Không Gian Trăm Tỷ, Vương Phi Mua Nửa Mảnh Giang Sơn
Chương 35: Giải Độc (Thượng) 3
Y Quân
04/10/2024
Nàng vân vê châm bạc trên đầu ngón tay, cười nói: "Có thể các ngươi không biết cái này nhiều đâu, đây là châm cứu, là bí thuật cổ xưa, có thể giải độc cho công tử nhà ngươi."
"Châm cứu? Đó là gì?" Lý quản gia chưa từng nghe qua nên hỏi.
"Vị quản gia này, ngươi có thể nhường trước được không, chờ ta châm cứu giải độc cho tiểu huynh đệ này xong sẽ giải thích cho ngươi sau, nếu còn trì hoãn nữa, e là công tử nhà ngươi không chịu nổi đâu." Nàng chỉ vào khuôn mặt cậu bé: "Đã chuyển từ tím sang đen rồi, đợi đến khi đen hoàn toàn thì ngay cả Đại La Thần Tiên cũng khó cứu được."
Trong lòng Lý quản gia lạnh lẽo, cả lão gia và phu nhân đều không có trong phủ, chỉ có người kia, nhưng sao người kia có thể thật sự muốn cứu công tử nhà ông ấy được?
Bà ta chỉ mong công tử chết nhanh hơn thôi.
Lúc này dường như thật sự không còn cách nào.
Ông ấy khẽ cắn răng, quyết định thử một lần, cùng lắm thì mạng của ông ấy cho công tử vậy.
"Cô nương, kính nhờ." Ông ấy chắp tay hành lễ, giao phó toàn bộ tính mạng cùng tài sản của công tử nhà mình và cả ông ấy cho Văn Khê, hy vọng kỳ tích sẽ xảy ra.
Văn Khê dùng châm bạc phong ấn huyệt vị gần tim của cậu bé, sau đó châm vào đỉnh đầu và lòng bàn chân, khẽ nâng lên rồi xoa, chỉ một lát sau trên người cậu bé đã ghim rất nhiều châm bạc.
Thấy trên người nhiều kim châm như vậy, các cô nương đều lo lắng đề phòng, dù là người khỏe mạnh cũng bị châm hỏng mất.
"Chậc chậc chậc, vị công tử Lý gia này cũng thật thảm, sắp chết rồi còn phải chịu khổ."
"Phải đó, nàng ấy là một thôn nữ, nếu thật sự biết y thuật thì còn nghèo đến vậy sao? Ngươi nhìn mấy miếng vá trên quần áo nàng ấy mặc đi!"
"Đúng vậy, nếu thật sự chữa chết công tử Lý gia, e là cái mạng nhỏ này của nàng ấy cũng không đủ để đền bù đâu!"
Văn Khê giả vờ như không nghe thấy những người xem náo nhiệt, ta nói một câu ngươi nói một câu bên cạnh.
Người ở triều đại này không biết thuật châm cứu nên mới nói những lời quả quyết xằng bậy như vậy, chờ đến khi nàng giải được độc thì mọi nghi ngờ đều sẽ chưa đánh đã tan.
Lúc này Văn Khê nhẹ nhàng thay đổi châm bạc trên cánh tay cậu bé, tất cả những châm bạc trên người đều bắt đầu đong đưa nhẹ nhàng theo, phát ra tiếng vù vù, mọi người đang thảo luận, thấy cảnh tượng thần kỳ như vậy đều ngậm miệng lại.
Chẳng lẽ cô thôn nữ này thực sự biết bí thuật gì sao?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Châm cứu? Đó là gì?" Lý quản gia chưa từng nghe qua nên hỏi.
"Vị quản gia này, ngươi có thể nhường trước được không, chờ ta châm cứu giải độc cho tiểu huynh đệ này xong sẽ giải thích cho ngươi sau, nếu còn trì hoãn nữa, e là công tử nhà ngươi không chịu nổi đâu." Nàng chỉ vào khuôn mặt cậu bé: "Đã chuyển từ tím sang đen rồi, đợi đến khi đen hoàn toàn thì ngay cả Đại La Thần Tiên cũng khó cứu được."
Trong lòng Lý quản gia lạnh lẽo, cả lão gia và phu nhân đều không có trong phủ, chỉ có người kia, nhưng sao người kia có thể thật sự muốn cứu công tử nhà ông ấy được?
Bà ta chỉ mong công tử chết nhanh hơn thôi.
Lúc này dường như thật sự không còn cách nào.
Ông ấy khẽ cắn răng, quyết định thử một lần, cùng lắm thì mạng của ông ấy cho công tử vậy.
"Cô nương, kính nhờ." Ông ấy chắp tay hành lễ, giao phó toàn bộ tính mạng cùng tài sản của công tử nhà mình và cả ông ấy cho Văn Khê, hy vọng kỳ tích sẽ xảy ra.
Văn Khê dùng châm bạc phong ấn huyệt vị gần tim của cậu bé, sau đó châm vào đỉnh đầu và lòng bàn chân, khẽ nâng lên rồi xoa, chỉ một lát sau trên người cậu bé đã ghim rất nhiều châm bạc.
Thấy trên người nhiều kim châm như vậy, các cô nương đều lo lắng đề phòng, dù là người khỏe mạnh cũng bị châm hỏng mất.
"Chậc chậc chậc, vị công tử Lý gia này cũng thật thảm, sắp chết rồi còn phải chịu khổ."
"Phải đó, nàng ấy là một thôn nữ, nếu thật sự biết y thuật thì còn nghèo đến vậy sao? Ngươi nhìn mấy miếng vá trên quần áo nàng ấy mặc đi!"
"Đúng vậy, nếu thật sự chữa chết công tử Lý gia, e là cái mạng nhỏ này của nàng ấy cũng không đủ để đền bù đâu!"
Văn Khê giả vờ như không nghe thấy những người xem náo nhiệt, ta nói một câu ngươi nói một câu bên cạnh.
Người ở triều đại này không biết thuật châm cứu nên mới nói những lời quả quyết xằng bậy như vậy, chờ đến khi nàng giải được độc thì mọi nghi ngờ đều sẽ chưa đánh đã tan.
Lúc này Văn Khê nhẹ nhàng thay đổi châm bạc trên cánh tay cậu bé, tất cả những châm bạc trên người đều bắt đầu đong đưa nhẹ nhàng theo, phát ra tiếng vù vù, mọi người đang thảo luận, thấy cảnh tượng thần kỳ như vậy đều ngậm miệng lại.
Chẳng lẽ cô thôn nữ này thực sự biết bí thuật gì sao?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.