Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em
Chương 228: Cần bao nhiêu?
Kim Anh Thư
10/03/2023
Cô chỉ gật đầu, nhẹ giọng nói: " Viên Hoa cô cứ làm việc của mình đi. Tôi có chút mệt nên sẽ về phòng nghỉ một lát. Mấy ngày tới chúng ta sẽ ở đây. "
Dứt lời cô từng bước đi về hướng mình nằm ở lầu ba.
Viên Hoa và Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe vậy cũng chỉ cười rồi ai cũng làm việc nấy, họ đều biết cô sẽ không nói nhiều lời khi không có Trương Gia Huy bên cạnh mình.
…----------------…
Xế chiều, Viên Hoa đi lên tầng để gọi cô dậy để dùng bữa.
Cốc cốc…
Bên trong phòng ngủ, Lê Anh Thi nghe tiếng gõ cửa cũng chỉ nhíu mày lạnh giọng nói: " Chuyện gì? "
Viên Hoa đứng sau cánh cửa cũng phải rùng mình khi nghe giọng nói đầy băng tuyết của Lê Anh Thi, khẽ lên tiếng giải thích: " Mợ cả, cô ngủ đã bốn tiếng đồng hồ kể từ lúc về đây rồi, bữa chiều cũng đã chuẩn bị xong. "
Nghe vậy, Lê Anh Thi trả lời: " Được rồi, cô xuống dưới trước đi. "
Dứt lời Lê Anh Thi vén chăn, mang dép bông trong nhà vào phòng tắm rửa mặt và vệ sinh cá nhân, sau khi làm xong mọi thứ cô mới rời khỏi phòng ngủ để xuống tầng.
Vừa nhìn thấy cô, Viên Hoa cùng với Quản gia Châu đi vào trong phòng bếp bảo người làm dọn món lên bàn.
" Mợ cả, đây là nước ép mà lão đại ép cho cô." Viên Hoa vừa nhìn thấy cô ngồi vào trong bàn ăn liền nhanh chóng đem nước ép dâu cho cô.
Lê Anh Thi một bên thưởng thức món ăn và uống nước ép dâu do anh đã làm, đúng là rất ngon nha.
Mắt thấy cô dùng ngon miệng Viên Hoa mới an tâm, cô ta không ngờ chỉ một ly nước ép mà mợ cả lại ăn uống nhiều thêm một chút như thế sẽ đầy đủ dinh dưỡng cho cả hai mẹ con Lê Anh Thi rồi.
Trong lúc cô đang dùng bữa, điện thoại trên bàn reo lên.
Viên Hoa cầm điện thoại trên bàn lưu ly đến đưa cho cô, vừa nhìn vào lên tiếng: " Mợ cả là lão đại Lê gọi. "
Cô gật đầu, nhận điện thoại từ tay cô nhấn nút nghe, chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia đã lên tiếng trước: " Bảo bối nhỏ, tối nay em không về sao? Chị Tiên Nhi và mọi người đều đợi em về để ăn BBQ đó. "
Lê Anh Thi nghe anh Hai nói khẽ cười: " Anh Hai, 2 ngày này em không trở về trang viên của chị Tiên Nhi được, em còn việc phải xử lý, anh giúp em xin lỗi chị ấy đi. Qua hai hôm nữa chúng ta sẽ ăn BBQ nha. "
Lê Anh Quân nghe cô nói hơi nhíu mày, anh biết dù có làm gì cũng không thể ngăn cản em gái nhỏ của anh, anh chỉ thở dài đồng ý: " Được rồi bé con, anh sẽ giúp em xin lỗi Tiên Nhi chị của em. Nhớ, em muốn làm gì cũng phải chú ý an toàn có biết không? "
" Anh, em biết rồi. " Lê Anh Thi đáp.
Hai anh em cứ vậy trò chuyện thêm đôi câu cũng cúp máy, Lê Anh Thi cô biết chừng mực mà.
Sau khi dùng bữa xong, Lê Anh Thi cũng đi vào trong thang máy, xuống tầng hầm nơi chứa bí mật của cô.
Bên trong phòng, hai món trang sức mà cô hỏi anh đã được anh cất giữ rất cẩn thận đều nằm gọn trong két sắt, cô dùng chìa khóa của anh mở cửa, sau cùng nhập mật khẩu đã thấy được sợi dây chuyền The Star Of China và chiếc nhẫn Graff Pink Diamond Ring nằm ở bên trong.
Cô đưa tay cầm lấy chúng khẽ cười, đi đến bàn cầm điện thoại lên nhấn một dãy số mà cô không bao giờ đụng đến cách đây hai năm.
Vừa bấm gọi chưa đầy nửa phút đầu dây bên kia bắt máy, giọng nói có chút run rẩy: " J…Jin, có thật là cô không? "
" Là tôi. " Lê Anh Thi lạnh giọng trả lời.
Đầu dây bên kia nghe thấy chỉ cười lớn, cuối cùng cô cũng chịu liên lạc với anh rồi: " Nói đi, rốt cuộc ngọn gió nào đã thoải cho một người luôn thần thần bí bí trong tổ chức áo đen chúng ta lại gọi điện cho tôi vậy? Cần tôi giúp gì sao! "
" King, cậu vẫn như lúc trước vậy. " Lê Anh Thi bất lực nói.
Người được cho là King nghe vậy liền cười, tâm trạng vui vẻ cực kỳ: " Lão nhị à, cô cũng thế thôi, từ lúc cô gia nhập tổ chức áo đen của lão đại Hồ thì cô nên biết tôi thế nào mà. "
" Bớt tự luyến đi. " Lê Anh Thi đau đầu khi trò chuyện với tên tự luyến này.
King nghe vậy cũng không cười nữa liền lên tiếng: " Cô vẫn chưa nói sao lại gọi cho tôi. "
Lê Anh Thi nhìn về phía cửa nói: " Cậu giúp tôi đều tra vài người đi, những người đó tôi đã gửi email cho cậu rồi đó. "
King link chuột vào xem thông tin chỉ khó hiểu nói: " Sau cô không hỏi lão đại ấy, dù sao cô cũng đang ở chung với lão đại mà? "
" Không tiện. " Lê Anh Thi nói.
Đúng thật là không tiện, vì giờ anh Hai cô luôn kè kè bên chị Tiên Nhi như hình với bóng, rất khó để cho anh Hai biết được thân phận của chị ấy. Vì vậy cô mới muốn tự mình ra tay, với lại đây là chuyện của cô và Gia Huy nên càng ích người biết thì càng tốt.
King đơn nhiên hiểu cái khó của cô, nên anh cũng rất sẵn lòng giúp đỡ: "Được tôi sẽ giúp cô. "
Trò chuyện thêm đôi câu cô cũng cúp máy, đem sợi dây chuyền và chiếc nhẫn đó đeo lên người.
Không bao lâu sau thì cô cũng rời khỏi căn phòng bí mật ở tầng hầm, đến khi cô quay lại nhà chính thì đã thấy đám người Lưu Khiết từ ngoài sân đi vào.
Lê Anh Thi ngồi ở trong phòng khách cầm ly nước ép dâu được quản gia đem lên uống vài ngụm.
Đám người Lưu Khiết nhìn thấy cô cũng không mấy bất ngờ, anh gật đầu với cô lên tiếng: " Mợ cả, không phải mợ đang ở trang viên của cô Hồ sau? "
Lê Anh Thi nhìn Lưu Khiết lắc đầu nói: " Tôi còn có việc nên ở đây vài ngày. Còn cậu và mọi người sau lại về đây? Phía bên anh ấy không cần trong chừng sau? "
Lưu Khiết lắc đầu: " Dạ không phải, tôi về đây để lấy ít quần áo sạch cho lão đại, về phía bệnh viện đã có anh Trường Bắc trong giúp rồi. "
Lê Anh Thi gật đầu, đứng dậy nhìn Lưu Khiết và Viên Hoa bảo: " Đi theo tôi. "
Họ gật đầu, nhanh chóng đi theo cô lên lầu ba phòng ngủ chính của hai người.
Cô đứng trước cửa tủ hỏi: " Cần bao nhiêu? "
Dứt lời cô từng bước đi về hướng mình nằm ở lầu ba.
Viên Hoa và Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe vậy cũng chỉ cười rồi ai cũng làm việc nấy, họ đều biết cô sẽ không nói nhiều lời khi không có Trương Gia Huy bên cạnh mình.
…----------------…
Xế chiều, Viên Hoa đi lên tầng để gọi cô dậy để dùng bữa.
Cốc cốc…
Bên trong phòng ngủ, Lê Anh Thi nghe tiếng gõ cửa cũng chỉ nhíu mày lạnh giọng nói: " Chuyện gì? "
Viên Hoa đứng sau cánh cửa cũng phải rùng mình khi nghe giọng nói đầy băng tuyết của Lê Anh Thi, khẽ lên tiếng giải thích: " Mợ cả, cô ngủ đã bốn tiếng đồng hồ kể từ lúc về đây rồi, bữa chiều cũng đã chuẩn bị xong. "
Nghe vậy, Lê Anh Thi trả lời: " Được rồi, cô xuống dưới trước đi. "
Dứt lời Lê Anh Thi vén chăn, mang dép bông trong nhà vào phòng tắm rửa mặt và vệ sinh cá nhân, sau khi làm xong mọi thứ cô mới rời khỏi phòng ngủ để xuống tầng.
Vừa nhìn thấy cô, Viên Hoa cùng với Quản gia Châu đi vào trong phòng bếp bảo người làm dọn món lên bàn.
" Mợ cả, đây là nước ép mà lão đại ép cho cô." Viên Hoa vừa nhìn thấy cô ngồi vào trong bàn ăn liền nhanh chóng đem nước ép dâu cho cô.
Lê Anh Thi một bên thưởng thức món ăn và uống nước ép dâu do anh đã làm, đúng là rất ngon nha.
Mắt thấy cô dùng ngon miệng Viên Hoa mới an tâm, cô ta không ngờ chỉ một ly nước ép mà mợ cả lại ăn uống nhiều thêm một chút như thế sẽ đầy đủ dinh dưỡng cho cả hai mẹ con Lê Anh Thi rồi.
Trong lúc cô đang dùng bữa, điện thoại trên bàn reo lên.
Viên Hoa cầm điện thoại trên bàn lưu ly đến đưa cho cô, vừa nhìn vào lên tiếng: " Mợ cả là lão đại Lê gọi. "
Cô gật đầu, nhận điện thoại từ tay cô nhấn nút nghe, chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia đã lên tiếng trước: " Bảo bối nhỏ, tối nay em không về sao? Chị Tiên Nhi và mọi người đều đợi em về để ăn BBQ đó. "
Lê Anh Thi nghe anh Hai nói khẽ cười: " Anh Hai, 2 ngày này em không trở về trang viên của chị Tiên Nhi được, em còn việc phải xử lý, anh giúp em xin lỗi chị ấy đi. Qua hai hôm nữa chúng ta sẽ ăn BBQ nha. "
Lê Anh Quân nghe cô nói hơi nhíu mày, anh biết dù có làm gì cũng không thể ngăn cản em gái nhỏ của anh, anh chỉ thở dài đồng ý: " Được rồi bé con, anh sẽ giúp em xin lỗi Tiên Nhi chị của em. Nhớ, em muốn làm gì cũng phải chú ý an toàn có biết không? "
" Anh, em biết rồi. " Lê Anh Thi đáp.
Hai anh em cứ vậy trò chuyện thêm đôi câu cũng cúp máy, Lê Anh Thi cô biết chừng mực mà.
Sau khi dùng bữa xong, Lê Anh Thi cũng đi vào trong thang máy, xuống tầng hầm nơi chứa bí mật của cô.
Bên trong phòng, hai món trang sức mà cô hỏi anh đã được anh cất giữ rất cẩn thận đều nằm gọn trong két sắt, cô dùng chìa khóa của anh mở cửa, sau cùng nhập mật khẩu đã thấy được sợi dây chuyền The Star Of China và chiếc nhẫn Graff Pink Diamond Ring nằm ở bên trong.
Cô đưa tay cầm lấy chúng khẽ cười, đi đến bàn cầm điện thoại lên nhấn một dãy số mà cô không bao giờ đụng đến cách đây hai năm.
Vừa bấm gọi chưa đầy nửa phút đầu dây bên kia bắt máy, giọng nói có chút run rẩy: " J…Jin, có thật là cô không? "
" Là tôi. " Lê Anh Thi lạnh giọng trả lời.
Đầu dây bên kia nghe thấy chỉ cười lớn, cuối cùng cô cũng chịu liên lạc với anh rồi: " Nói đi, rốt cuộc ngọn gió nào đã thoải cho một người luôn thần thần bí bí trong tổ chức áo đen chúng ta lại gọi điện cho tôi vậy? Cần tôi giúp gì sao! "
" King, cậu vẫn như lúc trước vậy. " Lê Anh Thi bất lực nói.
Người được cho là King nghe vậy liền cười, tâm trạng vui vẻ cực kỳ: " Lão nhị à, cô cũng thế thôi, từ lúc cô gia nhập tổ chức áo đen của lão đại Hồ thì cô nên biết tôi thế nào mà. "
" Bớt tự luyến đi. " Lê Anh Thi đau đầu khi trò chuyện với tên tự luyến này.
King nghe vậy cũng không cười nữa liền lên tiếng: " Cô vẫn chưa nói sao lại gọi cho tôi. "
Lê Anh Thi nhìn về phía cửa nói: " Cậu giúp tôi đều tra vài người đi, những người đó tôi đã gửi email cho cậu rồi đó. "
King link chuột vào xem thông tin chỉ khó hiểu nói: " Sau cô không hỏi lão đại ấy, dù sao cô cũng đang ở chung với lão đại mà? "
" Không tiện. " Lê Anh Thi nói.
Đúng thật là không tiện, vì giờ anh Hai cô luôn kè kè bên chị Tiên Nhi như hình với bóng, rất khó để cho anh Hai biết được thân phận của chị ấy. Vì vậy cô mới muốn tự mình ra tay, với lại đây là chuyện của cô và Gia Huy nên càng ích người biết thì càng tốt.
King đơn nhiên hiểu cái khó của cô, nên anh cũng rất sẵn lòng giúp đỡ: "Được tôi sẽ giúp cô. "
Trò chuyện thêm đôi câu cô cũng cúp máy, đem sợi dây chuyền và chiếc nhẫn đó đeo lên người.
Không bao lâu sau thì cô cũng rời khỏi căn phòng bí mật ở tầng hầm, đến khi cô quay lại nhà chính thì đã thấy đám người Lưu Khiết từ ngoài sân đi vào.
Lê Anh Thi ngồi ở trong phòng khách cầm ly nước ép dâu được quản gia đem lên uống vài ngụm.
Đám người Lưu Khiết nhìn thấy cô cũng không mấy bất ngờ, anh gật đầu với cô lên tiếng: " Mợ cả, không phải mợ đang ở trang viên của cô Hồ sau? "
Lê Anh Thi nhìn Lưu Khiết lắc đầu nói: " Tôi còn có việc nên ở đây vài ngày. Còn cậu và mọi người sau lại về đây? Phía bên anh ấy không cần trong chừng sau? "
Lưu Khiết lắc đầu: " Dạ không phải, tôi về đây để lấy ít quần áo sạch cho lão đại, về phía bệnh viện đã có anh Trường Bắc trong giúp rồi. "
Lê Anh Thi gật đầu, đứng dậy nhìn Lưu Khiết và Viên Hoa bảo: " Đi theo tôi. "
Họ gật đầu, nhanh chóng đi theo cô lên lầu ba phòng ngủ chính của hai người.
Cô đứng trước cửa tủ hỏi: " Cần bao nhiêu? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.