Chương 43: Theo sát
Thiên Thư (Kamichira Hoàng)
18/07/2017
Một ngày mới lại bắt đầu , Băng Tâm mệt mỏi mở đôi mắt lười biếng của mình ra nhìn nam thần bên cạnh vẫn đang ngủ say , tranh thủ khoảng thời gian này ngắm Lăng Khiêm một chút . Lần nào cũng là anh dậy sớm hơn , cô lại ít khi ngắm được khuôn mặt Lăng Khiêm khi anh không tỏa ra bất kì sát khí nào . Đi với Lăng Khiêm , Băng Tâm cô luôn cảm nhận được đâu đó xung quanh anh tỏa một luồn khí lạnh lẽo đối với người ngoài , đôi mắt cũng vô cảm khi nhìn người khác . Nhưng đối với cô luôn có một hơi ấm vô hạn sẵn sàng tỏa ra , đôi mắt đen sâu dịu dàng không thể tả .
Băng Tâm ghé sát vào mặt Lăng Khiêm ngắm nghía thật kĩ từng giác quan một , đôi mắt nhắm nghiền nghiêm nghị pha chút u mị hút người , mũi cao thẳng thở đều , môi mỏng hồng hồng không cười , tổng thể cộng lại rất tỏa sáng , tỏa sáng như một ánh trăng nhẹ nhàng sáng êm ả . Đưa tay chạm từng giác quan trên khuôn mặt của Lăng Khiêm , Băng Tâm phì cười
“HIHIHIHI“.
Sợ Lăng Khiêm thức giấc , Băng Tâm bịt chặt miệng chui vào lòng anh ôm chặt , tại sao khuôn mặt anh lại mịm màng như vậy lại góc cạnh không góc chết , người đàn ông này , của cô thật sự hoàn hảo không ai bằng a !
Vòng tay Lăng Khiêm cũng siết chặt cô vào lòng , giữ cô ở vị trí thoải mái nhất tiếp tục chìm vào giấc ngủ . Thực ra anh đã thức dậy từ khi có cảm giác có người đang nhìn anh chằm chằm , Lăng Khiêm vẫn không động đậy giữ nguyên tư thế để nhan sắc này của anh tiếp tục câu dẫn Băng Tâm . Nhưng lại chỉ chịu được đến khi cô chạm nhẹ vào mặt của anh .
“Anh dậy rồi sao ???” Băng Tâm cảm nhận vòng tay Lăng Khiêm ôm lấy cô
“Nằm yên một chút , đừng có động đậy “. Lăng Khiêm đôi mắt vẫn lười mở ra lệnh . Đầu cuối xuống hít hà mái tóc thơm của Băng Tâm , tay đan sen giữa những lọn tóc mềm vuốt ve nó , anh thích Băng Tâm với mái tóc dài chấm lưng này , nó đặc biệt thu hút thính giác của anh .
“Lăng Khiêm , em có một câu hỏi “
“Nói đi “.
“Tại sao anh lại yêu em . Anh yêu em từ lúc nào”
“Từ lần đầu tiên giao đấu “
“Lần đâu chúng ta gặp nhau ??? Tại sao “
“Bên cạnh anh có rất nhiều nhân tài , tất cả đều có một tư chất bản lĩnh hơn người . Em là một trong những người đó , bản lĩnh của em hơn 'những người hơn người' , một cô gái mỏng manh sao có thể thoát khỏi bang chủ như anh một cách nhẹ nhàng như vậy , chỉ trong một vài chiêu em đã có thể chuồn qua đường của sổ tầng cao như vậy quả là không dễ dàng .....”
“Rồi sao nữa ???”
“Em có bản lĩnh , lại còn rất xinh đẹp . Từ đó anh lại có suy nghĩ đem em về làm của riêng “. Lăng Khiêm cầm tay cô lên mân mê chiếc vòng của cô , chiếc vòng đã giúp cô tìm đến anh
“Nếu như em đi luôn thì sao ???” Băng Tâm tò mò nhướn mặt lên hỏi Lăng Khiêm
“Dĩ nhiên là không thể , bởi vì .... vĩnh viễn cả đời em cũng không thoát khỏi anh “. Lăng Khiêm mỉm cười trao cô nụ hôn buổi sáng , môi hôn quấn quýt không rời . Lúc đó mới 6h sáng , họ đã thức dậy cùng nhau sửa soạn rồi xuống nhà bếp , ai ai cũng không thể trở tay kịp khi chủ nhân dậy sớm như vậy . Nhà bếp cũng tăng tốc làm thức ăn , Lăng Khiêm cùng Băng Tâm ngồi ở phòng khách uống trà sáng , anh lúc nào cũng vậy một tờ báo một ly trà hoặc cà phê . Băng Tâm dậy sớm cũng không có thói quen nhất định đành đi tìm Hắc Hắc chơi cùng , lâu rồi không có thời gian chơi với nó , Hắc Hắc nhất định giận cô lắm đây Đi đến gần chuồng của Hắc Hắc thì bổng chốc có một bóng đen vồ tới khiến cô hoảng hồn la lớn
“Áaaaaaaa”
Hăc Hắc mừng rỡ khi thấy cô liền phóng tới dịu đầu vào cô âm yếm , nó cũng đâu ngờ làm Băng Tâm hoảng sợ . Mọi người nghe tiếng la thất thanh của Băng Tâm lập tức tập trung lại cuối nhà nơi ở của Hắc Hắc . Lăng Khiêm cũng không khác , tay chuẩn bị đưa ly trà lên miệng thì quăng sang một bên khiến nó bể tan hớt hải chạy đến bên cô . Phân cảnh của Băng Tâm và Hắc Hắc khiến hô hấp của mọi người có thể lưu thông bình thường
“Em sao vậy ???” Lăng Khiêm ngồi xuống bên cô
“Không có , em là do bị Hắc Hắc xông đến làm giật mình thôi “.
“Được rồi , lần sau đừng mừng rỡ đến mức khiến cô chủ ngươi hoảng sợ “ Lăng Khiêm vuốt đầu mãnh thú , nó cũng dịu đầu vào tay anh đồng ý .
“Thiếu gia , tiểu thư , bữa sáng đã sẵn sàng “. Trần Cảnh bước đến cuối đầu
Bữa ăn sáng bắt đầu như mọi ngày , có Băng Tâm , Lăng Khiêm và Hắc Hắc ngồi dưới bàn với món thịt bò ram cùng cá ngừ nướng ưa thích .
Đúng 8 giờ sáng cả hai có mặt ở Bang Hoàng Khiêm , nơi mọi người bắt đầu công việc với buổi sáng ấm áp . Hiện tại , Thiên Vũ và Mỹ Nhi vẫn chưa đến , thời gian họ chuẩn bị cũng đến 1 tiếng đồng hồ , chắc có lẽ là 9h sáng
“Sao vậy hôm nay điều gì đã khiến hai người đến sớm vậy “. Mỹ Nhi cầm chiếc giỏ sách để lên bàn làm việc phòng họp chung của bang . Mỹ Nhi cô làm việc được vài ngày nhưng lại là lần đầu tiến đến sau Lăng Khiêm và Băng Tâm .
“Không có gì , bởi vì hôm qua ngủ ngon thôi “. Băng Tâm nhún vai húp một ngụm trà rồi thong thả ngồi xuống ghế , lý do họ tụ tập ở đây đơn giản vì tiếp tục bàn bạc về kế hoạch bắt được con mồi Hạ Đình Nhĩ .
“Được rồi , nhanh chóng thôi , tôi và Lăng Khiêm 10 giờ sáng lại có họp ở Hoàng Thị đấy “. Thiên Vũ vuốt mái tóc được chải chuốt rồi hăng hái ngồi xuống .
Cuộc họp chỉ tiếp diễn trong vòng 30 phút , với nhiệm vụ dành cho Băng Tâm và Mỹ Nhi , họ được đưa một hộp máy nghe và máy quay nhỏ vô cùng tinh vi . Nó được thiết kế bởi Thiên Vũ vài tháng trước và đang bán rất chạy ở thị trường Hắc Đạo . Nó là loại chíp nhỏ như những loại khác trên thị trường , nhưng đặc biệt hơn hết , nó có cấu tạo khiến các máy dò không thể tìm ra , khi bị phát hiện bởi một dấu vân tay lạ nó lập tức ngắt mọi hệ thống điều hành không còn liên quan gì đến hộp điều khiển chủ nữa , dù có làm cách nào nó cũng không thể hoạt động lại , và dĩ nhiên giá bán của nó vô cùng lớn không ai cũng có đủ chi phí trả nó
Băng Tâm và Mỹ Nhi cầm hộp điều khiển và những con chíp gật gù “Cũng rất được đấy chứ , nhưng giá bán 30000 đô la Mỹ có quá mắc không “
“Không hề , tôi trong hắc đạo được mệnh danh là 'công nghệ sống' , Vũ khí tôi tạo ra đều là hàng chất lượng cao , khó có loại nào so sánh được “. Thiên Vũ lắc đầu tự đắc , đối với những thứ anh tạo ra thì có giá trên trời cũng có kẻ tranh nhau mua .”Cái vòng em đang đeo là do cậu ta sáng chế “. Lăng Khiêm chỉ vào chiếc vòng của Băng Tâm , anh cũng thật cảm ơn Thiên Vũ nhờ nó mà anh có được Băng Tâm như hôm nay .
“Thôi đành chịu , tôi chính là nạn nhân của sáng chế của Thiên Vũ . Mỹ Nhi cậu coi chừng hắn một chút , đừng để hắn chạy ra ngoài phá hoại nữa “. Băng Tâm lắc đầu thở dài .
“Không nói nhiều nữa , mau đi làm việc của mình thôi “. Lăng Khiêm đứng dậy khoác chiếc áo vào , đợi Mỹ Nhi và Thiên Vũ ra ngoài mới gọi Băng Tâm
“Băng Tâm “. Lăng Khiêm đứng sau gọi cô , Băng Tâm cũng đứng lại quay đầu đóng cửa phòng rồi bước đến bên anh
“Có chuyện gì nữa sao ??”
“Cẩn thận một chút , dù sao Triệu Vân cũng là gián điệp “. Lăng Khiêm sợ vào má của Băng Tâm
“Được mà , em rất giỏi , anh yên tâm đi “. Băng Tâm cầm tay anh đặt trên má của mình
“Tốt “. Lăng Khiêm hôn nhẹ môi cô rồi nắm tay bước ra ngoài .
Băng Tâm và Mỹ Nhi cùng nhau chậm rãi bước đến phòng tập đang xôi động vào buổi sáng , khí thế hừng hực mạnh mẽ và quyết tâm lớn của họ làm hai cô cái rất hào hứng và muốn nhanh chóng tham gia vào tập luyện . Lần này sẽ rất vui khi chơi trò mèo vờn chuột này nó sẽ đưa Lữ Đồng vào một vòng xoáy cứ ngỡ mình làm mèo hóa ra là con chuột đáng thương . Băng Tâm liếc mắt nhìn về phía Lữ Đồng ra lệnh . Trung Đằng bênh cạnh hiểu ý chạy đến chỗ cô ta
“Triệu Vân , Băng Tâm tiểu thư đang tìm cô , mau đến chỗ đó “. Trung Đằng chỉ về hướng 2 cô gái rồi trực tiếp đến chỉ dạy hộ vệ đang tập với Lữ Đồng .
“Băng Tâm tiểu thư , Mỹ Nhi tiểu thư , hai người cho tìm tôi ??” Lữ Đồng ra bộ dạng e dè và cô đang cảm nhận được điều không may sẽ xảy ra khi Băng Tâm đến .
“Cô cũng biết chúng tôi có một ưu đãi rất lớn đối với cô “. Mỹ Nhi bước đến ghế ngồi , thong thả uống một ngụm trà rồi tiếp tục nói “Cho nên , bắt đầu từ hôm nay tôi và Băng Tâm sẽ thay huấn luyện viên dạy dỗ cô , để có thể vượt qua kì sát hạch sắp tới “.
“Không cần đâu , tôi sẽ luyện tập chăm chỉ “. Lữ Đồng sợ sệt xua tay , nếu bị 2 ả giám sát thì chút ít thời gian điều tra của cô cũng không có .
“Đây là một mệnh lệnh , không cần sự đồng ý của cá nhận cô “. Băng Tâm bước đến phả một dòng khí lạnh vào tai của Lữ Đồng mang một sắc thái mạnh mẽ kiên quyết và căm hận khiến cô ta sợ hãi đến nỗi mồ hôi bất giác chảy ra .
“Được rồi không nói nhiều , khởi động một chút , chạy 20 vòng sân tập, tôi và Băng Tâm sẽ quan sát trên này , đừng nghĩ có thể lười biếng , nhanh lên đi “. Mỹ Nhi cũng thay đổi sắc thái hiền diệu ngày nào mà thay vào đó là giọng nói nghiêm khắc hơn bao giờ hết . Lữ Đồng cũng vì khí phách của cô mà lập tức chấp hành .
Băng Tâm và Mỹ Nhi bình thản ngồi trên ghế nhìn tổng quát phòng tập và không rời mắt khỏi Lữ Đồng một chút nào . Mỹ Nhi liếc mắt sang Băng Tâm gật đầu , họ phải nhanh chóng hành động trước khi cô gái dưới kia chạy xong . Băng Tâm lẻn bước vào phòng ngủ chung của hộ vệ , cô lập tức bắt gặp một chiếc camera ở góc phòng đúng là Lăng Khiêm có bao giờ tin tưởng ai , ngay của hộ vệ không gian riêng cũng không có cơ mà . Cô bước đến giường của Lữ Đồng , lục lọi các thứ đồ trong đó chẳng thấy thứ cô cần tìm.... cái máy tính .
“Băng Tâm à , nhanh lên đi , còn 2 vòng nữa cô ta sẽ xong “. Từ bộ đàm trong tai Băng Tâm phát ra tiếng nói là Mỹ Nhi cô cẩn thận đếm từng giây từng phút thời gian trôi qua
“Tớ không tìm thấy Laptop của cô ta ở đâu . Gắn camera Thiên Vũ đưa trước đã “. Băng Tâm rút trong túi ra mấy con chip nhỏ gắn khắp giường của Lữ Đồng , một cái sau bức tranh , một ở đối diện giường ngủ , ở tủ đồ , balo ..... Và cuối cùng là máy nghe . Làm xong xuôi , cô dọn dẹp lại gọn gàng rồi thong thả bước ra ngoài vừa kịp lúc Lữ Đồng chạy xong .
“Tiểu thư .... Tôi chạy xong .... rồi “. Lữ Đồng ôm ngực thở phì phò , mồ hôi nhễ nhại tuôn như suối . Cô chưa từng chạy lâu như vậy sân tập của Hoàng Khiêm đến 200 m vuông nếu có thể chạy hết thì quả thật cô đã thành công rồi
“Đứng thẳng lên . Cô có biết tại sao tôi bắt cô chạy nhiều như vậy không ??? “ Băng Tâm nhìn Lữ Đồng .
“Dạ là muốn tôi có sức khỏe dẻo dai “
“Ha ha ha “. Băng Tâm và Mỹ Nhi được một phen cười không ngớt , hai cô ôm lấy bụng , thật ngu ngốc .
“Một phần , cái chính ở đây là khi chúng tôi đuổi đến nơi hi vọng cô có thể chạy xa hơn “. Không khí bắt đầu căng thẳng khi Mỹ Nhi nói xong câu , nó có ý nghĩa sâu xa khiến Lữ Đồng lo sợ mình bị lộ mất , lại một lần nữa mồ hôi bất giác rơi không ngừng , tay chân cũng trở nên run rẩy
“Không cần sợ , một phần trong cuộc sát hạch “. Băng Tâm mỉm cười đánh lạc hướng cô gái đang sợ run rẩy kia . Sau cuộc nói chuyện đó , cả 3 tiếp tục luyện tập cũng có thể nói là hành hạ , Lữ Đồng như chết đi sống lại với những phương pháp tập của Băng Tâm và Mỹ Nhi , cô từ chống đẩy đến hít xà đơn , cho đến điểm 12 h trưa giữa trời nắng nóng bức người ,Lữ Đồng đang loay với đống đạn dược nhưng vẫn không lắp được cái nào dù đã được chỉ bảo . Băng Tâm và Mỹ Nhi ngồi trong sân với chiếc dù to ở trên cùng nước cốc nước mát lạnh , hai cô cứ mãi cười thầm , nếu như thiếu lò xo thì làm sao mà hoàn thành một khẩu súng chứ . Mục đích hai cô đến đây là để làm khó Lữ Đồng chứ không phải dạy dỗ cô ta thành một hộ vệ đúng nghĩa.
“Băng Tâm này , cậu nghĩ đến khi nào cô ta mới xong “. Mỹ Nhi mân mê cái lo xo trong tay
“Khi nào cô ta đến đây là nói , những cây súng đó thiểu lò xo “. Băng Tâm mỉm cười khinh bỉ , Đình Nhĩ ơi Đình Nhĩ sao anh có thể đưa một cô gái chân yếu tay mềm như vậy đến đây để đối với với Hoàng Khiêm chứ thật là một kẻ ngu ngốc đến cả cô gái ngoài sân kia đúng quả thật là ngây thơ lại bị dụ dỗ một cách dễ dàng như vậy .
Hoàng Thị
Lăng Khiêm và Thiên Vũ cùng Hàn Minh đang bước trên hành lang tiếp tục lịch trình khai thác dầu mỏ của Trương Thị
“Tình hình khai thác thế nào ??” Lăng Khiêm hỏi
“ Khá tốt , mỏ dầu đó cực nhiều tài nguyên , chỉ cần khoang nhẹ một chút là dầu lập tức phun lên rất nhiều . Còn nữa , người của chúng ta cũng phát hiện ra mỏ kim cương nhỏ ở đó “. Hàn Minh đẩy nhẹ gọng kính trả lời ”Là loại kim cương gì ??” Thiên Vũ thắc mắc hỏi
“Là loại kim cương rất quý ạ , kim cương đỏ “.
“Lập tức khai thác triệt để mỏ kim cương đó , sau đó đưa vào thiết kế một bộ trang sức cho tôi “. Lăng Khiêm mắt sáng đẹp trả lời .
“Ay da , lại tặng cho Băng Tâm . “ Thiên Vũ thở dài , từ khi có Băng Tâm đến giờ mọi thứ quý giá do Hoàng Khiêm kiếm được đều vào tay cô ấy . Thiên Vũ cũng thật cảm thấy Lăng Khiêm bạn anh thay đổi thật nhiều sức mạnh tình yêu đó sao .
Sau khi rời khỏi thang máy , cả ba bước vào phòng họp nơi mọi người đang chờ . Đợi Lăng Khiêm yên vị tại ghế ngồi chủ tịch mới bắt đầu cuộc họp
“Hôm nay chúng tôi đến đây để .... “.
“Khoan” Lăng Khiêm ngắt lời của thư ký bên Trương Thị , anh nhìn về phía đối diện xa xa nơi cái bàn dài của phong họp “Tại sao lại là tên nhà họ Phong đó “.
“Tôi đến đây để thay ông tôi , ông ấy bị bệnh , như vậy không ổn sao “. Phong Thần vẫn ngồi trả lời vô cùng bình thản
“Không liên quan đến tôi , tiếp tục đi “ Lăng Khiêm lạnh lùng trả lời .
“Trương Thị chúng tôi đến đây để bàn kế hoạch san sẻ mỏ dầu đó “. Phong Thần trực tiếp nói
“Không có chuyện đó , tiền chúng tôi đã trả không có điều lệ nào thêm về việc san sẻ “ Lăng Khiêm thẳng thắn trả lời.
“Nhưng phát hiện có kim cương đỏ , nó không nằm trong dầu mỏ “ Phong Thần xúc động đứng bật dậy .
“Đừng nói hàm hồ , không những Hoàng Khiêm chúng tôi mua dầu mỏ mà cả vùng đất đó cùng đã mua , mọi thứ trên đó đều là của Hoàng Khiêm “. Thiên Vũ cũng xúc động đứng thẳng dậy chỉ vào màn hình nơi vệ tinh chụp toàn bộ vùng đất Hoàng Khiêm đã mua .
“Đây là cuộc họp , không phải đi chợ , mau ngòi xuống “ Lăng Khiêm hai tay đan vào nhau tỏa ra khí lạnh nơi giọng nói . Thiên Vũ không nói gì ngồi phịch xuống ghế quay mặt về hướng màn hình không hề liếc đến hội động quản trị hai bên đang làm gì . Lăng Khiêm tiếp tục nói : “ Mọi điều kiện bên trong bản hợp đồng đã ghi rất rõ ràng , ngay cả một khoảng chúng tôi cũng không thêm vào , nên cũng đừng phản lại những gì công ty các người đã viết ra “.
“ Nhưng đã nói là hợp tác đến khi dầu mỏ được khai thác hoàn toàn nên chúng tôi có quyền hưởng một chút phần ngoại của nó “. Phong Thần phân trần và cố lấy quyền lợi về mình .
“Nếu muốn quyền lợi gì thêm , thì đợi đến khi chủ tịch Trương Bằng khỏi bệnh , chúng tôi sẽ nói chuyện với ông ấy , cậu chỉ là người thay thế nên chúng tôi không thể giải quyết “. Hàn Minh tiếp lời
“Được “. Phong Thần vô vọng bước ra khỏi phòng họp , việc chiếm chút mối lợi của mỏ dầu đó không phải là mục đích của ông anh mà chính là của anh , bởi vị ông là người hiền hậu chưa từng toan tính khiến anh ngưỡng mộ đến nhường nào nhưng món hời mà Hoàng Khiếm chiếm được từ mỏ dầu đó không hề nhỏ chẳng đáng gì so với vốn đầu tư lúc đầu khiến anh cảm thấy ông rất lỗ . Tại phòng họp
Lăng Khiêm vẫn còn ngồi im để cơn giận kiềm nén tỏa bớt , anh thực là rất ít gặp những trường hợp như vậy nhưng vì hợp tác giữa hai bên khiến anh phải im lặng
“Cho người đến nhà chủ tịch Trương thăm hỏi xem ông ta khi nào khỏe để giải quyết vụ này giúp tôi “. Thiên Vũ hướng về Hàn Minh ra lệnh . Ngày dài kết thúc như vậy , nó kết thúc sớm hơn dự định và cho đến buổi chiều không có lịch trình nào khác .
Tại sân tập Hoàng Khiêm 12h59 phút
Băng Tâm , Mỹ Nhi vẫn đang thong thả dùng đến cốc nước thứ 3 nhưng Lữ Đồng vẫn chưa tìm ra sai xót trong cây súng cô đang lắp cho đến khi cô ta dũng cảm đến trước mặt hai cô và nói rằng .
“Tiểu thư , tôi thực sự không thể lắp được cây súng đó “.
“Vậy thì tiếp tục , gợi ý cho cô rằng nó thiếu đồ đó , nếu tìm được thì đừng ăn cơm “. Băng Tâm nhẹ nhàng nói .
“Băng Tâm tiểu thư , Mỹ Nhi tiểu thư , Lão Đại và Thiên Vũ thiếu gia về rồi đang đợi hai cô đến dũng bữa “. Trung Đằng đến thông báo . Cũng nhờ ơn của họ mà Lữ Đồng cô được thời nghỉ ngơi và kịp giờ ăn trưa .
Phòng làm việc của Lăng Khiêm trên bàn đã thình soạn với những món ăn nóng ran do bếp trưởng của Hoàng Khiêm chuẩn bị từ sáng .
“Xong rồi sao ???” Lăng Khiêm vươn tay đón Băng Tâm vào lòng .
“Chưa đâu cô ta còn khổ dài dài cơ mà , em và Mỹ Nhi không tìm được máy tính của cô ta chẳng biết nó nằm ở đâu cả “. Băng Tâm mặt mày nhăn nhó
“Không sao , đợi con chip của tôi hoạt động thì được chứ gì “ Thiên Vũ đưa ra một chiếc Laptop mở màn hình lên , bên trong là những hình ảnh được xuất phát từ những con chíp của Băng Tâm đã gắn vào . “Đến chiều tối , cô ta sẽ quay lại , chúng ta sẽ biết thôi , tạm thời đưa cái này cho Lưu Nghị quản lý anh ta sẽ ở bên cạnh nó 24/24 “
“Được rồi , ăn đi tôi đói lắm rồi mà “. Mỹ Nhi xoa nơi bụng nhỏ than thở
“Ay Da , Mỹ Nhi à , chẳng phải vừa rồi cậu uống rất nhiều nước đó sao , bây giờ lại than đói , trông cậu béo lên rồi đó “, Băng Tâm mở lời trêu trọc nhưng lại khiến Mỹ Nhi tin răm trắp , cô hoảng hốt lấy gương trong túi soi kĩ ở phần cỗ và gò má
“Thật đó , tớ mập ra nhiều rồi .Trông này xuất hiện nọng cổ rồi “. Mỹ Nhi hoảng hốt buông đôi đũa trên tay xuống
“Ay da , cô gái , anh cho em ăn để em có thể mập lên một chút không phải để gầy như vậy đâu . em xem để đầu lại bình thường đi đừng rụt cổ xuống như vậy chẳng phải sẽ xuất hiện nọng cổ à “ Thiên Vũ tâm lý an ủi và dùng tay nhẹ nhàng đẩy cổ Mỹ Nhi lên , những cô gái muốn xem mình mập hay không tại sao phải đẩy cổ xuống khi thấy 2 cằm lại tin mình tăng cân như vậy thật thiếu khoa học a .
Băng Tâm nhìn Mỹ Nhi đang đen mặt vì bị lừa mà cười không ngớt , tại sao cô có thể ngây thơ vậy chứ
“Thôi , ăn đi “. Lăng Khiêm đưa đũa và chén cơm cho Băng Tâm rồi gắp thức ăn cho cô , mỗi khi bàn ăn có sự tham gia của Thiên Vũ anh luôn là người ổn định trật tự , nhìn thật giống lớp trưởng khi xưa còn đi học a . Trưa hôm đó họ lại có bữa ăn vui vẻ bên cạnh nhau như một gia đình thực sự , vui vẻ và hạnh phúc . Thời gian Lữ Đồng nghỉ ngơi cũng không nhiều , cô ăn xong rồi lại chạy ngay ra sân tập xem lại những khẩu súng , cô cứ nghĩ mãi về câu nói vừa nãy của Băng Tâm , thực sự thì khẩu súng đã thiếu cái gì . Lữ Đồng bước đến cái bàn của Băng Tâm và Mỹ Nhi vừa ngồi lục lọi khắp nơi cuối cùng cô dẵm phải một thứ gì rất cứng ở bên dưới nền cỏ xanh , cầm nó lên là một một cái lò xo , nói chính xác hơn nó chính là phần thiếu của cây súng đó . Bóp chặt lò xo trong tay , Lữ Đồng cô cảm thấy căm hận vô cùng , đôi mắt đỏ thay thế màu đen thể hiện sự tức giận tột cùng trong cô , rõ ràng chính 2 ả kia đã khiến cô chật vật cả buổi trưa ngoài nắng trong vô ích . Lữ Đồng đập mạnh xuống bàn chọi tất cả ly nước ra xa để có thể nguôi được cơn giận này .
“Lữ Đồng , cô đang làm gì vậy , những ly nước đó đều là của công không phải của riêng , mau về lượm lại rửa sạch sẽ , nếu bể cái nào thì cô chịu hậu quả “. Lưu Nghị nghiêm nghị nói anh chính là đảm nhiệm việc quan sát Lữ Đồng khi Băng Tâm vắng mặt .
“Tôi xin lỗi , tôi sẽ đi liền “. Lữ Đồng cuống quýt xin lỗi rồi chạy đi kiếm những cái ly , cũng may cho cô nó rớt xuống nền cỏ mềm nên chẳng có cái nào vỡ cả . Lượm xong cô được sự khảo sát của Lưu Nghị cho đến khi hoàn tất . Cũng vừa lúc Băng Tâm và Mỹ Nhi đến để tiếp tục công việc huấn luyện Lữ Đồng .
“Sao rồi “. Băng Tâm ngồi xuống ghế vừa nãy
“Tôi đã tìm được lò xo cây súng bị thiếu “. Lữ Đồng đưa chiếc Lò xo cho Băng Tâm
“Được rồi , quay lại đằng kia lắp tất cả lại với nhau “.Băng Tâm đợi Lữ Đồng đi xa mới nói “Sao cậu lại để nó ở đây , chán chết đi được “.
“Thôi nào , ngồi đây mãi cũng chán rồi , đợi cô ta làm xong mình lại bày trò khác “Mỹ Nhi nói
“Tớ có ý kiến tuyệt lắm đây , đua xe “. Băng Tâm và Mỹ Nhi nhìn nhau với con mắt khoái chí . Thế là như dự kiến hai chiếc ô tô được đặt sẵn ở đường đua Hoàng Khiêm vô cùng hoành tráng , 2 cô một xe màu đỏ còn Lữ Đồng một xe vàng , cuộc đua bắt đầu với tiếng còi của Trung Đằng , 2 chiếc xe lao đi với một tốc độ đáng khinh , chiếc xe màu đỏ đã nhỉnh hơn một chút , chiếc màu vàng lại đạp ga lao lên bẻ lái cố ép màu đỏ vào trong , hai xe đụng độ nhau nhưng màu đỏ vẫn hơn rất nhiều nó liên tiếp bẻ lái đập mạnh vào chiếc xe màu vàng khiến nó biến dạng trông thấy và khi đến gần đích chiếc xe màu vàng đã bị lệch tay lái bay thẳng ra khỏi đường đua và thua trận . Băng Tâm cho người vào kiểm tra thì thấy Lữ Đồng ngất xỉu trong xe với cái trán xưng to . Thế là buổi chiều được kết thúc sớm hơn bình thường .
Chiều hôm đó tại khu y tế của Hoàng Khiêm
Có một chuyện viên y tế nam đang đi lại trong phòng kiểu rất sốt ruột chờ đợi đó là người mà Lữ Đồng mua chuộc trước kia Phạm Khải anh ta lẩm bẩm :“ Triệu Vân , cô ta đã đi đâu mà sáng giờ chẳng thấy “
“Đứng im , dơ tay lên “. Băng Tâm chỉa súng vào Phạm Khải khiến anh hoảng hốt lập tức làm theo lệnh , từ bên ngoài xông vào vài tên hộ vệ bẻ tay anh giữ chặt đằng sau .
“Bang chủ phu nhân tôi đã làm gì “. Phạm Khải đưa đôi mắt vô tội nhìn cô và Mỹ Nhi đang đứng phía cửa .
“Bốp “ Lập tức anh được một cái tát đau rát từ Mỹ Nhi
“Đừng nói sảng , mau đưa máy tính của Triệu Vân ra “.
“Tôi ... làm gì có thứ đó “ Phạm Khải mồ hôi hột bắt đầu chảy không ngừng dù trong phòng có máy điều hòa rất mát đôi mắt đảo qua đảo lại không nhìn vào mắt Mỹ Nhi
“Lục soát “Băng Tâm ra lệnh mọi người túa ra đi tìm nhưng vẫn không thấy đâu , lại bắt gặp ánh mắt luôn nhìn về phía giường bệnh “Lại kia lục soát , trong gối hay dưới nệm đều phải tìm kĩ “
“Đây ạ , được cố định ở dưới đáy giường “. Một hộ về đưa cho Băng Tâm . Cô gật nhẹ đầu rồi mở chiếc máy tính lên cài một phần mềm theo dỗ vào liên kết với máy tính của Thiên Vũ rồi đặt lại chỗ cũ .
“Đưa hắn vào phòng tra khảo A , nơi dành cho những tên phản bội ngu ngốc “. Mỹ Nhi ra lệnh rồi cùng Băng Tâm bước ra ngoài nơi có Lăng Khiêm , Thiên Vũ đang đợi .
“Thế nào , xong rồi chứ “. Thiên Vũ nói
“Cậu đoán không sai , cái máy tính ở trong đó , chúng ta về thôi “. Băng Tâm mỉm cười rồi cùng Lăng Khiêm tay trong ra về trong buổi chiều tà đầy nắng hoàng , mọi chuyện sắp được giải quyết xong xuôi rồi , cô sẽ không sống yên chứ ??? Đăng bởi: admin
Băng Tâm ghé sát vào mặt Lăng Khiêm ngắm nghía thật kĩ từng giác quan một , đôi mắt nhắm nghiền nghiêm nghị pha chút u mị hút người , mũi cao thẳng thở đều , môi mỏng hồng hồng không cười , tổng thể cộng lại rất tỏa sáng , tỏa sáng như một ánh trăng nhẹ nhàng sáng êm ả . Đưa tay chạm từng giác quan trên khuôn mặt của Lăng Khiêm , Băng Tâm phì cười
“HIHIHIHI“.
Sợ Lăng Khiêm thức giấc , Băng Tâm bịt chặt miệng chui vào lòng anh ôm chặt , tại sao khuôn mặt anh lại mịm màng như vậy lại góc cạnh không góc chết , người đàn ông này , của cô thật sự hoàn hảo không ai bằng a !
Vòng tay Lăng Khiêm cũng siết chặt cô vào lòng , giữ cô ở vị trí thoải mái nhất tiếp tục chìm vào giấc ngủ . Thực ra anh đã thức dậy từ khi có cảm giác có người đang nhìn anh chằm chằm , Lăng Khiêm vẫn không động đậy giữ nguyên tư thế để nhan sắc này của anh tiếp tục câu dẫn Băng Tâm . Nhưng lại chỉ chịu được đến khi cô chạm nhẹ vào mặt của anh .
“Anh dậy rồi sao ???” Băng Tâm cảm nhận vòng tay Lăng Khiêm ôm lấy cô
“Nằm yên một chút , đừng có động đậy “. Lăng Khiêm đôi mắt vẫn lười mở ra lệnh . Đầu cuối xuống hít hà mái tóc thơm của Băng Tâm , tay đan sen giữa những lọn tóc mềm vuốt ve nó , anh thích Băng Tâm với mái tóc dài chấm lưng này , nó đặc biệt thu hút thính giác của anh .
“Lăng Khiêm , em có một câu hỏi “
“Nói đi “.
“Tại sao anh lại yêu em . Anh yêu em từ lúc nào”
“Từ lần đầu tiên giao đấu “
“Lần đâu chúng ta gặp nhau ??? Tại sao “
“Bên cạnh anh có rất nhiều nhân tài , tất cả đều có một tư chất bản lĩnh hơn người . Em là một trong những người đó , bản lĩnh của em hơn 'những người hơn người' , một cô gái mỏng manh sao có thể thoát khỏi bang chủ như anh một cách nhẹ nhàng như vậy , chỉ trong một vài chiêu em đã có thể chuồn qua đường của sổ tầng cao như vậy quả là không dễ dàng .....”
“Rồi sao nữa ???”
“Em có bản lĩnh , lại còn rất xinh đẹp . Từ đó anh lại có suy nghĩ đem em về làm của riêng “. Lăng Khiêm cầm tay cô lên mân mê chiếc vòng của cô , chiếc vòng đã giúp cô tìm đến anh
“Nếu như em đi luôn thì sao ???” Băng Tâm tò mò nhướn mặt lên hỏi Lăng Khiêm
“Dĩ nhiên là không thể , bởi vì .... vĩnh viễn cả đời em cũng không thoát khỏi anh “. Lăng Khiêm mỉm cười trao cô nụ hôn buổi sáng , môi hôn quấn quýt không rời . Lúc đó mới 6h sáng , họ đã thức dậy cùng nhau sửa soạn rồi xuống nhà bếp , ai ai cũng không thể trở tay kịp khi chủ nhân dậy sớm như vậy . Nhà bếp cũng tăng tốc làm thức ăn , Lăng Khiêm cùng Băng Tâm ngồi ở phòng khách uống trà sáng , anh lúc nào cũng vậy một tờ báo một ly trà hoặc cà phê . Băng Tâm dậy sớm cũng không có thói quen nhất định đành đi tìm Hắc Hắc chơi cùng , lâu rồi không có thời gian chơi với nó , Hắc Hắc nhất định giận cô lắm đây Đi đến gần chuồng của Hắc Hắc thì bổng chốc có một bóng đen vồ tới khiến cô hoảng hồn la lớn
“Áaaaaaaa”
Hăc Hắc mừng rỡ khi thấy cô liền phóng tới dịu đầu vào cô âm yếm , nó cũng đâu ngờ làm Băng Tâm hoảng sợ . Mọi người nghe tiếng la thất thanh của Băng Tâm lập tức tập trung lại cuối nhà nơi ở của Hắc Hắc . Lăng Khiêm cũng không khác , tay chuẩn bị đưa ly trà lên miệng thì quăng sang một bên khiến nó bể tan hớt hải chạy đến bên cô . Phân cảnh của Băng Tâm và Hắc Hắc khiến hô hấp của mọi người có thể lưu thông bình thường
“Em sao vậy ???” Lăng Khiêm ngồi xuống bên cô
“Không có , em là do bị Hắc Hắc xông đến làm giật mình thôi “.
“Được rồi , lần sau đừng mừng rỡ đến mức khiến cô chủ ngươi hoảng sợ “ Lăng Khiêm vuốt đầu mãnh thú , nó cũng dịu đầu vào tay anh đồng ý .
“Thiếu gia , tiểu thư , bữa sáng đã sẵn sàng “. Trần Cảnh bước đến cuối đầu
Bữa ăn sáng bắt đầu như mọi ngày , có Băng Tâm , Lăng Khiêm và Hắc Hắc ngồi dưới bàn với món thịt bò ram cùng cá ngừ nướng ưa thích .
Đúng 8 giờ sáng cả hai có mặt ở Bang Hoàng Khiêm , nơi mọi người bắt đầu công việc với buổi sáng ấm áp . Hiện tại , Thiên Vũ và Mỹ Nhi vẫn chưa đến , thời gian họ chuẩn bị cũng đến 1 tiếng đồng hồ , chắc có lẽ là 9h sáng
“Sao vậy hôm nay điều gì đã khiến hai người đến sớm vậy “. Mỹ Nhi cầm chiếc giỏ sách để lên bàn làm việc phòng họp chung của bang . Mỹ Nhi cô làm việc được vài ngày nhưng lại là lần đầu tiến đến sau Lăng Khiêm và Băng Tâm .
“Không có gì , bởi vì hôm qua ngủ ngon thôi “. Băng Tâm nhún vai húp một ngụm trà rồi thong thả ngồi xuống ghế , lý do họ tụ tập ở đây đơn giản vì tiếp tục bàn bạc về kế hoạch bắt được con mồi Hạ Đình Nhĩ .
“Được rồi , nhanh chóng thôi , tôi và Lăng Khiêm 10 giờ sáng lại có họp ở Hoàng Thị đấy “. Thiên Vũ vuốt mái tóc được chải chuốt rồi hăng hái ngồi xuống .
Cuộc họp chỉ tiếp diễn trong vòng 30 phút , với nhiệm vụ dành cho Băng Tâm và Mỹ Nhi , họ được đưa một hộp máy nghe và máy quay nhỏ vô cùng tinh vi . Nó được thiết kế bởi Thiên Vũ vài tháng trước và đang bán rất chạy ở thị trường Hắc Đạo . Nó là loại chíp nhỏ như những loại khác trên thị trường , nhưng đặc biệt hơn hết , nó có cấu tạo khiến các máy dò không thể tìm ra , khi bị phát hiện bởi một dấu vân tay lạ nó lập tức ngắt mọi hệ thống điều hành không còn liên quan gì đến hộp điều khiển chủ nữa , dù có làm cách nào nó cũng không thể hoạt động lại , và dĩ nhiên giá bán của nó vô cùng lớn không ai cũng có đủ chi phí trả nó
Băng Tâm và Mỹ Nhi cầm hộp điều khiển và những con chíp gật gù “Cũng rất được đấy chứ , nhưng giá bán 30000 đô la Mỹ có quá mắc không “
“Không hề , tôi trong hắc đạo được mệnh danh là 'công nghệ sống' , Vũ khí tôi tạo ra đều là hàng chất lượng cao , khó có loại nào so sánh được “. Thiên Vũ lắc đầu tự đắc , đối với những thứ anh tạo ra thì có giá trên trời cũng có kẻ tranh nhau mua .”Cái vòng em đang đeo là do cậu ta sáng chế “. Lăng Khiêm chỉ vào chiếc vòng của Băng Tâm , anh cũng thật cảm ơn Thiên Vũ nhờ nó mà anh có được Băng Tâm như hôm nay .
“Thôi đành chịu , tôi chính là nạn nhân của sáng chế của Thiên Vũ . Mỹ Nhi cậu coi chừng hắn một chút , đừng để hắn chạy ra ngoài phá hoại nữa “. Băng Tâm lắc đầu thở dài .
“Không nói nhiều nữa , mau đi làm việc của mình thôi “. Lăng Khiêm đứng dậy khoác chiếc áo vào , đợi Mỹ Nhi và Thiên Vũ ra ngoài mới gọi Băng Tâm
“Băng Tâm “. Lăng Khiêm đứng sau gọi cô , Băng Tâm cũng đứng lại quay đầu đóng cửa phòng rồi bước đến bên anh
“Có chuyện gì nữa sao ??”
“Cẩn thận một chút , dù sao Triệu Vân cũng là gián điệp “. Lăng Khiêm sợ vào má của Băng Tâm
“Được mà , em rất giỏi , anh yên tâm đi “. Băng Tâm cầm tay anh đặt trên má của mình
“Tốt “. Lăng Khiêm hôn nhẹ môi cô rồi nắm tay bước ra ngoài .
Băng Tâm và Mỹ Nhi cùng nhau chậm rãi bước đến phòng tập đang xôi động vào buổi sáng , khí thế hừng hực mạnh mẽ và quyết tâm lớn của họ làm hai cô cái rất hào hứng và muốn nhanh chóng tham gia vào tập luyện . Lần này sẽ rất vui khi chơi trò mèo vờn chuột này nó sẽ đưa Lữ Đồng vào một vòng xoáy cứ ngỡ mình làm mèo hóa ra là con chuột đáng thương . Băng Tâm liếc mắt nhìn về phía Lữ Đồng ra lệnh . Trung Đằng bênh cạnh hiểu ý chạy đến chỗ cô ta
“Triệu Vân , Băng Tâm tiểu thư đang tìm cô , mau đến chỗ đó “. Trung Đằng chỉ về hướng 2 cô gái rồi trực tiếp đến chỉ dạy hộ vệ đang tập với Lữ Đồng .
“Băng Tâm tiểu thư , Mỹ Nhi tiểu thư , hai người cho tìm tôi ??” Lữ Đồng ra bộ dạng e dè và cô đang cảm nhận được điều không may sẽ xảy ra khi Băng Tâm đến .
“Cô cũng biết chúng tôi có một ưu đãi rất lớn đối với cô “. Mỹ Nhi bước đến ghế ngồi , thong thả uống một ngụm trà rồi tiếp tục nói “Cho nên , bắt đầu từ hôm nay tôi và Băng Tâm sẽ thay huấn luyện viên dạy dỗ cô , để có thể vượt qua kì sát hạch sắp tới “.
“Không cần đâu , tôi sẽ luyện tập chăm chỉ “. Lữ Đồng sợ sệt xua tay , nếu bị 2 ả giám sát thì chút ít thời gian điều tra của cô cũng không có .
“Đây là một mệnh lệnh , không cần sự đồng ý của cá nhận cô “. Băng Tâm bước đến phả một dòng khí lạnh vào tai của Lữ Đồng mang một sắc thái mạnh mẽ kiên quyết và căm hận khiến cô ta sợ hãi đến nỗi mồ hôi bất giác chảy ra .
“Được rồi không nói nhiều , khởi động một chút , chạy 20 vòng sân tập, tôi và Băng Tâm sẽ quan sát trên này , đừng nghĩ có thể lười biếng , nhanh lên đi “. Mỹ Nhi cũng thay đổi sắc thái hiền diệu ngày nào mà thay vào đó là giọng nói nghiêm khắc hơn bao giờ hết . Lữ Đồng cũng vì khí phách của cô mà lập tức chấp hành .
Băng Tâm và Mỹ Nhi bình thản ngồi trên ghế nhìn tổng quát phòng tập và không rời mắt khỏi Lữ Đồng một chút nào . Mỹ Nhi liếc mắt sang Băng Tâm gật đầu , họ phải nhanh chóng hành động trước khi cô gái dưới kia chạy xong . Băng Tâm lẻn bước vào phòng ngủ chung của hộ vệ , cô lập tức bắt gặp một chiếc camera ở góc phòng đúng là Lăng Khiêm có bao giờ tin tưởng ai , ngay của hộ vệ không gian riêng cũng không có cơ mà . Cô bước đến giường của Lữ Đồng , lục lọi các thứ đồ trong đó chẳng thấy thứ cô cần tìm.... cái máy tính .
“Băng Tâm à , nhanh lên đi , còn 2 vòng nữa cô ta sẽ xong “. Từ bộ đàm trong tai Băng Tâm phát ra tiếng nói là Mỹ Nhi cô cẩn thận đếm từng giây từng phút thời gian trôi qua
“Tớ không tìm thấy Laptop của cô ta ở đâu . Gắn camera Thiên Vũ đưa trước đã “. Băng Tâm rút trong túi ra mấy con chip nhỏ gắn khắp giường của Lữ Đồng , một cái sau bức tranh , một ở đối diện giường ngủ , ở tủ đồ , balo ..... Và cuối cùng là máy nghe . Làm xong xuôi , cô dọn dẹp lại gọn gàng rồi thong thả bước ra ngoài vừa kịp lúc Lữ Đồng chạy xong .
“Tiểu thư .... Tôi chạy xong .... rồi “. Lữ Đồng ôm ngực thở phì phò , mồ hôi nhễ nhại tuôn như suối . Cô chưa từng chạy lâu như vậy sân tập của Hoàng Khiêm đến 200 m vuông nếu có thể chạy hết thì quả thật cô đã thành công rồi
“Đứng thẳng lên . Cô có biết tại sao tôi bắt cô chạy nhiều như vậy không ??? “ Băng Tâm nhìn Lữ Đồng .
“Dạ là muốn tôi có sức khỏe dẻo dai “
“Ha ha ha “. Băng Tâm và Mỹ Nhi được một phen cười không ngớt , hai cô ôm lấy bụng , thật ngu ngốc .
“Một phần , cái chính ở đây là khi chúng tôi đuổi đến nơi hi vọng cô có thể chạy xa hơn “. Không khí bắt đầu căng thẳng khi Mỹ Nhi nói xong câu , nó có ý nghĩa sâu xa khiến Lữ Đồng lo sợ mình bị lộ mất , lại một lần nữa mồ hôi bất giác rơi không ngừng , tay chân cũng trở nên run rẩy
“Không cần sợ , một phần trong cuộc sát hạch “. Băng Tâm mỉm cười đánh lạc hướng cô gái đang sợ run rẩy kia . Sau cuộc nói chuyện đó , cả 3 tiếp tục luyện tập cũng có thể nói là hành hạ , Lữ Đồng như chết đi sống lại với những phương pháp tập của Băng Tâm và Mỹ Nhi , cô từ chống đẩy đến hít xà đơn , cho đến điểm 12 h trưa giữa trời nắng nóng bức người ,Lữ Đồng đang loay với đống đạn dược nhưng vẫn không lắp được cái nào dù đã được chỉ bảo . Băng Tâm và Mỹ Nhi ngồi trong sân với chiếc dù to ở trên cùng nước cốc nước mát lạnh , hai cô cứ mãi cười thầm , nếu như thiếu lò xo thì làm sao mà hoàn thành một khẩu súng chứ . Mục đích hai cô đến đây là để làm khó Lữ Đồng chứ không phải dạy dỗ cô ta thành một hộ vệ đúng nghĩa.
“Băng Tâm này , cậu nghĩ đến khi nào cô ta mới xong “. Mỹ Nhi mân mê cái lo xo trong tay
“Khi nào cô ta đến đây là nói , những cây súng đó thiểu lò xo “. Băng Tâm mỉm cười khinh bỉ , Đình Nhĩ ơi Đình Nhĩ sao anh có thể đưa một cô gái chân yếu tay mềm như vậy đến đây để đối với với Hoàng Khiêm chứ thật là một kẻ ngu ngốc đến cả cô gái ngoài sân kia đúng quả thật là ngây thơ lại bị dụ dỗ một cách dễ dàng như vậy .
Hoàng Thị
Lăng Khiêm và Thiên Vũ cùng Hàn Minh đang bước trên hành lang tiếp tục lịch trình khai thác dầu mỏ của Trương Thị
“Tình hình khai thác thế nào ??” Lăng Khiêm hỏi
“ Khá tốt , mỏ dầu đó cực nhiều tài nguyên , chỉ cần khoang nhẹ một chút là dầu lập tức phun lên rất nhiều . Còn nữa , người của chúng ta cũng phát hiện ra mỏ kim cương nhỏ ở đó “. Hàn Minh đẩy nhẹ gọng kính trả lời ”Là loại kim cương gì ??” Thiên Vũ thắc mắc hỏi
“Là loại kim cương rất quý ạ , kim cương đỏ “.
“Lập tức khai thác triệt để mỏ kim cương đó , sau đó đưa vào thiết kế một bộ trang sức cho tôi “. Lăng Khiêm mắt sáng đẹp trả lời .
“Ay da , lại tặng cho Băng Tâm . “ Thiên Vũ thở dài , từ khi có Băng Tâm đến giờ mọi thứ quý giá do Hoàng Khiêm kiếm được đều vào tay cô ấy . Thiên Vũ cũng thật cảm thấy Lăng Khiêm bạn anh thay đổi thật nhiều sức mạnh tình yêu đó sao .
Sau khi rời khỏi thang máy , cả ba bước vào phòng họp nơi mọi người đang chờ . Đợi Lăng Khiêm yên vị tại ghế ngồi chủ tịch mới bắt đầu cuộc họp
“Hôm nay chúng tôi đến đây để .... “.
“Khoan” Lăng Khiêm ngắt lời của thư ký bên Trương Thị , anh nhìn về phía đối diện xa xa nơi cái bàn dài của phong họp “Tại sao lại là tên nhà họ Phong đó “.
“Tôi đến đây để thay ông tôi , ông ấy bị bệnh , như vậy không ổn sao “. Phong Thần vẫn ngồi trả lời vô cùng bình thản
“Không liên quan đến tôi , tiếp tục đi “ Lăng Khiêm lạnh lùng trả lời .
“Trương Thị chúng tôi đến đây để bàn kế hoạch san sẻ mỏ dầu đó “. Phong Thần trực tiếp nói
“Không có chuyện đó , tiền chúng tôi đã trả không có điều lệ nào thêm về việc san sẻ “ Lăng Khiêm thẳng thắn trả lời.
“Nhưng phát hiện có kim cương đỏ , nó không nằm trong dầu mỏ “ Phong Thần xúc động đứng bật dậy .
“Đừng nói hàm hồ , không những Hoàng Khiêm chúng tôi mua dầu mỏ mà cả vùng đất đó cùng đã mua , mọi thứ trên đó đều là của Hoàng Khiêm “. Thiên Vũ cũng xúc động đứng thẳng dậy chỉ vào màn hình nơi vệ tinh chụp toàn bộ vùng đất Hoàng Khiêm đã mua .
“Đây là cuộc họp , không phải đi chợ , mau ngòi xuống “ Lăng Khiêm hai tay đan vào nhau tỏa ra khí lạnh nơi giọng nói . Thiên Vũ không nói gì ngồi phịch xuống ghế quay mặt về hướng màn hình không hề liếc đến hội động quản trị hai bên đang làm gì . Lăng Khiêm tiếp tục nói : “ Mọi điều kiện bên trong bản hợp đồng đã ghi rất rõ ràng , ngay cả một khoảng chúng tôi cũng không thêm vào , nên cũng đừng phản lại những gì công ty các người đã viết ra “.
“ Nhưng đã nói là hợp tác đến khi dầu mỏ được khai thác hoàn toàn nên chúng tôi có quyền hưởng một chút phần ngoại của nó “. Phong Thần phân trần và cố lấy quyền lợi về mình .
“Nếu muốn quyền lợi gì thêm , thì đợi đến khi chủ tịch Trương Bằng khỏi bệnh , chúng tôi sẽ nói chuyện với ông ấy , cậu chỉ là người thay thế nên chúng tôi không thể giải quyết “. Hàn Minh tiếp lời
“Được “. Phong Thần vô vọng bước ra khỏi phòng họp , việc chiếm chút mối lợi của mỏ dầu đó không phải là mục đích của ông anh mà chính là của anh , bởi vị ông là người hiền hậu chưa từng toan tính khiến anh ngưỡng mộ đến nhường nào nhưng món hời mà Hoàng Khiếm chiếm được từ mỏ dầu đó không hề nhỏ chẳng đáng gì so với vốn đầu tư lúc đầu khiến anh cảm thấy ông rất lỗ . Tại phòng họp
Lăng Khiêm vẫn còn ngồi im để cơn giận kiềm nén tỏa bớt , anh thực là rất ít gặp những trường hợp như vậy nhưng vì hợp tác giữa hai bên khiến anh phải im lặng
“Cho người đến nhà chủ tịch Trương thăm hỏi xem ông ta khi nào khỏe để giải quyết vụ này giúp tôi “. Thiên Vũ hướng về Hàn Minh ra lệnh . Ngày dài kết thúc như vậy , nó kết thúc sớm hơn dự định và cho đến buổi chiều không có lịch trình nào khác .
Tại sân tập Hoàng Khiêm 12h59 phút
Băng Tâm , Mỹ Nhi vẫn đang thong thả dùng đến cốc nước thứ 3 nhưng Lữ Đồng vẫn chưa tìm ra sai xót trong cây súng cô đang lắp cho đến khi cô ta dũng cảm đến trước mặt hai cô và nói rằng .
“Tiểu thư , tôi thực sự không thể lắp được cây súng đó “.
“Vậy thì tiếp tục , gợi ý cho cô rằng nó thiếu đồ đó , nếu tìm được thì đừng ăn cơm “. Băng Tâm nhẹ nhàng nói .
“Băng Tâm tiểu thư , Mỹ Nhi tiểu thư , Lão Đại và Thiên Vũ thiếu gia về rồi đang đợi hai cô đến dũng bữa “. Trung Đằng đến thông báo . Cũng nhờ ơn của họ mà Lữ Đồng cô được thời nghỉ ngơi và kịp giờ ăn trưa .
Phòng làm việc của Lăng Khiêm trên bàn đã thình soạn với những món ăn nóng ran do bếp trưởng của Hoàng Khiêm chuẩn bị từ sáng .
“Xong rồi sao ???” Lăng Khiêm vươn tay đón Băng Tâm vào lòng .
“Chưa đâu cô ta còn khổ dài dài cơ mà , em và Mỹ Nhi không tìm được máy tính của cô ta chẳng biết nó nằm ở đâu cả “. Băng Tâm mặt mày nhăn nhó
“Không sao , đợi con chip của tôi hoạt động thì được chứ gì “ Thiên Vũ đưa ra một chiếc Laptop mở màn hình lên , bên trong là những hình ảnh được xuất phát từ những con chíp của Băng Tâm đã gắn vào . “Đến chiều tối , cô ta sẽ quay lại , chúng ta sẽ biết thôi , tạm thời đưa cái này cho Lưu Nghị quản lý anh ta sẽ ở bên cạnh nó 24/24 “
“Được rồi , ăn đi tôi đói lắm rồi mà “. Mỹ Nhi xoa nơi bụng nhỏ than thở
“Ay Da , Mỹ Nhi à , chẳng phải vừa rồi cậu uống rất nhiều nước đó sao , bây giờ lại than đói , trông cậu béo lên rồi đó “, Băng Tâm mở lời trêu trọc nhưng lại khiến Mỹ Nhi tin răm trắp , cô hoảng hốt lấy gương trong túi soi kĩ ở phần cỗ và gò má
“Thật đó , tớ mập ra nhiều rồi .Trông này xuất hiện nọng cổ rồi “. Mỹ Nhi hoảng hốt buông đôi đũa trên tay xuống
“Ay da , cô gái , anh cho em ăn để em có thể mập lên một chút không phải để gầy như vậy đâu . em xem để đầu lại bình thường đi đừng rụt cổ xuống như vậy chẳng phải sẽ xuất hiện nọng cổ à “ Thiên Vũ tâm lý an ủi và dùng tay nhẹ nhàng đẩy cổ Mỹ Nhi lên , những cô gái muốn xem mình mập hay không tại sao phải đẩy cổ xuống khi thấy 2 cằm lại tin mình tăng cân như vậy thật thiếu khoa học a .
Băng Tâm nhìn Mỹ Nhi đang đen mặt vì bị lừa mà cười không ngớt , tại sao cô có thể ngây thơ vậy chứ
“Thôi , ăn đi “. Lăng Khiêm đưa đũa và chén cơm cho Băng Tâm rồi gắp thức ăn cho cô , mỗi khi bàn ăn có sự tham gia của Thiên Vũ anh luôn là người ổn định trật tự , nhìn thật giống lớp trưởng khi xưa còn đi học a . Trưa hôm đó họ lại có bữa ăn vui vẻ bên cạnh nhau như một gia đình thực sự , vui vẻ và hạnh phúc . Thời gian Lữ Đồng nghỉ ngơi cũng không nhiều , cô ăn xong rồi lại chạy ngay ra sân tập xem lại những khẩu súng , cô cứ nghĩ mãi về câu nói vừa nãy của Băng Tâm , thực sự thì khẩu súng đã thiếu cái gì . Lữ Đồng bước đến cái bàn của Băng Tâm và Mỹ Nhi vừa ngồi lục lọi khắp nơi cuối cùng cô dẵm phải một thứ gì rất cứng ở bên dưới nền cỏ xanh , cầm nó lên là một một cái lò xo , nói chính xác hơn nó chính là phần thiếu của cây súng đó . Bóp chặt lò xo trong tay , Lữ Đồng cô cảm thấy căm hận vô cùng , đôi mắt đỏ thay thế màu đen thể hiện sự tức giận tột cùng trong cô , rõ ràng chính 2 ả kia đã khiến cô chật vật cả buổi trưa ngoài nắng trong vô ích . Lữ Đồng đập mạnh xuống bàn chọi tất cả ly nước ra xa để có thể nguôi được cơn giận này .
“Lữ Đồng , cô đang làm gì vậy , những ly nước đó đều là của công không phải của riêng , mau về lượm lại rửa sạch sẽ , nếu bể cái nào thì cô chịu hậu quả “. Lưu Nghị nghiêm nghị nói anh chính là đảm nhiệm việc quan sát Lữ Đồng khi Băng Tâm vắng mặt .
“Tôi xin lỗi , tôi sẽ đi liền “. Lữ Đồng cuống quýt xin lỗi rồi chạy đi kiếm những cái ly , cũng may cho cô nó rớt xuống nền cỏ mềm nên chẳng có cái nào vỡ cả . Lượm xong cô được sự khảo sát của Lưu Nghị cho đến khi hoàn tất . Cũng vừa lúc Băng Tâm và Mỹ Nhi đến để tiếp tục công việc huấn luyện Lữ Đồng .
“Sao rồi “. Băng Tâm ngồi xuống ghế vừa nãy
“Tôi đã tìm được lò xo cây súng bị thiếu “. Lữ Đồng đưa chiếc Lò xo cho Băng Tâm
“Được rồi , quay lại đằng kia lắp tất cả lại với nhau “.Băng Tâm đợi Lữ Đồng đi xa mới nói “Sao cậu lại để nó ở đây , chán chết đi được “.
“Thôi nào , ngồi đây mãi cũng chán rồi , đợi cô ta làm xong mình lại bày trò khác “Mỹ Nhi nói
“Tớ có ý kiến tuyệt lắm đây , đua xe “. Băng Tâm và Mỹ Nhi nhìn nhau với con mắt khoái chí . Thế là như dự kiến hai chiếc ô tô được đặt sẵn ở đường đua Hoàng Khiêm vô cùng hoành tráng , 2 cô một xe màu đỏ còn Lữ Đồng một xe vàng , cuộc đua bắt đầu với tiếng còi của Trung Đằng , 2 chiếc xe lao đi với một tốc độ đáng khinh , chiếc xe màu đỏ đã nhỉnh hơn một chút , chiếc màu vàng lại đạp ga lao lên bẻ lái cố ép màu đỏ vào trong , hai xe đụng độ nhau nhưng màu đỏ vẫn hơn rất nhiều nó liên tiếp bẻ lái đập mạnh vào chiếc xe màu vàng khiến nó biến dạng trông thấy và khi đến gần đích chiếc xe màu vàng đã bị lệch tay lái bay thẳng ra khỏi đường đua và thua trận . Băng Tâm cho người vào kiểm tra thì thấy Lữ Đồng ngất xỉu trong xe với cái trán xưng to . Thế là buổi chiều được kết thúc sớm hơn bình thường .
Chiều hôm đó tại khu y tế của Hoàng Khiêm
Có một chuyện viên y tế nam đang đi lại trong phòng kiểu rất sốt ruột chờ đợi đó là người mà Lữ Đồng mua chuộc trước kia Phạm Khải anh ta lẩm bẩm :“ Triệu Vân , cô ta đã đi đâu mà sáng giờ chẳng thấy “
“Đứng im , dơ tay lên “. Băng Tâm chỉa súng vào Phạm Khải khiến anh hoảng hốt lập tức làm theo lệnh , từ bên ngoài xông vào vài tên hộ vệ bẻ tay anh giữ chặt đằng sau .
“Bang chủ phu nhân tôi đã làm gì “. Phạm Khải đưa đôi mắt vô tội nhìn cô và Mỹ Nhi đang đứng phía cửa .
“Bốp “ Lập tức anh được một cái tát đau rát từ Mỹ Nhi
“Đừng nói sảng , mau đưa máy tính của Triệu Vân ra “.
“Tôi ... làm gì có thứ đó “ Phạm Khải mồ hôi hột bắt đầu chảy không ngừng dù trong phòng có máy điều hòa rất mát đôi mắt đảo qua đảo lại không nhìn vào mắt Mỹ Nhi
“Lục soát “Băng Tâm ra lệnh mọi người túa ra đi tìm nhưng vẫn không thấy đâu , lại bắt gặp ánh mắt luôn nhìn về phía giường bệnh “Lại kia lục soát , trong gối hay dưới nệm đều phải tìm kĩ “
“Đây ạ , được cố định ở dưới đáy giường “. Một hộ về đưa cho Băng Tâm . Cô gật nhẹ đầu rồi mở chiếc máy tính lên cài một phần mềm theo dỗ vào liên kết với máy tính của Thiên Vũ rồi đặt lại chỗ cũ .
“Đưa hắn vào phòng tra khảo A , nơi dành cho những tên phản bội ngu ngốc “. Mỹ Nhi ra lệnh rồi cùng Băng Tâm bước ra ngoài nơi có Lăng Khiêm , Thiên Vũ đang đợi .
“Thế nào , xong rồi chứ “. Thiên Vũ nói
“Cậu đoán không sai , cái máy tính ở trong đó , chúng ta về thôi “. Băng Tâm mỉm cười rồi cùng Lăng Khiêm tay trong ra về trong buổi chiều tà đầy nắng hoàng , mọi chuyện sắp được giải quyết xong xuôi rồi , cô sẽ không sống yên chứ ??? Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.