Không Có Chí Tiến Thủ Trong Truyện Thập Niên
Chương 2:
Thanh Việt Lưu Ca
13/08/2023
Cuộc đời Vương Thúy Phân có hai chuyện vừa ý, thứ nhất là lúc còn trẻ đã gả cho Đội trưởng, trở thành vợ Đội trưởng, trong đại đội chỉ “Dưới một người trên mọi người”. Thứ hai là cái bụng biết đẻ, sinh cho ông Diệp ba con trai hai con gái. Bây giờ ngoại trừ hai đứa con nhỏ nhất chưa lập gia đình, ba đứa lớn đều có vợ có chồng hết, ngay cả cháu nội cháu ngoại cũng có cả rồi.
Chưa đến bốn mươi đã làm bà nội, toàn bộ đội sản xuất đúng là chẳng mấy ai có phúc hơn đồng chí Vương Thúy Phân.
Nhưng mà đời người có được cũng có mất.
Cái mất của Vương Thúy Phân chính là mấy đứa con đều không kế thừa sự khôn khéo và đanh đá của bà ấy.
Hai thằng con trai lớn giống cha của tụi nó cũng còn đỡ, không khôn khéo nhưng cũng không ngu xuẩn, trong đội sẽ không có ai bắt nạt bọn họ. Nhưng mà con gái lớn từ nhỏ đi theo bà nội nó, nuôi dưỡng ra tính tình im im chịu ấm ức như cái túi trút giận. Mặc dù cũng có người thích tính tình không nóng không lạnh như vậy, năm nay không ít người đến cửa cầu hôn, nhưng mà con gái không học được một nửa bản lĩnh của mình, lòng dạ Vương Thúy Phân thật sự hỏng bét.
Thế là một đôi con trai con gái nhỏ thông minh nghịch ngợm được hưởng sự cưng chìu của “bà xã Đội trưởng”.
Hai đứa nhỏ này không chỉ có lòng dạ giống bà ấy, ngoại hình cũng giống bà ấy nhất, đặc biệt là con gái nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn nẩy nở, đường nét càng ngày càng xinh xắn, một đôi mắt đen tròn lay láy như hai quả nho, trông vô cùng đáng yêu. Trong lòng Vương Thúy Phân hết sức kiêu ngạo. Cũng như mọi người nói, với ngoại hình của con gái bà ấy, ít nhất cũng phải gả đến công xã. Trong công xã còn ăn ngon mặc đẹp hơn so với trong đội. Nếu như con gái bà ấy có thể tranh đua chút nữa, có khi xem mắt xong dẫn về cho bà ấy một thằng con rể là công nhân thì đúng là “rạng rỡ tổ tông”.
Vương Thúy Phân suy nghĩ một chút, trên mặt lộ ra nụ cười. Mấy bà bác bà thím xung quanh cũng đều biết tâm tư của bà ấy, càng nịnh nọt hăng say.
Diệp Thư Hoa vẫn còn đang tạo dáng, nghe ba cô sáu bà ở đằng sau khen cô thành một đóa hoa, trong lòng lại thật sự vui không nổi. Đường đường là con gái nhà giàu lại biến thành một cô gái nông thôn trong một thập niên nghèo khó, có gì đáng vui vẻ?
Dù tự dưng trẻ lại tám tuổi, Diệp Thư Hoa vẫn vui không nổi.
Dù sao đời trước cô có tiền có thời gian, có thể mua rất nhiều sản phẩm bảo dưỡng bản thân, cho dù cũng chẳng được mấy năm, chỉ dùng mỹ phẩm dưỡng da không cản nổi việc sinh ra vết nhăn, nhưng còn có kỹ thuật thẩm mỹ tiên tiến hơn đang chờ cô, thậm chí cô đột nhiên nổi hứng còn có thể thay đổi một khuôn mặt cho mình.
Tóm lại chỉ cần có tiền, chẳng có chuyện gì có thể làm khó bọn họ.
… Thật ra chân lý này sau khi chuyển kiếp thì Diệp Thư Hoa mới lĩnh ngộ ra.
Lúc làm con nhà giàu, Diệp Thư Hoa là thân có phúc mà không biết hưởng phúc, không chỉ một lần than phiền với bạn bè rằng cuộc sống quá vô vị, không có chuyện gì làm, sống mà chẳng có một chút cảm xúc mạnh mẽ.
Cũng từng hâm mộ bạn thân có cha mẹ yêu thương, không giống như cha mẹ cô đã ly hôn nhiều năm, hai người đều chẳng quan tâm đến cô. Mấy năm nay cha cô bận rộn kết hôn rồi ly hôn rồi lại kết hôn, đã sinh cho cô bốn năm đứa em cùng cha khác mẹ. Mẹ cô thì sau khi ly hôn không cưới gả nữa, thế nhưng đổi bạn trai còn nhanh hơn cô. Ngoại trừ cho cô xe, nhà, chi phiếu và cổ phần công ty, bọn họ đều chưa từng gánh hết trách nhiệm làm cha làm mẹ.
Sau khi chuyển kiếp, Diệp Thư Hoa lại cảm nhận được tình thương của mẹ mà trước đó chưa từng có. Đồng chí Vương Thúy Phân không nỡ cho hai đứa con dâu thêm một cái trứng gà, khiến cho chị dâu lớn đang cho con bú và chị dâu nhỏ đang mang thai tranh cãi không chịu để yên vì một cái trứng còn lại, không ai chịu cúi đầu. Thế nhưng mẹ chịu nấu cho cô một chén canh trứng vừa thơm vừa ngon vừa có vị muối mỗi ngày, cách dăm ba bữa còn thêm giọt dầu vào.
Diệp Thư Hoa cảm động vì tình thương của mẹ nồng nàn như thế đến nỗi lệ nóng sắp tuôn trào.
Thời đại này xào nấu món ăn cũng không nỡ dùng dầu, mỗi bữa đều là cải xanh nấu với nước lã, mỗi ngày một chén canh trứng gần như đã là động lực duy nhất để cô còn sống.
Thế nhưng mặt khác, Diệp Thư Hoa cũng đang điên cuồng cầu xin thần chuyển kiếp đưa cô trở về. Cô đảm bảo sau khi trở về sẽ hối cải triệt để, làm một đứa con nhà giàu hưởng thụ một cách nghiêm túc, không còn tật rên rỉ nữa.
Nhưng mà thần chuyển kiếp quyết tâm không để ý đến cô.
Chưa đến bốn mươi đã làm bà nội, toàn bộ đội sản xuất đúng là chẳng mấy ai có phúc hơn đồng chí Vương Thúy Phân.
Nhưng mà đời người có được cũng có mất.
Cái mất của Vương Thúy Phân chính là mấy đứa con đều không kế thừa sự khôn khéo và đanh đá của bà ấy.
Hai thằng con trai lớn giống cha của tụi nó cũng còn đỡ, không khôn khéo nhưng cũng không ngu xuẩn, trong đội sẽ không có ai bắt nạt bọn họ. Nhưng mà con gái lớn từ nhỏ đi theo bà nội nó, nuôi dưỡng ra tính tình im im chịu ấm ức như cái túi trút giận. Mặc dù cũng có người thích tính tình không nóng không lạnh như vậy, năm nay không ít người đến cửa cầu hôn, nhưng mà con gái không học được một nửa bản lĩnh của mình, lòng dạ Vương Thúy Phân thật sự hỏng bét.
Thế là một đôi con trai con gái nhỏ thông minh nghịch ngợm được hưởng sự cưng chìu của “bà xã Đội trưởng”.
Hai đứa nhỏ này không chỉ có lòng dạ giống bà ấy, ngoại hình cũng giống bà ấy nhất, đặc biệt là con gái nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn nẩy nở, đường nét càng ngày càng xinh xắn, một đôi mắt đen tròn lay láy như hai quả nho, trông vô cùng đáng yêu. Trong lòng Vương Thúy Phân hết sức kiêu ngạo. Cũng như mọi người nói, với ngoại hình của con gái bà ấy, ít nhất cũng phải gả đến công xã. Trong công xã còn ăn ngon mặc đẹp hơn so với trong đội. Nếu như con gái bà ấy có thể tranh đua chút nữa, có khi xem mắt xong dẫn về cho bà ấy một thằng con rể là công nhân thì đúng là “rạng rỡ tổ tông”.
Vương Thúy Phân suy nghĩ một chút, trên mặt lộ ra nụ cười. Mấy bà bác bà thím xung quanh cũng đều biết tâm tư của bà ấy, càng nịnh nọt hăng say.
Diệp Thư Hoa vẫn còn đang tạo dáng, nghe ba cô sáu bà ở đằng sau khen cô thành một đóa hoa, trong lòng lại thật sự vui không nổi. Đường đường là con gái nhà giàu lại biến thành một cô gái nông thôn trong một thập niên nghèo khó, có gì đáng vui vẻ?
Dù tự dưng trẻ lại tám tuổi, Diệp Thư Hoa vẫn vui không nổi.
Dù sao đời trước cô có tiền có thời gian, có thể mua rất nhiều sản phẩm bảo dưỡng bản thân, cho dù cũng chẳng được mấy năm, chỉ dùng mỹ phẩm dưỡng da không cản nổi việc sinh ra vết nhăn, nhưng còn có kỹ thuật thẩm mỹ tiên tiến hơn đang chờ cô, thậm chí cô đột nhiên nổi hứng còn có thể thay đổi một khuôn mặt cho mình.
Tóm lại chỉ cần có tiền, chẳng có chuyện gì có thể làm khó bọn họ.
… Thật ra chân lý này sau khi chuyển kiếp thì Diệp Thư Hoa mới lĩnh ngộ ra.
Lúc làm con nhà giàu, Diệp Thư Hoa là thân có phúc mà không biết hưởng phúc, không chỉ một lần than phiền với bạn bè rằng cuộc sống quá vô vị, không có chuyện gì làm, sống mà chẳng có một chút cảm xúc mạnh mẽ.
Cũng từng hâm mộ bạn thân có cha mẹ yêu thương, không giống như cha mẹ cô đã ly hôn nhiều năm, hai người đều chẳng quan tâm đến cô. Mấy năm nay cha cô bận rộn kết hôn rồi ly hôn rồi lại kết hôn, đã sinh cho cô bốn năm đứa em cùng cha khác mẹ. Mẹ cô thì sau khi ly hôn không cưới gả nữa, thế nhưng đổi bạn trai còn nhanh hơn cô. Ngoại trừ cho cô xe, nhà, chi phiếu và cổ phần công ty, bọn họ đều chưa từng gánh hết trách nhiệm làm cha làm mẹ.
Sau khi chuyển kiếp, Diệp Thư Hoa lại cảm nhận được tình thương của mẹ mà trước đó chưa từng có. Đồng chí Vương Thúy Phân không nỡ cho hai đứa con dâu thêm một cái trứng gà, khiến cho chị dâu lớn đang cho con bú và chị dâu nhỏ đang mang thai tranh cãi không chịu để yên vì một cái trứng còn lại, không ai chịu cúi đầu. Thế nhưng mẹ chịu nấu cho cô một chén canh trứng vừa thơm vừa ngon vừa có vị muối mỗi ngày, cách dăm ba bữa còn thêm giọt dầu vào.
Diệp Thư Hoa cảm động vì tình thương của mẹ nồng nàn như thế đến nỗi lệ nóng sắp tuôn trào.
Thời đại này xào nấu món ăn cũng không nỡ dùng dầu, mỗi bữa đều là cải xanh nấu với nước lã, mỗi ngày một chén canh trứng gần như đã là động lực duy nhất để cô còn sống.
Thế nhưng mặt khác, Diệp Thư Hoa cũng đang điên cuồng cầu xin thần chuyển kiếp đưa cô trở về. Cô đảm bảo sau khi trở về sẽ hối cải triệt để, làm một đứa con nhà giàu hưởng thụ một cách nghiêm túc, không còn tật rên rỉ nữa.
Nhưng mà thần chuyển kiếp quyết tâm không để ý đến cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.