Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em
Chương 227: Anh dám nói?
Kim Anh Thư
09/03/2023
" Em bị ngốc à? Cái tên Viên Hoa đó ngoại trừ bé con và tên đó ra thì cô ấy đối với chúng ta vẫn lạnh nhạt thờ ơ thôi, em đừng trong mong cô ta đối xử đàng hoàng với em. " Lê Anh Quân gõ nhẹ lên trán em trai mình an ủi.
Hồ Tiên Nhi ngồi nhìn Lê Anh Dũng thở dài: " Cô ấy vì tự ái khi biết bé con không thích uống sữa mà người khác pha trừ Huy Gia ra, cho nên cô ta mới mua thật nhiều trái cây để ép nước cho Anh Thi uống để bổ sung dinh dưỡng đó. "
" Thì ra là thế. "
Lê Anh Dũng và Bác Lam tới giờ mới hiểu ra, đúng là cô ta bị tổn thương mà quyết định tự thân làm nước ép cho Anh Thi đây mà.
…----------------…
Tầm khoảng chín giờ, Lê Anh Thi mới từ trên cầu thang đi xuống liền nhìn thấy mọi người đều đang ở phòng khách.
Đám người Hồ Tiên Nhi ngước mắt nhìn thấy bé con liền tươi cười, đứng dậy đi đến đỡ cô ngồi xuống ghế sofa.
Lê Anh Quân nhíu mày nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của cô, lo lắng đưa tay ra xem thân nhiệt trên người cô: " Bé con, tối qua em ngủ không ngon sao? Sao sắc mặt lại kém như vậy? "
Lê Anh Thi lắc đầu, nghiên người dựa vào lòng ngực của anh Hai mình, cụp mắt tùy ý trả lời: " Không có, chỉ là hôm qua em hóng gió lạnh ở ban công nên cô chút cảm mạo thôi ạ. "
Lê Anh Quân nghe vậy liền nhíu mày, vòng tay ôm lấy cô em gái nhỏ của mình ghì chặt vào lòng ngực, anh nhìn về phía Hồ Tiên Nhi: " Em bảo người giúp việc nấu một chút trà rừng đường phèn để con bé giải cảm đi. "
" Được để em đi nấu cho. " Hồ Tiên Nhi gật đầu nói, dứt lời cô đứng dậy đi đến phòng bếp để nấu chút trà rừng.
Mắt thấy cô đã đi rồi, Lê Anh Dũng mới nhích người lại gần em gái mình, đưa ly nước ấm cho cô uống.
Cả hai anh em đều không biết sức khỏe của cô rốt cuộc kém thế nào mà cách hai ba hôm liền cảm, không thì nay ốm mai đau làm họ đau lòng đến chết đi được.
Lê Anh Quân xoa nhẹ mái tóc dài bạch kim của cô khẽ thở dài nói: " Bé con, rốt cuộc em có biết tự chăm sóc cho bản thân mình hay không? Đã vậy hiện giờ em vừa tỉnh lại không bao lâu lại bị cảm lạnh. Đúng thật là…"
Lê Anh Thi cô cũng không phải cố ý mà, chỉ là nghĩ bản thân đã tốt lên nên mới nổi hứng ra ngoài ngắm sao thôi mà: " Anh Hai em biết lỗi rồi, sẽ không có lần sao. "
" Bé con, em nghỉ sao nếu để cậu ta biết chuyện em bị cảm lạnh. " Lê Anh Dũng nhìn cô nhướng mày nói.
Cô nghe vậy chỉ ngước mắt nhìn anh ba mình, cô khẽ nhíu mày: " Anh dám nói? "
Đúng lúc này Viên Hoa từ bên trong bàn lưu ly đi ra, trên tay cầm ly nước ép dâu tươi đem đến trước mặt của cô, khẽ nói: " Mợ cả, cô thức rồi thì uống ích nước trái cây đi. Tôi sẽ vào xem nhà bếp đã làm bữa sáng xong chưa. "
Lê Anh Quân nghe vậy, một tay ôm lấy em gái khẽ nói: " Cô lên phòng em ấy lấy thêm áo khoác đi, Tiên Nhi vừa mới đi vào trong bếp xem thử rồi. "
Viên Hoa khó hiểu nhìn anh: " Sao lại lấy thêm áo khoác? "
Lê Anh Dũng bó tay nhìn Viên Hoa, chế giễu: " Không phải cô là một trong những trợ thủ của cậu ta à? Sao lại không hiểu những gì anh Hai nói vậy? "
Dừng một lúc anh nói thêm: " Chẳng phải khi con bé dùng bữa sáng xong thì cô và con bé ra ngoài sao? Với lại sức khỏe của con bé vẫn chưa hoàn toàn ổn định tránh gặp gió. "
Nghe vậy Viên Hoa gật đầu, nhanh chân đi lên tầng ba phòng ngủ của cô để lấy áo khoác.
Trong lúc cô ta về phòng Hồ Tiên Nhi đã đem trà rừng lên cho cô, Lê Anh Quân nhận lấy, Lê Anh Dũng đỡ em gái mình ngồi dậy đàng hoàng rồi ép cô uống một ít trà rừng giải cảm.
Sau vài phút, ly trà rừng của cô cũng đã uống hết, cùng lúc quản gia ra gọi họ vào trong dùng bữa sáng.
Một tiếng sau, Lê Anh Thi và mọi người cũng đã dùng xong bữa sáng.
Lê Anh Quân có việc nên đã đi ra ngoài cùng với Hồ Tiên Nhi, họ phải đến công ty riêng để hoàn thành các dự án sắp tới.
Lê Anh Dũng thì đến Provence, vùng Provence được nhiều người biết đến với tên gọi “thiên đường của hoa oải hương”. Nơi chụp ảnh với hoa oải hương đẹp nhất là làng Valensole, thời gian từ giữa tháng 6 đến giữa tháng 7 hàng năm. Anh đến Provence để quay quảng cáo sản phẩm nước hoa làm từ loài hoa oải hương này, đây là dự án đã được anh ký kết với công ty Lê Thị trong mỗi lần cho ra mắt sản phẩm mới.
Trên thương trường, rất ít người biết họ là anh em song sinh vì Lê Anh Quân rất ít khi lộ diện, nhưng cũng sẽ không ít lần họ đi cùng sự kiện một lúc nhưng thời điểm xuất hiện sẽ khác nhau.
Còn về Bác Lam, anh rảnh rỗi quá cũng chỉ đi quanh Paris để tìm những món ăn ngon thôi.
…
Trong xe, Viên Hoa đã lái xe và đưa cô đến biệt quyển theo sự hướng dẫn từ cô.
Một tiếng sau, hai người họ cũng đã đến được biệt quyển, chạy vào sân vệ sĩ nhanh chóng tiến đến mở cửa xe cho Lê Anh Thi.
" Bà Trương mới về. "
Lê Anh Thi gật đầu rồi được Viên Hoa dìu vào bên trong nhà, ở trong phòng khách, quản gia Châu ( xuyên quốc gia) vừa nhìn thấy cô liền vui vẻ đi đến: " Bà Trương, bà về rồi? "
Cô chỉ gật đầu, nhẹ giọng nói: " Viên Hoa cô cứ làm việc của mình đi. Tôi có chút mệt nên sẽ về phòng nghỉ một lát. Mấy ngày tới chúng ta sẽ ở đây. "
Dứt lời cô từng bước đi về hướng mình nằm ở lầu ba.
Viên Hoa và Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe vậy cũng chỉ cười rồi ai cũng làm việc nấy, họ đều biết cô sẽ không nói nhiều lời khi không có Trương Gia Huy bên cạnh mình.
Hồ Tiên Nhi ngồi nhìn Lê Anh Dũng thở dài: " Cô ấy vì tự ái khi biết bé con không thích uống sữa mà người khác pha trừ Huy Gia ra, cho nên cô ta mới mua thật nhiều trái cây để ép nước cho Anh Thi uống để bổ sung dinh dưỡng đó. "
" Thì ra là thế. "
Lê Anh Dũng và Bác Lam tới giờ mới hiểu ra, đúng là cô ta bị tổn thương mà quyết định tự thân làm nước ép cho Anh Thi đây mà.
…----------------…
Tầm khoảng chín giờ, Lê Anh Thi mới từ trên cầu thang đi xuống liền nhìn thấy mọi người đều đang ở phòng khách.
Đám người Hồ Tiên Nhi ngước mắt nhìn thấy bé con liền tươi cười, đứng dậy đi đến đỡ cô ngồi xuống ghế sofa.
Lê Anh Quân nhíu mày nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của cô, lo lắng đưa tay ra xem thân nhiệt trên người cô: " Bé con, tối qua em ngủ không ngon sao? Sao sắc mặt lại kém như vậy? "
Lê Anh Thi lắc đầu, nghiên người dựa vào lòng ngực của anh Hai mình, cụp mắt tùy ý trả lời: " Không có, chỉ là hôm qua em hóng gió lạnh ở ban công nên cô chút cảm mạo thôi ạ. "
Lê Anh Quân nghe vậy liền nhíu mày, vòng tay ôm lấy cô em gái nhỏ của mình ghì chặt vào lòng ngực, anh nhìn về phía Hồ Tiên Nhi: " Em bảo người giúp việc nấu một chút trà rừng đường phèn để con bé giải cảm đi. "
" Được để em đi nấu cho. " Hồ Tiên Nhi gật đầu nói, dứt lời cô đứng dậy đi đến phòng bếp để nấu chút trà rừng.
Mắt thấy cô đã đi rồi, Lê Anh Dũng mới nhích người lại gần em gái mình, đưa ly nước ấm cho cô uống.
Cả hai anh em đều không biết sức khỏe của cô rốt cuộc kém thế nào mà cách hai ba hôm liền cảm, không thì nay ốm mai đau làm họ đau lòng đến chết đi được.
Lê Anh Quân xoa nhẹ mái tóc dài bạch kim của cô khẽ thở dài nói: " Bé con, rốt cuộc em có biết tự chăm sóc cho bản thân mình hay không? Đã vậy hiện giờ em vừa tỉnh lại không bao lâu lại bị cảm lạnh. Đúng thật là…"
Lê Anh Thi cô cũng không phải cố ý mà, chỉ là nghĩ bản thân đã tốt lên nên mới nổi hứng ra ngoài ngắm sao thôi mà: " Anh Hai em biết lỗi rồi, sẽ không có lần sao. "
" Bé con, em nghỉ sao nếu để cậu ta biết chuyện em bị cảm lạnh. " Lê Anh Dũng nhìn cô nhướng mày nói.
Cô nghe vậy chỉ ngước mắt nhìn anh ba mình, cô khẽ nhíu mày: " Anh dám nói? "
Đúng lúc này Viên Hoa từ bên trong bàn lưu ly đi ra, trên tay cầm ly nước ép dâu tươi đem đến trước mặt của cô, khẽ nói: " Mợ cả, cô thức rồi thì uống ích nước trái cây đi. Tôi sẽ vào xem nhà bếp đã làm bữa sáng xong chưa. "
Lê Anh Quân nghe vậy, một tay ôm lấy em gái khẽ nói: " Cô lên phòng em ấy lấy thêm áo khoác đi, Tiên Nhi vừa mới đi vào trong bếp xem thử rồi. "
Viên Hoa khó hiểu nhìn anh: " Sao lại lấy thêm áo khoác? "
Lê Anh Dũng bó tay nhìn Viên Hoa, chế giễu: " Không phải cô là một trong những trợ thủ của cậu ta à? Sao lại không hiểu những gì anh Hai nói vậy? "
Dừng một lúc anh nói thêm: " Chẳng phải khi con bé dùng bữa sáng xong thì cô và con bé ra ngoài sao? Với lại sức khỏe của con bé vẫn chưa hoàn toàn ổn định tránh gặp gió. "
Nghe vậy Viên Hoa gật đầu, nhanh chân đi lên tầng ba phòng ngủ của cô để lấy áo khoác.
Trong lúc cô ta về phòng Hồ Tiên Nhi đã đem trà rừng lên cho cô, Lê Anh Quân nhận lấy, Lê Anh Dũng đỡ em gái mình ngồi dậy đàng hoàng rồi ép cô uống một ít trà rừng giải cảm.
Sau vài phút, ly trà rừng của cô cũng đã uống hết, cùng lúc quản gia ra gọi họ vào trong dùng bữa sáng.
Một tiếng sau, Lê Anh Thi và mọi người cũng đã dùng xong bữa sáng.
Lê Anh Quân có việc nên đã đi ra ngoài cùng với Hồ Tiên Nhi, họ phải đến công ty riêng để hoàn thành các dự án sắp tới.
Lê Anh Dũng thì đến Provence, vùng Provence được nhiều người biết đến với tên gọi “thiên đường của hoa oải hương”. Nơi chụp ảnh với hoa oải hương đẹp nhất là làng Valensole, thời gian từ giữa tháng 6 đến giữa tháng 7 hàng năm. Anh đến Provence để quay quảng cáo sản phẩm nước hoa làm từ loài hoa oải hương này, đây là dự án đã được anh ký kết với công ty Lê Thị trong mỗi lần cho ra mắt sản phẩm mới.
Trên thương trường, rất ít người biết họ là anh em song sinh vì Lê Anh Quân rất ít khi lộ diện, nhưng cũng sẽ không ít lần họ đi cùng sự kiện một lúc nhưng thời điểm xuất hiện sẽ khác nhau.
Còn về Bác Lam, anh rảnh rỗi quá cũng chỉ đi quanh Paris để tìm những món ăn ngon thôi.
…
Trong xe, Viên Hoa đã lái xe và đưa cô đến biệt quyển theo sự hướng dẫn từ cô.
Một tiếng sau, hai người họ cũng đã đến được biệt quyển, chạy vào sân vệ sĩ nhanh chóng tiến đến mở cửa xe cho Lê Anh Thi.
" Bà Trương mới về. "
Lê Anh Thi gật đầu rồi được Viên Hoa dìu vào bên trong nhà, ở trong phòng khách, quản gia Châu ( xuyên quốc gia) vừa nhìn thấy cô liền vui vẻ đi đến: " Bà Trương, bà về rồi? "
Cô chỉ gật đầu, nhẹ giọng nói: " Viên Hoa cô cứ làm việc của mình đi. Tôi có chút mệt nên sẽ về phòng nghỉ một lát. Mấy ngày tới chúng ta sẽ ở đây. "
Dứt lời cô từng bước đi về hướng mình nằm ở lầu ba.
Viên Hoa và Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe vậy cũng chỉ cười rồi ai cũng làm việc nấy, họ đều biết cô sẽ không nói nhiều lời khi không có Trương Gia Huy bên cạnh mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.