng không sao.
Có thêm đất, gia gia bảo sẽ dời chuồng lợn, chuồng gia súc ra phía sau, chuồng gà cũng phải để cách xa nơi ở, tránh việc khi ăn cơm mà còn ngửi thấy mùi phân.
"......"
Ngôi nhà nhỏ, chuồng lợn thì lại đặt ngay sau bếp.
Phụ thân im lặng một lúc, không phản đối.
Ta và Tề Đại càng không có lý do gì để phản đối, vì gia gia chi tiền, chúng ta chỉ được hưởng thụ, không có tư cách can thiệp.
Có thêm năm mẫu đất, gia gia bảo ta tìm một mảnh gần nhà để trồng hành tươi.
Tề Đại giúp ta đào đất, trồng từng khóm hành tươi vào, xong rồi cũng chẳng cần chăm sóc nhiều, cứ để nó tự sinh tự diệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.