Không Làm Người Đàn Ông Phụ Tình

Chương 8

Lâm Phi

24/12/2015

Đi vào trong phòng hội nghị, La Thanh Nhạc quyết định mình nhất định phải biểu hiện xuất sắc trong công việc so với bất luận kẻ nào khác, cô không cần tình cảm cũng có thể sống! Vài ngày tăng ca điên cuồng cùng với hoàn thành hết những hợp đồng gấp, cuối cùng cũng chống đỡ đến lúc tan ca. Tan tầm hôm nay cô có cuộc hẹn với Robert, nhưng khi vừa ra khỏi công ty, cô liền nhìn thấy hắn đã đứng đợi bên ngoài. Vừa thấy được La Thanh Nhạc, Robert liền nhịn không được mà thở dài. “Sao em lại biến nhan sắc mình thành tiều tụy như vậy?” “Nhìn em tệ lắm à?” “Trên mặt em như được viết một câu ‘mệt chết đi được’. May là anh đã đặt bàn ở nhà hàng, đợi lát nữa đút cho em no, sau đó dẫn em vào bar cho thư giãn một chút. Bảo đảm em sẽ biết loài người làm cách nào thể hưởng thụ cuộc sống!” “Vậy thì phiền anh rồi, em thật sự rất cần một bữa tối không có áp lực công việc” Cô thật sự là mệt muốn chết rồi. “Cứ để anh lo!” Mà Robert quả nhiên nói được thì làm được. Hắn rõ ràng là người Hong Kong, vậy mà đối với mỹ thực của Đài Loan lại hiểu biết rất sâu. Hắn mang La Thanh Nhạc đến nhà hàng ăn khá ngon, không biết có phải hay không là do cô đã muốn thử mở rộng trái tim, cho nên mới có thể tìm đề tài để tán gẫu với Robert. Ra ngoài ăn cơm cùng người khác giới thế nhưng cũng không có tệ như cô tưởng tượng. “Hôm nay thấy em mỉm cười rất nhiều lần nhá, em không biết cơ hội này hiếm có cỡ nào đâu. Mặt em lúc nào cũng nghiêm túc như có tâm sự ấy” “Vậy sao?” Cô khẽ động khóe miệng. “Anh biết mỗi người đều có tâm sự riêng, nhưng anh chính là người có thể là đối tượng tốt cho em thổ lộ. Có muốn nói chuyện với anh hay không?” Nói xong, Robert lại lộ ra diện mạo chuyên tán tỉnh của mình. Lúc đầu khi nhìn thấy bộ dạng này của hắn, cô cũng có chút chán ghét, nhưng sau khi đã quen thuộc rồi thì cô cũng thấy rất bình thường, thậm chí còn có hiệu quả giải trí cao nữa. “Nói cho em biết xem, có người nào tin vào bộ dạng này của anh chưa?” “Không phải anh khoác lác đâu, con gái đều thích bộ dạng này đó” Robert cười cười, tiếp theo híp ánh mắt nhìn cô “Trừ anh ra, em có từng trêu chọc tên nào khác không đó?” “Em?” La Thanh Nhạc nghi hoặc nhướng mày “Anh cảm thấy có thể dùng từ ‘trêu chọc’ đặt trên người em sao?” “Theo anh nghĩ là có đó. Phía sau em, có một tên vẫn nhìn em say đắm nãy giờ” “Người ta mới chỉ nhìn em có vài lần mà anh đã vội kết luận như vậy à?” “Đương nhiên, lấy sự hiểu biết đàn ông của anh, ánh mắt mang theo sát khí như thế đương nhiên có chút không bình thường… Khoan đã, người này anh thấy rất quen…” La Thanh Nhạc như đoán ra, nhưng vẻ mặt vẫn tỉnh bơ. “Là Đổng Hoài Sướng… em với hắn quen nhau sao?” Robert liếc mắt một cái liền nhận ra đối thủ. Thế lực Đổng gia ở Mĩ cũng không nhỏ, mà số lần Đổng Hoài Sướng có mặt trên tạp chí cũng không ít hơn hắn là bao. Thế nhưng hắn thật không nghĩ đến La Thanh Nhạc lại quen biết với Đổng Hoài Sướng. “Trước kia có từng tính là quen biết không?” Thậm chí cả đầu, cô cũng không một lần quay lại, chỉ tiếp tục nói chuyện cùng Robert như tuyệt không để ý đến chuyện Đổng Hoài Sướng đang ở cùng một không gian với mình. “Cho nên vẫn là có quen biết?” “Rất nhiều năm trước, anh ta với em từng ly hôn” “Hắn là chồng cũ của em?” Trên mặt Robert xuất hiện sự kinh ngạc. “Lúc ấy em còn trẻ” Cô cười cười, trong mắt nhiều hơn một chút cảm xúc “Sự xuất hiện của anh ta sẽ không quấy nhiễu chúng ta chứ?” “Đương nhiên, có anh ở đây, anh đương nhiên sẽ không để cho em liếc mắt đến tên đàn ông khác, dù chỉ một cái” “Yên tâm đi, cuộc hôn nhân đó không thoải mái, cho nên em cũng sẽ không để mắt đến hắn, cho nên anh cần phải bảo vệ tôn nghiêm đàn ông của mình thì đúng hơn” Tóc cô ngắn hơn trước, thoạt nhìn như người phụ nữ nghiêm chỉnh trong công việc. Trang điểm cũng rất đơn giản nhưng lại hoàn mỹ, cho dù chỉ là cách ăn mặc cũng khiến người khác nhìn ra cô là một người phụ nữ kinh doanh. Biểu cảm trên gương mặt cô đã khác trước rất nhiều, như là một người hoàn toàn khác. Thế nhưng… Cô thế nhưng lại ăn cơm cùng cái tên nổi tiếng “thay bồ như thay áo” kia sao? Đổng Hoài Sướng chỉ cảm thấy mình như bị cho đội nón xanh. Cho dù bọn họ đã ly hôn tám trăm năm nay rồi, nhưng cảm giác khó chịu này vẫn xuất hiện trên người hắn. Đội nón xanh: Bị phản bội. Khi vợ ngoại tình thì người ngoài sẽ nói ông chồng vị vợ cho “đội nón xanh” hoặc “cắm sừng”. Tốt xấu gì cô cũng phải tuyển một mặt hàng tốt hơn chứ? La Thanh Nhạc cũng chỉ là ly hôn mà thôi, cũng không phải bị mất chân, mất tay, đâu cần phải qua lại với tên khốn kiếp kia chứ? Cái tên Robert kia dính nước bọt trên miệng những người phụ nữ khác còn nhiều hơn cả hắn, chẳng lẽ cô thích loại đàn ông “hoa tâm” này sao? Hoa tâm: Ý bảo một người đi yêu nhiều người, không chung thủy. Càng làm Đổng Hoài Sướng khó chịu chính là La Thanh Nhạc thoạt nhìn rất vui vẻ. Tuy rằng không nghe thấy cô cười ra tiếng nhưng nhìn diễn cảm trên mặt cô cũng đã nhận ra sự thay đổi rất lớn. Còn có ánh mắt cô nhìn Robert, cô thế nhưng chỉ nhìn một mình hắn ta! Tại sao cô không quay sang bên cạnh hay đằng sau mà nhìn xem? Còn có người khác ở chỗ này mà, hai người bọn họ đã không gặp nhau nhiều năm như vậy, chẳng lẽ cô không muốn liếc nhìn đến người khác dù chỉ một lần sao? “Ngài Đổng” Vừa nhìn thấy Đổng Hoài Sướng đứng bật lên, Peter trợn mắt há hốc mồm hô. “Tôi đến đó một chút” Quên đi! Hắn không nhịn được nữa. Hắn quay về Đài Loan đã lâu như vậy, thế mà ngay cả cơ hội gặp mặt vợ cũ cũng không có. Cô bây giờ lại đang ăn cơm cùng một người đàn ông khác, chắc đến chào hỏi một chút cũng không sao chứ? Đi tới trước bàn bọn họ, Robert ngẩng đầu lên như là đã có sự chuẩn bị, tuyệt không lo lắng hắn khiêu khích. “Ngài Đổng, thật trùng hợp” “Đúng vậy! Robert, không nghĩ tới sẽ gặp ngài ăn cơm tối cùng vợ cũ của tôi” Lúc nói chuyện, ánh mắt Đổng Hoài Sướng vẫn nhìn La Thanh Nhạc. Tuy rằng trên người cô vẫn là bộ quần áo công sở nhưng cô vẫn tỏa sáng bức người. Qua vài năm, nét trẻ con trên người La Thanh Nhạc đã không còn, mà bây giờ người ngồi trước mặt hắn đã mang theo nét nữ tính thành thục, cũng khó trách ngay cả Robert cũng phải khúm núm dưới váy cô. “Thanh Nhạc, khó lắm anh mới trở về Đài Loan một chuyến, nhìn thấy anh em cũng không gọi một tiếng sao?” Nghe thấy Đổng Hoài Sướng gọi tên mình, cô thế nhưng chỉ cảm thấy xa lạ, giống như chỉ là có một người lạ gọi ra tên mình mà thôi. Cô cũng đã quên giọng hắn khi gọi tên cô rồi… Vốn là lặng đi một chút, cô mới ngẩng đầu lên nhìn hắn, sau đó hỏi một câu: “Tại sao?” Tại sao khi nhìn thấy Đổng Hoài Sướng, cô phải lên tiếng chào hỏi hắn? Chẳng lẽ hắn đã quên lúc trước bọn họ đã ly hôn như thế nào sao? Cô tận mắt nhìn thấy hắn nằm trên giường bạn thân mình, trên người hai người bọn họ không mặc bất cứ thứ gì, việc đã đến nước này hắn còn muốn cô phải lên tiếng chào hỏi hay sao? Ánh mắt La Thanh Nhạc nhìn hắn như đang nhìn một người xa lạ, trong mắt chỉ có nghi hoặc cùng khó hiểu, không có oán hận cũng không có đau lòng, chỉ đơn thuần như đối mặt trước một yêu cầu vô lý. “Tại sao lại không?” Tại sao ngay cả chào hỏi cũng không được? Đổng Hoài Sướng không nghĩ rằng La Thanh Nhạc sẽ tuyệt tình đến như vậy. Cô luôn rất dễ mềm lòng, hơn nữa mọi chuyện cô đều xử lý một cách chu đáo, không bao giờ tổn thương người khác. Thế nhưng biểu cảm hôm nay lại không giống như là chính cô, cho nên hắn cần một lời giải thích rõ ràng. La Thanh Nhạc thở dài, cái thở dài này đại biểu chính là sự không kiên nhẫn của cô. Ngồi đối diện, Robert nhìn ra ý nghĩ của cô, thức thời mở miệng: “Ngài Đổng, nếu chào hỏi đã xong thì có thể đừng quấy rầy chúng tôi ăn cơm được chứ?” “Tôi nhớ hình như Thanh Nhạc luôn là người rất xem trọng lễ tiết” Đổng Hoài Sướng vẫn không buông bỏ. Nhưng hắn nói hết lời, Robert cũng chứng minh mình không phải là ‘ngọn đèn cạn dầu’ một cách thần tốc. Không phải là “ngọn đèn cạn dầu”: Ý bảo không phải là một tên vô dụng. “Tôi nghĩ trước mặt tôi, cô ấy cũng không cần quan tâm đến ba cái thứ lễ tiết đó làm gì” Giọng điệu Robert tuy rằng mang theo ý cười nhưng thái độ cực kỳ ngang ngạnh. Hai người đàn ông nhìn nhau, giống như tùy lúc có thể lao đầu vào nhau. Kết quả lại là do La Thanh Nhạc mở miệng trước… “Robert, không phải chúng ta còn muốn đi nơi khác sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Không Làm Người Đàn Ông Phụ Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook