[Không Gian] Xuyên Thành Chị Kế Của Bệnh Kiều

Chương 33:

Mạch Vu Chi

09/12/2024

“Cô nương à, ngươi ra giá thế này thật quá cao rồi.” Chu Hoằng Vũ vỗ ngực thở gấp, sợ mình hít thở không thông. “Giá này ta không dám tự quyết, phải về xin ý kiến chưởng quầy đã.”

Ôn Tự Cẩm gật đầu tỏ ý thông cảm, rồi dịu dàng rót một chén nước đưa cho hắn.

Chu Hoằng Vũ đón lấy, ừng ực uống một hơi cạn sạch. Uống xong, hắn mới kịp nhận ra – nước này sao lại ngon đến thế?

Sao mà khéo tay thế không biết, từ bánh đến nước uống, món nào cũng ngon. Nước ô mai ở đâu cũng có, nhưng nước ô mai do nàng nấu lại đặc biệt đến vậy.

“Đây là nước ô mai ta tự nấu, mùa hè uống vào vừa thanh nhiệt vừa giải khát. Nếu ngươi thích, ta sẽ rót cho ngươi một bình.” Ôn Tự Cẩm thản nhiên nói.

Chu Hoằng Vũ đỏ mặt ngượng ngùng.

Hắn tới mua Dụ Viên mà chưa thỏa thuận xong giá cả, vậy mà lại còn muốn xin thêm nước ô mai mang về. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẫn không kìm được, liền tháo túi nước bên hông xuống: “Vậy phiền cô nương.”

Ôn Tự Cẩm mỉm cười, đưa túi nước cho Yến Nguyệt Sanh: “Đi rót đầy nước ô mai cho Chu đại ca.”

Yến Nguyệt Sanh không nói gì, chỉ lạnh lùng liếc Chu Hoằng Vũ một cái, rồi khập khiễng bước vào bếp.

Chẳng bao lâu sau, chiếc túi nước đầy ắp nước ô mai đã được mang ra.

Chu Hoằng Vũ vui vẻ đón lấy, cảm ơn một tiếng rồi vội vã lên xe ngựa trở về Trân Tu Các. Trên đường đi, hắn không nhịn được, liền mở túi nước uống vài ngụm. Vị ngọt thanh mát, ngon lành đến khó tả.

Quả thật đáng giá. Nếu đem bán, nước ô mai thường chỉ một văn một chén, nhưng loại nước ô mai này, hắn sẵn sàng trả hai văn tiền.

Nhiều lúc, thứ đáng giá không nằm ở giá cả mà chính là hương vị.



---

Về đến Trân Tu Các, Chu Hoằng Vũ vội bước vào phòng chưởng quầy. Cung Sinh Đường vẫn đang chăm chú xem sổ sách. Thấy hắn vào, Cung Sinh Đường mới đặt sổ xuống, hỏi: “Thế nào rồi?”

“Hồi chưởng quầy, tiểu cô nương ra giá một trăm văn một chén.” Chu Hoằng Vũ nhớ lại hương vị của Dụ Viên, ngập ngừng một lát rồi nói thêm: “Nhưng ta thấy tiền nào của nấy. Dụ Viên đúng là ngon thật, nàng còn bảo nếu ướp lạnh sẽ càng ngon hơn, rất hợp để giải nhiệt mùa hè.”

Cung Sinh Đường liếc nhìn Chu Hoằng Vũ một cái, không nói gì, chỉ nhíu mày, hít một hơi rồi hỏi: “Cái gì mà chua chua ngọt ngọt vậy?”

Chu Hoằng Vũ cúi đầu nhìn xuống, lúc này mới phát hiện mình vừa đậy nắp túi nước không chặt, suýt chút nữa làm nước ô mai đổ ra ngoài. Hắn xấu hổ cười cười, nói: “Là nước ô mai của ta, suýt chút nữa đổ mất.”

Hắn vội vàng chỉnh lại túi nước, đang định đậy nắp lại thì Cung Sinh Đường cất tiếng gọi:

“Khoan đã, rót cho ta một chén.”

Nước ô mai — nghe tên là biết được nấu từ mơ chua. Vào mùa hè uống vào, mát lạnh giải nhiệt, nhưng có một điểm dở là thường để lại vị thuốc khó chịu.

Từ yến tiệc cung đình cho tới dân gian, có kẻ thích vị ngọt mát của nó, cũng có người vì không chịu nổi vị thuốc ấy mà đành nhắm mắt uống cho qua.

Nhưng chén nước ô mai trước mắt này lại khác hẳn.

Nước trong veo, màu nâu sóng sánh, chẳng hề phảng phất chút mùi thuốc nào.

Cung Sinh Đường nhấp một ngụm. Vị mơ chua thanh lan tỏa đầu lưỡi, xen lẫn vị sơn tra chua nhẹ, thoảng thêm chút cam thảo ngọt mát. Đến khi nước chảy xuống cổ họng, lại dậy lên mùi trần bì nhàn nhạt. Khi nước thấm xuống dạ dày, hương quế thoang thoảng còn đọng lại, làm người uống thấy thư thái vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Không Gian] Xuyên Thành Chị Kế Của Bệnh Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook