Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em
Chương 206: Bé con, em thừa biết anh nói được làm được mà
Kim Anh Thư
19/02/2023
" Bé con, em còn ham ngủ như thế anh sẽ bán lấy con xe mà em yêu thích đó. "
" Anh Thi, em mà không dậy thì anh liền bỏ mặt em luôn. "
" Em cũng không muốn mà phải không? Ngoan thức dậy nào. Ông xã sẽ nấu những món em thích ăn có được không? "
…
Mọi người trong phòng đều rơi nước mắt khi nghe thấy lời thỉnh cầu của một con người mạnh mẽ, thủ đoạn trên thương trường, tàn nhẫn với đối tác…
Nay chỉ vì một người mang tên Lê Anh Thi mà rơi nước mắt, mỗi câu anh nói đều đau lòng, hy vọng cô sẽ nghe thấy để tỉnh lại.
- ---------------
Anh là ai chứ?
Một người mạnh mẽ nắm trong tay mạch kinh tế của nước Hoa, là vị vua của mảng kinh tế nay chỉ vì một người mà anh không ngừng rơi lệ.
Cho dù anh là người mạnh mẽ ra sao khi ở bên cạnh cô, anh chỉ là một người bình thường biết yêu, biết đau cũng như rơi lệ.
Người làm trong phòng đều rơi nước mắt khi nhìn thấy tình trạng của tiểu thư nhà họ được Huy Gia ôm trong lòng như báo vật, lại khóc đến đáng thương như thế.
Hồ Tiên Nhi nhíu mày nhìn người làm, họ tinh ý liền lẳng lặng đi ra khỏi phòng để lại không gian riêng tư cho hai người họ.
Bác Lam và Hồ Tiên Nhi nhìn anh chỉ thở dài, họ không biết quyết định này sẽ dẫn đến tương lai ra sao đây khi thấy Trương Gia Huy cứ như một con robot bị hư luôn lập lại những gì mình đã nói.
Khi cả hai xuống lầu, Hồ Tiên Nhi với đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm khoảng chân trời kia, cô suy nghĩ đến việc làm cách nào để bé con của họ tỉnh lại đây.
Bác Lam lại suy nghĩ khác cô, anh khi nãy đã nhìn thấy rõ hành động chiếm hữu của Trương Gia Huy kia, anh chắc chắn tên Huy Gia bị bệnh mà là loại hoang tưởng và chứng hưng phấn.
Nếu bây giờ anh tách họ ra e rằng sẽ rất khó khăn rồi đây, một người là bệnh nhân anh đang đều trị giờ lại có thêm một kẻ bệnh mà đa số mọi người đều không ai biết được bệnh tình của vị Huy Gia ở trong phòng kia.
Thật đau đầu mà…
Nhưng cũng không biết họ làm cách nào để ở được bên nhau đến giờ vậy, anh rất tò mò đấy?
Trên phòng ngủ của cô.
Trương Gia Huy kể từ lúc đến trang viên luôn ở lỳ trong phòng cô, hết ôm cô ngủ thì cũng chỉ trò chuyện cùng với cô, hầu hết anh đều tự nói và tự trả lời thôi.
Lê Anh Thi cũng đã được anh ôm vào lòng nhưng cô lại không thể cảm nhận được hơi ấm kia, cô lúc này đã lạc vào trong thế giới mà bản thân mình tự xây dựng lên, và cô cũng chỉ cảm thấy ở đây cô được gần anh và mọi người như ba mẹ cùng với hai người anh của cô mà thôi.
Mới đó đã qua thêm hai ngày, Trương Gia Huy một bước cũng không rời khỏi phòng, anh chỉ tự giác đi tắm rồi ăn chút gì đó xong liền về phòng ôm lấy cô, người làm ở đây họ cũng không nghe anh nói một lời, nếu họ muốn nghe chắc chắn là phải đến trước cửa phòng ngủ của cô thì mới có thể nghe mà thôi.
Hồ Tiên Nhi nhìn thấy anh như một con robot mất ý thức, nếu có cũng chỉ quanh quẩn bên cạnh của bé con nhà cô mà thôi, cô ấy cũng thường xuyên đi đến để nhìn xem tình trạng của bé con nhà mình thế nào, khoảng thời gian còn lại cô cũng nghĩ cách cho ông tổ luôn ôm cô mọi lúc mở miệng nói chuyện với mọi người.
Hôm nay cũng vậy, anh vừa dùng bữa xong liền về phòng ôm cô ra ngoài vườn để cô phơi nắng sáng tốt cho thân thể, không chỉ vậy anh còn liên mồm nói chuyện với cô để cô sớm ngày tỉnh dậy.
" Bé con, em ngủ đã năm ngày rồi đó. Em tính ngủ đến khi nào nữa đây? " Trương Gia Huy ghém gốc chăn cho cô, ôm trọn cô vào lòng ngực nhỏ giọng nói.
Anh cuối mắt hôn lên trán cô một cái, vòng tay ôm chặt lấy cô hơn: " Bé con, em còn không tỉnh lại ông xã sẽ bán con xe BMW bản kỉ niệm của em đó. "
" Bà xã, em thừa biết anh nói được làm được mà. "
" Vợ à, em nên tỉnh lại đi, ông xã sẽ không để em rời xa anh thêm lần nào nữa đâu. "
" Bé con, ông xã nhớ em nhiều lắm. Ông xã rất nhớ nụ cười, ánh mắt, đôi môi của em mỗi khi giận dỗi anh. Bé con à, em ngủ nhiều rồi. Nên tỉnh lại rồi ông xã đưa em về nước Hoa, nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên. "
Lúc này ở lối rẽ, Bác Lam nhìn thấy anh và hành động của anh, đúng như anh chuẩn đón Trương Gia Huy thật sự có bệnh, phải được đều trị, nếu không đến lúc đó sẽ rất nguy hiểm cho cô và những người xung quanh.
Trương Gia Huy cô như thế càng thêm kích động, đã hơn năm ngày rồi cô vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, nét mặt anh càng âm u hơn, đến cả người làm thường ngày chăm sóc cho cô cũng không dám đến gần.
Quả thật anh rất đáng sợ, đáng sợ hơn là chỉ cần có ý định lại gần cô, họ đều cảm giác mình sắp chết đến nơi rồi.
Hồ Tiên Nhi nhìn thấy tình hình càng trở nên trầm trọng hơn, cô quyết định đích thân đến gặp người đó. Cô biết chỉ có người đó mới có thể giúp cho hai người bọn họ thôi.
" Bác Lam, mọi thứ ở trang viên giao cho cậu đó. Tôi phải ra ngoài một chuyến, có việc gì gọi điện cho tôi ngay. " Hồ Tiên Nhi đứng từ xa nhìn Trương Gia Huy khẽ thở dài, cô không biết khi đó quyết định cho người đó ở đây là đúng hay sai, giờ thì hay rồi mọi thứ càng trở nên nghiêm trọng hơn rồi.
Bác Lam nhìn về phía trước gật đầu, cậu ta biết người mà Tiên Nhi muốn tìm là ai, với lại hai người này cũng không khác gì cặp đôi ở trước măt cả: " Được, cậu đó đi sớm về sớm. Chứ không tớ có thể chết trong cái lạnh của người đó mất. "
Hồ Tiên Nhi gật đầu rồi mới rời khỏi trang viên cùng vệ sĩ.
" Anh Thi, em mà không dậy thì anh liền bỏ mặt em luôn. "
" Em cũng không muốn mà phải không? Ngoan thức dậy nào. Ông xã sẽ nấu những món em thích ăn có được không? "
…
Mọi người trong phòng đều rơi nước mắt khi nghe thấy lời thỉnh cầu của một con người mạnh mẽ, thủ đoạn trên thương trường, tàn nhẫn với đối tác…
Nay chỉ vì một người mang tên Lê Anh Thi mà rơi nước mắt, mỗi câu anh nói đều đau lòng, hy vọng cô sẽ nghe thấy để tỉnh lại.
- ---------------
Anh là ai chứ?
Một người mạnh mẽ nắm trong tay mạch kinh tế của nước Hoa, là vị vua của mảng kinh tế nay chỉ vì một người mà anh không ngừng rơi lệ.
Cho dù anh là người mạnh mẽ ra sao khi ở bên cạnh cô, anh chỉ là một người bình thường biết yêu, biết đau cũng như rơi lệ.
Người làm trong phòng đều rơi nước mắt khi nhìn thấy tình trạng của tiểu thư nhà họ được Huy Gia ôm trong lòng như báo vật, lại khóc đến đáng thương như thế.
Hồ Tiên Nhi nhíu mày nhìn người làm, họ tinh ý liền lẳng lặng đi ra khỏi phòng để lại không gian riêng tư cho hai người họ.
Bác Lam và Hồ Tiên Nhi nhìn anh chỉ thở dài, họ không biết quyết định này sẽ dẫn đến tương lai ra sao đây khi thấy Trương Gia Huy cứ như một con robot bị hư luôn lập lại những gì mình đã nói.
Khi cả hai xuống lầu, Hồ Tiên Nhi với đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm khoảng chân trời kia, cô suy nghĩ đến việc làm cách nào để bé con của họ tỉnh lại đây.
Bác Lam lại suy nghĩ khác cô, anh khi nãy đã nhìn thấy rõ hành động chiếm hữu của Trương Gia Huy kia, anh chắc chắn tên Huy Gia bị bệnh mà là loại hoang tưởng và chứng hưng phấn.
Nếu bây giờ anh tách họ ra e rằng sẽ rất khó khăn rồi đây, một người là bệnh nhân anh đang đều trị giờ lại có thêm một kẻ bệnh mà đa số mọi người đều không ai biết được bệnh tình của vị Huy Gia ở trong phòng kia.
Thật đau đầu mà…
Nhưng cũng không biết họ làm cách nào để ở được bên nhau đến giờ vậy, anh rất tò mò đấy?
Trên phòng ngủ của cô.
Trương Gia Huy kể từ lúc đến trang viên luôn ở lỳ trong phòng cô, hết ôm cô ngủ thì cũng chỉ trò chuyện cùng với cô, hầu hết anh đều tự nói và tự trả lời thôi.
Lê Anh Thi cũng đã được anh ôm vào lòng nhưng cô lại không thể cảm nhận được hơi ấm kia, cô lúc này đã lạc vào trong thế giới mà bản thân mình tự xây dựng lên, và cô cũng chỉ cảm thấy ở đây cô được gần anh và mọi người như ba mẹ cùng với hai người anh của cô mà thôi.
Mới đó đã qua thêm hai ngày, Trương Gia Huy một bước cũng không rời khỏi phòng, anh chỉ tự giác đi tắm rồi ăn chút gì đó xong liền về phòng ôm lấy cô, người làm ở đây họ cũng không nghe anh nói một lời, nếu họ muốn nghe chắc chắn là phải đến trước cửa phòng ngủ của cô thì mới có thể nghe mà thôi.
Hồ Tiên Nhi nhìn thấy anh như một con robot mất ý thức, nếu có cũng chỉ quanh quẩn bên cạnh của bé con nhà cô mà thôi, cô ấy cũng thường xuyên đi đến để nhìn xem tình trạng của bé con nhà mình thế nào, khoảng thời gian còn lại cô cũng nghĩ cách cho ông tổ luôn ôm cô mọi lúc mở miệng nói chuyện với mọi người.
Hôm nay cũng vậy, anh vừa dùng bữa xong liền về phòng ôm cô ra ngoài vườn để cô phơi nắng sáng tốt cho thân thể, không chỉ vậy anh còn liên mồm nói chuyện với cô để cô sớm ngày tỉnh dậy.
" Bé con, em ngủ đã năm ngày rồi đó. Em tính ngủ đến khi nào nữa đây? " Trương Gia Huy ghém gốc chăn cho cô, ôm trọn cô vào lòng ngực nhỏ giọng nói.
Anh cuối mắt hôn lên trán cô một cái, vòng tay ôm chặt lấy cô hơn: " Bé con, em còn không tỉnh lại ông xã sẽ bán con xe BMW bản kỉ niệm của em đó. "
" Bà xã, em thừa biết anh nói được làm được mà. "
" Vợ à, em nên tỉnh lại đi, ông xã sẽ không để em rời xa anh thêm lần nào nữa đâu. "
" Bé con, ông xã nhớ em nhiều lắm. Ông xã rất nhớ nụ cười, ánh mắt, đôi môi của em mỗi khi giận dỗi anh. Bé con à, em ngủ nhiều rồi. Nên tỉnh lại rồi ông xã đưa em về nước Hoa, nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên. "
Lúc này ở lối rẽ, Bác Lam nhìn thấy anh và hành động của anh, đúng như anh chuẩn đón Trương Gia Huy thật sự có bệnh, phải được đều trị, nếu không đến lúc đó sẽ rất nguy hiểm cho cô và những người xung quanh.
Trương Gia Huy cô như thế càng thêm kích động, đã hơn năm ngày rồi cô vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, nét mặt anh càng âm u hơn, đến cả người làm thường ngày chăm sóc cho cô cũng không dám đến gần.
Quả thật anh rất đáng sợ, đáng sợ hơn là chỉ cần có ý định lại gần cô, họ đều cảm giác mình sắp chết đến nơi rồi.
Hồ Tiên Nhi nhìn thấy tình hình càng trở nên trầm trọng hơn, cô quyết định đích thân đến gặp người đó. Cô biết chỉ có người đó mới có thể giúp cho hai người bọn họ thôi.
" Bác Lam, mọi thứ ở trang viên giao cho cậu đó. Tôi phải ra ngoài một chuyến, có việc gì gọi điện cho tôi ngay. " Hồ Tiên Nhi đứng từ xa nhìn Trương Gia Huy khẽ thở dài, cô không biết khi đó quyết định cho người đó ở đây là đúng hay sai, giờ thì hay rồi mọi thứ càng trở nên nghiêm trọng hơn rồi.
Bác Lam nhìn về phía trước gật đầu, cậu ta biết người mà Tiên Nhi muốn tìm là ai, với lại hai người này cũng không khác gì cặp đôi ở trước măt cả: " Được, cậu đó đi sớm về sớm. Chứ không tớ có thể chết trong cái lạnh của người đó mất. "
Hồ Tiên Nhi gật đầu rồi mới rời khỏi trang viên cùng vệ sĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.