Không Thể Dấu Hiệu

Chương 47

Vô Sở Vị

28/07/2022

*Tôi đọc đến chương 75 thì không đọc được nữa các cô ạ, nó bắt đăng nhập tài khoản thành viên mới đọc được tức ghê á. chương 75 thằng bé nó phát hiện có thai mà kb con thằng nào haha.

***

Tống Minh chân bị tay trói chặt còn bị tên cao to ngoại quốc lôi lôi kéo kéo, kéo ra cổ áo sau gáy, mạnh bạo ném xuống nền xi măng cứng ngắc.

" Phi!" Tống Minh quỳ ngồi lên nền đất, trong miệng nhổ ra một ngụm máu, khóe mắt đỏ ngầu, ánh mắt hung dữ nhìn tên vạng vỡ cùng tên nam nhân cường tráng đang lõa thể thân trên ở phía trước.

" Robin, mày cũng hơi quá đáng rồi, sao lại có thể đánh thương khuôn mặt mềm mại của Omega chứ." nam nhân ngại quốc tóc trắng từ trên cao nhìn xuống Tống Minh trên nền đất, Tống Minh cũng hung hăng trừng người trước mặt.

Nam nhân trước mặt nửa thân trên cơ bắp rắn chắc trần trụi phập phồng lên xuống, hình xăm trước ngực bị che khất bây giờ mới có thể thấy hết, đó là hình xăm đầu của bộ xương khô to.

Nam nhân tóc trắng hứng thú nhìn một lúc lâu, cúi người xuống, ý đồ muốn nắm cằm Tống Minh lên để xem tình trạng vết thương trên má.

Con Ngươi Tống Minh lóe lên ánh mắt hung ác, nhìn nam nhân tóc trắng đưa tay qua, há miệng cắn vào.

Nam nhân nhận ra động tác của hắn, con ngươi màu xám lóe lên một tia trêu tức, trực tiếp nhanh nhẹn nắm lấy má Tống Minh.

" Shit! Làm gì! Tên omega này tại sao không cắn mày, cắn tay lão tử bị thương rồi." Robin mặt khó chịu nâng tay bị cắn chảy máu lên. Chỗ giữa ngón trỏ và ngón cái có hai lỗ máu sâu hút, rớm máu, vốn dĩ gã muốn nhìn một chút mà lại trên người Omega ngang ngược này ăn thiệt, nhưng không ngờ đến tên bướng bỉnh này có thể tránh thoát.

" Shit! Đây thật sự là Omega à?! Không chỉ lớn lên không đủ mềm mại, thậm chí so với Omega còn hung dữ!"

Tên tóc trắng cười nhẹ một tiếng. " Omega vừa mắt D chính là so với Omega bình thường không giống nhau, nếu là Omega khác, khi biết bản thân bị trói đã bắt đầu khóc hu hu rồi, nhưng tên Omega này không khóc không nháo, còn khá là hung dữ."

Tống Minh bị nắm cằm nghe lũ kia nói hắn nghe không hiểu, lắc đầu ý đồ muốn lắc rơi tay nam nhân, " thả tôi đi! Tôi không phải Omega của D gì đó!" nói còn muốn nhân cơ hội cắn một cái lên tay nam nhân phía trước.

" Này, Omega, nghe, nếu không muốn khiến tao vặn cằm mày xuống, thì tốt nhất mày ngoan chút... nghe lời." Tóc trắng đổi sang tiếng Trung giọng điệu thoải mái nói, đôi mắt xám tro hơi híp lại, ánh mắt lộ ra uy hiếp, đồng thời lực đạo trên tay thêm nặng.

Tống Minh bị nắm cằm hít vào một hơi, cảm nhận được trên má truyền đến cảm giác đau sót khó chịu, đành phải thu lại răng nanh, hung ác trừng người trước mắt.

Nam nhân tóc trắng người ngoại quốc lộ ra tươi cười, lúc này buông lỏng cằm Tống Minh ra, tầm mắt chuyển sang trên người Tống Minh, khóe mắt hơi co rút lại.

"Robin, đây là mày giải quyết... đồ vật tên Omega này nôn?"

Trên người Omega trước mặt, vừa nãy nôn ra thứ nhớp nháp bây giờ bị bụi bán đen một mảnh, giống như tên Robin kéo Omega lăn một vòng trên đất...

" Robin, mày bạo lực với Omega như vậy, chẳng trách nó cắn mày."

" Cho xin! Ai muốn đi lấy tay vỗ rớt thứ hắn nôn chứ! Rất buồn nôn được không?! Hơn nữa Omega này phải hay không mang thai rồi... Tao tin nhất định D sẽ nhanh đến tìm nó..." Tên nam nhân thô tráng gọi là Robin nói đến đây có chút chần chờ, trong giọng nói mang theo một tia sợ hãi.

" Hắc hắc, Robin, mày không phải sợ rồi chứ, yên tâm, có Omega mang thai này, sẽ càng thuận tiện khiến chúng ta không mất khí lực cũng hạ được D..."

" Bây giờ, để tao bảo mày, làm sao giải quyết thứ Omega này nôn..." Tên tóc trắng nói, trong mắt lộ ra một tia hưng phấn dâm tà, trực tiếp kéo quần áo trên người Tống Minh!

" Cút ra! Mẹ nó mày muốn làm gì!" Tống Minh giãy dụa kịch liệt, vải trên người bị xe rách lộ ra thân thể trắng bóng đang vặn vẹo, khiến nhóm người ngoại quốc bên cạnh đều cười dâm tà.

" Thế này không phải là vừa đơn giảm vừa thuận tiện à." Nam nhân tóc trắng nhìn thân thể Tống Minh lộ ra, Làn da Tống Minh không trắng như vậy, nhưng cũng không đen, là kiểu màu lúa mạch mà lại hơi trắng chút. Thân hình không quá rắn chắc, nhưng cũng tính là có dáng, cơ bắp mỏng manh bao phủ lên thân hình thon dài, càng khiến tên tóc trắng sờ thêm hai cái.

" Cảm giác không tồi..."

Tống Minh vừa chửi vừa tránh đi, vì tức giận nên khóe mắt đều đỏ bừng lên, hận không thể trừng tên trước mặt ra một cái lỗ, nhưng vẫn là lực bất tòng tâm, nam nhân ngoại quốc giống như sờ đến nghiện..

" Cút ra! Cút ra cho tao!!!"

Hiện tại Tống Minh tức chết rồi, những người này tại sao lại buồn nôn như vậy, lúc đầu nói hắn hoài thai con của Qua Thiên Liệt, bây giờ còn giở trò với hắn?!

Có thù với Qua Thiên Liệt bắt hắn làm cái gì?! Hắn với Qua Thiên Liệt còn có thù mà!!!

" Đừng có động vào tao! Tao cho Mày biết! tao với cái người gọi là D không có chút quan hệ nào! càng không có mang thai con hắn! Đều là hắn cường bách tao! Tao ghét hắn chết đi được! Hận chết hắn!" càng hận hiện tại vì nam nhân mà bản thân bị nhốt ở đây bị người đùa giỡn!

Tên tóc trắng hiển nhiên một chút cũng không tin, gã cười khẽ, " những gì mày nói tao đều sắp tin rồi, nhưng tin tức tố mày bị đánh dấu qua, lại không thể che dấu được... hơn nữa, chỉ cần hắn thích mày là được rồi."

Sau khi vừa lòng sờ da thịt Tống Minh xong, tên Đầu quỷ tóc trắng còn muốn tiếp tục cởi quần Tống Minh xuống, xem xem da thịt hạ thân Omega anh tuấn cao gầy này có phải hay không cũng tốt như vậy, vừa nhẵn nhụi lại mềm mại, khiến người muốn sờ mãi không buông... Nếu như không phải tình hình hiện tại không thích hợp, gã cũng muốn nếm thử mùi vị Omega của D...

Nhìn thấy động tác của tên kia với Tống Minh giãy dụa kịch liện trên nền đất, nhóm người ngoại quốc cầm súng ở phía xa cũng nhìn lại đây, bắt đầu cười vang.

Nhưng đột nhiên, tiếng " bụp bụp bụp" khẽ vang lên, những tên ngoại quốc cường tráng đứng gác ở phía xa lập tức kêu thảm ngã xuống một loạt.

Đến rồi! Cư nhiên đến nhanh như vậy! Tên đầu quỷ cảnh giác lấy ra súng, hét to một tiếng, nắm chặt cổ Omega bên cạnh kéo đến trước người.

Giường như không đến một phút, gần mười mấy tên ngoại quốc cường tráng đã gục một nửa, còn lại đều đang gào thét kêu thảm, trong tay cầm súng tự động liều mạng bắn loạn về phía cách đó không xa.

" Nấp sau tấm thép! Nhanh!" tên đầu quỷ kéo Tống Minh tránh sau tấm thép rỉ sắt, đồng thời hô to một tiếng.

Tống Minh đoán là Qua Thiên Liệt đến cứu hắn, cổ bị tên tóc trắng lắm đến phát đau, đặc biệt hiện tại tin tức tố Alpha toàn bộ bạo phát, khiến hắn toàn thân khó chịu hét cũng hét không được, có điều hắn vẫn nhìn rõ tình cảnh trước mắt.

Đây có lẽ là một công xưởng bỏ hoang ở ngoại thành, trước mắt một mảnh trống trải, hai bên phải trái là căn phòng mục nát cùng tấm thép thùng sắt rỉ xét, càng về phía trước giống như là cửa lớn làm bằng lưới sắt rách nát, nhóm người ngoại quốc cường tráng đứng gác ở cửa đã ngã xuống một loạt, có người còn cử động có người đã bất động, có nằm trên mặt đất kêu rên, những người còn lại hiện tại đều nấp sau tấm thép tiếp tục hướng bên ngoài bắn.

Bất quá Tống Minh vẫn chưa nhìn thấy Qua Thiên Liệt đâu, đã bị tên tóc trắng kéo vào càng sâu bên trong tấm thép.

Tống Minh bị lôi cổ, bị tin tức tố Alpha đè ép toàn thân đều mềm nhũn, hiện tại nghe thấy tiếng đạn dày đặc, tiếng gào thét cùng tiếng kêu rên, tim đập điên cuồng, trên trán đều là mồ hôi, đặc biệt hắn còn nghe thấy tóc trắng kéo hắn cầm súng một bên rống to nói ngôn ngữ hắn nghe không hiểu, một bên hướng ra ngoài bắn.

Tống Minh hiện tại không bối rối chuyện nhóm người kia nói hắn mang thai nữa, cũng không để tâm bản thân mới bị cười nhạo, bị xé quần áo, còn bị sờ loạn! hắn hiện tại chỉ có một suy nghĩ, nhất định Qua Thiên Liệt đừng bị bắn chết, nói thế nào cũng phải cứu hắn ra rồi nói!



" Fuck!" Tên đầu quỷ nhìn người giống như sát thần bị quỷ nhập đem thủ hạ của gã từng người từng người giết chết, người của gã từng người ngã xuống, trán gã chảy mồ hôi dòng dòng, hoàn toàn nóng nảy mất đi kiên nhẫn, trực tiếp đặt họng súng lên trán Tống Minh, kéo Tống Minh đi ra.

"D! Tao biết là mày! Nếu như mày không muốn Omega của mày chết trong tay tao, vậy thì dừng tay lại! Ra đây cho tao!!!"

Giọng nói nam nhân trầm xuống, đạn dừng bắn, xung quanh im ắng, chỉ có thanh âm rên rỉ của người ngoại quốc bị thương, đầu quỷ cau mày, trong mắt đều là sát ý cùng cảnh giác, còn có một tia hoảng sợ đề phòng.

Nhưng đợi rất lâu, vẫn không có người hồi đáp, tên đầu quỷ nôn nóng nổi giận trên trán không ngừng chảy mồ hôi, lưu loát từ phía sau rút ra một con dao, một tay dí họng súng vào huyệt thái dương của Tống Minh, một tay cầm dao đặt trên cổ Tống Minh.

" Không ra đúng không! Vậy Omega của mày, khả năng phải thấy máu rồi...." nói xong, liền tăng thêm lực đạo trên tay.

" ĐM! Dừng! Dừng tay a..." Cảm giác được lưỡi dao sắc bén trên cổ, Tống Minh trợn to mắt, suy yếu nói. ĐM! Đến thật à! Mẹ nó! không bằng một viên bắn chết hắn còn thống khoái, lấy dao cắt từng chút như vậy! Đau chết hắn được không?!

Đồng thời Tống Minh ngưng thở, mở to mắt nhìn phía trước không có một ai, vô cùng chờ đợi Qua Thiên Liệt đến cứu hắn, hắn không muốn chết a!

Trong phút chốc, một cái bóng đen từ sau tấm lưới rách nát ở cửa đi vào.

Đồng tử Tống Minh co rút, nhìn nam nhân một cây đen như sát thần cách đó không xa cầm súng đi vào.

lúc này là thời điểm mặt trời cao trên đỉnh đầu, ánh nắng trong không trung gay gắt đến trói mắt, không ngừng tỏa ra sóng nhiệt.

không khí phá lệ khô nóng, tựa hồ một chút gió cũng không có, người ở đây đều vã mồ hôi, nhưng nam nhân đang đi tới, lại giống như núi băng di động, toàn thân toát ra hàn ý, tin tức tố thanh thuần đỉnh cấp Alpha, từng chút từng chút phóng thích ra. Tóc đen hơi dài của y bởi vì chủ nhân di chuyển mà hơi lay động, đôi mắt lạnh lẽo gắt gao nhìn hai người ở trung tâm, khuôn mặt cương nghị anh tuấn không một tia biểu tình, chỉ có sát ý lạnh lẽo.

Nhìn thấy Tống Minh thân trên để trần, toàn thân bị trói, nhìn đến lưỡi dao trong tay tên tóc trắng đã cắt vào cổ Tống Minh một vết máu, sát ý trong mắt y càng đậm, đậm đến nỗi giường như muốn hóa thành thực thể.

Đầu quỷ thật sự đáng chết... Cư nhiên dám thừa cơ bắt cóc, làm bị thương Omega của y, tưởng như vậy là có thể uy hiếp y...

Có điều, tên đầu quỷ thật sự làm được rồi... Y không còn là người không có điểm yếu như trước nữa rồi, vốn dĩ nghĩ rằng y sẽ bình tĩnh dùng tốc độ nhanh tróng giải quyết tất cả những người này cứu Tống Minh ra, nhưng mà, lúc y nhìn thấy Tên đầu quỷ dùng dao đè lên cổ Tống Minh, y cố gắng duy trì bình tĩnh tâm tình đã dao động sóng gầm gió dữ, y không muốn Tống Minh bị thương dù chỉ một chút!

Y vẫn đánh giá thấp phân lượng Tống Minh trong lòng y, rất quan trọng, so với trong tưởng tượng của y càng quan trọng, không chỉ là nhận định lúc đầu hắn là Omega của y, mà là người y nguyện dùng thời gian cả đời này, ở bên cạnh bảo hộ yêu thương.

Mà tên tóc trắng trước mắt, muốn đối đầu với cái chết, chạm vào điểm yếu của y, đụng vào ánh mặt trời làm tan đi lạnh lẽo trong lòng y, đụng vào người không nên đụng!

Lúc này tin tức tố Alpha của Qua Thiên Liệt càng bạo phát đến cực điểm, nồng nặc đến kinh người, trong mắt y mang theo sát khí rét lạnh, y muốn đem ngón tay chạm qua Tống Minh, từng nhát từng nhát, hung hăng chặt xuống!

Tống Minh bị nam nhân tóc trắng khống chết toàn thân khó chịu hít thở, hắn sắp bị tin tức Tố Alpha với mùi cơ thể nồng nặc của nam nhân đằng sau làm cho hít thở không thông rồi, còn có lưỡi dao đang kề trên cổ, hắn cảm giác da thịt trên cổ bị cắt phá...

Đặc biệt hắn còn nhìn đến Qua Thiên Liệt đang chầm chậm đi đến... Tưởng như khí tràng bạo phát, sát khí tràn ngập! Nếu như bình thường, Tống Minh thấy Qua Thiên Liệt như vậy, khả năng sẽ cho một like vì quá ngầu!

Nhưng suy nghĩ của Tống Minh lúc này:

What? Qua Thiên Liệt cư nhiên một mình cầm theo súng cứ như vậy đi vào? Không sợ những tên ngoại quốc chưa chết kia đánh chết? Hơn nữa chỉ một mình???!!! Không thể tìm thêm mấy người nữa à?!

Cảm nhận được dáng vẻ tên ngoại quốc phía sau tựa hồ có chút khẩn trương. Lưỡi dao trong tay không tự chủ được càng kề sát vào cổ mình, Tống Minh rụt cổ lại, cố gắng khống chế bản thân tránh xa lưỡi dao.

" Đừng nhúc nhích, Omega, dao không có mắt!"

Nghe được giọng nói âm trầm của nam nhân phía sau, Tống Minh nháy mắt cương cứng, thân thể hắn thậm chí không khống chế được bản năng hơi run rẩy.

Mẹ nó... Cổ đau quá... Không thể không thừa nhận, Tống Minh hiện tại thật sự có chút sợ, sợ nam nhân tay run, trực tiếp cắt xuống...

Huhu... Bình tĩnh bình tĩnh, hắn tin Qua Thiên Liệt nhất định cứu hắn ra!

Quãng đường từ cửa đến đây, cũng không xa, trong quá trình nam nhân đi tới, Tống Minh đột nhiên phát hiện có một người cầm súng hướng Nam nhân bắn!

Lúc Tống Minh muốn kêu lên, Qua Thiên Liệt phi thường lưu loát bắn một viên trực tiếp giải quyết tên bắn lén hắn!

Tim Tống Minh đập rất nhanh, thậm chí trong lòng lặng lẽ cầu nguyện cho nam nhân, nhất định đừng chết! Nếu như Qua Thiên Liệt chết rồi, hắn chắc chắn cũng chết, có thể còn bị lăng nhục xong mới giết...

Có điều Tống Minh lo lắng nhiều rồi, nhiều người bị tin tức tố của Qua Thiên Liệt áp chế, khi có mấy người giãy dụa đánh lén Qua Thiên Liệt, đều bị y nhanh nhẹn cầm súng bắn đến...

xem ra Qua Thiên Liệt rất lợi hại... một mình, có thể đối đầu với nhiều người như vậy...

Bất quá Cổ của hắn còn trong tay người khác, Hắn thậm chí cảm giác lưỡi dao càng gần.

" Đều dừng tay cho tao!" quỷ đầu rống ro một tiếng, nghe lời gã, mấy người ngoại quốc còn sống đều dừng bắn, lui về sau muốn trốn, có điều lập tức, phốc phốc mấy tiếng,trong mắt chúng lộ ra thần sắc sợ hãi.. ầm ầm ngã xuống đất!

Trải qua nhiều năm lưỡi dao liếm máu, quỷ đầu cái gì cũng không sợ lúc này cảm thấy thật sâu sợ hãi, trên người gã mồ hô không ngừng rơi xuống, gã đánh giá thấp thực lực Qua Thiên Liệt!Gã không ngờ đến Qua Thiên Liệt che dấu thực lực! Vốn dĩ cho rằng để y đi vào như vậy chỉ có thể làm bia đỡ đạn để họ đánh, nhưng hoàn toàn không ngờ đến, trên thân Qua Thiên Liệt phóng thích ra tin tức tố Alpha đỉnh cấp như vậy! Rõ ràng gã cũng là Alpha cấp S, nhưng lúc này gã cảm nhận được rõ ràng Tin tức tố cuẩ Qua Thiên Liệt so với gã càng thanh thuần, ẩn ẩn áp chế gã...

Có thể khiến người điên cuồng như vậy, xem ra Omega này, xác thực đối với y rất quan trọng!

Cả một công xưởng to như vậy, ngoại trừ người ngoại quốc nằm la liệt dưới đất kêu thảm cơ hồ muốn phế ra, chỉ còn ba người họ.

Nam nhân một thân đen lãnh khốc giống sát thần đã cách họ ngày càng gần, 10 mét, 8 mét, 5 mét....

" Đứng đó! D!" Quỷ đầu để họng súng dưới cằm Tống Minh, dao rất nhanh chuyển xuống bụng Tống Minh, " nếu muốn Omega của mày sống! Còn có đứa bé trong bụng Omega của mày sống, vậy thì buông súng trong tay mày ra! Nếu Không Thì, dao sẽ đâm vào đây... Đạn sẽ bắn vào đây!"

Mũi dao muốn đâm vào bụng để trần của Tống Minh, chảy ra một vết máu...

Thân thể Tống Minh run rẩy, bị tin tức tố đỉnh cấp của hai Alpha bạo phát áp chế, hắn hiện tại hoàn toàn không có khí lực, hoàn toàn bị nam nhân phía sau ôm vào trong ngực.

Trạng thái hiện tại của hắn không giống trước, bị tin tức tố của nhiều Alpha kích thích sẽ phát tình, khả năng là tin tưc tố hai Alpha này quá nồng đậm, cao cấp, hắn hiện tại cảm thấy chóng mặt, buồn nôn, bụng từng trận đau quặn, đầu óc hôn hôn trầm trầm.

Bị nam nhân phía sau dùng súng đỉnh đỉnh cằm, cảm giác lưỡi dao dâm vào bụng đều khiến hắn rất đau, Tống Minh bị tin tức tố Alpha đè ép không có khí lực kêu, hắn cũng không dám kêu, chỉ có thể trợn to mắt, sắc mặt trắng bệch kìm nén đau đớn hô một tiếng, mà trên cổ hắn, cũng có lưu lại một đường máu lúc trước, rỉ ra một vết máu nhỏ.



" Thả hắn ra" Qua Thiên Liệt đứng lại, giống như bình tĩnh trước bão giông, giọng y trầm thấp khàn khàn, không một chút dao động.

" Tao nói lần nữa! bỏ súng của mày xuống!" Đầu quỷ đem mũi dao lại đâm vào một chút, gã hiện tại đã xác định Qua Thiên Liệt không thể nào đánh được gã, quá nguy hiểm, gã sẽ không để Omega của y bị thương.

Ánh mát Qua Thiên Liệt trong nháy mắt tràn đầy sát khí, cuối cùng vẫn bình tĩnh lại, y không chút do dự ném đi súng trong tay.

" Thả hắn ra!" ánh mắt Qua Thiên Liệt nhìn chằm chằm Quỷ đầu, trong đó vô cùng bình tĩnh, lãnh tĩnh.

Quỷ đầu lúc này mới nới lỏng một chút, nhưng vẫn không đủ. " D, còn dao, đem dao giải phẫu trên người mày ném đi, đá ra xa! còn có tin tức tố Alpha của mày, thu lại cho tao!"

Qua Thiên Liệt không hề lưỡng lự, làm theo lời nói của đầu quỷ. Rút ra con dao mỏng sau thắt lưng tùy ý vứt xuống, đem tin tức tố sắp cuồng bạo của mình từng chút một thu hồi.

Quỷ đầu hài lòng nhìn D ngoan ngoãn nghe lời gã, ánh mắt do lúc trước sợ hãi biến thành tràn đầy hưng phấn cùng tàn bạo. bởi vì Omega trước mắt này, đã giết mười mấy thủ hạ của gã... nếu gã không hảo hảo ở trên thân hai người báo thù cho hả giận, gã không thể tha thứ cho chính mình!

con mắt màu xám của tên quỷ đầu lóe lên tia sáng qủy dị, " tốt lắm, D, rất ngoan a, mày có phải hay không rất để ý Omega này."

Qua Thiên Liệt chỉ đứng tại chỗ lạnh lùng nhìn chăm chăm gã.

" Trả lời tao!" quỷ đầu nổi giận, trực tiếp hét lớn một tiếng.

"Ja" Qua Thiên Liệt trầm thấp đáp. Ja là tiếng đức có nghĩa là đúng vậy.

Nghe Qua Thiên Liệt nói tiếng đức, quỷ đầu cũng không nói tiếng trung không thành thục lại sứt sẹo của bản thân nữa, cũng dùng ngôn ngữ mẹ đẻ nói chuyện cùng Qua Thiên Liệt...

" thật là thâm tình quá đi... nhưng mày có biết không, Omega của mày một chút cũng không thích mày, nói mày cưỡng ép hắn, còn cực kì hận mày..." Quỷ đầu vừ tà tà cười nói, vừa đem hai tay bị trói của Omega trong ngực dơ lên, rút khẩu súng dưới cằm Omega nhét vào trong tay Omega.

Tống Minh mơ mơ hồ hồ phát hiện hắn đột nhiên ghe không hiểu hai người nói gì, nhưng điều Tống Minh càng khủng bố là, hắn phát hiện nam nhân tóc trắng sau lưng cư nhiên nhét súng vào tay hắn, nhắm vào Qua Thiên Liệt...

" Không, Không được!" Tống Minh đột nhiên thanh tỉnh, hắn biết rõ nam nhân phía sau muốn làm cái gì, gã muốn thông qua tay hắn giết Qua Thiên Liệt, Không, Không thể nào! hắn không làm được! Mặc dù vì Qua Thiên Liệt mà hắn bị bắt cóc, nhưng hiện tại Qua Thiên Liệt vì cứu hắn mà buông xuống tất cả vũ khí, thậm chí ngay cả động cũng không động đứng ở nơi cách hắn không xa, súng vốn dĩ nhắm vào hắn giờ lại chĩa vào y! làm sao có thể!

" Thế nhưng Omega của mày ghét mày hận mày như vậy, Hắn nhất định rất vui vẻ giúp tao báo thù,, giết chết mày" Quỷ đầu nhe răng cười còn tiếp tục dùng tiếng đức nói chuyện, " có điều, lập tức giết mày cũng không tốt, trước tiên đánh vào đó, đây nhưng là sát thủ chuyên dùng đạn, Tao luôn vì mày mà lưu lại..."

"Vậy bắn đùi trước đi, có điều Omega của mày tựa hồ không có khí lực, vậy để tao giúp hắn."

Tống Minh nhìn ngón tay quỷ đầu đè lên ngón tay đang cầm súng của hắn hướng về phía Qua Thiên Liệt, cơ hồ muốn bóp cò súng.

Hắn kinh sợ mở to mắt, trong nháy mắt giống như nghẹt thở, " không, không không! Không được! Qua Thiên liệt anh mau tránh ra!!! Tránh ra a!!!"

trên mặt nam nhân tóc trắng lộ ra nụ cười tàn nhẫn, ngón tay vừa động.

" pằng" một tiếng, viên đạn bắn ra ghim vào đùi của nam nhân cách đó không xa.

Qua Thiên Liệt hừ một tiếng, thân thể đứng thẳng tắp hơi lảo đảo, nhưng vẫn chưa ngã xuống.

Viên đạn sát thủ chuyên dụng bắn vào dùi Qua Thiên Liệt, lấy tốc độ nhanh chóng vỡ tan, phân giải, tính sát thương cực lớn thuận theo máu chảy vào toàn thân.

Rất nhanh máu tươi đã thuận theo viết thương chảy xuống, trong nháy mắt nhuộm ướt chiếc quần đen, từng chút một chảy xuống, khiến nền bê tông dưới chân nam nhân xuất hiện một đóa hoa màu đỏ...

Quỷ đầu cực kì vừa lòng, gã cất tiếng cười to, mà Tống Minh nháy mắt không biết từ khi nào đã rơi nước mắt, khóe mắt đãm lệ mơ hồ đều là nước mắt, giọng nói khàn khàn vô cùng luống cuống.

" Tôi, Tôi không cố ý, tại sao anh không tránh ra! Tại sao...." Vì hắn, quan trọng như vậy sao, trong lòng nam nhân hắn quan trọng như vậy sao? Thậm chí không tránh đi, y rõ ràng có thể...

Trên mặt Tống Minh phủ kín nước mắt, đôi môi run rẩy, nhìn máu trên đùi Qua Thiên Liệt giống như mất khống chế chảy xuống.

" Thả hắn ra, Tao nghe mày." Đùi Qua Thiên Liệt trúng đạn động cũng không thể động, sát thủ dùng đạn chuyên dụng khiến người trúng đạn mất máu phi thường nhanh, nhưng giọng nói của y vẫn không hề dao động, vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Qủy đầu như cũ, nói ra yêu cầu.

" Hahaha! Không được không được, như vậy tao vẫn chưa hài lòng, cũng không có khả năng dễ ràng bỏ qua hắn." Quỷ đầu cười lớn, con mắt xám tro tràn ngập tơ máu, thoạt nhìn phi thường điên cuồng. gã muốn trước mặt Omega của Qua Thiên Liệt hủy hoại Qua Thiên Liệt.

"Muốn tao thả nó ra cũng được, mày quỳ xuống học chó sủa, sau đó tự mình rút gân tay chân... tao sẽ thả nó ra..." Quỷ đầu nhìn Omega khóc không thành tiếng trước mắt, dâm tà vươn đầu lưỡi liếm tai Tống Minh, " Omega bảo bối của mày."

Nhìn thấy Quỷ đầu liếm tai Tống Minh, ánh mắt Qua Thiên Liệt rất nhanh xoẹt qua một tia sát ý lạnh lẽo, nhưng cơ hồ lập tức, Không hề lưỡng lự, y liền quỳ xuống.

Chân trúng đạn đã hoàn toàn mất đi tri giác, Qua Thiên Liệt mở miệng," gâu gâu gâu..." gầm xong, y hướng Tống Minh không ngừng giãy dụa mà chảy nước mắt ở phía trước, ánh mắt vẫn luôn không hề dao động trở nên rất ôn nhu.

" Tống Minh, đừng nhìn, nhắm mắt lại." Nói xong liền cúi thấp đầu, nâng lên tay phải, hai ngón tay câu lên, hung hăng dùng ngón tay phải đem gân tay bên trái móc ra.

Máu tươi bắn ra, giường như đem tầm nhìn mơ hồ của Tống Minh nhiễm thành mật mảnh máu đỏ, hắn thậm chí phát ra một tiếng gầm thê lương.

" Không được!!!"

" Hahaha, mày cũng có ngày hôm nay,!! Hahaha! Vì một Omega, phế đi tay trái mày quý trọng nhất, Cảm thấy thế nào!! Hahaha!" Quỷ đầu lâm vào trạng thái điên cuồng, đợi ngày này rất lâu rồi, đôí thủ một mất một còn quỳ trước mặt gã, học chó kêu, còn tự mình phế gân tay, loại cảm giác này, so với làm tình còn sướng hơn!

Nước mắt Tống Minh không ngừng rơi, hắn cũng không biết bản thân tại sao lại khóc, hắn không muốn nam nhân vì cứu hắn mà nhiều lần tự làm đau mình, hắn vốn nên nghĩ rằng đây là điều nam nhân nên làm, là y nợ hắn, nhung hiện tại, nhìn đến một màn này hắn chỉ cảm thấy thật đau lòng, trái tim như nứt ra, hắn có tài đức gì, có thể khiến Alpha kiêu ngạo vì hắn làm nhiều chuyện như vậy! làm đến loại tình trạng này!

Quá đỗi đau lòng Tống Minh cũng không biết lấy khí lực ở đâu, trực tiếp tránh thoát khỏi người phía sau, lập tức quỳ rạp xuống đất.

Dường như là đồng thời, Qua Thiên liệt cúi gằm đầu bởi vì đau đớn mồ hôi rơi xuống như mưa, tay phải đầy máu từ sau lưng rút ra một con dao nhỏ mỏng tanh, vung cổ tay một cái, lưỡi dao sác bén hoàn toàn đâm vào mi tâm của nam nhân đang cười điên cuồng.

Nhưng bởi vì quá hưng phấn, nam nhân tóc trắng nhưng không phát hiện trên mi tâm của mình đang cắm một con dao nhỏ mỏng, cho đến khi sờ lên một chút máu tươi đã chảy xuống đến mũi, con ngươi của gã nháy mắt mở to,trên gương mặt vặn vẹo dữ tợn đang cười to lộ ra thần sắc không cam lòng, ầm ầm ngã xuống đất!

***

cái chương gì nó dài đến 5k chữ

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Không Thể Dấu Hiệu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook