Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em
Chương 207: Người trốn em không phải là anh à?
Kim Anh Thư
19/02/2023
" Bác Lam, mọi thứ ở trang viên giao cho cậu đó. Tôi phải ra ngoài một chuyến, có việc gì gọi điện cho tôi ngay. " Hồ Tiên Nhi đứng từ xa nhìn Trương Gia Huy khẽ thở dài, cô không biết khi đó quyết định cho người đó ở đây là đúng hay sai, giờ thì hay rồi mọi thứ càng trở nên nghiêm trọng hơn rồi.
Bác Lam nhìn về phía trước gật đầu, cậu ta biết người mà Tiên Nhi muốn tìm là ai, với lại hai người này cũng không khác gì cặp đôi ở trước măt cả: " Được, cậu đó đi sớm về sớm. Chứ không tớ có thể chết trong cái lạnh của người đó mất. "
Hồ Tiên Nhi gật đầu rồi mới rời khỏi trang viên cùng vệ sĩ.
…----------------…
Khi dàn xe Bugatti của cô đậu trước cổng tập đoàn Lê Thị là chuyện của hai tiếng sau, Hồ Tiên Nhi một thân vest đen dành cho nữ, tay cầm túi xách, vòng cổ, lắc tay, nhẫn, đồng hồ và mắt kính cùng một hãng Chanel nhìn cô trong rất quý phái.
Bên cạnh cô còn có hai tên vệ sĩ áo đen, nghe nào cũng lạnh mặt, khó gần đi sau lưng để bảo vệ cho cô.
Hồ Tiên Nhi đi vào bên trong tập đoàn Lê Thị, đi đến quầy lễ tân cô vẫn không mở mắt kính chỉ hỏi cô lễ tân: " Lê tổng của mọi người có ở đây không? Tôi có chuyện rất gấp muốn gặp mặt Lê tổng của quý công ty? "
Lễ tân Y nhìn cô khẽ lắc đầu cười nói: " Xin hỏi cô là ai? Có hẹn trước với Lê tổng không ạ? "
Hồ Tiên Nhi nghe vậy liền lắc đầu: " Tôi không có hẹn trước, nhưng cô cứ nói lại với Lê tổng là bạn cũ lâu ngày của anh ấy. Còn nữa người mà anh ấy lo lắng nhất đang ở chỗ người bạn cũ này. "
Lễ tân nghe vậy gật đầu, nhanh chóng điện thoại báo cho thư ký của anh ở tầng trên.
Rất nhanh thư ký của anh đã nhận được liền đi đến phòng làm việc của anh gõ cửa đi vào: " Tổng tài, người bạn cũ lâu ngày của anh đến thăm. Hy vọng anh bỏ chút thời gian ra gặp. "
Lê Anh Quân đang đánh máy nghe thư ký nói lại cũng không biết là ai, người bạn cũ của anh sao?
Anh không nhớ là ai?
" Người muốn gặp tôi là nam hay nữ? " Lê Anh Quân hỏi.
Lâm Chí nghe anh hỏi liền trả lời: " Là nữ. Lễ tân còn nói là không nhìn rõ mặt nhưng lễ tân có bảo chuyển lại cho anh một câu. "
" Câu gì? "
Lâm Chí nghe vậy liền nói ngay: " Người mà anh ấy lo lắng nhất đang ở chỗ người bạn cũ này. "
Lê Anh Quân nghe vậy chỉ cười, anh biết là ai rồi.
Chỉ có người đó luôn quan tâm đến bé con nhà anh từ lúc bé con họ mới chào đời.
" Cậu giúp tôi xuống đón cô ấy đi. " Lê Anh Quân nói.
Lâm Chí gật đầu nhận lệnh từ anh, anh rời khỏi phòng với vẻ khó hiểu, sao anh không biết Quân ca của họ lại có bạn cũ lâu ngày không gặp lại còn là phụ nữ.
Nghỉ vậy thôi chứ anh cũng nhanh chóng đi vào thang máy đi xuống tầng đón người, thang máy vừa mở ra anh đi đến chỗ lễ tân.
Vừa nhìn thấy người phụ nữ trước mắt anh cũng phải suýt xoa, cô ấy là ai thế sao lại trong thần bí thế.
" Tiểu thư, tôi nhận lệnh của Lê tổng xuống đưa cô lên. " Lâm Chí nhìn người trước mắt lễ phép nói.
Hồ Tiên Nhi lạnh mặt nhìn người trước mắt cô chỉ gật đầu: " Ừ, đi thôi. "
Lâm Chí gật đầu đưa cô đi vào thang máy, khi lên đến tầng 100 nơi phòng làm việc của anh, Lâm Chí đưa cô đến trước cửa, gõ cửa đi vào: " Lão đại, tôi đưa người lên rồi. "
Lê Anh Quân lúc này mới ngước mắt lên nhìn, gật đầu: " Cậu ra ngoài trước đi. "
Hồ Tiên Nhi cũng nhìn hai tên vệ sĩ của mình bảo: " Hai người các cậu cũng ra ngoài đi. Tôi có chuyện cần nói với Lê tổng đây. "
Họ gật đầu cùng với Lâm Chí rời khỏi phòng làm việc của anh.
Trong phòng hai người họ nhìn nhau rất lâu, hai người không ai lên tiếng.
Lê Anh Quân nhìn cô khẽ cười nói: " Sao thế, em không trốn tránh anh nữa à? "
Hồ Tiên Nhi nghe anh nói liền bật cười, sao anh không nghĩ lại người nào không từ mà biệt thế: " Lê Anh Quân, anh không nhớ sai chứ? Người trốn em không phải là anh à? Hồ Tiên Nhi em trước nay không có việc gì để trốn tránh cả? "
" Còn nữa có ai như anh không? Vừa được em thổ lộ chưa được bao lâu thì không từ mà biệt, nói là đi du học vậy mà anh nỡ để bé con ở nước Hoa một mình. Anh thương bé con quá nhỉ? "
Lê Anh Quân cứng họng trước câu hỏi của cô, anh không biết trả lời thế nào?
Lê Anh Quân như nhớ đến câu nói khi nãy của Lâm Chí nên hỏi cô: " Đúng rồi, sau em lại có mặt ở Pháp vậy? Còn nữa bé con không phải ở chỗ của Vũ Khải Phong sao? Sao giờ con bé lại ở chỗ của em vậy? "
Hồ Tiên Nhi đi đến ghế sofa làm bằng da thú ngồi xuống, nhìn anh nói: " Nếu em không ra tay thì anh có chắc cô ta vẫn còn dây dưa với mấy người các anh không? Nếu anh muốn biết thì cùng em đến nơi này một chuyến đi. "
Lê Anh Quân nghe vậy nhìn cô đầy khó hiểu: " Rốt cuộc bé con của anh thế nào? "
Hồ Tiên Nhi lắc đầu: " Mọi chuyện phức tạp hơn em nghĩ, lúc em cho người đến đón bé con thì con bé đã ngủ sâu rồi. Kêu không tỉnh lại, hơn của cậu bạn thân kim em rể của anh cũng đang ở chỗ của em. Nếu được anh đến xem bạn thân của anh đi. "
Lê Anh Quân gật đầu nhìn cô: " Em đợi anh một lúc, anh sắp xếp xong công việc rồi chúng ta đi. "
Hồ Tiên Nhi nhìn anh gật đầu, cô ngồi đó đợi anh làm xong công việc rồi cùng anh rời khỏi tập đoàn.
Một tiếng sau, anh sắp xếp xong công việc mới cùng cô rời khỏi công ty để trở về trang viên.
Bác Lam nhìn về phía trước gật đầu, cậu ta biết người mà Tiên Nhi muốn tìm là ai, với lại hai người này cũng không khác gì cặp đôi ở trước măt cả: " Được, cậu đó đi sớm về sớm. Chứ không tớ có thể chết trong cái lạnh của người đó mất. "
Hồ Tiên Nhi gật đầu rồi mới rời khỏi trang viên cùng vệ sĩ.
…----------------…
Khi dàn xe Bugatti của cô đậu trước cổng tập đoàn Lê Thị là chuyện của hai tiếng sau, Hồ Tiên Nhi một thân vest đen dành cho nữ, tay cầm túi xách, vòng cổ, lắc tay, nhẫn, đồng hồ và mắt kính cùng một hãng Chanel nhìn cô trong rất quý phái.
Bên cạnh cô còn có hai tên vệ sĩ áo đen, nghe nào cũng lạnh mặt, khó gần đi sau lưng để bảo vệ cho cô.
Hồ Tiên Nhi đi vào bên trong tập đoàn Lê Thị, đi đến quầy lễ tân cô vẫn không mở mắt kính chỉ hỏi cô lễ tân: " Lê tổng của mọi người có ở đây không? Tôi có chuyện rất gấp muốn gặp mặt Lê tổng của quý công ty? "
Lễ tân Y nhìn cô khẽ lắc đầu cười nói: " Xin hỏi cô là ai? Có hẹn trước với Lê tổng không ạ? "
Hồ Tiên Nhi nghe vậy liền lắc đầu: " Tôi không có hẹn trước, nhưng cô cứ nói lại với Lê tổng là bạn cũ lâu ngày của anh ấy. Còn nữa người mà anh ấy lo lắng nhất đang ở chỗ người bạn cũ này. "
Lễ tân nghe vậy gật đầu, nhanh chóng điện thoại báo cho thư ký của anh ở tầng trên.
Rất nhanh thư ký của anh đã nhận được liền đi đến phòng làm việc của anh gõ cửa đi vào: " Tổng tài, người bạn cũ lâu ngày của anh đến thăm. Hy vọng anh bỏ chút thời gian ra gặp. "
Lê Anh Quân đang đánh máy nghe thư ký nói lại cũng không biết là ai, người bạn cũ của anh sao?
Anh không nhớ là ai?
" Người muốn gặp tôi là nam hay nữ? " Lê Anh Quân hỏi.
Lâm Chí nghe anh hỏi liền trả lời: " Là nữ. Lễ tân còn nói là không nhìn rõ mặt nhưng lễ tân có bảo chuyển lại cho anh một câu. "
" Câu gì? "
Lâm Chí nghe vậy liền nói ngay: " Người mà anh ấy lo lắng nhất đang ở chỗ người bạn cũ này. "
Lê Anh Quân nghe vậy chỉ cười, anh biết là ai rồi.
Chỉ có người đó luôn quan tâm đến bé con nhà anh từ lúc bé con họ mới chào đời.
" Cậu giúp tôi xuống đón cô ấy đi. " Lê Anh Quân nói.
Lâm Chí gật đầu nhận lệnh từ anh, anh rời khỏi phòng với vẻ khó hiểu, sao anh không biết Quân ca của họ lại có bạn cũ lâu ngày không gặp lại còn là phụ nữ.
Nghỉ vậy thôi chứ anh cũng nhanh chóng đi vào thang máy đi xuống tầng đón người, thang máy vừa mở ra anh đi đến chỗ lễ tân.
Vừa nhìn thấy người phụ nữ trước mắt anh cũng phải suýt xoa, cô ấy là ai thế sao lại trong thần bí thế.
" Tiểu thư, tôi nhận lệnh của Lê tổng xuống đưa cô lên. " Lâm Chí nhìn người trước mắt lễ phép nói.
Hồ Tiên Nhi lạnh mặt nhìn người trước mắt cô chỉ gật đầu: " Ừ, đi thôi. "
Lâm Chí gật đầu đưa cô đi vào thang máy, khi lên đến tầng 100 nơi phòng làm việc của anh, Lâm Chí đưa cô đến trước cửa, gõ cửa đi vào: " Lão đại, tôi đưa người lên rồi. "
Lê Anh Quân lúc này mới ngước mắt lên nhìn, gật đầu: " Cậu ra ngoài trước đi. "
Hồ Tiên Nhi cũng nhìn hai tên vệ sĩ của mình bảo: " Hai người các cậu cũng ra ngoài đi. Tôi có chuyện cần nói với Lê tổng đây. "
Họ gật đầu cùng với Lâm Chí rời khỏi phòng làm việc của anh.
Trong phòng hai người họ nhìn nhau rất lâu, hai người không ai lên tiếng.
Lê Anh Quân nhìn cô khẽ cười nói: " Sao thế, em không trốn tránh anh nữa à? "
Hồ Tiên Nhi nghe anh nói liền bật cười, sao anh không nghĩ lại người nào không từ mà biệt thế: " Lê Anh Quân, anh không nhớ sai chứ? Người trốn em không phải là anh à? Hồ Tiên Nhi em trước nay không có việc gì để trốn tránh cả? "
" Còn nữa có ai như anh không? Vừa được em thổ lộ chưa được bao lâu thì không từ mà biệt, nói là đi du học vậy mà anh nỡ để bé con ở nước Hoa một mình. Anh thương bé con quá nhỉ? "
Lê Anh Quân cứng họng trước câu hỏi của cô, anh không biết trả lời thế nào?
Lê Anh Quân như nhớ đến câu nói khi nãy của Lâm Chí nên hỏi cô: " Đúng rồi, sau em lại có mặt ở Pháp vậy? Còn nữa bé con không phải ở chỗ của Vũ Khải Phong sao? Sao giờ con bé lại ở chỗ của em vậy? "
Hồ Tiên Nhi đi đến ghế sofa làm bằng da thú ngồi xuống, nhìn anh nói: " Nếu em không ra tay thì anh có chắc cô ta vẫn còn dây dưa với mấy người các anh không? Nếu anh muốn biết thì cùng em đến nơi này một chuyến đi. "
Lê Anh Quân nghe vậy nhìn cô đầy khó hiểu: " Rốt cuộc bé con của anh thế nào? "
Hồ Tiên Nhi lắc đầu: " Mọi chuyện phức tạp hơn em nghĩ, lúc em cho người đến đón bé con thì con bé đã ngủ sâu rồi. Kêu không tỉnh lại, hơn của cậu bạn thân kim em rể của anh cũng đang ở chỗ của em. Nếu được anh đến xem bạn thân của anh đi. "
Lê Anh Quân gật đầu nhìn cô: " Em đợi anh một lúc, anh sắp xếp xong công việc rồi chúng ta đi. "
Hồ Tiên Nhi nhìn anh gật đầu, cô ngồi đó đợi anh làm xong công việc rồi cùng anh rời khỏi tập đoàn.
Một tiếng sau, anh sắp xếp xong công việc mới cùng cô rời khỏi công ty để trở về trang viên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.