Chương 58: Cô thích nhất là hóa trang nhân vật (cao H)
Thiếu Máu Team
18/01/2021
“Được! Nếu tiểu lẳng lơ nàng cầu gia, gia liền cắm thật mạnh vào hoa
huyệt của nàng!” Anh lại ném Mỵ Mỵ lên chiếc giường lớn mềm mại, không
kiên nhẫn cởi bỏ cái đai lưng buộc quần áo, hất làn váy của Mỵ Mỵ sang
một bên rồi vội vàng tiến vào.
“A… , thật sâu a, tiểu huyệt bị cắm hư mất…” Không chỉ có tiểu huyệt bị nhồi ngay lập tức, ngay cả t.ử ƈυиɠ đáng thương kia cũng bị quy đầu nóng như lửa chui vào, mở ra một góc hẹp. Tuy rằng cảm thấy trướng đau nhưng cảm giác tuyệt vời kia làm cô nhịn không được mà đỡ lấy bả vai của Thịnh.
“Lẳng lơ, nàng không phải là xử nữ!” Thịnh làm bộ dáng mình đang trong đêm động phòng hoa chúc mà lại phát hiện ra thê tử của mình không phải xử nữ, bắt đầu trừng phạt bằng cách hung hăng ra vào tiểu huyệt kia.”Nói, nàng là ɖâʍ phụ, gian phu là ai?”
“A… , a… , quá mạnh, gia, xin ngài làm nhẹ thôi, tiểu nữ sai rồi, xin ngài làm nhẹ…” Quả thật là bị Phàm tra tấn hung hăng đâm chọc thật không hề nhẹ, Mỵ Mỵ chỉ có thể nửa thật nửa giả cầu xin tha thứ.
“Nói, gian phu là ai, gia muốn giết tên đó! Lại có thể làm cho gia phải đội nón xanh!” Anh đang nghiện diễn như thế làm sao chịu làm nhẹ được, hơn nữa Thịnh biết rằng Mỵ Mỵ chẳng những có thể chịu được anh mạnh mẽ thao tiểu huyệt của cô mà tiểu huyệt Mỵ Mỵ còn rất thích bị đâm chọc một cách độc ác như vậy.
“Không thể nói, tiểu nữ không thể nói, xin ngài, gia, tiểu nữ cầu xin ngài, thả tiểu nữ ra, làm nhẹ lại đi…”
“Không nói! Không nói gia sẽ càng dùng sức !” Lúc rời khỏi thì rút hết côn thịt nóng như lửa ra, lúc tiến vào lại đâm toàn bộ như là muốn nhét hai túi tinh hoàn với âm mao vào tiểu huyệt co dãn đến vô hạn kia thật nhanh.
“A… , tiểu nữ nói, là ca ca của tiểu nữ …, tiểu nữ và ba ca ca đã có tiếp xúc da thịt từ lâu rồi!”
“Tốt, nàng là tiểu lẳng lơ, lại có thể lσạи ɭυâи cùng các ca ca! Quả nhiên là ɖâʍ phụ! Ta thao chết tiểu tao huyệt của nàng, cho nàng ɖâʍ đãng như ý nguyện!” Không vì Mỵ Mỵ khai ra mà dừng lại động tác của mình, ngược lại động tác của anh càng thêm mạnh bạo.
“A… , vâng, tiểu nữ lẳng lơ, tiểu nữ và ca ca lσạи ɭυâи, tiểu huyệt của tiểu nữ cũng phải bị hung hăng cắm vào mới thoải mái, ưm a… , thật sướиɠ, tiểu huyệt của tiểu nữ cũng bị côn thịt cắm đến lật ra!” Mỵ Mỵ đã thoải mái đến mức không khống chế nổi tiếng rêи rỉ của mình, nói càng phát ra những lời ɖâʍ đãng, hai chân lại vòng qua eo của Thịnh, hận không thể để côn thịt ở lại trong tiểu huyệt mãi mãi.
“ɖâʍ phụ, lẳng lơ, ta sẽ thao nàng! Dám câu dẫn ca ca của mình!”
“A… , được rồi, tiểu nữ là ɖâʍ phụ, tiểu nữ chính là lẳng lơ, hãy cắm tiểu nữ đi, tiểu nữ muốn bị gia thao đến tiểu huyệt lật ra, bị đâm nát…Tiểu nữ bị côn thịt của gia thao chết cũng cam nguyện, ưm…”
“Gọi ba, gọi lớn tiếng một chút, nàng càng kêu lớn, gia lại càng dùng sức thao nàng!”
“A… , gia, cầu ngài dùng sức cắm ɖâʍ huyệt của tiểu nữ đi, đâm mạnh huyệt ɖâʍ của tiểu nữ đi, tiểu nữ sau này chính là người của gia, gia muốn thao tiểu nữ ra sao cũng được, tiểu nữ muốn bị gia thao chết ở trêи giường, a ────” Cảm giác được sắp đạt cao trào, Mỵ Mỵ bị kɧօáϊ cảm quen thuộc thúc giục, càng thêm hăng say mà quát to. Cuối cùng sau khi Thịnh nghe được những ngôn từ phóng đãng và ɖâʍ mỹ của cô thì càng dùng sức thao tao huyệt của cô khiến cô đạt được cao trào rất nhanh. Có lẽ là làm như vậy vừa yêu vừa kϊƈɦ thích, thân thể của Mỵ Mỵ chừng sau vài giây cứng lại liền bắt đầu kịch liệt run rẩy, vách thịt mềm mài bên trong hoa huyệt vừa điên cuồng cắn ʍút̼ côn thịt bảo bối vừa đưa nó đến cao trào. Cô hít từng ngụm khí, bù lại thời gian phổi vì dừng thở trong vài giây mà thiếu dưỡng khí. “A… , sướиɠ quá đi, tiểu tao huyệt cao trào, sướиɠ quá…”
“Tiểu lẳng lơ, được gia cắm khiến nàng rất thích đúng không! Gia có lợi hại không? Có mạnh bạo không…” Thịnh thật tự hào vì bản thân nhanh như vậy đã có thể làm cho Mỵ Mỵ đạt cao trào, vừa định khoe khoang vài câu đã bị tiếng đập cửa “thùng thùng” cắt đứt.
“Thịnh, mày nếu tiếp tục làm cho Mỵ Mỵ rêи rỉ lớn như vậy thì chúng ta sẽ đi vào đấy!” Bị Thịnh năn nỉ nửa ngày, Phàm và Dịch mới đáp ứng đêm nay để cho anh độc chiếm Mỵ Mỵ, nếu không buổi tối thứ sáu tốt đẹp như thế làm sao đến phiên một mình anh. Nhưng mà tiếng rêи rỉ dễ thương của Mỵ Mỵ lại không ngừng truyền đến, kϊƈɦ thích bọn anh sắp không thể nhẫn nhịn được nữa.
“Được! Bọn mày đừng vào!” Vội vàng che lại cái môi đang phát ra tiếng rêи rỉ của Mỵ Mỵ, anh sợ Phàm và Dịch lại đi vào làm phiền anh và Mỵ Mỵ yêu đương.
“Mỵ Mỵ, kêu nhỏ giọng một chút nào!” Tiếng bước chân ngoài cửa vừa đi xa, Thịnh vội vàng thương lượng với Mỵ Mỵ. Anh có thể hiểu được, nếu như là mình nghe được tiếng rêи rỉ mị hoặc của Mỵ Mỵ cũng sẽ nhịn không được cứng lên.
“Ưm…” Bàn tay nhỏ bé kháng nghị cấu, véo trêи eo của Thịnh, vừa rồi thoải mái như thế làm sao còn nhớ mà khống chế âm lượng chứ!
“Nhờ em đó bà cô của anh à, tuần trước lúc đến phiên của anh đã bị hai người bọn họ chen vào rồi, anh thương lượng với bọn họ nửa ngày mới được đáp ứng tối nay được làm em một mình đó !” Thiếu chút nữa anh đã muốn quỳ gối trêи giường, cầu xin Mỵ Mỵ chút nữa khi bị anh cắm thì kêu nhỏ một chút. “Em không phải nói rằng bị ba người bọn anh cắm thì chịu không nổi sao? Em đêm nay chưa muốn ngủ sao?”
“Hừ… , em sẽ cố…” Tuy rằng cùng ba người bọn anh cùng nhau làʍ ȶìиɦ thật sự là mệt chết đi, nhưng thực ra cũng rất thoải mái mà. Trời ơi, một người, hai người, vẫn là ba người tốt khiến cô quyết định lấy hay bỏ thật khó khăn quá!
“Được, Mỵ Mỵ ngoan!” Nhận được đáp án một nửa thì Thịnh cảm thấy tốt hơn, đã ngăn được cái miệng nhỏ nhắn xúc động kêu to kia của Mỵ Mỵ, coi như tạm thời giải quyết được hai người đòi đi vào quấy nhiễu kia. Sau đó Thịnh lại tiếp tục dẫn Mỵ Mỵ vào màn diễn cố chấp giành lấy dân nữ kia.
Tới phần diễn kế tiếp, Mỵ Mỵ thành thành thật thật nói rằng cô bị ba người anh lấy đi trong trắng như thế nào, hơn nữa mỗi ngày ân ái cùng với ba anh trai ra sao. Thịnh đồng ý Mỵ Mỵ không chỉ lấy Mỵ Mỵ làm vợ bé thứ 28 của anh, ngày khác còn muốn cùng ba anh trai của cô cùng nhau cắm vào tiểu tao huyệt.
Như vậy đến gần hai giờ chiến đấu, hai người đều ở trêи giường sức cùng lực kiệt, quần áo trêи người bị xé thành mấy miếng vải rách vứt bên kia giường.
“Thịnh, có phải anh để ý lần đầu tiên của em không phải với anh không?” Vừa rồi khi sắm vai Thịnh có nói cô không phải là xử nữ, Mỵ Mỵ sợ là Thịnh thật sự để ý chuyện nên khi hỏi anh có chút lo lắng. Đôi mắt to thường ngày linh động bây giờ lại phủ lên một tầng hơi nước.”Em yêu các anh, nhưng chỉ có một mình em, em thật sự…”
“Mỵ Mỵ, anh chưa bao giờ để ý lần đầu tiên của em là cho ai !” Vừa rồi diễn rất nhập tâm nên anh hoàn toàn không nghĩ tới lời của mình có thể làm tổn thương tâm hồn yếu ớt của Mỵ Mỵ. Đương nhiên, “yếu ớt” cũng chỉ là anh cho rằng như vậy mà thôi. “Bất kể Mỵ Mỵ có ra sao, anh đều yêu, vĩnh viễn đều yêu! Vừa rồi chỉ là diễn mà thôi, Mỵ Mỵ đừng đau lòng, có được không?”
“Ừm!” Nhận được đáp áp, Mỵ Mỵ an tâm chôn mặt vào trong ngực của Thịnh, lộ ra nụ cười giảo hoạt như hồ ly. Hì hì, cô đương nhiên biết Thịnh sẽ không để ý, nhưng mà cô muốn cho Thịnh biết được rằng trong lòng cô ba người bọn họ đều quan trọng như nhau, tuyệt đối không vì Phàm là người đàn ông đầu tiên của cô mà bất công!
“Mỵ Mỵ, cái kia… em hiện tại đã nghỉ đủ chưa?” Cái miệng nhỏ của Mỵ Mỵ cứ động chạm vào lồng ngực của anh, hương vị ngọt ngào cùng hơi thở đó như chạy trêи da dẻ của anh làm đầu ti trước ngực của Thịnh cứng ngắc.
“Xảy ra chuyện gì?” Tiểu hồ ly giảo hoạt không ngẩng đầu nhưng lại biết rất rõ tại sao Thịnh lại hỏi như thế. Xem ra lực hấp dẫn của cô đối với Thịnh rất lớn nha, chỉ mới thổi hơi vào đầu ti của anh thôi mà anh đã hưng phấn đến dạng này rồi !
“Tiểu yêu tinh! Đương nhiên là cần tiếp tục!” Cảm giác được trong lời nói của Mỵ Mỵ mang theo ý cười, lập tức liền hiểu rằng tiểu hồ ly chưa ăn no này đang cố ý quyến rũ anh. Không hề chần chờ, Thịnh dùng cánh tay mở cái chân nhỏ của cô ra, côn thịt nửa mềm vì vừa bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ “bạch” một tiếng tiến vào tiểu huyệt đầy hoa dịch của Mỵ Mỵ! “A… , tiểu tao huyệt thật chặt, lại vừa cứng …”
Thế là, hai người thật sự làʍ ȶìиɦ đến sức cùng lực kiệt, đến lúc muốn dừng lại thì đã qua gần hai giờ!
“A… , thật sâu a, tiểu huyệt bị cắm hư mất…” Không chỉ có tiểu huyệt bị nhồi ngay lập tức, ngay cả t.ử ƈυиɠ đáng thương kia cũng bị quy đầu nóng như lửa chui vào, mở ra một góc hẹp. Tuy rằng cảm thấy trướng đau nhưng cảm giác tuyệt vời kia làm cô nhịn không được mà đỡ lấy bả vai của Thịnh.
“Lẳng lơ, nàng không phải là xử nữ!” Thịnh làm bộ dáng mình đang trong đêm động phòng hoa chúc mà lại phát hiện ra thê tử của mình không phải xử nữ, bắt đầu trừng phạt bằng cách hung hăng ra vào tiểu huyệt kia.”Nói, nàng là ɖâʍ phụ, gian phu là ai?”
“A… , a… , quá mạnh, gia, xin ngài làm nhẹ thôi, tiểu nữ sai rồi, xin ngài làm nhẹ…” Quả thật là bị Phàm tra tấn hung hăng đâm chọc thật không hề nhẹ, Mỵ Mỵ chỉ có thể nửa thật nửa giả cầu xin tha thứ.
“Nói, gian phu là ai, gia muốn giết tên đó! Lại có thể làm cho gia phải đội nón xanh!” Anh đang nghiện diễn như thế làm sao chịu làm nhẹ được, hơn nữa Thịnh biết rằng Mỵ Mỵ chẳng những có thể chịu được anh mạnh mẽ thao tiểu huyệt của cô mà tiểu huyệt Mỵ Mỵ còn rất thích bị đâm chọc một cách độc ác như vậy.
“Không thể nói, tiểu nữ không thể nói, xin ngài, gia, tiểu nữ cầu xin ngài, thả tiểu nữ ra, làm nhẹ lại đi…”
“Không nói! Không nói gia sẽ càng dùng sức !” Lúc rời khỏi thì rút hết côn thịt nóng như lửa ra, lúc tiến vào lại đâm toàn bộ như là muốn nhét hai túi tinh hoàn với âm mao vào tiểu huyệt co dãn đến vô hạn kia thật nhanh.
“A… , tiểu nữ nói, là ca ca của tiểu nữ …, tiểu nữ và ba ca ca đã có tiếp xúc da thịt từ lâu rồi!”
“Tốt, nàng là tiểu lẳng lơ, lại có thể lσạи ɭυâи cùng các ca ca! Quả nhiên là ɖâʍ phụ! Ta thao chết tiểu tao huyệt của nàng, cho nàng ɖâʍ đãng như ý nguyện!” Không vì Mỵ Mỵ khai ra mà dừng lại động tác của mình, ngược lại động tác của anh càng thêm mạnh bạo.
“A… , vâng, tiểu nữ lẳng lơ, tiểu nữ và ca ca lσạи ɭυâи, tiểu huyệt của tiểu nữ cũng phải bị hung hăng cắm vào mới thoải mái, ưm a… , thật sướиɠ, tiểu huyệt của tiểu nữ cũng bị côn thịt cắm đến lật ra!” Mỵ Mỵ đã thoải mái đến mức không khống chế nổi tiếng rêи rỉ của mình, nói càng phát ra những lời ɖâʍ đãng, hai chân lại vòng qua eo của Thịnh, hận không thể để côn thịt ở lại trong tiểu huyệt mãi mãi.
“ɖâʍ phụ, lẳng lơ, ta sẽ thao nàng! Dám câu dẫn ca ca của mình!”
“A… , được rồi, tiểu nữ là ɖâʍ phụ, tiểu nữ chính là lẳng lơ, hãy cắm tiểu nữ đi, tiểu nữ muốn bị gia thao đến tiểu huyệt lật ra, bị đâm nát…Tiểu nữ bị côn thịt của gia thao chết cũng cam nguyện, ưm…”
“Gọi ba, gọi lớn tiếng một chút, nàng càng kêu lớn, gia lại càng dùng sức thao nàng!”
“A… , gia, cầu ngài dùng sức cắm ɖâʍ huyệt của tiểu nữ đi, đâm mạnh huyệt ɖâʍ của tiểu nữ đi, tiểu nữ sau này chính là người của gia, gia muốn thao tiểu nữ ra sao cũng được, tiểu nữ muốn bị gia thao chết ở trêи giường, a ────” Cảm giác được sắp đạt cao trào, Mỵ Mỵ bị kɧօáϊ cảm quen thuộc thúc giục, càng thêm hăng say mà quát to. Cuối cùng sau khi Thịnh nghe được những ngôn từ phóng đãng và ɖâʍ mỹ của cô thì càng dùng sức thao tao huyệt của cô khiến cô đạt được cao trào rất nhanh. Có lẽ là làm như vậy vừa yêu vừa kϊƈɦ thích, thân thể của Mỵ Mỵ chừng sau vài giây cứng lại liền bắt đầu kịch liệt run rẩy, vách thịt mềm mài bên trong hoa huyệt vừa điên cuồng cắn ʍút̼ côn thịt bảo bối vừa đưa nó đến cao trào. Cô hít từng ngụm khí, bù lại thời gian phổi vì dừng thở trong vài giây mà thiếu dưỡng khí. “A… , sướиɠ quá đi, tiểu tao huyệt cao trào, sướиɠ quá…”
“Tiểu lẳng lơ, được gia cắm khiến nàng rất thích đúng không! Gia có lợi hại không? Có mạnh bạo không…” Thịnh thật tự hào vì bản thân nhanh như vậy đã có thể làm cho Mỵ Mỵ đạt cao trào, vừa định khoe khoang vài câu đã bị tiếng đập cửa “thùng thùng” cắt đứt.
“Thịnh, mày nếu tiếp tục làm cho Mỵ Mỵ rêи rỉ lớn như vậy thì chúng ta sẽ đi vào đấy!” Bị Thịnh năn nỉ nửa ngày, Phàm và Dịch mới đáp ứng đêm nay để cho anh độc chiếm Mỵ Mỵ, nếu không buổi tối thứ sáu tốt đẹp như thế làm sao đến phiên một mình anh. Nhưng mà tiếng rêи rỉ dễ thương của Mỵ Mỵ lại không ngừng truyền đến, kϊƈɦ thích bọn anh sắp không thể nhẫn nhịn được nữa.
“Được! Bọn mày đừng vào!” Vội vàng che lại cái môi đang phát ra tiếng rêи rỉ của Mỵ Mỵ, anh sợ Phàm và Dịch lại đi vào làm phiền anh và Mỵ Mỵ yêu đương.
“Mỵ Mỵ, kêu nhỏ giọng một chút nào!” Tiếng bước chân ngoài cửa vừa đi xa, Thịnh vội vàng thương lượng với Mỵ Mỵ. Anh có thể hiểu được, nếu như là mình nghe được tiếng rêи rỉ mị hoặc của Mỵ Mỵ cũng sẽ nhịn không được cứng lên.
“Ưm…” Bàn tay nhỏ bé kháng nghị cấu, véo trêи eo của Thịnh, vừa rồi thoải mái như thế làm sao còn nhớ mà khống chế âm lượng chứ!
“Nhờ em đó bà cô của anh à, tuần trước lúc đến phiên của anh đã bị hai người bọn họ chen vào rồi, anh thương lượng với bọn họ nửa ngày mới được đáp ứng tối nay được làm em một mình đó !” Thiếu chút nữa anh đã muốn quỳ gối trêи giường, cầu xin Mỵ Mỵ chút nữa khi bị anh cắm thì kêu nhỏ một chút. “Em không phải nói rằng bị ba người bọn anh cắm thì chịu không nổi sao? Em đêm nay chưa muốn ngủ sao?”
“Hừ… , em sẽ cố…” Tuy rằng cùng ba người bọn anh cùng nhau làʍ ȶìиɦ thật sự là mệt chết đi, nhưng thực ra cũng rất thoải mái mà. Trời ơi, một người, hai người, vẫn là ba người tốt khiến cô quyết định lấy hay bỏ thật khó khăn quá!
“Được, Mỵ Mỵ ngoan!” Nhận được đáp án một nửa thì Thịnh cảm thấy tốt hơn, đã ngăn được cái miệng nhỏ nhắn xúc động kêu to kia của Mỵ Mỵ, coi như tạm thời giải quyết được hai người đòi đi vào quấy nhiễu kia. Sau đó Thịnh lại tiếp tục dẫn Mỵ Mỵ vào màn diễn cố chấp giành lấy dân nữ kia.
Tới phần diễn kế tiếp, Mỵ Mỵ thành thành thật thật nói rằng cô bị ba người anh lấy đi trong trắng như thế nào, hơn nữa mỗi ngày ân ái cùng với ba anh trai ra sao. Thịnh đồng ý Mỵ Mỵ không chỉ lấy Mỵ Mỵ làm vợ bé thứ 28 của anh, ngày khác còn muốn cùng ba anh trai của cô cùng nhau cắm vào tiểu tao huyệt.
Như vậy đến gần hai giờ chiến đấu, hai người đều ở trêи giường sức cùng lực kiệt, quần áo trêи người bị xé thành mấy miếng vải rách vứt bên kia giường.
“Thịnh, có phải anh để ý lần đầu tiên của em không phải với anh không?” Vừa rồi khi sắm vai Thịnh có nói cô không phải là xử nữ, Mỵ Mỵ sợ là Thịnh thật sự để ý chuyện nên khi hỏi anh có chút lo lắng. Đôi mắt to thường ngày linh động bây giờ lại phủ lên một tầng hơi nước.”Em yêu các anh, nhưng chỉ có một mình em, em thật sự…”
“Mỵ Mỵ, anh chưa bao giờ để ý lần đầu tiên của em là cho ai !” Vừa rồi diễn rất nhập tâm nên anh hoàn toàn không nghĩ tới lời của mình có thể làm tổn thương tâm hồn yếu ớt của Mỵ Mỵ. Đương nhiên, “yếu ớt” cũng chỉ là anh cho rằng như vậy mà thôi. “Bất kể Mỵ Mỵ có ra sao, anh đều yêu, vĩnh viễn đều yêu! Vừa rồi chỉ là diễn mà thôi, Mỵ Mỵ đừng đau lòng, có được không?”
“Ừm!” Nhận được đáp áp, Mỵ Mỵ an tâm chôn mặt vào trong ngực của Thịnh, lộ ra nụ cười giảo hoạt như hồ ly. Hì hì, cô đương nhiên biết Thịnh sẽ không để ý, nhưng mà cô muốn cho Thịnh biết được rằng trong lòng cô ba người bọn họ đều quan trọng như nhau, tuyệt đối không vì Phàm là người đàn ông đầu tiên của cô mà bất công!
“Mỵ Mỵ, cái kia… em hiện tại đã nghỉ đủ chưa?” Cái miệng nhỏ của Mỵ Mỵ cứ động chạm vào lồng ngực của anh, hương vị ngọt ngào cùng hơi thở đó như chạy trêи da dẻ của anh làm đầu ti trước ngực của Thịnh cứng ngắc.
“Xảy ra chuyện gì?” Tiểu hồ ly giảo hoạt không ngẩng đầu nhưng lại biết rất rõ tại sao Thịnh lại hỏi như thế. Xem ra lực hấp dẫn của cô đối với Thịnh rất lớn nha, chỉ mới thổi hơi vào đầu ti của anh thôi mà anh đã hưng phấn đến dạng này rồi !
“Tiểu yêu tinh! Đương nhiên là cần tiếp tục!” Cảm giác được trong lời nói của Mỵ Mỵ mang theo ý cười, lập tức liền hiểu rằng tiểu hồ ly chưa ăn no này đang cố ý quyến rũ anh. Không hề chần chờ, Thịnh dùng cánh tay mở cái chân nhỏ của cô ra, côn thịt nửa mềm vì vừa bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ “bạch” một tiếng tiến vào tiểu huyệt đầy hoa dịch của Mỵ Mỵ! “A… , tiểu tao huyệt thật chặt, lại vừa cứng …”
Thế là, hai người thật sự làʍ ȶìиɦ đến sức cùng lực kiệt, đến lúc muốn dừng lại thì đã qua gần hai giờ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.